- Bên trong Điên Đảo Lưỡng Nghi Già Thiên đại trận rốt cục đã xảy ra chuyện gì, vì sao phương bắc đế tinh không suy sụp trái lại thêm cường thịnh?
Nữ Oa chỉ hận không thể đem hắc cầu kia mạnh mẽ đánh xuyên qua để nhìn xem bên trong đã xảy ra chuyện gì. Chỉ là nghĩ tới hiện tại đang ở cách xa mấy trăm ức dặm, bên cạnh lại có một người pháp lực ngang hàng với mình, cuối cùng Nữ Oa đành miễn cưỡng đè nén cỗ xúc động này.
Tiếp theo ngay sau đó, nàng đột nhiên cả kinh nhìn lên tinh không.
Chỉ thấy lại thêm một viên tinh tú sáng ngời từ trên tinh không vô tận rơi xuống. Bám theo một ánh quang hoa rực rỡ hướng phía dưới phương bắc rơi nhanh.
- Lại là một vị Đại La Kim Tiên?
Nữ Oa thoáng nhíu mày, có chút kinh nghi bất định. Nếu nói Uyên Minh làm cho mấy Kim Tiên yêu thánh lục tục rơi xuống trước khi Nhai Tí đến thì người khác còn có thể miễn cưỡng tiếp nhận, nhưng theo tình hình trước mắt thật sự hoàn toàn không thể giải thích.
Nếu không phải rõ ràng biết được vị mãnh thú kia tuy tính tình thô bạo vui giận bất thường, nhưng trong lúc này tuyệt sẽ không ra tay với Yêu tộc Kim Tiên còn dư lại không bao nhiêu, cơ hồ nàng đã cho rằng người vừa rơi xuống đã chết trong móng vuốt sắc bén của Nhai Tí!
Vẻ mặt Hậu Thổ cũng hoàn toàn trấn tĩnh trở lại, hiện lên ý cười, lắc mình đi tới bên cạnh Nữ Oa, miệng như trào phúng, lại đột nhiên cả kinh, trong mắt hiện lên vẻ ảo mộng, ngẩng đầu nhìn lên:
- Quần tinh rơi xuống, một kỳ cảnh thật tuyệt! Lúc trước cuộc chiến Thiên Đình Vu Yêu, dù là lúc kịch liệt nhất cũng không hơn thế này…
Nữ Oa ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngơ ngẩn, sắc mặt tái nhợt như giấy.
- Quần tinh rơi xuống, thật sự là quần tinh rơi xuống! Yêu tộc mười ba vị Đại La Kim Tiên một ngày đều vẫn lạc. Một sát cục tốt đẹp như vậy, làm sao đến nông nỗi này? Rốt cục đã sơ sót chỗ nào? Cuộc chiến hôm nay chẳng lẽ thực sự là tổn thương của Yêu tộc ta sao? Sau trận chiến này yêu thánh tại Bắc Câu Lô Châu còn lại mấy người?
Nhìn thấy tám viên tinh tú liên tiếp rơi xuống, trong miệng Nữ Oa lẩm bẩm, cơ hồ lâm vào thất thố.
Chỉ một lúc sau, đôi mắt đẹp của Nữ Oa chợt ngưng tụ, yên lặng ngoảnh nhìn về hướng nam.
Chỉ thấy trong phạm vi tầm nhìn của nàng có một viên sâm bạch tinh tú đang dựa theo hướng bắc bay đi, xem thế đi rõ ràng chính là phương bắc, hướng ngay chỗ đế tinh chói mắt nhất.
- Viên tinh tú kia chính là bổn mạng tinh tú của Nhai Tí! Vì sao lúc này lại dời qua phương bắc, là muốn xâm phạm đế tinh kia hay là muốn…
Nghĩ tới đây Nữ Oa chợt ngừng bặt, ý niệm vừa hiện lên trong đầu thật sự làm nàng không dám tưởng tượng.
Nàng lẳng lặng huyền phù giữa không trung, yên lặng nhìn lên tinh không biến ảo.
