Quân lâm Nhị Thứ Nguyên

chương 143 : bó tay!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“… Hả? Là một phong ấn? Ở trong này cũng có phong ấn?”

Dựa theo thông tin mà tuyến linh hồn vừa truyền tới, ý thức Itsuka Ken nhanh chóng mò tới một góc khuất sâu xa nào đó trong không gian của Gorgoneion để quan sát.

Ở nơi này, không gian đã không còn màu xám tro không rõ ràng nữa, ngược lại nó tương đương trong suốt. Ở trong vùng không gian này, Itsuka Ken cảm nhận được là những tuyến linh hồn của mình đã bá chiếm lấy mọi ngóc ngách, và vì thế nên dựa vào chúng, cậu cảm nhận được hình dạng của một vật gì đó đang nằm ở nơi này.

Dựa theo cảm giác cậu nhận được từ tuyến linh hồn thì thứ này hẳn là một phong ấn, khả năng cao gần như là 100%.

Trong Gorgoneion lại có phong ấn? Chẳng lẽ là do Al-chan tự mình thiết lập sao? Hay là do Athena tạo ra trước khi bị trục xuất?

Về phần Metis thì không cần phải suy tính. Lý do mà Metis chui vào Gorgoneion là để kềm chế nguyền rủa do Al-chan tạo ra, Itsuka Ken đoán chừng chỉ riêng việc kềm chế nguyền rủa cũng đã là quá chừng đối với Metis rồi, vì dù sao thần cách của cô cũng đã trao cho Athena, cô không thể nào có đủ năng lực để vừa kềm chế nguyền rủa vừa tạo ra phong ấn như thế này.

Nếu khả năng Metis tạo ra phong ấn đã bằng không, vậy thì người tạo ra phong ấn chỉ còn ba loại, một là nguyên chủ nhân của Gorgoneion là Al-chan, hai là người đã từng thắng cược mà nhận được nó là Athena, ba là có một bên thứ ba nào đó đã nhúng tay vào việc này mà Itsuka Ken không biết. Cả ba khả năng này đều có xác suất ngang nhau, không thể loại bỏ khả năng nào cả.

Vốn dĩ muốn điều tra xem trong này có manh mối gì về nguyền rủa không, thế nhưng cuối cùng thứ gặp được lại là phong ấn, Itsuka Ken cảm thấy có chút khó xử.

“Thôi được rồi! Dù sao cũng không hại gì, chuẩn bị cũng đủ, nếu vậy thì thử tìm hiểu phong ấn này một chút xem.”

Không đoán được lai lịch của phong ấn, Itsuka Ken hơi khó xử, thế nhưng sau đó, cậu nhanh chóng hạ quyết định. Nếu phát hiện ra việc bất thường mà không thử điều tra cho bằng hết thì đúng là không phải tính cách của Itsuka Ken.

Rút kinh nghiệm từ những lần trước, Itsuka Ken thận trọng mà cho tuyến linh hồn của mình tiếp cận phong ấn. Đầu nhọn của tuyến linh hồn nhẹ nhàng tiếp xúc, sau đó đâm nhẹ vào phong ấn. Không có việc gì xảy ra!

Thấy không có việc gì xảy ra, Itsuka Ken bắt đầu gia tăng dần sự tác động. Số lượng tuyến linh hồn xông với và đâm về phía phong ấn dần tăng lên. Chúng cứ dần hội tụ lại với nhau và lần lượt đâm về phong ấn.

Số lượng tuyến linh hồn được điều động cứ không ngừng gia tăng, sợi linh hồn được dùng để tác động cũng dần biến lớn, thế nhưng, sau mấy phút, dù rằng số lượng tuyến linh hồn được điều động đã trở nên vô cùng lớn, phong ấn vẫn không hề có bất cứ phản ứng gì.

Thấy cách xử lý hiện giờ không hiệu quả, Itsuka Ken đổi cách khác. Những sợi chỉ linh hồn liên tục biến đổi thành các hình dạng để tác động vào phong ấn. Đao, thương, kiếm, kích, roi, chùy… Phong ấn vẫn không có phản ứng!

