- Giữa ta và ngươi chỉ có liên lụy nhân quả mà thôi, tặng ngươi phép tu hành chỉ là trả nợ.
Thấy Đông Hoa tán nhân đứng lên, tràn đầy vẻ cầu khẩn, Nhạc Vũ muốn nói lại thôi, sau đó chuyển giọng:
- Đông Hoa ngươi cũng không cần như thế, tuy nói ta và ngươi không có duyên phận thầy trò, bất quá trẫm cũng hiểu ngươi là người tâm chí kiên định, đơn giản sẽ không cải biến chủ ý. Như vậy đi, ta và ngươi làm ước định, nến như Đông Hoa ngươi có thể đạt thành thì khi đó muốn bái ta làm thầy, trẫm liền đáp ứng.
Đông Hoa tán nhân kinh ngạc, không dám tin ngẩng đầu nhìn lên thấy Nhạc Vũ nhếch miệng:
- Trẫm đã truyền cho ngươi phép kiếm tu, chỉ cần Đông Hoa ngươi có thể trong ngàn năm trùng kích đến Thái Thanh Huyền Tiên , hơn nữa căn cơ vững chắc thì khi đó theo ý ngươi.
Trong lòng hơi chút đắc ý, người có thể trong vòng trăm năm có thể thành tựu Kim Tiên hồn ấn, Thái Ất Chân Tiên như hắn chỉ là trường hợp đặc biệt. Thậm chí nếu là tăng thêm ở Tam Thập Tam Thiên cảnh, cùng động thiên Ngũ Trang Quan thì bản thân cũng phải qua hơn vạn năm mới có được thành tựu hôm nay.
Đông Hoa tán nhân muốn trong vòng ngàn năm thành tựu Thái Thanh Huyền Tiên cơ hồ là chuyện không thể nào, dù có thể được thì sau ngàn năm hắn đã có thể dùng thân phận thật gặp mặt, khi đó dù bản thân có thể đáp ứng nhưng với bản tính kiêu ngạo của Đông Hoa cũng chưa chắc đáp ứng.
Sắc mặt Đông Hoa tán nhân hơi tái đi, nghe ra ý khó dễ trong lời của Nhạc Vũ, cúi đầu trầm tư một lát rồi cung kính quả quyết cúi người nói:
- Đông Hoa đã minh bạch, trong vòng ngàn năm, nếu như Đông Hoa có thể đăng nhập Thái Thanh Huyền Tiên thì nhất định lại đến bái sư, kính xin Bệ Hạ chớ quên ước hẹn hôm nay.
Dùng lễ sư đồ tham bái xong, Đông Hoa tán nhân không hề lưu luyến, phi độn về hướng nam.
Nhạc Vũ không khỏi khẩn trương, ngẫm nghĩ sau một lát lại khẽ lắc đầu, cũng không biết vì sao nhưng nhìn ánh mắt kiên quyết của Đông Hoa, đột nhiên hắn có dự cảm không chừng sau ngàn năm người này sẽ đạt tới Huyền Tiên.
Cười tự giễu, Nhạc Vũ lại chú ý về hướng bắc, qua hơn mười ngày, đế khí tử kim của Bắc Vân quốc đã mở thêm một vòng, càng thêm dày đặc, ẩn ước có thể thấy được một đầu tử long năm móng bay múa trong mây.
- Sao có thể như thế? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Hiên Viên Thu cũng không ở trong đế đình, vô luận dùng kỳ môn độn giáp hay tử vi đẩu số đều không thể thôi toán, chắc là đã có biến cố gì? Xem thiên tượng thấy Tả Thừa của đế đình còn chưa vẫn lạc mới đúng.
Đang ngửa đầu quan sát trời sao, nhất là phương bắc, tâm niệm Nhạc Vũ vừa động, đột nhiên đánh ra một tờ phù chiếu, qua một lát thân ảnh Vi Minh Tử từ trong thành thoát ra, trông thấy Nhạc Vũ lập tức lộ ra vài phần hỉ sắc, đến gần vô cùng lo lắng nói:
- Bệ Hạ không xuất quan khiến chúng thần cực kỳ khẩn trương. Mấy ngày trước, Hiên Viên Tả Thừa đột nhiên tiến về Bắc Vân quốc, nói là muốn điều tra một chuyện, từ đó không thấy động tĩnh, chúng thần vô cùng lo lắng bất an.
