Quân Lâm Tam Thiên Thế Giới

chương 1019 : vì ngươi cầm kiếm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Thiên phú của Võ Tổ thật sự là quá mức đáng sợ, ngắn ngủi vạn năm thì đã tu thành cảnh giới như thế. Nếu là cho hắn thời gian, chỉ sợ còn có thể lại tăng thêm một tầng nữa, người này nhất định phải chết!"

Trong cung điện to lớn, một nam tử khoảng chừng hai mươi mấy tuổi trầm giọng nói, trong mắt lấp lóe sát ý.

Hắn tên Ba Bố Đạt, là siêu cấp Tổ Thần của dị giới, tồn tại cường đại Tổ Thần bát trùng thiên.

Vốn là dựa theo ý nghĩ của hắn thì Cửu Châu dù có Tổ Thần sinh ra, nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không có khả năng ra đời tồn tại quá mức mạnh mẽ. Nhưng nào ngờ thiên phú của Võ Tổ vậy mà đáng sợ đến loại trình độ này, ngắn ngủi vạn năm thì đã tu thành Tổ Thần cửu trùng thiên, việc này khiến Ba Bố Đạt cực kỳ sợ hãi.

Nợ máu của vô số năm đã khiến dị giới và Cửu Châu đạt đến tình trạng không chết không thôi. Hoặc là nói dị giới đã không biết hủy diệt bao nhiêu văn minh sinh ra trên Cửu Châu, hiện nay sinh linh trên Cửu Châu chẳng qua là hạt giống sự sống mà dị giới sau đó vẫy xuống lần nữa mà thôi.

Từ lúc Cửu Châu chiến bại ở vạn cổ trước kia, Cửu Châu cũng đã biến thành nông trường cùng với bãi thí nghiệm của dị giới, văn minh sinh ra trên Cửu Châu chẳng qua là thuốc bổ đối với dị giới mà thôi.

Chúng nó giết chết cường giả, cướp đoạt sinh mệnh bản nguyên cùng với đại đạo pháp tắc của bọn họ để cung cấp tự thân tu hành.

Dị giới rất mạnh mẽ, thế giới bị xem như nông trường giống Cửu Châu thế này không ít. Trong này liên quan rất nhiều lợi ích, dị giới cũng có ý thí luyện hậu bối, cho nên mỗi lần đến đây thu hoạch đều không phải những cường giả đỉnh cấp chân chính kia, mà là hậu nhân của những cường giả kia.

Dị giới có tứ đại thủy tổ, mỗi người đều là tồn tại đáng sợ cấp bậc Vương Giả đỉnh cao nhất. Bọn họ là ngọn nguồn huyết mạch của dị giới, mà hậu nhân của bọn họ cũng không thiếu Thạch Nhân Vương.

Đương nhiên loại cường giả cấp bậc này cũng không có khả năng coi trọng một chút bản nguyên ít ỏi kia của cường giả Cửu Châu. Đối với cường giả dị giới thì mỗi một lần thu hoạch đều là một lần thịnh hội, nhưng đối với Cửu Châu lại mang ý nghĩa tại nạn khổng lồ, cùng với vô tận huyết lệ!

"Thủy tổ bộ tộc ta vì phòng ngừa ngoài ý muốn đã cho ta một tấm trận đồ, bốn người chúng ta liên thủ thôi động có thể chống lại cường giả đã siêu việt Tổ Thần. Võ Tổ mặc dù kinh tài tuyệt diễm nhưng chẳng qua cũng chỉ Tổ Thần cửu trùng thiên, nhất định trốn không thoát!" Đối diện Ba Bố Đạt, một man tử mọc ra bốn tay, mi tâm sinh ra miếng vảy màu đen nói.

