Trương Văn Tín thấy đám Nghiêm Văn Giới, Lâm Tuyết tỏ ra nghi hoặc, biết bọn họ không đủ kiến thức về sản nghiệp internet, giải thích: - Đáng lẽ nói ra thì Trác Vực không phải là uy hiếp của mới đúng, nhưng trong một tháng qua Sáng Vực Đông Đại và Côn Đằng Online tiến hành điều chỉnh tài nguyên internet với quy mô lớn, được trong nghề khá chú ý...
- Ừ, anh nói tiếp đi... Nghiêm Văn Giới thường lo Cẩm Hồ chen ngang phá hỏng chuyện tốt của mình, mặc dù giờ chuyện tốt đã bị phá quá nửa, nhưng vẫn không thể lơ là với Cẩm Hồ.
- Sáng Vực Đông Đại dùng % cổ phần và triệu USD mua nghiệp vụ MICQ của Côn Đằng Online, tuần trước, Trác Vực mở một kênh mua sắp hoàn toàn mới trên Côn Đằng Online, lợi dụng Côn Đằng Online làm nền tảng thúc đẩy thương mại điện tử, mỗi năm Trác Vực chỉ phải trả cho Côn Đằng Online triệu đồng phí quảng bá...
- Hả, sao lại ít thế? Trước kia Yahoo đúng là tham lam. Lâm Tuyết ngạc nhiên kêu lên:
Bọn chúng từng đề xuất kế hoạch hợp tác tương tự với Yahoo TQ, nhưng Yahoo TQ đòi triệu, chiếm % chi phí quảng cáo mỗi năm của , bọn chúng đành phải hợp tác với Yahoo TQ.
- Côn Đằng Online ra giá thấp như thế một mặt vì bong bóng internet đã vỡ, ngoài ra Côn Đằng Online còn là Cổ Đông của Trác Vực. Trương Văn Tín giải thích: - Ngoài ra Trác Vực cũng có điều chỉnh nghiệp vụ trên quy mô lớn vào thượng tuần tháng , mô phỏng Ebay mở hai cửa hàng trên mạng, đồng thời đưa MICQ vào trong trang web, thành công cụ trao đổi trực tiếp giữa người mua và người bán.
- Có lẽ bọn chúng cho rằng phát triển kho hàng có chi phí quá cao, nên chuyên tâm lập mạng bán lẻ... Lâm Tuyết suy đoán:
- Hành động của Trác Vực lớn thật. Nghiêm Văn Giới khẽ nói, nhắm mắt lại suy nghĩ, lại hỏi: - Đã nhìn ra hiệu quả gì chưa?
- Trác Vực mới điều chỉnh tuần trước, hiện chưa thấy hiệu quả, nhưng một loạt điều chỉnh này làm xong, được nhà đầu tư Mỹ rất hưởng ứng, trong khi cổ phiếu internet liên tục suy giảm thì cổ phiếu của Côn Đằng Online đã liên tục ngày phục hồi với mức độ nhỏ rồi.
Nghiêm Văn Giới chẳng thèm quan tâm dân Mỹ nghĩ thế nào, cũng chẳng cần biết giá cổ phiếu của Côn Đằng Online lên xuống, hắn chỉ cần biết một khi phương hướng điều chỉnh của Trác Vực là chính xác, sẽ được Cẩm Hồ cuồn cuộn đổ tiền vào hỗ trợ, thành một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ của .
Đương nhiên trong đầu hắn cũng lóe lên một ý nghĩ, hay là bắt chước Trác Vực.
Nghiêm Văn Giới thấy Lưu Kỳ Tuấn người ngả về phía trước nghe chăm chú, hẳn là đã ý thức được vấn đề này, Trương Văn Tín phí nhiều nước bọt đến thế chắc cũng có suy nghĩ như vậy. Ở trong nước Hải Túc vẫn có thể tìm đủ đối tác cho kế hoạch này, quan trọng là đây có phải con đường chính xác không?
- Tôi thấy có thể thử một chút. Lưu Kỳ Tuấn trầm ngâm: - Dù sao chúng ta không có tài chính hùng hậu như Amazon, nên tránh chọi cứng với với Liên Thương. Hiện tài chính của sung túc, người dùng còn hơn Trác Vực và Liên Thương, nếu điều chỉnh bây giờ vẫn kịp nắm chủ động...
Cuối cùng thì vẫn đi theo đường bắt chước Cẩm Hồ, Vương Hải Túc biết Nghiêm Văn Giới tuy chưa lên tiếng, nhưng đã phải cúi cái đầu kiêu ngạo của hắn xuống rồi, không có đủ tự tin, chỉ đành theo sát phía sau đối thủ, mãi mãi bắt chước để tránh đi nhầm bước.
Vương Hải Túc lúc này mới thực sự nhận ra Nghiêm Văn Giới vẫn thua kém Trương Khác quá nhiều, lúc này di động trong túi hắn rung lên, lấy ra xem thì ra Hồ Kim Tin gửi tin nhắn tới, thản nhiên bỏ lại vào túi.
Trần Dũng là Hồ Kim Tinh vay triệu đồng, mua cổ phiếu Hải Túc ở giá đồng, định nương cơ hội Hải Túc phát hành cổ phiếu công khai kiếm mẻ lớn cuối cùng, ai ngờ gió đổi chiều nhanh như thế, hiện giá cổ phiếu chưa tới đồng. Nếu bọn chúng không kịp nhờ Hồ Tôn Khánh đánh tiếng với chứng khoán Nguyên Giang đóng băng tài chính, thì cả tiền đẩm bảo cũng bù vào đó rồi, hiện thua lỗ tới triệu...
Vương Hải Túc mặc kệ bọn chúng sống chế, hắn cho bọn chúng vay triệu tiền đảm bảo không đòi lại, đã là trọn tình trọn nghĩa lắm rồi.
~~~~~~~~~~~~~~oo~~~~~~~~~~~~
Nửa tháng sau khi sau khi Trác Vực đưa ra cửa hàng trên mạng, cũng đưa ra dịch vụ tương tự, chỉ là hơi gấp gáp một chút, không có công tụ thông tin tức thì đưa vào trang web, càng không hợp tác với các cổng web site khác quảng cáo.
Cho dù như thế đám Đỗ Phi, Thời Học Bân, Mã Lực vẫn rất căm phẩn, cảm thấy như quả chín của mình bị người ta hái trộm.
Trương Khác trong một lần hiếm hoi tham dự cuộc họp của Sáng Vực Đông Đại, nghe bọn họ than vãn về việc này.
- Thương mại điện tử trong nước mô phỏng cơ sở của Amazon và Ebay phát triển dựa vào tình hình trong nước còn gì nữa, tham khảo lẫn nhau có là gì đâu. Trương Khác lại chẳng để ý, nói với bọn họ: - Tôi biết mọi người lo lắng cái gì, đang có thị phần lớn nhất trong nước, bọn họ bám sát Trác Vực tiến hành điều chỉnh sách lược, cơ hội quật khởi của Trác Vực sẽ ít đi. Nhưng hiện người dùng internet trong nước chưa bằng % tổng nhân khẩu, còn lâu lắm mới tới lúc phân thắng bại, bất kỳ một sai lầm nhỏ nhất nào cũng có thể khiến cả xí nghiệp đi xuống..
Gần đây hứng trí của Tạ Tử Gia bị bên này hút hết, Cao Khoa KV đầu tư vào Sáng Vực Đông Đại, đảm nhận đại biểu thành viên hội đồng quản trị, mặc dù không đảm nhận chức vụ cụ thể gì trong Sáng Vực Đông Đại, nhưng cuộc họp trọng yếu đều tham gia.
Nghe Trương Khác nói thế, Tạ Tử Gia chỉ hơi phùng mang trợn mắt lên, không cho ý kiến, mà cũng chẳng thể nói gì, Trác Vực tìm Thịnh Hâm hợp tác lập mạng lưới kinh doanh, cũng bắt chước theo, tìm tới Hải Thái để hợp tác.
Vì Thịnh Hâm đi trước bố cục, Hải Thái khó mà vượt qua sự phong tỏa của Thịnh Hâm, đối diện với một nền tảng thương nghiệp hoàn toàn mới như internet, Tạ Ý cũng rất kích động.
Đương nhiên mưu đồ của Tạ Ý còn cao xa hơn, hắn muốn Hải Thái thành lập web site độc lập sau đó hợp tác kinh doanh thương mại điện tử, như thế tiến có thể đánh, lui có thể thủ. Dã tâm xa hơn nữa của hắn là đợi hoàn cảnh thương mại điện tử trong nước chín muồi, Hải Thái sẽ tách ra khỏi , chuyên kinh doanh đồ điện tử. Nhưng hiện nghiệp vụ mảng này quá hẹp, thậm chí còn chưa tới thời điểm khởi đầu, Thịnh Hâm hợp tác với Trác Vực chẳng hi vọng mau chóng nhờ vào mảng này gia tăng nghiệp vụ.
Tạ Tử Gia đảo mắt qua bàn hội nghị, Tạ Ý đã tìm cô thương lượng chuyện này, hơn nữa ở chuyện này Tạ Ý cũng đã có tinh toán kỹ càng, không bao lâu nữa sẽ có hành động cụ thể, che dấu không còn ý nghĩ gì nữa, do dự một lúc rồi kể chuyện Trương Văn Tín tìm Tạ Ý bàn việc hợp tác kể ra.
Trương Khác chỉ "ừm" một tiếng, coi như chuyện rất bình thường.
Nếu chẳng phải Trác Vực là xí nghiệp dưới cờ Cẩm Hồ, nếu chẳng phải vì xét tới quan hệ phức tạp hai bên, Thịnh Hâm tìm có lẽ thích hợp hơn, nên Hải Thái hợp tác với chẳng có gì lạ.
Ánh chiều tà chiếu qua cửa sổ, Trương Khác xem đồng hồ, hỏi nhỏ Đỗ Phi: - Đám Mông Nhạc chắc là tới Kiến Nghiệp rồi chứ?
- Kệ họ có đến hay chưa, bọn mình đi trước thôi. Đỗ Phi phất tay nói:
Đám Đỗ Phi thời gian qua bận tối mắt, ngoại trừ chỉnh hợp tài nguyên internet, địa điểm làm việc của Sáng Vực Đông Đại cũng chuyển vào trong khu thương nghiệp đông hồ.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Tạ Tử Gia đi trước, Trương Khác và Đỗ Phi tới văn phòng mới của Sáng Vực Đông Đại, tới nơi mới phát hiện Mông Nhạc và Tịch Nhược Lâm đã tới thẳng đó rồi.
Tỏa nhà văn phòng nằm phía đông khu thương nghiệp, cao tầng, tường màu đỏ sẫm, ánh mặt trời chiếu xuống, tạo ra cái bóng cực lớn trải dài trên đường, học theo phong cách của tòa nhà Ái Đạt Bắc Kinh, dùng pha lê đỏ sẫm hình tam giác dựng trước tòa nhà, góc trái viết "Sáng Vực Đông Đại".