Không chờ Vi Minh Tử nói xong, Nhạc Vũ đã tái mặt hóa thành một đạo độn quang thủy lam nhanh chóng phi độn về hướng bắc.
Chỉ qua hơn mười canh giờ, Nhạc Vũ đã vượt qua khoảng cách mười tỷ dặm, đứng trên bầu trời Bắc Vân quốc, dùng Côn Luân Kính che lại thân hình rồi lạnh lùng nhìn về hướng đế đô.
Tựa hồ cảm ứng được Nhạc Vũ, long khí tử kim đang vô cùng linh động đột nhiên sững lại, long hình thu thúc thành một đoàn có tư thế phòng ngực, tựa hồ cực kỳ kiêng kị.
Nhạc Vũ không chút nào để ý, lẳng lặng thôi diễn, tính toán hết thảy biến hóa.
- Quả nhiên là có cao nhân ra tay, che đậy Thiên Cơ, đáng ra hơn mười ngày trước nên biết chuyện Bắc Vân quốc tuyệt không đơn giản.
Thiên Cơ vốn huyền ảo khó đoán, bất quá không biết pháp lực người kia ở cảnh giới nào có thể khiến đoạn tuyệt khả năng biết trước, Nhạc Vũ chỉ có thể miễn cưỡng dò biết được một tuyến, vừa khéo có quan hệ với Hiên Viên Thu.
--- Nếu như lần này không xin Địa phủ giúp đỡ thì Tả Thừa của trẫm chắc chắn phải chết sao? Rốt cuộc là người phương nào bố trí sát cục với trẫm?
Một tuyến tin tức này lộ ra là do đối phương cố tình bỏ sót, ý uy hiếp mười phần.
Nhạc Vũ cười lạnh, người khổ tâm mưu tính như thế, chắc chắn sẽ gặp hắn.
Hắn cũng hiếu kỳ người này là một vị đại năng Yêu tộc phương bắc hay là vị thiên đế kia?
Trong lồng ngực chợt cảm giác huyết dịch sôi trào, Nhạc Vũ nhíu mày, lúc trước hắn còn không quan tâm điềm bất tường này nhưng hiện giờ rõ ràng là nguyên hồn cảnh báo không thể bỏ qua.
Biến cố ở Bắc Vân quốc lần này cùng với sát cục đang chờ hắn chắc chắn có thể uy hiếp tính mạng.
Suy ngẫm chỉ chốc lát, Nhạc Vũ lấy ra một linh quả có hình dạng như một tiểu hài tử, tán xuất u hương khiến người mê đắm, nhìn sững một hồi rồi hừ lạnh:
- Bỏ đi.
Hắn chuyển thân, tiến nhập vào động thiên Thiên Ý phủ, nhìn thấy thần sắc tái nhợt của hắn thì cả Cực Lan cùng Huyền Vũ đều kinh ngạc nhìn sang.
Nhạc Vũ không để ý bước đến ngồi xuống dưới cây tiên hạnh, vẫn như cũ lộ vẻ hơi do dự, quả nhân sâm vốn hắn định chuẩn bị cho việc trùng kích hồn ấn tầng thứ tám nhưng với tình hình hiện giờ lại không thể không dùng.
Nghĩ đến việc ngày sau cần tốn hao công phu để tìm linh quả cùng giai thay thế, trong lòng Nhạc Vũ không khỏi dẫn khởi sát cơ, sau một lát mới cưỡng ép đè xuống, trực tiếp phục dụng.
Quả nhân sâm vừa vào miệng thì lập tức biến thành một đoàn linh dịch thanh sắc chảy vào tới bụng, Nhạc Vũ cảm giác khí huyết hồn lực trong cơ thể lập tức bạo tăng, vừa khéo ở mức độ mà thân thể hắn có thể tiếp nhận nên cũng không cảm thấy đau đớn mà cực kỳ thoải mái.
Nhạc Vũ ngưng tụ tâm thần mới không bị cảm giác thoái mái mê hoặc, toàn bộ ý niệm tụ về đan điền, ngưng tụ ra một đám ấn phù, phù trận Ngũ Hành trong ngoài cùng lúc khuếch trương.
Đang lúc chăm chú, Nhạc Vũ lại bỗng hơi kinh hãi, ngạc nhiên mở mắt đầy vẻ khiếp sợ.
- Không trách tiên tu thế gian coi quả nhân sâm là linh quả đỉnh cấp, lại có thể thần diệu như vậy.
Hắn cảm giác được một dị lực từ nguyên hồ của hắn rót thẳng vào tầng bản nguyên thứ sáu, dù chưa khiến cho bản thân tiến vào trạng thái thiên nhân giao cảm nhưng đã có một phù trận cực kỳ đặc dị dựa theo hồn ấn Kim Tiên của hắn dần tạo ra.
Lúc đầu hắn còn khó thấy được hình dạng nhưng sau vào thời điểm cuối có thể loáng thoáng thấy được cùng dạng với quả nhân sâm, hòa tan nhất thể với hồn ấn Kim Tiên.
- Trong hình này chắc hẳn bao gồm đạo sinh?
Tầng bản nguyên thứ bảy chính là đạo tử, còn tầng thứ tám chính là đạo sinh, tầng thứ chín chính là phép tắc tạo hóa.
Nhạc Vũ có thể cảm giác được pháp tắc sinh trong hồn ấn, tuy còn thô thiển nhưng lại đưa Kim Tiên hồn ấn của hắn đẩy mạnh về phía trước, va chạm mãnh liệt với hàng rào thứ bảy khiến thần hồn cũng thoáng chấn động.
Trong đạo điển cũng chưa bao giờ thuật lại tình hình như vậy, chỉ nói về sự quý giá của quả nhân sâm, nhưng đến cùng có tác dụng gì lại chưa từng đề cập.
Người có tư cách phục dụng quả nhân sâm tuyệt sẽ không rảnh rỗi để thuật lại, người không có tư cách lại chỉ biết suy đoán.
- Không trách nghe nói chỉ cần ngửi được quả nhân sâm sẽ sống tuổi; Ăn một miếng sẽ trường thọ bốn vạn bảy ngàn năm, cho dù hồn ấn không hề có tu vi cũng có thể tiến thẳng vào Thiên Tiên, càng cường hoành thì được lợi càng lớn
Ánh mắt Nhạc Vũ lóe lên, tiếp đó càng tức giận như điên, một tia sát ý tựa như vô số lưỡi đao chém vào lồng ngực.
Vật này hàm chứa pháp tắc sinh, vào lúc trùng kích tầng bản nguyên thứ tám có thể phát huy hiệu quả lớn nhất.
Chỉ cần hắn có thể thu thập toàn bộ Tử Khuyết Thiên Chương, mượn Minh Thư của Hậu Thổ để xem thì có thể dễ dàng thành tựu tầng hồn ấn thứ tám.
Vô luận người bố cục này là ai, có thể bức hắn không thể không sử dụng quả nhân sâm đều đáng muôn chết, sau này hắn nhất định sẽ khiến người này phải hối hận.
Phân ra vài tia hồn niệm, thoáng tìm tòi sâu trong bản nguyên, Nhạc Vũ lại toàn lực ứng phó ngưng tụ phù văn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Nhắm mắt ngồi xếp bằng, khí tức sôi trào, qua mấy thời thần, trong cơ thể Nhạc Vũ chợt vang lên thanh âm như sấm động.
Ngũ Hành phù trận tầng thứ mười bảy hiện giờ đã viên mãn, vô số phù văn như tinh vân chuyển động trong đan điền.
Ngay sau đó Ngũ Hành phù trận bên ngoài, Thanh Đế Trường Sinh Quyết, Lưỡng Nghi Ly Hợp nguyên từ, Thái Thanh Huyền Môn Hữu Vô Tướng Kiếm, Ngọc Thanh Xiển Môn Phân Quang Thác Ảnh Kiếm đều tiến thêm một tầng.
Chỉ một thoáng, Ngũ Hành phù trận trong ngoài đã như lỗ đen điên cuồng thôn phệ linh lực trong Thiên Ý phủ.