Tựa như nắm đấm đánh vào trên miếng sắt dày, cho dù có làm gì đi nữa thì cũng chẳng thể nào tạo nên chút gợn sóng. Phong ấn vẫn cứ trơ trơ ra trước những đòn tấn công của Itsuka Ken.

“Cứng như vậy!?”

Kết quả ngoài dự tính này thật sự khiến cho Itsuka Ken cảm thấy nghi ngờ không thôi. Phong ấn mà cậu gặp phải hoàn toàn không có bất cứ phản ứng nào như bắn ngược, bùng nổ… Không có nguyền rủa ăn mòn, cũng không có bất cứ phản ứng nào khi bị tác động. Cứng, đây chính là đặc điểm duy nhất của phong ấn này.

“Xác rùa đen sao?”

Ánh hào quang màu lưu ly bắt đầu tỏa ra từ các tuyến linh hồn và nhanh chóng ngưng tụ lại thành một thanh kiếm.

“Đinh ————!”

Vẫn không có bất cứ phản ứng nào, thậm chí không có một chút gợn sóng, thanh kiếm của Itsuka Ken bị dội ngược ra một cách dễ dàng.

“Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh……”

Ánh sáng màu lưu ly chợt bùng lên và biến thành vô số loại võ cụ, chúng liên tiếp đánh về phía phong ấn, thế nhưng tới cuối cùng thì thứ Itsuka Ken nhận được chỉ có tiếng va đập vang lên liên tua, còn phong ấn thì vẫn cứ trơ ra như đá.

“Hửm? Xem ra đặc tính của nó là cứng rồi, hẳn trước khi phá được nó thì sẽ không có phản ứng nào khác.”

Nghĩ vậy, Itsuka Ken điều khiển cho tất cả những võ cụ mình đã tạo ra nhanh chóng hội tụ lại một chỗ. Tất cả mọi võ cụ tụ lại và dung hợp với nhau, sau đó, một thanh kiếm lớn được ngưng tụ từ vô số võ cụ hình thành. Để tăng khả năng mở được phong ấn, trên mũi nhọn của thanh kiếm, Itsuka Ken gia trì một lượng thuật pháp lớn, cậu muốn tăng thuộc tính sắc bén và đâm xuyên của thanh kiếm lên mức cao nhất.

Sau khi hoàn thành việc gia trì, Itsuka Ken bắt đầu điều khiển cho thanh kiếm đâm về phía phong ấn. Lần này thì hẳn là dù không phá nổi phong ấn thì cũng phải có chút phản ứng chứ?

“Oanh ——————!!!!!!!!!!!!!!”

Mũi nhọn của thanh kiếm nhanh chóng chạm vào phong ấn, một tiếng nổ lớn vang lên khiến cho toàn bộ không gian cũng đều phải chấn động.

Ánh hào quang tan hết, kết quả Itsuka Ken nhận được là mọi thứ… vẫn nguyên si. Đòn tấn công vừa rồi của cậu chẳng si nhê gì với phong ấn, trên phong ấn thậm chí không hiện lên lấy một vết xước.

Lần này thì Itsuka Ken cũng cảm thấy có chút nổi nóng. Có thể không nổi nóng được sao? Đối diện với một phong ấn nằm lù lù trước mặt, vậy mà cậu lại không thể khiến nó xuất hiện một vết xước, thậm chí là một tí tẹo phản ứng cũng không có, đây chẳng phải là đang nói cậu quá vô tích sự sao? Nếu cả việc khiến nó có phản ứng mà cậu cũng không làm được thì còn nói gì tới việc làm nữ thần… Khục! Khục! Là làm sao nói tới việc giải trừ nguyền rủa nữa?

Sức mạnh màu vàng óng chợt phun ra từ trên tay của Itsuka Ken và truyền vào trong Gorgoneion thông qua các tuyến linh hồn, sau đó, một ngọn lửa màu vàng ròng chợt phun ra từ trong các sợi linh hồn rồi tụ lại thành một thanh kiếm.

“Ta còn không tin là như vầy còn không làm gì được ngươi. [ Phần Thần ], ráng cho giữ thể diện cho ta chút nha.” Ý thức thể của Itsuka Ken ‘nhìn’ thanh kiếm và lầm bầm.

