Ngũ sắc thần quang rốt cuộc không phải là thứ đơn giản để Nhạc Vũ sử ra nhiều lần. Nếu hắn là cường giả tiên thiên thì nhiều nhất có thể sử ra bốn năm lần là đã không thể chịu nổi. Còn cái gọi là Đại Ngũ Hành Âm Dương Nguyên Từ Diệt Tuyệt Châm tối đa cũng chỉ có thể ba lần.
Về phần công dụng có thể làm mất đi hiệu lực của pháp khí có nguyên lý vô cùng bá đạo, phương pháp mạnh mẽ vận chuyển Ngũ Hành khiến có thể dừng lại quá trình chuyển hóa linh lực bên trong Khiên hồn châm của Nhạc Vũ.
Nhạc Vũ rất hiếu kỳ với chuyện này, bất quá không có pháp khí mạnh hơn nên cũng không làm được thí nghiệm gì để so sánh.
Song chẳng qua những thứ này cũng đã đủ khiến người ta giật mình. Cộng thêm năng lực của bản thân cùng những thần thông khác của Sơ Tam đã có thể chính diện giao thủ với cường giả tiên thiên. Còn với những yêu thú cấp năm, chỉ cần năng lực và tốc độ phản ứng hơi chậm thì trước mặt Sơ Tam căn bản là vô phản kích lực.
- Nghe nói một số thần thông yêu thú vô cùng đặc thù còn có thể theo thực lực của bản thân mà từ từ tăng cường tiến hóa. Cũng không biết đến khi Sơ Tam vượt qua lôi kiếp cấp bốn sẽ có biến hóa gì? Hôm nay mới chỉ là cấp bốn mà thôi nhưng đã có uy lực như vậy, vậy thì sau khi cấp năm sẽ có uy lực thế nào?
Nhạc Vũ trong lòng vạn phần mong đợi, những thần thông thiên phú đặc thù này cũng không như những bí pháp mà hắn sử dụng hiện giờ, có thể theo sự tăng cường khả năng thao túng linh lực mà tăng lên phạm vi uy lực, ngược lại xuất hiện biến hóa mang tính căn bản!
Bất quá từ giờ đến lúc Sơ Tam độ kiếp, cho dù là có Dịch Nguyên Đan tương trợ cũng còn ít nhất hai năm. Từ sau khi Kim Hoàng Tước thức tỉnh huyết mạch thần thú, tuy lực tương tác với linh lực thiên địa tăng thêm mười mấy lần, mức độ thu nạp linh lực cũng là cực mạnh, bất quá nhu cầu của bản thân nó cũng vượt xa yêu thú cấp bốn bình thường. Dịch Nguyên Đan không thể không dùng, chẳng qua chỉ là tác dụng trợ giúp đối với nó nhỏ lại mà thôi.
Đi tới Lê thành trong khoảng thời gian này, Nhạc Vũ cơ hồ là bị vây trong trạng thái bế quan, cơ hồ tất cả thời gian sẽ dùng để tìm hiểu nguyên lý Ngũ Sắc Thần Quang và những phù văn lưu chuyển trong quang hoa. Hiện giờ ngũ sắc quang hoa tuy mạnh, nhưng cần phối hợp với kinh mạch của Sơ Tam cộng với đồ án năm màu huyễn ảo mới có thể sử dụng.
Bất quá sau khi Nhạc Vũ suy nghĩ mấy ngày thì cũng tìm ra mấy điểm trọng yếu. Trên cơ sở Đại Hỗn Nguyên chân khí, tham chiếu lộ tuyến hành tẩu của yêu lực lúc Sơ Tam sử dụng thần thông rồi cải tiến trên phạm vi lớn. Sau đó dùng chân khí trong đan điền trực tiếp mô phỏng phép khắc ấn hồn thạch của Cơ Quan Khôi Lỗi rồi ngưng kết một số phù triện trong quang hoa.
Trong Ngũ Sắc Thần Quang của Sơ Tam có chừng ba trăm phù văn, hơn nữa đối ứng với Ngũ Hành. Điểm quan trọng nhất hắn phải làm khi muốn dùng chân khí bản thân để ngưng kết những linh phù này là thăng bằng tự thân của linh lực Hỗn Nguyên Ngũ Hành.
Nếu đã giải quyết xong điểm này thì việc tiếp theo là chưởng khống linh lực và chân nguyên bản thân. Nhạc Vũ tự tin ít nhất khi những thứ này còn ở trong cơ thể hắn thì không có người nào có thể lấy ra.?
Vấn đề là ở lúc ngưng kết ấn phù, nếu như chỉ ngưng kết đơn thể thì sẽ đến Ngũ Hành không vận động dẫn đến thất bại. Chỉ có thể tiến hành đồng thời năm linh phù, trong quá trình đó cần cẩn thận khống chế mới có thể khả dĩ. Tuy nói cũng không cần đến yêu cầu về phương diện hồn lực như trong Cơ Quan Khôi Lỗi song độ tinh khiết thì còn cao hơn.
Điều này cũng hoàn toàn làm Nhạc Vũ bỏ đi ý nghĩ để cho mấy người Nhiễm Lực cùng học tập Ngũ Hành Hỗn Nguyên chân lực. Trừ phi là có năng lực phân tích như hắn hay linh giác mạnh đến biến thái, nắm vững linh lực chân nguyên trong cơ thể vô cùng tinh chuẩn, nếu không khó có thể đạt được thành tựu lớn đối với Hỗn Nguyên chân lực. Hơn nữa công pháp của bọn họ đang tu luyện cũng đã không tệ, sau khi đạt đến tiên thiên vẫn có thể tiến hành tập luyện, tuy đối với kinh mạch có tổn thương nhưng cũng không thể vì chuyện nhỏ mà bỏ việc lớn.
Thật ra thì hiện giờ hắn cũng mơ hồ có chút hối hận, bản thân không ngờ tới chỉ qua một năm thì tu vi của mình sẽ tiến triển nhanh như vậy. Lúc ấy hơn chỉ lấy tiên thiên vũ tông làm mục tiêu cuối cùng, lực lượng sau đó còn không dám tưởng tượng. Nếu sớm biết như thế thì đổi sang tập công pháp Mộc hệ thì tu vi hiện giờ chắc sẽ mạnh hơn nữa sau lực lượng, hãy còn không dá, chiến lực cũng vượt xa.
Bộ Ngũ Hành ấn phù thứ nhất tiêu tốn mất của Nhạc Vũ chừng nửa giờ. Càng về sau thì càng mất nhiều thời gian không sai biệt lắm nửa giờ. Mà càng đi về bởi vì càng nhiều linh phù Ngũ Hành thì tuần hoàn của chân nguyên cùng linh lực lại càng phức tạp, chỉ cần hơi chút vô ý đã có thể dẫn đến hậu quả kiếm củi ba năm thiêu một giờ. Nhạc Vũ cũng chỉ có thể đành mất thời gian để đưa ra công thức tính toán và phân tích, đến khi hoàn toàn nắm vững mới động thủ?
Vào lúc bộ Ngũ Hành ấn phù thứ mười hoàn thành thì Nhạc Vũ lại càng cảm giác Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí lưu chuyển trong kinh lạc cơ thể dưới dạng dịch bất thình lình chấn động mãnh liệt.
Nhạc Vũ hơi cả kinh, đến khi chấn động của chân khí từ từ kết thúc thì Đại Hỗn Nguyên chân lực đã nổi lên biến hóa nghiêng trời lệch đất. Ngũ Hành tuần hoàn lưu chuyển càng thông thuận, tốc độ cũng nhanh hơn một chút, còn chân khí ngưng thành dạng dịch lại càng rõ ràng.
Điều khiến người ta kinh dị nhất là năng lực thu nạp linh lực thiên địa vốn chỉ dựa vào năm mươi phù văn này khi tăng trưởng lại hơn từ tám thành trở lên!
- Phù triện của Ngũ Sắc Thần Quang này lại còn có thể dùng như vậy?
Nhạc Vũ trong lòng vừa kinh vừa vui, hiện giờ hắn đang lo con đường sau này của mình thế nào.
Dịch Nguyên Đan khi hắn vừa vào tiên thiên thì còn có thể có chút tác dụng trong mấy ngày để ổn định tu vi tiên thiên và căn cơ. Song đến hai tháng sau thì tác dụng đã rất nhỏ bé. Yêu lực đi vào kinh mạch sau khi dùng đan cũng chỉ mạnh hơn khi hắn trực tiếp dẫn nạp linh lực thiên địa vào rèn luyện chân khí một chút mà thôi.
Cho nên Nhạc Vũ dứt khoát ngừng dùng, chuẩn bị đem ba mươi mấy viên Dịch Nguyên Đan đầy đủ cho mẫu thân và hai người Lâm Trác Nhiễm Lực.
Giai đoạn hiện giờ, tiến triển tu hành của hắn đang rơi vào một giai đoạn mà rất nhiều người khác đã dừng lại ở đây. Cái gọi là cảnh giới tiên thiên, thật ra chỉ là Dẫn khí kỳ của người tu chân. Giai đoạn kế tiếp Ngưng dịch kỳ chính là phải đem chân khí bản thân hoàn toàn ngưng lại thành dịch, mãi cho đến khi lui không thể lui, lúc này mới coi như là miễn cưỡng thành công. Nhưng nếu tương tác của người tu hành đối với linh lực thiên địa không đủ dẫn đên thu nạp linh lực ít đi, áp lực chân nguyên chưa đầy thì cả đời không tiến thêm được một bước.
Vị Tịch Phù Sư kia chính là bị vây tại một bước này, mãi cho đến mấy thập niên này vẫn không thể tiến vào giai đoạn Bồi Nguyên.
Điều duy nhất lo lắng là những Ngũ Hành ấn phù này là dựa vào chân khí bên trong đan điền mà tồn tại thật ra không ổn định. Một khi sử dụng quá nhiều linh lực, dẫn đến chân khí bên trong đan điền vô cùng mỏng manh, như vậy những Ngũ Hành linh phù mà hắn ngưng tụ trước đây cũng sẽ hoàn toàn tiêu tán. Điều này cũng có nghĩa là sau này trong chiến đấu, chân khí mà hắn có thể vận dụng sẽ yếu hơn so với người khác.
Bất quá nghĩ lại thì những thứ này cũng chưa chắc đã hoàn toàn xấu.
- Như thế cũng tốt! Đợi đến ngày sau nếu gia nhập Phù Sơn Tông, cần thay đổi công pháp tu hành thì chỉ việc đem toàn bộ chân khí Đại Hỗn Nguyên tiêu tiêu hao hết là được.
Nghĩ tới như vậy, trong lòng Nhạc Vũ ngược lại cảm thấy có chút may mắn. Hiện giờ cảm giác của hắn đối với những tu tiên giả nắm giữ lực lượng của thế giới vừa kính sợ vừa tò mò. Bản thân hắn cũng không cho rằng Đại Hỗn Nguyên Chân Lực biến đổi mà hắn học được từ Sơ Tam rồi bế môn cải tiến có thể thắng được những tồn tại tích lũy mấy ngàn năm này. Nếu không có tác dụng gì, đem những thứ bùa này tản đi là tốt nhất.
Trong ngũ sắc quang hoa tổng cộng có ba trăm sáu mươi linh phù. Nhạc Vũ dùng hơn mười ngày mới ngưng kết ra hơn hai mươi cái. Tới cái thứ mười, mỗi khi hoàn thành ngưng kết thì cường độ thu nạp linh lực của hắn lại mạnh hơn một phần. Mặc dù không còn kiểu tăng trưởng nhảy vọt như trước nhưng rất ổn định. Ngoài ra cũng không biết vì sao, tuần hoàn chân khí bên trong đan điền cùng với cơ cấu phù triện tựa hồ cũng càng ngày càng vững chắc. Có đôi khi không cần hắn toan tính duy trì thì Hỗn Nguyên chân lực vẫn có thể trong thời gian ngắn duy trì thăng bằng Ngũ Hành.
Nhạc Vũ đang còn do dự thì thương đoàn của Nhạc gia và những thương đoàn trước kia bị trì hoãn bên bến sông rốt cuộc đã tới được Lê thành!
Xác thú của thương đoàn Nhạc gia theo lẽ thường thì ở lại ngoài thành, sau đó người trong thương đoàn sẽ tiến hành bốc dỡ hàng hóa vận chuyển vào trong thành.
Nhạc Vũ không quản nhiều như vậy, hắn trực tiếp mang theo Nhiễm Lực cùng Băng Thiến, lại bảo mấy hạ nhân mang Lâm Trác và mấy võ sư hộ vệ của dòng họ phái đến đi vào trong Lê thành.
Cho dù là lần trước đã nhìn từ xa một lần nhưng giờ tiến vào trong thành thì ánh mắt của Nhạc Băng Thiến cùng Nhiễm Lực vẫn lộ vẻ hoảng hốt. Tường thành cao ba mươi trượng, dầy bốn mươi trượng, hoàn toàn do đá xanh nguyên khối dài sáu bảy trượng ghép thành. Phía trên bố trí gần ba vạn thiên trượng nỗ. Ngoài ra còn có hai trăm máy bắn nỏ khổng lồ lực đến ba vạn cân nằm sừng sững sau tường thành.
Với lực phòng ngự như vậy, có thể không cần dựa vào cường giả tiên thiên vẫn có thể chống đỡ công kích của yêu thú cấp năm.
Trong thành đường xá rộng rãi, người ngựa dày đặc, vượt xa Nhạc gia thành. Nhạc Vũ kiếp trước đã thấy qua nhiều đại tràng diện nên cũng không chú ý nhưng mười mấy người hắn mang vào thành đều hoa mày chóng mặt. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Sau khi tạm thời chia tay với Tịch Nhược Tĩnh ở cửa thành, Nhạc Vũ đi thẳng tới Trương phủ. Thời gian khai chợ còn năm ngày, những ngày này hắn sẽ ở lại Trương gia.
Thật ra thì hắn không muốn như vậy phiền toái, bất quá nếu tới Lê thành mà không thuận tiện bái phỏng cậu của mình một chút thì cũng không hay. Vị kia nghe nói những năm này có nhiều chiếu cố với mẫu thân của mình, về tình về lý cũng nên tới cảm ơn một phen.
Mà ngoài ra Nhạc Vũ còn có một mục đích không thể cho ai biết là muốn xem Trương Kim Phượng cùng Lý Phỉ Nhứ hiện giờ có mạnh khỏe hay không. Ngoài ra hắn muốn biết hướng hành động của Thừa Vân môn, đại tộc của Lê thành này chắc chắc là cánh cửa tốt nhất.