Người này gọi Cách Nhĩ Sâm, tới từ một gia tộc cổ xưa của dị giới, có tu vi Tổ Thần thất trùng thiên. Thủy tổ trong miệng hắn là đệ đệ của Tử Tiêu Vương ở dị giới, mặc dù không thể đem Thạch Nhân lộ tu tới viên mãn, nhưng cũng đã hóa đá chín phần mười, hơn nữa có một vị huynh trưởng thân là Thạch Nhân Vương, một thân thủ đoạn rất là bất phàm!

"Có điều ta có một điều kiện, ta muốn bốn phần mười bản nguyên của Võ Tổ!" Trong mắt Cách Nhĩ Sâm bắn ra

tinh mang, tựa như là hai cây chiên kích đánh xuyên hư không, lộ ra cực kỳ cường thế.

Bản nguyên của Tổ Thần rất quý giá, trong đó chẳng những có vô tận sinh mệnh tinh hoa, còn có đại đạo thần tắc do Tổ Thần tìm hiểu, nhất là loại nhân vật Tổ Thần cửu trùng thiên giống như Võ Tổ này. Cách Nhĩ Sâm phỏng đoán chỉ cần hắn đạt được bốn phần mười bổn nguyên này, không cần bao lâu thì hắn nhất định có thể đột phá cảnh giới hiện nay, bước vào một thiên địa mới.

Nhìn thấy Cách Nhĩ Sâm cường thế như vậy thì ba người Ba Bố Lạp liếc mắt nhìn nhau, sau một phen dùng thần niệm trao đổi với nhau đều rối rít gật đầu.

Không nói tới việc Cách Nhĩ Sâm bọn họ không đắc tội nổi, quan trọng hơn nữa chính là bọn họ nhất định phải mượn nhờ trận đồ của Cách Nhĩ Sâm. Bằng không một khi đã kinh động đến những tồn tại đã siêu việt Tổ Thần kia của dị giới, bọn họ chỉ sợ ngay cả canh cũng không có uống.

Đối với những tồn tại đã siêu việt Tổ Thần kia thì bản nguyên của Tổ Thần cửu trùng thiên cũng rất là có giá trị, là thứ hiếm có.

. . .

" Ta thấy được chân ngã, đã mạnh hơn trước kia, trừ phi có Vương Giả đích thân đến, nếu không thì cũng chẳng có gì đáng ngại!"

"Chỉ là quá khứ vậy mà nảy sinh biến cố, đã xuất hiện một cái khác ta, bây giờ cũng không biết như thế rốt cuộc sẽ tạo thành hậu quả gì, ta nhất định phải tăng nhanh tốc độ rồi!" Điểm ngón tay trên người, Trương Đạo Nhất ngẩng đầu nhìn về phía hư không, ánh mắt giống như đã xuyên thấu thời không, xuyên qua năm tháng.

Thấy được chân ngã chính là chân ngã như nhất, quá khứ tương lai hiện tại tam vị nhất thể, cũng không còn bị ảnh hưởng của quá khứ tương lai. Không những như thế, một thế giới nếu có thời không song song thì trong nháy mắt khi thấy được chân ngã tất cả "ta" của thời không song song cũng sẽ quy nhất, khiến cho tự thân có tính chất đặc biệt duy nhất.

Nhưng lấy cảnh giới hiện tại của Trương Đạo nhất thì rõ ràng cảm giác được quá khứ còn có một tồn tại chân ngã như nhất giống như mình. Dựa vào cộng hưởng giữa "ta", Trương Đạo Nhất có thể nhận ra được tồn tại kia chính là mình!

Mặc dù không biết rốt cuộc vì sao xảy ra loại tình huống này, nhưng Trương Đạo Nhất có thể nhận ra được đây không phải chuyện tốt gì.

Mảnh thiên địa này nằm ở khắc độ quá khứ, quá khứ tương lai đã sớm trở thành tất nhiên. Chỉ có điều biến hóa của thế giới cũng tuân theo một quy luật nhất định, nếu như một thế giới đủ mạnh mẽ thì ở trong nháy mắt khi thế giới đó sinh ra, quá khứ tương lai cũng sẽ tùy theo xuất hiện.

