Trên mặt Loan Thiên cũng không hiện vẻ giận dữ mà chỉ nheo mắt nói:
- Phù Bảo của ngươi quả thật lợi hại, bất quá ta muốn biết Quảng Lăng tông các ngươi có thể thu thập được bao nhiêu linh thạch? Nếu còn muốn khôi phục đến trình độ mấy năm trước, trừ khi mấy năm này Quảng Lăng tông không thu nhận thêm đệ tử như ngươi.
Nhạc Vũ cũng không chút nào động dung, hắn biết một tờ Hồn Thiên Thái Hạo Thần Phù cũng không uy hiếp được vị Yêu Đế này. Uy lực của thần phù cố nhiên là mạnh mẽ tuyệt đối nhưng chỉ cần là tu sĩ cũng biết được nhược điểm của nó.
Cửu Thiên Đô Triện Thái Hạo Thần Phù chính là một trong những phù bảo cao giai đỉnh cấp, tiêu hao linh thạch cũng càng làm cho người ta đau lòng.
Hắn cũng không muốn lặp lại lần nữa việc một lần tiêu xài đến cả tỷ linh thạch ở mấy năm trước.
Bất quá lúc này hắn lại tò mò Loan Thiên vì sao mà đến?
Loan Thiên thấy Nhạc Vũ không phản bác thì hơi nhếch miệng, sau đó đưa tay ra nói:
- Giao ra đây! Ta có thể không quan tâm Thương Ngô Lệ Bi Hồi nhưng hài tử Tinh Nguyệt kia là hậu bối của một vị hảo hữu..
- Tinh Nguyệt?.
Nhạc Vũ hơi ngẩn ra. Tinh Nguyệt chắc là Lôi Sí Tinh Giác Thú trong Biểu Lí Càn Khôn Đồ, không ngờ trong mắt Loan Thiên nó lại quan trọng hơn cả Thương Ngô.
Cũng khen cho nữ nhân này lúc trước chạy đến viện thủ không hề lộ ra một chút dấu vết.
Phảng phất dường như cảm ứng tâm linh, Lôi Sí Tinh Giác Thú bên trong Biểu Lí Càn Khôn Đồ bỗng nhiên ngẩng đầu hý vang, càng thêm giãy dụa kịch liệt.
Nhạc Vũ vừa cảm giác thấy thì cười lạnh, sau đó càng đẩy nhanh tốc độ vận chuyển của vạn kiếm đại trận, nhìn lại Thanh y phu nhân nói:
- Đem nó trả lại không biết ta có chỗ tốt gì?.
- Chỗ tốt? Hôm nay không giết ngươi đã là hạ thủ lưu tình, còn muốn hỏi ta chỗ tốt?.
Loan Thiên giận quá mà cười, nhìn lại thần sắc nghiêm túc của Nhạc Vũ thì sát cơ càng lộ, trầm giọng:
- Ta có thể đáp ứng ngươi trong vòng mười năm thì Thanh Châu ta không là địch với Quảng Lăng tông các ngươi! Cũng không ra tay vì hài tử Thương Ngô kia.
Nhạc Vũ nghe vậy thoáng trầm ngâm rồi lạnh nhạt lắc đầu:
- Thời gian mười năm quá ít, Thanh Châu các ngươi trong vòng hai mươi năm tuyệt không dư lực tranh phong với Quảng Lăng tông ta. Về phần Thương Ngô, nếu như các ngươi có thể cứu thì cứ ra tay, lời của tiền bối thật sự quá không có thành ý.
Loan Thiên lạnh ngắt rồi cười khẽ:
- Cũng không thử nghĩ kỹ xem? Ngươi thật sự cho rằng không cần sợ hãi rồi sao? Vừa hay hôm nay ta cũng muốn gặp lại Thôn Tinh Đông Hoa, để xem bọn họ mất bao lâu thời gian mới có thể chạy đến!
Nàng chưa dứt lời thì đã tiện tay phất một cái dẫn lên vô số cuồng phong thanh sắc dẫn theo vô số luồng gió nhỏ như những những lợi nhận xoáy tròn.
Cũng không thấy có thanh thế gì kinh thiên động địa nhưng tầng quang bích màu xanh kiên cố quanh người Nhạc Vũ liền phát ra thanh mang mãnh liệt, trong sát na Vạn Mộc Phong Thần Bích tưởng như không gì có thể phá nổi đã bị xuyên thủng vô số.