Cơ hồ nỗ lực toàn thân mới có thể duy trì vẻ trấn định tự nhiên, đoan trang tư nghi uy nghiêm. Một đôi tay ngọc không chút cảm giác nắm chặt lại.
Viên sâm bạch tinh tú kia thế đi cực nhanh, chỉ một lát sau đã đến bầu trời tinh không phương bắc, liền thẳng dừng ngay bên cạnh tử kim sắc đế tinh, quang mang chớp lóe dựa lên viên đế tinh kia.
Trong lúc mơ hồ lại cùng viên tinh tú bổn mạng của Lý Trường Canh bên cạnh Hạo Thiên đế tinh đối ứng!
Hậu Thổ thấy thế nhất thời bật cười nói:
- Viên tinh tú bổn mạng của Nhai Tí không ngờ lại nhập vào Huyền Thánh Tinh Cung của nghĩa đệ ta. Chẳng lẽ đầu mãnh thú chưa từng chịu phục người kia hôm nay lại chịu cam tâm dốc sức cho phương bắc đế đình của Uyên Minh sao?
Nữ Oa thu hồi ánh mắt, nghiến răng không nói được một lời, chỉ có ánh mắt lại càng thêm sắc bén nhìn về phương bắc.
Vẻ thương cảm, hối hận hòa tan vào nhau, che giấu thật sâu trong đôi mắt. Đối với sự việc xảy ra ở vùng tối đen kia không khỏi sinh ra vẻ nghi hoặc vô tận.
Nàng nảy sinh ý niệm tìm tòi bên trong đã xảy ra chuyện gì, ý niệm càng ngày càng không cách nào ngăn chặn.
Nếu theo thôi diễn tinh tượng, thiên cơ thôi diễn, Nhai Tí cùng Uyên Minh hợp lưu cũng là định luận!
Nhưng vì nguyên nhân như thế mới làm Nữ Oa nghi hoặc.
Nàng biết rõ tính tình của đầu mãnh thú kia, tuyệt đối không thể nào đồng ý góp sức cho Uyên Minh, nhưng vì sao thế cục lại biến hóa đến như vậy?
Không hề có lý do, cũng không có duyên cớ, khiến kẻ khác khó hiểu.
Trong nháy mắt cơ hồ nàng nghĩ đến quần tinh biến ảo chính là có người dùng đại pháp lực đem tinh đồ che giấu.
Tựa như nữ tử đang tươi cười đứng bên cạnh nàng, từ khi quần tinh muốn rơi xuống, đã dùng thần lực mạnh mẽ tràn ngập không trung, đem toàn bộ không trung đều ngăn cách lại.
Cũng chưa chắc sẽ không có thánh nhân tôn sư ra tay biến ảo hiện tượng thiên văn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Nhưng khi nàng cẩn thận ngẫm lại, chuyện này làm sao có thể?
Trừ phi là sư tôn của nàng mới có được pháp lực giấu diếm qua mặt nàng!
Mà ngay khi Nữ Oa còn đang kinh ngạc khiếp sợ, bên trên Diệu Pháp Đại La Thiên, đồng dạng cũng có một người dùng ánh mắt tức giận lẫn khó hiểu nhìn lên bầu trời phương bắc.
Hắn vốn dự định quay về trong Thiên Đình, nhưng lại bất đắc dĩ dừng lại nửa đường.
Giờ phút này trên người hắn mặc cổn phục kim giáp, đứng yên tại chỗ nhìn tinh đồ biến hóa, hồi lâu không nói nên lời!
- Như thế nào cuối cùng lại thế này, lại là kết quả quần tinh vẫn lạc? Tên tiểu tử còn chưa dứt sữa kia, rốt cục đã làm chuyện gì? Lại có thể sớm đến như vậy đã hình thành Tinh Cung của chính mình?
