Đã quyết định thành anh ở đây, Nhạc Vũ cũng không do dự bắt tay vào chuẩn bị.
Trong phế tích này không có động tĩnh, bất quá Nhạc Vũ cũng không dám cam đoan sẽ luôn an toàn.
Đặc biệt là kiếp số của hắn phải đối mặt chắc sẽ vượt qua tu sĩ Kim Đan đỉnh phong gấp lần!
- Hắc! Cũng không biết qua mười năm tìm hiểu thì tiêu chuẩn trận đạo hiện giờ của mình thế nào! Nguyên lực trong cơ thể mình còn có thể áp chế mười canh giờ, vừa đủ để nghĩ ra một bộ linh trận
Nhếch môi vẻ tự tin, Nhạc Vũ thu hồi tất cả linh thạch trên đỉnh núi, sau đó cũng thu hồi luôn cây Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Tiếp đó khi hắn đánh lại ra thì khí tượng nơi đây hoàn toàn bất đồng. Từ ngoài nhìn vào đỉnh núi tuy vẫn thấy rõ ràng nhưng lại có cảm giác cực kỳ xa xôi.
Còn chưa hoàn thành, khí tượng không gian đã trở nên lành lạnh. Lôi vân trên bầu trời hội tụ, thêm cả thiên kiếp giáng xuống, không phải do Nhạc Vũ mà là đại trận dẫn khởi.
Chiến Tuyết đang nghiên cứu đạo điển lúc này cũng đứng lên, nhìn Nhạc Vũ thật sâu, trong mắt vừa lộ vẻ sùng bái, lại có chút không dám tin.
Ngay sau đó, nàng nhìn vào đại trận đang hoàn thành dưới chân Nhạc Vũ, theo từng cây lẫn từng viên linh thạch mà hắn đánh ra, ánh mắt nàng càng sáng lên.
- Thời gian.
Trong miệng khẽ thốt ra hai chữ, Chiến Tuyết suy nghẫm một lát rồi bứt ra một sợi tóc dài đặt tại trước người tìm kiếm lối vào. Bất quá chỉ trong khoảnh khắc thì sợi tóc này như đã trải qua một đoạn thời gian rất dài, biến thành ảm đạm vô quang.
Ánh mắt Chiến Tuyết lóe lên nhìn về bốn phía, phát giác thời gian ở đây đã vặn vẹo không còn nguyên dạng.
Vu trận gia tốc thời gian ở đây đã bị linh thạch và Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm ảnh hưởng, cơ hồ hoàn toàn tiến vào trạng thái hỗn loạn. Có chỗ gia tốc thời gian, có chỗ hoàn toàn bình thường, cơ hồ đem phạm vi không gian trong vòng mười trượng trên đỉnh núi ngăn cách với bên ngoài.
Chiến Tuyết nhíu mày, cẩn thận quan sát ảo diệu trong linh trận này đến không còn cảm giác thời gian.
Cũng không biết đã qua bao lâu, Chiến Tuyết mới bừng tỉnh khi nghe Nhạc Vũ gọi, nhìn lại thì thấy đại trận đã bố trí xong.
- Ngươi thay ta chấp chưởng nơi này! Mặc dù không đủ để ngăn cản Đại Thừa tu sĩ, nhưng nếu Nguyên Anh đỉnh phong cũng có thể chống đỡ năm ba ngày. Phối hợp với Bạch Đế kiếm của ngươi lại càng có thể kéo dài lâu hơn. Khi cần ngươi còn có thể dùng ngự phong kiếm. Còn nếu ta không qua được kiếp nạn này thì ngươi dẫn Sơ Tam và Đằng Huyền đi nhanh. Ngày sau thay ta chiếu cố người nhà!
Chiến Tuyết nhẹ nhàng gật đầu, nhưng ngay sau đó nắm chặt song quyền, trong lòng cực kỳ không tình nguyện.
Tiếp đó nàng cảm thấy trong đầu chấn động, tựa hồ xiềng xích đã được giải khia. Nàng yên lặng thăm dò trong cơ thể thì biết Nhạc Vũ đã giải khai liên hệ sinh mạng trong Định minh châu.
Chỉ là lúc này Chiến Tuyết không hề lộ vẻ vui mừng mà hai mắt đẫm lệ, không hiểu vì sao trong lòng cảm giác cực kỳ thương tâm.
Nhạc Vũ thấy thế cười nhẹ:
- Khóc cái gì? Kiếp số này tuy hung hiểm nhưng không phải không có chút nắm chắc! Nói với ngươi như vậy chỉ để ngừa vạn nhất!
Vào lúc Chiến Tuyết thoáng an tâm, miễn cưỡng khống chế cảm xúc, Nhạc Vũ lại nhìn về bầu trời cười lạnh.
Lẽ ra tu sĩ bình thường khi độ kiếp đều là ngũ tâm hướng lên trời, ngồi xếp bằng yên lặng chờ đợi. Phương pháp này có thể điều động pháp lực ở mức độ lớn nhất, lại có thể bình ổn khí tức trong cơ thể. Nhưng Nhạc Vũ lần này lại có chút không muốn, hắn tự biết kiếp số của mình sẽ không đơn giản như vậy.
Ngưng tụ pháp lực trong cơ thể, đồng thời vào lúc tổ hợp phù văn thứ bảy trăm tám mươi bị thu nạp thì tiểu anh nhân trong kim đan đột nhiên bành trướng, điên cuồng thu nạp nguyên thần hồn lực.
Đến khi tiểu anh nhân thu nạp xong toàn bộ thần hồn thì ngũ hành phù trận tầng thứ bảy hoàn toàn nứt vỡ. Tiếp đó những phù văn bị nghiền nát lại nhanh chóng gầy dựng lại trong tiểu anh nhân.
- Đây là Nguyên Anh?
Cảm giác được tiểu anh nhân sau khi bành trướng đang co rút lại, khiến cho Kim Đan trong cơ thể cũng nhỏ đi vài lần, Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí càng thêm áp súc.
Nhạc Vũ cảm giác bản thân cường đại chưa từng có, phảng phất chỉ cần mình nguyện ý thì có thể nắm được cả thiên địa trong tay!
Tuy biết rõ đây là ảo giác, bất quá pháp lực hắn hiện giờ xác thực đã gia tăng lên gần bốn lần!
Từ nguyên bản thạch lực, lúc này đã sinh ra biến hóa về chất, cảm giác tùy tiện phát lực có thể khống chế linh lực hai dặm quanh thân.
- Pháp lực đã tăng đến một vạn bảy ngàn thạch lực!
Nhạc Vũ miễn cưỡng đè nén kích động trong nội tâm. Sau đó hắn quan sát thân thể, thấy sau khi ngưng tụ Nguyên Anh thì tựa hồ đã đánh vỡ tầng bình chướng kia. Mỗi một tế bào đều thời thời khắc khắc sinh ra biến hóa, phù văn bên trong không ngừng sinh ra rồi tiêu thất.
Kim sắc trong huyết dịch cũng không ngừng trở nên đậm đặc.
Đang lúc hắn quan sát thì trong đan điền lại chấn động, tầng phù văn thứ bảy, bao gồm cả từ phù rốt cuộc đã hoàn thành trọng tổ.
- Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ sau đã thành rồi!
Nhạc Vũ cảm giác kinh hỉ, liền chỉ thấy bên trong vừa tạo ra thêm bốn đạo tử phù.
Thấy tình hình này, Nhạc Vũ khẽ giật mình.
- Tử phù gia tăng lên gấp đôi, tổng cộng có bảy đạo. Như vậy uy lực của Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ sáu sẽ gia tăng bao nhiêu?.
Thất thần một lát, Nhạc Vũ kiềm chế suy nghĩ rồi thuận thế vận chuyển Đại Tiên Thiên Huyền Băng Ly Hỏa Chân Quyết, đã có Ngũ Sắc Thần Quang làm cơ sở, hắn không ngừng đem công quyết này tu luyện đến tầng thứ bảy, gia cường thêm hai phù trận thủy hỏa.
Ngay sau đó, Nhạc Vũ vỗ vào Ngọc Hoàng Long Nhạc Trấn bên cạnh, dẫn xuất Đại hóa Chư Thiên chân viêm rồi lấy thêm Huyền Minh thủy trong Tu Di giới.
Băng lực hỏa lực ngay lập tức tràn ngập thân thể Nhạc Vũ khiến hắn cảm thấy hàn nhiệt trong cơ thể đang không ngừng va chạm rồi vỡ ra.
Nhạc Vũ sớm đã không còn quan tâm đến nỗi thống khổ khi dùng phương pháp này rèn luyện, tiếp tục hấp nhập hai đoàn tinh hoa thiên địa này vào phù trận thủy hỏa.
Trải qua một ngày, hỏa lực băng lực trong cơ thể Nhạc Vũ càng lúc càng yếu, cho đến khi hoàn toàn bị hút vào phù trận thủy hỏa.
Đến khi Nhạc Vũ mở mắt ra thì trên không trung đã xuất hiện kiếp vân.
- Lôi kiếp ở đây quả nhiên là tới muộn! độ kiếp như vậy có tệ có lợi. Linh lực rất thưa thớt nên bất lợi khôi phục, bất quá lại thêm chút thời gian chuẩn bị, triệt để khống chế thân thể sau khi thành anh!
Nhạc Vũ cười nhẹ, nuốt thêm một miếng Vô Cực linh đan, sau đó bắt đầu điều động pháp lực, vận chuyển Thanh Đế Trường Sinh Quyết tầng thứ bảy. Thời gian chậm trễ khá lâu, đủ để tu thành Thanh Đế Trường Sinh Quyết tầng thứ bảy.
Chỉ là nguyên lực trong cơ thể vẫn cuồn cuộn mênh mông, chỉ mới hao tổn khoảng một phần mười.
Ngược lại tinh nguyên của hắn lại dẫn khởi vô số Thiên Ma tìm đến, cho dù cả hàng rào không gian cũng không cách nào ngăn cản.
Nhạc Vũ cũng không thu nạp lại Đại hóa Chư Thiên chân viêm vừa khu trục, ngược lại toàn lực áp chế diễm lực trong đan điền, chủ dùng thần hồn ngưng tụ thành đao, trảm sát từng Thiên Ma lẻn vào trong thần hồn của hắn.
Mười năm nay tuy hắn có chân hỏa hộ thân nhưng cũng không thường dùng, ngược lại dùng phương pháp này để tôi luyện hồn ý, mượn ảo cảnh cảm ngộ tâm tình.
Vào lúc kết anh, Thiên Ma có tới mạnh mẽ hơn nữa thì hắn vẫn chưa từng kiêng kị.
Nhạc Vũ vừa tận lực thôi động chân khí vừa vận chuyển chu thiên ngưng tụ càng nhiều đại Hỗn Nguyên Ngũ Hành chân khí, sau đó lại tận lực thích ứng với thân thể và pháp lực.
Nửa ngày sau, lôi vân cuối cùng đã che kín bầu trời, chỉ là tầng mây tím thẫm vẫn còn đang hội tụ.
- Đại phạm đấu xu lôi? Thật kỳ quái, lôi kiếp lần này sao có thể có thể chỉ là như thế mà thôi? Để xem về sau thế nào, chỉ e lại thêm một lần ngũ tai thất kiếp.
Nhạc Vũ cũng không thấy nôn nóng, biết rõ còn lâu nữa mới hoàn thành lôi vân hội tụ. cho dù không có tử khí trong đan điền khiến hắn thoát khỏi thiên ý thì với căn cơ hùng hậu như thế, thiên kiếp tuyệt đối không thể đơn giản.
Vào lúc đang yên lặng chờ đợi, trong lòng Nhạc Vũ khẽ động, nhìn về phía xa thấy có một điểm ngân quang đang phi độn về hắn.
- Đây là Nguyên Dương đao luân?
Nhạc Vũ hơi kinh hãi, sau đó thấy điểm ngân quang này liên tiếp đột phá qua mấy chục tầng hàng rào thời gian vọt tới trước linh trận rồi quay tròn quanh Nhạc Vũ chừng mười trượng.
Với tu vi hiện giờ của Nhạc Vũ nhưng dưới uy áp bức nhân này vẫn cảm thấy cực kỳ khó chịu.
- Làm cái gì vậy? Chẳng lẽ muốn nhận mình làm chủ?
Nhạc Vũ thầm ngạc nhiên, còn đang suy đoán thì Đao Luân đã tiến gần thêm chỉ còn tám trượng.
Vào lúc nó tiến thêm một bước, năng lượng ngũ sắc vẫn nằm yên đột nhiên bạo động như muốn nổ tung.
Nhạc Vũ kinh hãi, sau đó càng thêm kỳ quái, Nguyên Dương đao luân phảng phất giống như thỏ con gặp phải sư tử, bỗng nhiên thối lui đến bên ngoài hơn mười trượng.
Sau đó nó xoay tròn, nghiêng ba cái như chào Nhạc Vũ rồi phóng cực nhanh về phía xa.
Nhạc Vũ càng thêm không hiểu, sau đó tự dưng bật ra một suy đoán.
- Chẳng lẽ Nguyên Dương đao luân sợ hãi?