Nhạc Vũ không chút hoang mang, thôi động Lưỡng Nghi Ly Hợp nguyên từ quyết cùng hô ứng với Tiểu Chư Thiên hàn tinh tinh sa. Một con sóng lực từ tràn ra, thêm vào tinh lực mênh mông rót xuống khiến tất cả phong nhận quanh thân đều bị trấn áp tiêu tán.
Loan Thiên thấy thế hơi nhíu mày nhìn vào từng điểm tinh quang như một bầu trời sao trên đầu Nhạc Vũ. Ngay sau đó vô số vũ linh màu xanh quanh người nàng lại tràn ra cuộn với những phong nhận đã bị đánh vỡ, sau một thoáng đã khiến thanh thế phong nhận hồi phục.
Nhạc Vũ ngưng trọng, biết đối phương đã chính thức động thủ.
Hắn bắn ra thập nhị diện long lân bảo vệ quanh thân.
Cái này cũng không phải là Long Lân kim thuẫn chế luyện cho Chiến Tuyết và Côn Ngô ngày đó mà là dùng bối giáp của hai yêu tiên Chân Long dung hợp với mười loại tàng trân tỉ mỉ chế thành, bao gồm ba tầng Long Lân, thập nhị diện phân bố tứ phương, trong lúc mơ hồ không ngờ là một linh trận.
Chỉ thấy một tầng kim quang dày đặc hướng ra bên ngoài chống đỡ vũ linh. Tiếp đó Nhạc Vũ đánh ra một kiếm quyết dẫn lên vô số kiếm quang đao ảnh trong suốt công phá hộ bích màu xanh quanh người Loan Thiên.
Loan Thiên hơi giật mình rồi ngay sau đó thân hình bỗng nhiên tứ tán hóa thành vô số cuồng phong cuộn ra ngoài khiến cho mấy trăm đao kiếm phân quang thác ảnh chém vào không trung. Chỉ có hai thanh tiên binh Thiên Ý Nghịch Thiên bỗng nhiên là hiện ra Long Hồn gào thét cắn xé một đoàn thanh quang rồi thôn phệ toàn bộ.
- Phong Linh hóa thể quyết?
Đồng tử Nhạc Vũ hơi co lại, Long Tước phiến ngưng tụ Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm tầng thứ mười ba rồi lập tức đánh ra nhằm hướng năm tinh điểm lam sắc phía xa.
Sơ Tam Đằng Huyền đang tạm thời thay hắn trấn áp Ma Quật cũng đồng thời ra tay, hơn hai trăm cây ngũ sắc quang châm lẫn Thái Hạo Chân Viêm Thần Quang đồng thời phóng lên trời.
Sau đó chỉ nghe một tiếng kêu rên, thân ảnh Loan Thiên đã xuất hiện tại một phương hướng bên ngoài ngàn trượng. Vô số phong lực màu xanh tụ thành một cự kiếm nộ trảm về bên này.
Thập nhị diện kim sắc lân thuẫn quanh người Nhạc Vũ đón đỡ một kích này tuy không hề hao tổn gì nhưng cũng bị văng đi mấy trăm trượng . Băng Diễm huyền quang chướng cùng Vạn Mộc Phong Thần Bích cũng lập tức nát bấy. Đến khi Huyền Quy Tiên Trạc tự phát sáng lên rồi một quang mang lam sắc lẫn chân hình Huyền Vũ hiện ra thì mới khiến cự kiếm này triệt để vỡ vụn, hóa thành vô số phong nhận tứ tán.
Thân hình Nhạc Vũ bắn ra đến hơn ngàn trượng mới có thể đứng vững. Trên khóa môi của Loan Thiên đối diện cũng vương máu, ánh mắt quét qua như lưỡi đao:
- Trách không được dám nói chuyện với ta như vậy, nguyên lai là mới được hai thanh tiên binh.
Nhạc Vũ hít vào một hơi khí lạnh, bố trí tỉ mỉ như vậy, cơ hồ đã dùng hết thủ đoạn mạnh nhất của mình, lại là sát cục xuất kỳ bất ý cũng chỉ có thể khiến Loan Thiên bị thương nhẹ mà thôi.
Ngược lại một kiếm kia đã thiếu chút nữa lấy mạng hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL
Uy lực của Thanh Loan thập ngũ giai thuần huyết đúng là không tầm thường! Đồng dạng là thần thông tầng thứ mười ba nhưng tuyệt đối không để cho Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Châm tầng thứ mười ba mà hắn nhờ vào Long Tước phiến sử xuất áp đảo! Tổn thương mà thần thông của Sơ Tam Đằng Huyền tạo ra cho nàng lại càng bé nhỏ!
Nhạc Vũ thở dài, biết hai linh sủng của mình lúc này cũng không giúp được gì nên dứt khoát dùng hồn niệm sai chúng toàn lực trấn áp Ma Quật, thu hồi lại thập nhị diện Long Lân kim thuẫn, một lần nữa kết trận. Tiếp đó hắn lấy mấy tờ Kỳ Lân Chân Hình phù cầm sẵn trong tay. Cuối cùng tay phải sử ra một thủ ấn khiến Thiên Ý kiếm họa xuất mấy quỹ tích huyền diệu. Khí tức toàn thân cũng biến hóa lần nữa, hòa hợp nhất thể với thiên địa. Uy lực to lớn của thiên địa cũng bỗng nhiên hàng lâm.
Thần sắc Loan Thiên lập tức trở nên ngưng trọng, cảm giác cực kỳ hoang đường, phảng phất lúc này đối mặt không phải với Nhạc Vũ mà là toàn bộ thiên địa. Uy áp tinh thần mà Nhạc Vũ nhất thời ngang bằng với nàng.
- Quảng Lăng tuyệt kiếm?
Loan Thiên chau mày, cảm giác có chút không đúng. Quảng Lăng tuyệt kiếm ba thức giữa mà nàng nghe Thương Ngô kể lại cũng không quỷ dị như vậy.
Hừ nhẹ một tiếng, thân hình nàng lại hóa thành một đoàn thanh phong, điên cuồng tụ hội phong lực trong vòng trăm dặm thành một vầng sáng màu xanh đánh về phía Nhạc Vũ.
Kiếm quyết trong tay Nhạc Vũ lúc này cũng đột nhiên dừng mạnh lại, pháp lực quanh thân bắn ra, cả thiên địa trước người phảng phất như vỡ nát.
Một đoàn quang hoa chói mắt xông thẳng ra ngoài vạn trượng khiến đoàn thanh phong không có thực chất tứ tán.
Trước ngực Nhạc Vũ cùng lúc chảy ra một đoàn máu tươi, quang hoa thanh sắc cũng bắn lên ngang trời.
Bất quá lần này không chờ Nhạc Vũ thôi sử, thập nhị diện Long Lân kim thuẫn ngăn cản bên người hắn bắn ra mấy đạo lôi quang cường hoành đánh vào luồng thanh quang khiến nó thoáng trì trệ rồi mới bị đánh tan.
Tiếp đó Băng Diễm huyền quang chướng, Vạn Mộc Phong Thần Bích cũng đồng dạng bị đánh tan, vẫn là Huyền Quy Tiên Trạc, một mực ngăn trở khiến thanh quang dần tiêu tán.
- Huyền Linh tịnh xu lôi!
Nhạc Vũ bị xung lượng này lần nữa đánh ra mấy trăm trượng, thầm kinh ngạc. Huyền Linh tịnh xu lôi chính là một trong hai cửu trọng lôi. Theo như dự tính của hắn ít nhất cũng phải tiêu hao một tờ Kỳ Lân chân hình phu hoặc một chiếc Tử Thụ Tiên Y mới có thể thoát khỏi trọng thương, không ngờ bỗng nhiên thoát ra lôi quang này khiến uy lực thanh quang giảm đi non nửa.
Chỉ là hắn vẫn khó hiểu Huyền Linh tịnh xu lôi này vì sao lại đến.
- Chẳng lẽ là khi mình hợp nhất với thiên địa thì ý niệm thiên địa tự động sai sử.
Nhạc Vũ cũng không kịp suy nghĩ sâu xa, cưỡng ép đem thần hồn thoát ra, chỉ sợ lại bị ý niệm mênh mông của thiên địa triệt để đồng hóa. Lúc này tuy hắn chỉ bị trọng thương ngực phải nhưng sắc mặt tái nhợt tựa như người chết, trên trán toát ra đầm đìa mồ hôi.
Cơ hồ cùng lúc đoàn thanh phong đối diện ngưng thành một thể. Phong Linh hóa thể quyết cũng không thể giảm bớt thương thế của Thanh y phu nhân, toàn bộ ngực phải của nàng bị đánh thủng toang hoác.