Chỉ sau một thoáng, một đạo bạch sắc quang hoa đã xuất hiện bên cạnh Hạo Thiên, chính là Cửu Thiên Huyền Nữ, vừa hiện thân sắc mặt nàng đã vô cùng khó xem:
- Bệ hạ, việc tại phương bắc đã có biến. Chẳng biết tại sao Tinh Cung của Uyên Minh đã hình thành, đã biến thành một trong đại thế thiên hạ hồng hoang, trong vòng mấy trăm năm nhất định có thể tụ họp vô số Kim Tiên anh tài. Lần này Côn Bằng lão tổ tính kế chỉ sợ không lấy được tính mạng Uyên Minh ngược lại còn làm khí vận của Yêu tộc phương bắc tổn hao thật nhiều. Khiến cho cánh chim của người kia thêm cứng rắn…
- Câm mồm! Việc này cần gì đợi ngươi nhắc nhở! Trong lòng trẫm tự nhiên hiểu rõ!
Hạo Thiên giận dữ hét lớn một tiếng, sau một lát bỗng dưng trong lòng chợt tỉnh, sắc mặt thoáng dịu đi, thanh âm lạnh lùng nói:
- Tóm lại lần này là trẫm tính sai, không ngờ được sát cục bố trí tỉ mỉ như vậy cũng không thể đem hắn một lần tru diệt hoàn toàn. Nhưng lần này nguyên khí Yêu tộc phương bắc vẫn còn, cũng không dễ chọc. Tuy Uyên Minh có được Tinh Cung nhưng cánh chim còn chưa vững, không có mấy vạn năm tích lũy làm sao cùng trẫm đối kháng? Đại cục phương bắc vẫn còn cơ hội vãn hồi…
Vừa nói tới đây, lại bỗng dưng nhìn thấy Cửu Thiên Huyền Nữ vốn không hề nghe lời hắn nói, có chút thất hồn lạc phách nhìn về tinh không.
Hạo Thiên cũng nhìn theo, sau một lát thân hình hắn không khỏi cứng ngắc. Hai tay hắn nắm chặt, mơ hồ phát ra tiếng vang bạo liệt răng rắc.
Vẻ mặt Cửu Thiên Huyền Nữ như mê mang, không biết là chấn kinh hay đang thở dài:
- Viên tinh tú này tựa hồ là bổn mạng tinh tú của Nhai Tí? Uyên Minh rốt cục làm sao làm được?
Hạo Thiên không nói được một lời, thân hình quay phắt lại, tốc độ phi độn còn nhanh hơn trước mấy lần.
Chỉ khoảng nửa nén hương thời gian hắn đã quay trở lại bên cạnh Quan Thế Tỉnh Bàng phương bắc.
Ánh mắt của hắn ngay lập tức dừng bên trong hình ảnh Bắc Vân quốc trong giếng. Bên trong vẫn là hắc cầu bao trùm hơn ngàn vạn dặm, điên đảo thế giới…
Trong tay hắn nắm chặt hoàng kim phương thiên đại kích, trên mặt hiện lên vẻ do dự, kim hoàng sắc cương kình khí mang không ngừng cuồn cuộn trên lưỡi kích, nhưng vẫn chưa chém thẳng tới hắc cầu bên dưới chín tầng trời.
Cửu Thiên Huyền Nữ đi theo sau bay tới, thấy thế thoáng kinh hãi:
- Bệ hạ xin hãy nghĩ lại! Một khi bệ hạ có ý nhúng tay, chỉ sợ Huyền Đô Pháp Sư thậm chí là Thái Thượng Đạo tổ đều sẽ không ngồi yên nhìn xem. Ta biết giờ phút này bệ hạ đang muốn xem chân tướng, nhưng hiện tại nên kiên nhẫn chờ đợi một chút…
Hạo Thiên thở dài, cầm đại kích chém ra, bên trong Diệu Pháp Đại La Thiên vạch ra một hố sâu kéo dài mấy trăm vạn dặm.
Sau đó sắc mặt hắn tối tăm quay đầu dò hỏi:
- Huyền Nữ huyễn pháp thần thông cũng đứng trong hàng ngũ đứng đầu thế gian, chẳng lẽ không thể nhìn xuyên qua đại trận kia sao?