Ngọn lửa màu vàng ròng dường như muốn đáp lại sự chờ mong của chủ nhân nên chợt bộc phát ra nhiệt độ cao không gì sánh kịp. Nhiệt độ cứ tiếp tục tăng lên, không gian dường như cũng bị ngọn lửa đốt cháy. Sau một hồi, khi cảm nhận được là nhiệt độ của ngọn lửa đã tăng đến đỉnh điểm, Itsuka Ken điều khiển cho thanh kiếm lửa chém về phía phong ấn.

“Rầm rầm Xì xì xì xì… Xì xì xì xì… Xì xì xì xì… Tư!!!!!!!!!!!!!!!”

“WTF? Chuyện này… Cái xác rùa đen này là sao?”

Há hốc mồm! Itsuka Ken hoàn toàn há hốc mồm. Ngọn lửa [ Phần Thần ] mà cậu vẫn luôn dùng, thứ luôn đem lại hiệu quả cho cậu, giờ hoàn toàn mất tác dụng. Phong ấn vẫn cứ trơ ra đó. Cái quái gì thế? Đây là ngọn lửa có thể thiêu cháy cả không gian và đốt chết cả thần linh nha! Vậy tại sao hiện giờ lại chẳng làm vì được phong ấn này như thế?

Lần này thì Itsuka Ken thật sự nổi nóng. Ánh mắt hiện lên vẻ hung ác, xem ra cậu không chơi tới cùng với cái phong ấn này là không được rồi, cậu thật sự tức tới méo cả miệng.

“Chết tiệt! Hôm nay ta chơi tới cùng với ngươi, xem ai đuối trước!”

Hít một hơi, Itsuka Ken bắt đầu vận dụng sức mạnh. Lần này, cậu quyết định chơi hết sức với đối phương. Sức mạnh Tịnh Niết bắt đầu bùng lên từ trên tay của cậu và truyền thẳng vào trong Gorgoneion thông qua các tuyến linh hồn. Rất nhanh, vô số những thanh [ Phật Kiếm ], [ Ác Đao ] và [ Tịnh Hóa Thương ] hiện lên và bao vây quanh phong ấn.

[ Phật Kiếm ] tỏa ra ánh sáng màu vàng đầy từ bi, [ Ác Đao ] thì tỏa ra những luồng tà quang màu đen tuyền, còn [ Tịnh Hóa Thương ] thì lại phát ra ánh sáng trắng thuần khiết. Trắng, Đen và Vàng, ba thứ ánh sáng chiếm đầy cả không gian.

Nhìn phong ấn trước mắt, Itsuka Ken hít một hơi, sau đó hét lớn: “Nổ nát nó cho ta!!!”

Kim Kiếm, Hắc Đao và Bạch Thương lập tức bắn về phía phong ấn vô hình.

Một kiếm tiếp một kiếm, một đao nối một đao, một thương liền một thương, vô số binh khí liên tục bắn về phía phong ấn với sự điên cuồng chưa từng có. Một chiêu không được thì hai chiêu, hai chiêu không được thì bốn chiêu, Itsuka Ken không tin là mình không thể làm gì được phong ấn này.

“Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch……!!!!!!!!!!!!!”

“Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh leng Keng……!!!!!!!!!!!!!”

Không được! Không được! Vẫn không có phản ứng!

“Hừ!” Nhìn phong ấn vẫn không hề suy suyển, Itsuka Ken nheo mắt lại. Vừa chỉ huy cho những thanh binh khí đánh về phong ấn, ý thức thể của Itsuka Ken chợt xuất hiện trước phong ấn rồi chập tay lại với nhau.

Ánh lửa màu vàng phát ra từ trên tay của Itsuka Ken, rất nhanh một quả cầu [ Thiện Ác Viêm Tinh Bạo ] được hình thành. Ngay khi [ Thiện Ác Viêm Tinh Bạo ] được hình thành thì nó lập tức bắn về phía phong ấn, đồng thời với đó thì ý thức thể của Itsuka Ken cũng nhanh chóng rút lui về phía trung tâm của mạng lưới linh hồn.

Thiện hỏa màu vàng và ác viêm màu đỏ thẫm cuộn vào nhau rồi phát sức mạnh kinh khủng có thể rung chuyển cả bầu trời.

Núi sông tan vỡ, địa chấn thiên diêu.

Một đòn này thật sự có đủ tư cách để đánh vỡ cả sao trời, nó dùng tư thái cuồng bạo nhất để đập về phía phong ấn.

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm rầm ——————————————”

Lần này thì quả thật là Itsuka Ken đã quyết tâm chơi tới cùng với phong ấn. Sức mạnh mà cậu đang dùng lúc này chính là sức mạnh lớn nhất mà cậu hiện có. Có thể nói là cậu đã dùng ra tất cả mọi tuyệt chiêu mạnh nhất mà mình biết hiện giờ.

Không cần giải trừ được phong ấn! Cậu hầu như đã khẳng định được mà có 99% là mình không thể giải trừ được phong ấn này. Lý do mà cậu điên cuồng dốc hết sức lực ra để đánh như vậy là vì cậu muốn khiến cho phong ấn có phản ứng.

Cậu chỉ cần phong ấn có phản ứng là được, bất kể là phản ứng gì, chỉ cần nó có phản ứng là xem như cậu thành công.

Chỉ là lý tưởng thì rất đầy đặn, thế nhưng thực thế thì lại vô cùng xương xẩu.

Hơn một tiếng đồng hồ sau, nhìn phong ấn vẫn không hề có một chút phản ứng nào ở trước mắt, Itsuka Ken đã hoàn toàn trầm mặc. Cậu bó tay rồi.

Từ rất lâu trước đây, Itsuka Ken vẫn luôn tin rằng không tồn tại thứ được gọi là phòng ngự tuyệt đối. Cậu luôn tin rằng cho dù phòng ngự có vững chắc đến mức nào đi nữa thì cũng phải luôn có điểm giới hạn. Chất không đủ thì dùng số lượng để góp cho đủ, lượng biến dẫn đến chất biến, chỉ cần lượng đủ lớn thì chất cao cách mấy cũng có thể sánh ngang.

Chỉ là hiện giờ thì cậu tin rồi, khi sức mạnh cách biệt quá lớn thì phòng ngự được tạo ra chính là phòng ngự tuyệt đối. Mấy ngàn vạn tỷ binh khí, hơn 1000 lần [ Thiện Ác Viêm Tinh Bạo ], tất cả những thứ đó đều chẳng thể làm gì được phong ấn. Sau này mà gặp phải kẻ địch, Itsuka Ken đoán chừng là chỉ cần xách cái phong ấn này ra, đố ai làm gì được cậu. Thực đúng là con bà nó —— vô địch!

Lần này thật sự là lần đầu tiên trong cuộc đời của Itsuka Ken, cậu gặp được một thứ khiến mình bó tay tới như vậy.

Bất kể ngươi mạnh như thế nào, cũng bất kể ngươi có thủ đoạn ra sao, nó chả thèm để ý, cứ lù lù mà bất động.

Trước sức mạnh tuyệt đối, mọi âm mưu quỷ kế đều chỉ là gió bay! Giờ thì Itsuka Ken đã hoàn toàn cảm nhận được là cái gì mới gọi là sức mạnh tuyệt đối, với sức phòng ngự vô song này thì nói nó là sức mạnh tuyệt đối cũng không sai, bởi vì tất cả mọi thủ đoạn của cậu đều đã hoàn toàn bất lực với sức phòng ngự này.

Được rồi! Xem ra chỉ có thể chịu thua thôi! Cho khi nào mà mình có được đòn tấn công nào đó mạnh hơn xa những đòn tấn công mình đang dùng hiện giờ thì mình mới có tư cách để ‘nói chuyện’ tiếp với cái phong ấn này, bằng không thì có làm gì nữa thì cũng vô ích.

Hiện giờ thì chỉ có thể tạm thời gạt nó qua một bên mà làm việc khác thôi. Giờ thì mình phải ————

“Cái… Ah? ah ~~~~~~~~!!!”

Itsuka Ken đột nhiên trợn tròn mắt, bởi vì lúc này, ở bên ngoài, không biết từ lúc nào mà Metis đã trượt xuống dưới eo của cậu. Sau đó, cô mở miệng ra và mút lấy ‘cái đó’ của Itsuka Ken vào trong miệng của cô.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio