Nhạc Vũ cười khẽ một tiếng, đạp mạnh ra một cước, toàn bộ Thiên Hồ ầm ầm lắc lư, sát trận do mấy ngàn người kết thành vốn hô ứng với đại trận hộ sơn trong chốc lát sụp đổ. Vô số loạn lưu linh lực dật tán trùng kích. Ngôn Vô Cực phía trên thấy thế biến sắc, cơ hồ ngay lập tức xông về Lãnh Nguyệt điện, ngay sau đó từ mấy luồng hàn khí khổng lồ phía trên hội tụ ra mấy vầng sáng cực hàn đánh xuống.
- Lại là Huyền Minh Thần Quang, so với thân ngoại nguyên thần của Băng Liên Tiên Tử cũng không kém bao nhiêu.
Nhạc Vũ không khỏi tán thưởng, trong điển tịch của Quảng Lăng tông cũng không ghi lại đại trận do sáu ngàn người hợp lại này, chắc là một trong những át chủ bài mà Băng Nguyệt tông dấu diếm những năm này, có thể là một trong những chỗ tốt trong Tiên Phủ thượng cổ, xem như là biến số đầu tiên trong tính toán của hắn.
Hắn không chút hoang mang, lấy ra bộ Cửu Sách Huyền Hạo Thiêm phân tán trong phạm vi vạn trượng.
Trong chốc lát, các loại linh lực Ngũ Hành trong phạm vi Băng Nguyệt Thiên Hồ càng phát hỗn loạn, linh lực Băng Linh càng vô cùng cuồng bạo.
Nhạc Vũ không biết trận này, cũng lười nghiên cứu vì nhất thời cũng không thể tính ra cái gì, chưa nói tới phá trận. Hắn chỉ cần khiến cho linh lực hỗn loạn làm đối phương khó khăn vận dụng là được!
Mấy đạo Huyền Minh Thần Quang ngưng tụ quả nhiên vặn vẹo một hồi, phần lớn hàn lực đều dật tán ra bên ngoài. Tuy vẫn có một phần đánh được xuống nhưng bị Vạn Mộc Phong Thần Bích ngăn trở hoàn toàn.
Mắt thấymấy vị Nguyên Anh trên không trung lẫn tuyệt đại đa số Kim Đan tu sĩ trong trận đều hiện lên vẻ đau đớn,
Nhạc Vũ âm hiểm nhếch miệng, lấy thêm mấy trăm viên linh thạch đánh ra, lập tức linh lực trong phạm vi trăm dặm càng thêm bạo loạn không thể khống chế.
Hắn nhớ rõ phương hướng mà Ngôn Vô Cực vừa nhảy vào Lãnh Nguyệt điện, cũng có chút kiêng kị với vị tông sư trận đạo có thể nói là nhất lưu Bắc Hoang này. Vì thế dứt khoát không nương tay, lại liên tục ném ra mấy trăm viên linh thạch, vừa lúc phá vỡ một phương đại trận hộ sơn Băng Nguyệt tông. Chỉ một thoáng, vô số cương phong hàn lực đã rót vào đỉnh tòa cự sơn, từ trên đỉnh càng thêm một phần Thái Dương Chân Hỏa đánh xuống.
Sát trận Băng Hệ trên không do mấy ngàn tu sĩ kết thành đã tiến tới biên giới sụp đổ. Một số Linh Hư tu sĩ yếu ớt đã không thể chống đỡ lại cương phong hàn lực.
Nhạc Vũ bật cười, đang muốn tăng thêm một mồi lửa để triệt để phá hủy sát trận thì thấy một đạo hoàng quang phóng lên từ Lãnh Nguyệt điện, gầm lên giận dữ:
- Ta đến chủ trì Huyền Minh Bắc Cực đại trận!
Thanh âm kia đương nhiên là Ngôn Vô Cực. Sau khi nhảy vào sát trận thì lão tiến vào trung tâm tiếp nhận quyền khống chế. Chỉ sau một lát, khí thế sát trận đã biến đổi, khắc phục được xu thế sụp đổ, thậm chí nhờ vào đại lượng hàn lực tràn vào, lần nữa khởi lên Huyền Minh Thần Quang.
- Nguyên lai sát trận này tên là Huyền Minh Bắc Cực! Hắc! Trận thuần âm này lại do một dương thể chủ trì, cũng không chê chẳng ra cái gì .
Nhạc Vũ cười nhạo, bất quá cũng thêm vài phần coi trọng. Thủ đoạn Ngôn Vô Cực không tầm thường, tận lực đem bản thân khai mở, cũng không để pháp lực gia nhập vào trận thuần âm mà chỉ để điều khiển chỉ huy, xác thực là có chút bổn sự. Nhạc Vũ vung tay, lấy từ tu di giới ra hơn trăm cái lá cây.
Cái gọi là thủy sinh mộc, tựa như hỏa sinh thổ thì thổ cũng cũng thể tương khắc. Ở trình độ nhất định thì mộc cũng có thể tương khắc, hơn nữa những lá cây trong tay hắn quả thực là vật khó lường.
Lá của Hồng Ngọc Phù Tang chính là tài liệu thượng giai để chế phù, Nhạc Vũ tất nhiên là không nỡ. Thứ hắn lấy ra hiện giờ chính là những lá cây màu tím lúc trước dùng Quảng Lăng tuyệt kiếm chém đi một cánh tay của Thương Ngô. Nông Dịch Sơn sau đó thu lấy cành để chuẩn bị cho đệ tử trong tông luyện tập Thanh Đế Trường Sinh Quyết.
Bất quá Nhạc Vũ vẫn để lại một ít lá cây. Lá cây của Thiên Hỏa Tử Đồng thập tam giai là tài liệu tuyệt hảo để luyện chế phù triện hỏa hệ, lôi hệ, thủy hệ, không ngờ đầu tiên lại dùng ở đây.
Nhạc Vũ đứng sững trong không trung bắn ra từng cái lá cây. Mỗi lần bắn ra đều hấp thụ một lượng lớn lực thủy linh hoặc vỡ ra làm tình cản của Huyền Minh Bắc Cực đại trận càng gian nan.
Tuy là Ngôn Vô Cực toàn lực duy trì cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ, không để đại trận tán loạn. Những đệ tử Linh Hư cảnh đệ tử không đến mức tử thương thảm trọng trong cương phong hàn lực mà thôi.
Trong lòng Nhạc Vũ lại dâng lên một ý niệm vô cùng tà ác, chỉ cần gia tăng lực lượng thì đem hết thảy hóa thành bạch cốt khô lâu.
Tuy bản tính hắn hiếu chiến nhưng cũng phải là kẻ điên cuồng, càng không thích giết chóc không có mục đích. Nếu có thể khuất phục Băng Nguyệt tông để bọn họ giao ra đại trận này thì cũng cũng có thu hoạch nên lúc ra tay cũng lưu lại vài phần dư địa.
Băng Liên Tiên Tử giận đến phát run. Nhạc Vũ dùng Thông Thiên Long Ngục Ấn cố nhiên là áp nàng gắt gao. Có sự dây dưa của lực từ, độn quang của nàng cũng có mấy phần ngưng trệ, thủy chung không thoát khỏi truy kích của Chiến Tuyết.
Mặc dù nàng có thể chống lại được lực cương sát nhưng mỗi lần trùng kích lại khiến thần hồn chấn động từng đợt. Vốn ký thác nguyên thần cũng không thể bằng bản thể nên lực cương sát đúng là khắc tinh.
Lúc này thấy Nhạc Vũ đang hời hợt đùa bỡn đám đệ tử hậu bối, nàng lại càng tức giận đến thổ huyết.
- Nhạc Vũ, nếu ngươi hôm nay dám tổn thương một người Băng Nguyệt ta thì ta nhất định sẽ cho hai ngươi vẫn lạc tại đây! Giam cầm thần hồn các ngươi trọn đời chịu nỗi khổ đao binh chém giết.
Băng Liên Tiên Tử hừ lạnh rồi cường lực chém mạnh thanh trường kiếm lam sắc trong tay vào Bạch Đế kiếm.
Lực duy trì của Chiến Tuyết đến cùng vẫn kém hơn một chút, vào lúc lực cương sát có chỗ suy yếu thì đột nhiên bị Băng Liên Tiên Tử bộc phát đánh bay, toàn thân dính đầy sương trắng. Tuy nhiên nhờ có năm phiến huyết liên cùng với Điên Đảo Thái Hư Lưu Li Bích hộ thân nên không ảnh hưởng đến bản thể.
Nhạc Vũ lại bị những lời này khơi dậy lệ khí trong nội tâm. Hắn phân ra một chút tâm thần, cầm trong tay Long Tước phiến đánh ra Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm, trong chốc lát phong tỏa đường lui của Băng Liên Tiên Tử . Vào sát na này, Chiến Tuyết lại tiếp tục ập tới quấn lấy.
Trong mắt Nhạc Vũ lóe lên sát ý, hắn vốn không muốn sát nhân nhưng lại càng không muốn bị người uy hiếp!
Luồng pháp lực vẫn bó lấy cổ Hư Nhược Nguyệt lúc này theo động niệm của hắn lập tức xiết chặt khiến khuôn mặt xinh đẹp của nàng tái nhợt. Ngay sau đó, Nhạc Vũ đánh ra hai lá cây, sau khi bay ra chừng trượng thì đột nhiên nổ tung.
Ngôn Vô Cực trên không trung thấy thế đại biến, vội vàng điều chỉnh đại trận nhưng đã trễ. Linh lực mộc hệ cường đại của Thiên Hỏa Tử Đồng lập tức tràn ra khiến linh lực thủy hàn trong không trung lại càng cuồng bạo lên một bậc.
Gần trăm vị Linh Hư nữ tu không thể thừa nhận thêm áp lực, ầm ầm nổ tung thành vô số huyết nhục tung tóe trên bầu trời, nửa đường lại kết thành từng khối băng tinh huyết sắc, chói mắt trong không gian.
Nhạc Vũ càng cảm thấy thoải mái, chỉ vào Băng Liên Tiên Tử cười to nói:
- Lão bà nương, người ta cũng đã giết rồi, ngươi muốn như nào? Thực chọc giận ta, hôm nay ta đem toàn tông diệt sạch!
Băng Liên Tiên Tử chấn động, ánh mắt tức giận đến cực điểm.
Mấy chục thanh Vô hình hàn phách kiếm ẩn giấu quanh người Nhạc Vũ lúc này đồng thời xoáy trảm vào bên trong.
- Thái Thanh Huyền Môn Hữu Vô Tướng kiếm?
Băng Liên Tiên Tử khẽ biến sắc, có cảm giác luống cuống chân tay.
Hồn lực của nàng vốn bị Chiến Tuyết trùng kích chấn động, lại thêm bị linh lực bạo loạn che giấu khí cơ nên không phát giác ra kiếm quang này. Tâm thần lại vừa bị chấn động đối với việc Nhạc Vũ đồ sát đệ tử hậu bối nên càng không sẵn sàng. Truyện Sắc Hiệp -
Băng Liên Tiên Tử cơ hồ cùng lúc ném thanh kiếm trong tay thoáng ngăn trở Chiến Tuyết. Tiếp đó thân thể phát ra một ánh sáng mênh mông màu lam khiến cho hơn mười thanh Hữu Vô Tướng kiếm ngưng tụ bên ngoài, ngay cả chân hình hàn phách kiếm cũng thoáng trì trệ rồi một viên tuyết sắc Bảo Châu từ vầng sáng xông ra.
- Tuyết Hồn Châu? Dùng bảo vật này ký thác nguyên thần, trách không được có chiến lực như thế.
Nhạc Vũ vừa liếc thấy lập tức tế lên Thiên Mộc trâm hoàn toàn ngăn trở.
Ngay sau đó hắn lại đánh ra một đạo Tiên Thiên Ngũ Sắc Thần Quang. Viên Tuyết Hồn Châu không thể né tránh đành đánh ra một một đạo Huyền Minh Thần Quang bay thẳng tới Nhạc Vũ, hoàn toàn triệt tiêu ngũ sắc quang hoa.
Bất quá lúc này Chiến Tuyết đã đánh bay thanh trường kiếm màu lam lên trời rồi chụp thẳng vào viên Tuyết Hồn Châu, vô luận nó né tránh thế nào cũng bị nàng theo sát, trong chốc lát đã bị chộp vào tay.
Lập tức một đạo băng cứng dày đặc nhah chóng lan tràn từ tay lên nửa thân hình nàng, viên Tuyết châu càng giãy dụa không thôi, lực lượng ẩn hàm trăm vạn thạch lực.
Mắt thấy Bảo Châu này sắp thoát đi, Nhạc Vũ phi thân tiến đến, tiếp tục đánh ra Ngũ Sắc Thần Quang khiến cho quang hoa thoáng ảm đạm, sau đó dùng huyết phù phong ấn!