Ở trong một đoạn hỗn độn khắc độ, trong tiết điểm thời gian của thế giới sẽ từ bắt đầu đi tới kết thúc, đây chính là quá trình biến hóa hoàn chỉnh của một thế giới.

Nếu như trong quá trình này mà có ngoại lai sinh linh tiến vào tiết điểm thời gian của thế giới này, thông thường chính là sẽ tiến vào tiết điểm thời gian hiện tại khiến cho tương lai xảy ra thay đổi nhất định.

Nhưng nếu như là tồn tại chân ngã như nhất giống như Trương Đạo Nhất thế này thì bất kể tiết điểm thời gian nào đối với hắn cũng là tiết điểm hiện tại. Đương nhiên thân phận Võ Tổ của Trương Đạo Nhất vốn là nằm ở tiết điểm hiện tại của thế giới này.

Hành vi của hắn ảnh hưởng tương lai!

Mà hiện nay không biết là nguyên do gì mà hắn của quá khứ cũng biến thành tồn tại chân ngã như nhất, hành vi của cái khác hắn sẽ ảnh hưởng tương lai!

Cũng chính là đoạn thời thời gian Võ Tổ Trương Đạo Nhất hiện nay.

Nếu như đem thế giới ví thành một công thức đơn giản, vậy thì biến đổi của thế giới giống như là một cộng một bằng hai, hai cộng hai bằng ba, ba cộng ba bằng bốn biến hóa như thế. Nhưng sự tồn tại của Trương Đạo Nhất lại tương đương với tăng thêm vào trong đó, khiến cho biến thành ẩn số. Chỉ cần Trương Đạo Nhất thay đổi, con số phía sau hắn cũng sẽ thay đổi.

Mà bây giờ lại nhiều hơn một Trương Đạo Nhất, việc này cũng tương đương với ở công thức phía trước lại nhiều một cái ẩn số. Bản thân Trương Đạo Nhất bởi vì kiềm chế tuyến thời gian sẽ không bị ảnh hưởng, nhưng thế giới lại không được.

Chuyện này khiến Trương Đạo Nhất cũng khó có thể đoán trước cuối cùng sẽ xảy ra chuyện gì.

Thời gian của thế giới này dày nặng, dựa vào tu vi Tổ Thần cửu trùng thiên lúc này của Trương Đạo Nhất cũng chỉ có thể cảm ứng được quá khứ, nhưng lại không cách nào khơi thống với một cái khác chính mình cũng kiềm chế tuyến thời gian kia.

Mà cái khác chính mình cũng do quá mức nhỏ yếu nên căn bản không có nhận ra được... tương lai còn có một cái khác chính mình~

"Đoạn thời gian điểm kia hẳn là ở trước khi ta bước vào con đường võ đạo, đó là tâm niệm của ta, hoàn toàn khác với ta hiện nay. Đó là truy đuổi, là tình yêu, là ngươi buông ra kiếm trong tay thì ta giúp ngươi cầm lấy, vì ngươi mà chiến!"

Cảm ứng được chỗ thời gian điểm của một cái khác "chính mình", một đoạn ký ức xa xưa hiện lên ở trong lòng của Trương Đạo Nhất.

Khi đó, dưới cơ duyên xảo hợp Trương Đạo Nhất cũng phá toái hư không tiến vào Trường Sinh giới. Trường Sinh giới là cách nói của tiểu thế giới kia, tên gọi chân chính của thế giới này là Võ giới.

Sau đó Trương Đạo Nhất tìm được Trương Ấu U. Khi đó Trương Đạo Nhất chẳng qua Ngự Không, mà Trương Ấu U cũng đã Ngư Dược, có điều khoảng cách của hai người không có vì năm tháng mà kéo ra.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio