Quân Lâm Thiên Hạ

chương 1159: công đức ngọc tỷ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sắc mặt Nhạc Vũ mệt mỏi, ngồi tĩnh tọa trong Thiên Ý Phủ.

Thương thế hiện giờ của hắn nghiêm trọng vượt qua hơn bất kỳ lần nào trước đây, dùng thân Đại La chịu tải nguyên hồn chuẩn thánh, cái giá phải trả vượt xa tưởng tượng. Sau đó hắn lại liên tục ác chiến với Hạo Thiên và Vô Sinh rồi dùng thực lực mạnh nhất thôi động Đại Ngũ Hành nguyên từ độn quang phi độn liên tục mấy ngày, đến lúc này thân thể gần như sụp đổ, ngay cả Thanh Lộ Linh Tuyền lẫn Tam Giới Linh Tuyền cưỡng đoạt của Vô Sinh và Thái Huyền cũng không còn hiệu dụng.

Thương thế như vậy cũng không thể nhất thời nửa khắc có thể khôi phục, chỉ có thể ở đây chậm rãi đợi phục hồi như cũ, bản thể trong khoảng thời gian này cũng không thể động thủ.

Hắn cẩn thận nội thị một phen, cảm giác khí cơ trong cơ thể đang hỗn loạn, kết cấu phù văn trong tế bào cũng vỡ vụn tán loạn liền dứt khoát không để ý tới, lấy ra mấy món linh bảo đoạt được lần này.

Trước hết là di vật Vô Sinh Thái Huyền, cũng không biết có phải vì hai vị Hỗn Độn Kim Tiên này vô cớ "Mất tích" nên thân gia nhiều hơn hắn dự kiến không ít, trân tàng Hỗn Độn không thể so với Chúc Long Yêu Thánh nhưng thực sự có thể nói là phong phú.

Nhạc Vũ không chút do dự đem những đoàn khí ngũ sắc này dung nhập vào trong Côn Luân Kính chữa trị bản nguyên bị hao tổn.

Hiện giờ điều khẩn yếu nhất của hắn là khôi phục vật này tới Tiên Thiên Chí Thánh Linh Bảo. Qua một trận chiến với Hạo Thiên đã khiến hắn rơi vào tình cảnh cực kỳ nguy hiểm, dù để che giấu thân phận Uyên Minh hay tránh né sự truy sát của Hạo Thiên vẫn cần vật này trợ giúp.

Về phần chữa trị Cửu Cửu Hồng Vân Tán Phách Hồ Lô lẫn việc đề thăng năm thanh Tiên Thiên kiếm khí tạm thời có thể bỏ qua một bên.

Được nhập vào một đoàn khí Hỗn Độn, thanh quang Côn Luân Kính càng thêm cường thịnh, bên trong ẩn hiện phù văn, bao phủ toàn bộ đảo nhỏ trong Diễn Thiên Châu, vẫn như cũ còn kém một bước là tới cảnh giới Chí Thánh nhưng uy năng đã hơn xa lúc trước.

Trong lòng Nhạc Vũ cũng bình tĩnh lại, có kính này bên thân thì dù thần phật đầy trời nhưng chỉ cần không tiến vào trong vòng mười vạn dặm thì cũng không có khả năng phát giác dị thường, chắc cũng không có khả năng vị Hỗn Độn Kim Tiên nào ngẫu nhiên tìm được.

Cuối cùng là bảy trăm giọt Tam Giới chân tuyền khiến Nhạc Vũ mừng rỡ, số còn lại dù có mấy kiện Tiên Thiên Hậu Thiên linh bảo có phẩm giai cực cao lẫn vô số tiên thạch nhưng không khiến hắn dậy nổi hứng thú.

Vô Sinh thánh mẫu có thần thông trời sinh, vật khống chế tử vong Tịch Diệt tuy là tinh phẩm nhưng cũng phải nắm giữ pháp tắc sinh tử mới có thể vận dụng. Nhạc Vũ hôm nay ngay cả phép nhân quả cũng chưa thể khống chế, chỉ có thể nhìn vào hâm mộ. Hơn nữa vật mà phân thân tam thi của Thái Huyền tiên nữ sử dụng cũng chưa phải chính thức là chí bảo, phần lớn đều bị hắn dùng Đại phách nguyên long diệt thế pháp tổn hại, Nhạc Vũ chỉ lấy ra từ đó một tấm hồng sa Tiên Thiên nhất phẩm đưa cho Chiến Tuyết vì nó tương hợp với Huyền sát Chiến Ma chân khí, những linh trân còn lại đều cất hết cả vào không gian tu di.

Cười khổ một tiếng, tiếp đó Nhạc Vũ lại lấy ra Trấn Thiên Tỷ ra xem xét. Trên mặt tỉ cũng không khắc những chữ đại loại kiểu Đại thiên hành đạo hay Thụ mệnh vu thiên mà là tám chữ Thiên thượng địa hạ duy trẫm độc tôn, bên cạnh là sáu chữ kim sắc "Trẫm kí thiên, thiên kí trẫm".

Nhạc Vũ vừa cầm trong tay thì lập tức cảm giác một luồng uy hoàng cực lớn, khí tức bá tuyệt áp thẳng đến, chỉ mấy chữ triện nhưng đã hiện rõ hào khí trùng thiên của Đế Tuấn năm xưa.

Chỉ tiếc nhân vật hào kiệt xưng hùng Hồng Hoang, trấn áp thế giới này hơn mười vạn năm giừ cũng đã hóa thành tro bụi, thật khiến người ta cảm giác tiếc nuối.

Thu nhiếp tinh thần, Nhạc Vũ lại bắt đầu cẩn thận quan sát biến hóa Trấn Thiên Tỷ, chỉ thấy trong chỗ trung ương nhất của vật này có một tia đế khí kim sắc cực kỳ thuần khiết, hoa quý đến cực điểm, chung quanh vô số đế khí tử kim bao phủ, số lượng khổng lồ, thậm chí còn vượt qua Long Hoàng An Thiên Tỉ mấy lần.

Ngọc tỉ này vốn là căn cơ của thiên đình, sau khi Đế Tuấn Đông Hoàng vẫn lạc thì thiên đình đời thứ nhất gần như sụp đổ, khí vận trấn tỏa bên trong đã tiêu hao gần hết.

Những năm này Thiên Đình dần dần cường thịnh, vừa lúc thần đạo đại hưng nên đế khí bên trong dĩ nhiên cũng từ suy chuyển thành thịnh.

Ở vòng ngoài cùng là một dải quang hoa thất thải, lúc Nhạc Vũ ở Ngũ Trang Quan cũng đã từng thấy qua quang hoa này khi Thần Nông lấy ra một linh căn, cũng biết đây là lực công đức.

-- Sau khi Đế Tuấn vẫn vong đã kinh lịch qua mười vạn năm, công đức cực kỳ nồng hậu dày đặc, chỉ cần thêm chút dẫn đạo đã có thể thành tựu bảo vật công đức.

Ánh mắt Nhạc Vũ chớp lên, kỳ thật hắn cũng không có khát vọng quá lớn đối với vật này như Hạo Thiên, chỉ có trong tay vị hiện giờ đang giữ vị trí Thiên Đế kia mới có thể chân chính phát huy ra tác dụng lớn nhất, do đó hắn mới tìm mọi cách để nó không rơi vào tay Hạo Thiên.

Thiên Đình hưng thịnh sẽ là nỗi lo lắng cho đế đình phương bắc.

Hiện giờ đã có vật này trong tay, nếu cứ vậy vứt bỏ chẳng phải quá phung phí của trời?

Suy ngẫm chỉ chốc lát, Nhạc Vũ liền lấy Long Hoàng An Thiên Tỉ đập nát rồi dung nhập vào Trấn Thiên Tỷ. Vào lúc hai lực khí vận dung hội thì đế khí tử kim lập tức tăng vọt, ngay cả Côn Luân kính cũng không thể áp chế nổi.

Trấn Thiên Tỷ là căn cơ Thiên Đình, tuy luôn rút ra từ Thiên Đình một thành khí vận nhưng lại không có bằng chứng, lúc này thêm vào đế vị An Thiên Huyền Thánh Đại Đế Thiên Đế nên hiệu quả vượt xa việc cộng vào đơn giản.

Nhạc Vũ ngửa đầu nhìn lên, thấy trong trung tâm đế khí quả nhiên nhiều hơn một tia khí tức kim sắc, đồng dạng tựa như mui xe khiến đế khí tử kim càng thêm ngưng súc, khó có thể tiết ra ngoài

Hắ bất giác cười nhẹ, biết đem dung hợp hai ấn tỉ này thì chẳng những đế vị An Thiên Huyền Thánh Đại Đế càng thêm vững chắc mà chân chính đã có danh phận vấn đỉnh Thiên Đế.

Ngay sau đó, hắn dẫn đạo lực công đức ở ấn tỉ ngưng tụ phù văn thất thải, sự thao túng của hắn với lực công đức cuối cùng có hạn nên chỉ khắc lục được một linh trận tương đối đơn giản, có thể phụ trợ tăng cường công hiệu ấn tỉ trấn áp Tam Thập Tam Thiên, cố khóa thế giới, chính là Linh Bảo không gian cùng Linh Bảo thổ hệ hợp thể .

Đế khí Tử Kim sau khi bành trướng khiến cho vật này cơ hồ là ngay lập tức liền khôi phục đến tương đương với Hậu Thiên Linh Bảo, thêm lực công đức bảo vệ nên so với Tiên Thiên phẩm, Hậu Thiên Chí Thánh cũng không hề thua kém.

Tiếp đó hắn lại dẫn xuất một tia tử khí ra ngoài Trấn Thiên Tỷ, ngưng tụ ra bộ dạng Long Hoàng An Thiên Tỉ, dưới tỉ vẫn là mấy chữ Đại thiên hành đạo, An Thiên Huyền Thánh.

Nhìn qua vật này, Nhạc Vũ vừa kinh hỉ vừa thầm tự giễu, nếu nó rơi vào tay Hạo Thiên chắc sẽ khôi phục đến lúc cực thịnh. là kinh hỉ ngoài lại âm thầm tự giễu

Hơn hai mươi vạn năm tụ tập lực công đức, cộng thêm khí vận Thiên Đế cơ hồ có thể áp chế tất cả Tiên Thiên Chí Thánh Linh Bảo trên thế gian, thậm chí như Hồng Mông chí bảo như Tru Tiên Kiếm Thái Cực Đồ cũng có lực đối kháng, không để mặc người vò nắn, nhưng trong tay hắn lại chỉ có thể che dấu thật sâu.

Đáng tiếc chính là lúc Đế Tuấn còn tại thế thì Nhân Hoàng còn chưa hưng thịnh, ngọc tỷ không có người dùng, tự nhiên cũng không nhiều công đức gia trì, nếu không chỉ bằng vật này cũng sẽ không rơi vào tình huống bi thảm lúc đại chiến Vu Yêu.

Cuối cùng hắn xem xét tới Cổ Đồng Thằng Hoàn, vật này đối với Nhạc Vũ vô dụng, cũng đồng dạng không thể lộ ra ngoài ánh sáng, cướp đoạt chỉ vì đây là đầu mối duy nhất dẫn tới Hỗn Độn Chung.

Rót vào trong đó một tia pháp lực, Nhạc Vũ dần thất vọng, có thể bởi vì pháp lực hắn còn thấp kém nên dù có thể cảm giác được phương vị tồn tại cụ thể của Hỗn Độn Chung nhưng lại không thể tỏa định chính xác, vị trí biến ảo bất định lúc nam lúc bắc khiến không biết làm sao. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

- Vật này linh dị như vậy, không trách mấy vị đạo tổ Thánh Nhân lẫn vô số đại năng thái cổ đến nay vẫn chưa thể tìm được.

Lắc đầu, Nhạc Vũ tạm thời bỏ qua hi vọng trông cậy vào Hỗn Độn Chung, lại nghe thanh âm như chuông bạc của Ngao Tuệ ở ngoài phòng:

- Phu quân đã có thể nhập định?

Trong lòng Nhạc Vũ khẽ động, phất tay mở cửa thấy Chiến Tuyết Ngao Tuệ đang duyên dáng đứng ngoài cửa.

Hai nữ lần lượt tiến vào phòng, vẫn là Ngao Tuệ nói trước:

- Còn nhớ phu quân còn muốn đi tìm một bộ cuối cùng của Tam viên chân kinh, sau khi bị thương lại chạy về Đông Hải một chuyến?

Mượn lực của Tam Linh Trấn Ma bàn cùng linh quả, Nhạc Vũ chỉ kém nửa bước đã có thể tiến vào cảnh giới chí thánh chí minh, dù không thể xuyên qua thiên cơ để biết cụ thể nhưng nếu tính toán toàn lực vẫn có thể thấy được một số chuyện quá khứ và áng chừng phương vị.

Lúc dưỡng thương tại Địa phủ, vô luận là Tử Khuyết Thiên Chương hay một bộ cuối cùng của Tam viên chân kinh, hắn đều có thôi diễn biết được vật thứ hai đang giấu ở Đông Hải.

Vốn ý định của Nhạc Vũ đúng là sau khi giải quyết hết việc Hình Thiên cắn trả, liền tới Đông Hải một chuyến, bất quá lúc này chỉ có thể cười khổ:

- Ba viên chân kinh tuy là khẩn yếu, bất quá tình hình dưới mắt có biến, tốt nhất vẫn là quay lại đế đình, thành thành thật thật ở lại đó mới thỏa đáng.

Hắn nghĩ tới Hạo Thiên, vị Thiên Đế này hiện giờ chắc đã phát điên xông loạn bên ngoài.

Ngao Tuệ nghe vậy, không khỏi cười khúc khích, Chiến Tuyết cũng mỉm cười, hai người vui vẻ, phong thái vũ mị chiếu sáng cả trúc lâu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio