- Cẩn Du, sao bỗng nhiên không có chuyện gì lại nhớ tới anh thế?
Đầu kia điện thoại là giọng hơi khàn:
- Em chỉ muốn nói với anh một câu, Từ Học Bình chưa hẳn là loại người như anh nghĩ đâu. Trước kia anh nói Từ Học Bình "cứng thì dễ gãy", hiện giờ giờ ông ta thành mềm như bún rồi, hai năm qua đã xảy ra rất nhiều chuyện, ngay Tạ Vãn Tình cũng trở mặt với Tạ gia rồi.
Giọng Chu Cẩn Du rất lạnh, không có chút sắc thái tình cảm nào.
- Anh và ông ấy quen nhau ba mươi năm rồi, anh còn cứu mạng ông ta, cuối cùng ông ta vẫn cứ kiên trì điều tra anh đấy sao. Nếu chẳng phải bên trên có người can thiệp, ông ta liệu có cho anh về trường học dạy học kiếm sống? Đấy là lần đầu tiên anh nhìn không thấu ông ta, không ngờ vụ án kết thúc rồi, ông ta còn như oan hồn theo anh tới Đông Hải, nếu có lần đầu, có lần thứ hai cũng chẳng phải chuyện gì kỳ quái. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà em muốn nói tới Từ Học Bình với anh vào lúc này?
Chu Cẩn Du vẫn bình tĩnh nói:
- Anh có nghe chuyện liên doanh giữa Hương Tuyết Hải và Samsung không?
- Có nghe, phương án bị Từ Học Bình bác bỏ. Có đều Hán Tĩnh lần trước tới chỗ anh làm khách nói rất nhiều chuyện, nhưng không nói tới chuyện Chính Thái có liên quan gì tới chuyện đầu tư này.
Giọng bên kia ra chiều nghi hoặc.
- Không liên quan gì tới Chính Thái, em chỉ muốn nói với anh, Từ Học Bình vì có dính líu lợi ích nên mới nhúng tay vào chuyện này.
- Vậy em nói ra xem nào, anh cũng muốn biết Từ Học Bình hiện giờ đã biến thành như thế nào rồi.
Chu Cẩn Du đem chuyện Tạ Kiếm Nam nói với Trương Thiết Lâm nói ra, đầu kia điện thoại im lặng rất lâu mới nói:
- Trương Khác có phải cậu thiếu niên có va chạm với Kiếm Nam không? Có cơ hội anh muốn gặp xem sao, chuyện này từ đầu tới cuối chặt chẽ, không giống phong cách làm việc của Từ Học Bình, ông ấy làm việc không vòng vo như thế, hơn nữa thân là một tỉnh trưởng, dù có dính líu lợi ích, vì sao phải chen vào vũng nước đục của Huệ Sơn?
- Nếu không có Từ Học Bình giúp, bằng vào một thằng nhóc thì làm nổi chuyện gì?
Giống con trai, Chu Cẩn Du cứ nhắc tới Trương Khác là khó chịu:
- Cho dù y có chút tài về thương nghiệp, làm được một vài chuyện, nhưng sau lưng không có Từ Học Bình, làm sao y ngăn được kẻ khác cướp thành quả trong tay.
- Năm xưa anh suy bụng ta ra bụng người, nhận định Từ Học Bình không tra anh, nên giờ mới phải rúc vào chỗ này dạy học...
Có thể nghe được người bên kia đang cười, dù giọng rất khàn:
- Thiếu niên này không đơn giản, em mà cho rằng cậu ta là con rối của Từ Học Bình thì quá võ đoán rồi. Muốn nhìn rõ chuyện này cũng dễ thôi, trên tỉnh dù sao cũng không thể quản hết chuyện ở dưới, chuyện hợp tư em cứ tỏ ra kiên quyết một chút, xem Từ Học Bình có phản ứng gì?
- Chẳng may làm căng quá...
- Ha ha ha, thì hi sinh vài con dê thế tội..
Người kia giọng trở nên âm hiểm:
- Kẻ ác để người khác làm, thái độ của em chỉ cần trì hoãn thôi, với chuyện liên doanh, thận trọng không phải là sai, xem Từ Học Bình có nhảy ra không... Nếu Từ Học Bình có cố xen vào, Chu gia chúng ta cũng không sợ ông ta, những người ông ta tra năm xưa, có người bị ngã, có người vẫn đứng vững, còn cả người mà ông ta tra ra không nổi, nếu ông ta nhảy tới Trung kỷ ủy thì khó làm gì nổi, nhưng ông ta lại đi làm tỉnh trưởng. Đó là chỗ thất sách của ông ta, ở địa phương làm gì có ai sạch sẽ nổi?
Chu Cẩn Du cúp điện thoại, đang định xâu chuỗi lại mọi việc thì tiếng gõ cửa vang lên, Mã Duệ mời ba ta tới văn phòng Triệu Dương.
Chu Cẩn Du đứng lên, tay chống mặt bàn nghĩ một lúc rồi nói:
- Tôi tới ngay.
Động tác tay chống mặt bàn của Chu Cẩn Du có chút nam tỉnh, phù hợp với tính cách mạnh mẽ của bà ta. Ở quan trường, phụ nữ leo tới vị trí cao như Chu Cẩn Du như sừng lân lông phượng, ở cái thế giới nam nhân có ưu thế tuyệt đối này, không mạnh mẽ, phụ nữ khó mà đứng vững được.
Chỉ là bà ta mạnh mẽ tới độ làm người ta không chịu nổi, Mã Duệ không nói gì, lùi ra trước.
oo
Trương Khác và Hứa Tư lần này theo Diệp Kiến Bân tới bái phỏng Triệu Dương, với thân phận cổ đông thực nghiệp Gia Tin, vì chuyện liên doanh, sẽ còn phải chính thức tiếp xúc với phương diện Tuệ Sơn.
Thái độ của Triệu Dương rất ỡm ờ, chỉ nói sẽ trịnh trọng tiến cử cho thị trưởng Chu Cẩn Du, ông ta và Chu Cẩn Du phân công rõ ràng, đột nhiên xen vào chuyện chính phủ không tốt lắm, chiếu cố tới nữ đồng chí, nên ông ta đích thân dẫn đám Trương Khác xuống lầu tìm bà ta, tiện thể đưa bọn họ tham quan tòa nhà.
Khi đi qua phòng hợp chính phủ, vừa khéo nghe thấy Trương Thiết Lâm quát tháo trong đó, ở ngoài nghe một lúc, chẳng thấy bên trong yên tĩnh lại, mà càng lúc càng gay gắt, Triệu Dương liền bảo Mã Duệ vào cảnh cáo bọn họ, không ngờ tự nhiên bị chửi ột câu, Triệu Dương dễ tính đến đâu cũng không thể giữ bộ mặt tươi cười được nữa.
Triệu Dương không tới chỗ Chu Cẩn Du nữa, dẫn đám Trương Khác về phòng, đường dây điện thoại văn phòng Chu Cẩn Du cứ bận suốt, liền sai Mã Duệ xuống gọi bà ta lên.
Tính cách Chu Cẩn Du còn mạnh mẽ hơn cả nam nhân, làm Triệu Dương nghĩ thôi cũng đau đầu.
Triệu Dương sau khi tới Huệ Sơn là bắt đầu đau đầu rồi, nếu quá ép Chu Cẩn Du thì ông ta chỉ chuốc lấy cái tiếng bắt nạt phụ nữ, nhưng mềm mỏng một chút là bị Chu Cẩn Du leo lên đầu ngay.
Chu gia và Từ Học Bình có chút ân oán, Trương Khác không phải là hoàn toàn không nhận ra, chỉ là không rõ chi tiết, vì Từ Học Bình không muốn nói tới chuyện xưa, Tạ Vãn Tình cũng không làm thay người khác kể cho Trương Khác, Triệu Dương thì biết một chút.
Chu Cẩn Tỳ anh cả của Chu Cẩn Du trước khi điều tới trung tổ bộ bị Từ Học Bình bí thư kỷ ủy cùng tỉnh chặn lại, làm Chu Cẩn Tỳ phải lui từ vị trí trưởng phòng tổ chức tỉnh. Sau vụ án chưa thành lập đã bị triệt triêu đó, Từ Học Bình bị điều tới tỉnh Đông Nam làm bí thư chính pháp ủy.
Khi đó Từ Chí Minh đã lập Hải Dụ rồi, theo nguyên tắc tổ chức khi đó cũng yêu cầu tránh được thì tránh, không tránh mới xử lý đặc thù, Từ Học Bình vốn có thể không tới Đông Hải nhậm chức, đại khái là có kẻ muốn đợi ông sơ hở.
Từ Học Bình thân ở vị trí cao, có người kính ông, sợ ông, nhưng ông không hòa hợp lắm với những quan viên khác, một là vì có liên quan tới cá tính của ông, hai là quan viên ở tầng cấp ông cũng ít nhiều biết chuyện nông sâu trong đục.
Triệu Dương là thành viên của thường ủy tỉnh, chuyện Tân Quang, Cẩm Hồ từ khi Trương Khác lên kỷ ủy trình bày báo cáo thì ông ta đã biết, quan hệ ngoài báo cáo, ông ta cũng biết phần nào.
Trước khi Diệp Kiến Bân dẫn Trương Khác tới, ông ta cũng rất mong muốn được gặp thiếu niên này một lần, quả nhiên không làm ông ta thất vọng, hiển nhiên tài liệu y trình báo lên tỉnh chưa phải là toàn bộ.
Nhưng Việt Tú HK đăng ký tại Hong Kong, đúng là có thể không đưa vào báo cáo, hơn nữa thiếu niên này mượn đường Hong Kong muốn đẩy Samsung đi, ôm Hương Tuyết Hải vào lòng, dựa thế chính trị Hong Kong sắp trở về, nhà nước trấn an vỗ về phương diện Hong Kong, lại lợi dụng thanh danh của Cát Cảnh Thành, khí phách, mưu cơ đều làm người ta thán phục.
Triệu Dương lật xem phương án liên doanh do thực nghiệp Gia Tín soạn thảo, khóe mắt quan sát Trương Khác, trầm tính nhàn nhã, nếu chỉ nhìn y mà không xem hồ sơ, đúng là không tin y mới tuổi.
Triệu Dương còn nhớ tới một chuyện khác, Trương Tri Hành hẳn đã tới trưởng đảng tỉnh học tập rồi, học tập xong nếu điều không ta tới Huệ Sơn nhận chức thì chắc là sẽ thú vị lắm.
Triệu Dương khá đau đầu với Chu Cẩn Du, nếu có thể điều một người sẽ làm Chu Cẩn Du đau đầu tới thì đúng là rất đáng trong đợi.
Triệu Dương nghĩ thế, khóe miệng hơi nhếch lên.