Cửu Thiên Huyền Nữ bất đắc dĩ cười, lắc nhẹ đầu:
- Vị yêu sư kia đã mua dây buộc mình, tòa Điên Đảo Lưỡng Nghi Già Thiên đại trận này chính là vì muốn che giấu mấy vị Đạo tổ thánh nhân mà bố trí! Huyễn pháp của Huyền Nữ mặc dù vẫn có chút tự tin, nhưng làm sao có được năng lực bậc này?
Hạo Thiên nghe vậy vẫn có chút không cam lòng, cuối cùng lại hừ lạnh một tiếng:
- Cũng được! Hôm nay trẫm muốn chậm rãi nhìn xem rốt cục Uyên Minh lấy phương pháp gì thay đổi càn khôn!
Trong lòng hắn chợt động, lại hỏi:
- Hậu Thổ dùng thần lực che lấp hiện tượng thiên văn, chỉ sợ Quân Minh nhìn không tới. Việc vừa rồi có từng thông tri cho hắn?
Trên mặt Cửu Thiên Huyền Nữ lại lộ ra vẻ làm khó, sau một lát lại cười khổ một tiếng, nói:
- Vị Bắc Đẩu Ngũ Khí Thủy Đức tinh quân kia, từ khi Uyên Minh tiến vào sát trận đã chuẩn bị chiếm giữ Các Linh sơn…
Hạo Thiên nghe vậy nhất thời vắng lặng không lời gì để nói. Sau một lúc lâu mới hừ lạnh một tiếng:
- Ngay cả chút thời gian cũng không đợi được, ta vốn tưởng rằng hắn cũng là nhân tài, thật không ngờ được người này nguyên lai là một tên ngu xuẩn không chút kiên nhẫn!
Mấy chữ cuối cùng Hạo Thiên phảng phất như liên tưởng tới chuyện gì, vẻ mặt nhất thời khó xem tới cực hạn. Nhưng lại không lòng dạ nào đi tìm hiểu việc của Quân Minh, vẻ mặt chuyên chú cẩn thận quan sát hắc cầu bên dưới.
Khoảng vài khắc sau, Điên Đảo Lưỡng Nghi Già Thiên đại trận rốt cục xuất hiện khe hở. Chỉ thấy khe hở tràn ra, ở ngay trên nửa vòng bích chướng mở rộng lan tràn, khiến vô số ý niệm mạnh mẽ hướng nơi này tụ tập đến.
Sau một lát, hắc cầu bỗng nhưng tạc mở, giống như thủy tinh vỡ vụn, lộ ra thân ảnh một người hai thú bên trong. Khiến phía chân trời vô số hồn niệm của thượng cổ đại năng đều lay động không ngừng.
Thân ảnh thiếu niên kia chính là Nhạc Vũ. Tuy nguyên khí tổn thương vô cùng suy yếu, nhưng lại giống như một cây tiêu thương thẳng tắp ngạo nghễ trên cao. Ý thái tự nhiên, miệng mang theo vẻ cười lạnh. Tựa hồ toàn bộ cuộc chiến hung hiểm vừa rồi cũng không chút để ý, kể cả hồn niệm của những Chuẩn Thánh Kim Tiên xông tới đầy trời.
Mà nhị thú bên cạnh, chính là Nhai Tí cùng Huyền Vũ, đều hóa thành ba xích dáng vóc, trôi nổi bên cạnh Nhạc Vũ.
Nhai Tí tuy vẫn còn lưu vết thương, nhưng vẫn giữ nguyên vẻ oai khí túc sát của thái cổ mãnh thú. Huyền Vũ tuy chỉ là hóa thân, nhưng lại tràn đầy khí tức thủy linh, khí thế chỉ kém hơn Nhai Tí một chút.
Điều này cũng không làm người khác kinh ngạc, chân chính khiến cho các vị Hỗn Độn Kim Tiên lâm vào thần hồn dao động chính là Nhai Tí, thế nhưng lúc này biến thành một đầu linh sủng của Nhạc Vũ nuôi dưỡng, thần thái thân mật lấy lòng.