Sau khi dàn xếp xong xuôi đã là giờ chiều, giờ này chắc mẹ tôi còn đang ngủ, tôi cũng không gọi video quấy rầy mẹ làm gì.
Vì vậy tôi bắt chéo hai chân ngồi trên sô pha chuẩn bị lượn weibo, thế nhưng vừa mở điện thoại lên, dịch vụ chuyển vùng quốc tế hiển thị tôi có cuộc gọi nhỡ.
Dịch vụ c huyển vùng quốc tế cho phép bạn giữ liên lạc bằng chính thẻ SIM và số thuê bao của mình dù đang ở nước ngoài.
cuộc là mẹ tôi, cuộc là họ hàng khác của tôi, cuộc là bạn trên mạng, còn lại toàn là Lục Thiên Húc.
Nhìn cuộc điện thoại đòi mạng kia, tôi lầm bầm cười một tiếng, cảm thấy vô cùng đắc chí.
Thật ra trước khi sang nước ngoài, chỉ cần là điện thoại của Lục Thiên Húc, tôi sẽ từ chối không tiếp, anh ta gửi tin nhắn hỏi tôi tại sao không nghe máy, tôi sợ anh ta nhất thời nghĩ quẩn sẽ chạy thẳng đến nhà tôi tìm tôi, vậy nên tôi nghiêm túc nói xạo: Điện thoại hư rồi, không nghe được.
Anh ta tin, sau đó ngày nào anh ta cũng dai như đỉa nhắn tin cho tôi, tin nào quá dài tôi không thèm đọc, tin nào ngắn tôi sẽ liếc mắt một cái, thông thường sẽ chọn cái nào thích hợp nhất trong số năm cái “ờm” “ừ” “đúng vậy” “= =” “- -” trả lời anh ta.
Đôi khi phiền quá tôi sẽ bảo anh ta đừng quấy rầy tôi, đừng có spam di động của tôi suốt ngày, còn anh ta thì luôn nói: Cậu cứ bận việc của cậu, rút chút thời gian rảnh trả lời tôi là được.
Anh ta nói như vậy, tôi cũng không tiện nổi nóng, dù sao tôi vẫn còn rất lý trí, không phải loại người tùy tiện xù lông.
Sau khi phân tích tỉ mỉ, tôi đưa ra kết luận: trước khi ra nước ngoài không thể để anh ta bắt được, tôi phải đối phó với anh ta trước, sau khi ra nước ngoài, trời cao hoàng đế xa, kệ mụ nội anh ta.
Cuối cùng, theo tiết tấu ngón tay chạm nhẹ lên màn hình di động, Lục Thiên Húc vinh hạnh trở thành người đầu tiên lọt vào danh sách từ chối không tiếp của tôi.
Sau khi thoải mái làm xong một loạt động tác trên, tôi vào weibo.
……
Hơn ngàn AT… (AT = tag)
Tôi khiếp sợ nhìn số liệu kia, lúc tôi không online đã xảy ra chuyện gì!!
Ngón trỏ run rẩy, tôi bấm mở newsfeed.
Vừa nhìn một cái, tôi lập tức hiểu ngay, lại là tên Lục Thiên Húc mắc dịch gây họa.
@Cửu Nhật
Có tin tức của @Box AS – Thủy Vương Meo liên lạc tôi, trọng thưởng.
ngày trước đến từ weibo weibo.com
Like () | Share () | Bookmark | Bình luận ()
______________
@Cửu Nhật
@Box AS – Thủy Vương Meo Ha ha, không chịu nghe điện thoại……
giờ trước đến từ weibo weibo.com
Like () | Share () | Bookmark | Bình luận ()
Tôi giật cả mình, Lục đại đại sao anh lại đổi phong cách rồi? Một chuỗi dấu chấm lửng kia tượng trưng cho cái gì?
Hãi hùng quá thể, anh đổi phong cách thì kệ anh, tự dưng AT tôi làm gì, đậu má, có thể nào tha cho tôi không.
Càng buồn cười hơn là, tại sao có nhiều người thích gây sóng gió bấm like bấm share bình luận um sùm thế kia, thật sự đủ lắm rồi được không? Sợ thiên hạ chưa đủ loạn hả?
Tôi căng thẳng nhìn một vài lượt share và bình luận, nào là “Má ơi! Cửu Nhật đại đại thế mà tự đăng weibo?! Bị trộm acc hả?!!!” “Meo đại ẩn thân?” “Nhắc mới nhớ đã lâu không thấy Meo đại, nếu không phải mỗi ngày nhìn ổng cập nhật weibo, tui cứ tưởng ổng về trời rồi!” “Lầu trên, thím không phát hiện hai ngày nay Meo đại không cập nhật weibo sao ←_←” “Đậu má! Trùng quan nhất nộ vi lam nhan?!” “Ba chủ xin buông tha, bọn tui vô tội mà!!” “Có âm mưu có âm mưu” “Ngại quá tui thích (/ω)”…
Câu gốc phải là “Trùng quan nhất nộ vi hồng nhan”: câu này ý chế giễu tướng Ngô Tam Quế chỉ vì ái thiếp Trần Viên Viên mà hai tay dâng cả giang sơn người Hán cho Mãn Thanh. “Hồng” (đỏ) là chỉ con gái, “lam” (xanh) là chỉ con trai. Câu này đại khái là vì tình (trai) mà làm liều.
Tôi ngớ người ra nhìn, nhưng vẫn không hiểu mô tê gì.
Vì vậy tôi vội vã lên QQ định tìm người hỏi cho ra lẽ, thế nhưng vừa đăng nhập chim cánh cụt nhỏ, nó cứ tích tích tích tích kêu không ngừng, có hỏi chuyện tào lao, có hỏi ở đâu, có chuỗi ký hiệu hoặc dấu chấm than liên tiếp, thật sự là muốn gì có nấy nhiều vô cùng tận, tôi không xem những tin nhắn khác, tùy tiện tìm một người để hỏi.
Nắp Nồi: ( tiếng trước) Meo đại cậu ở đâu!!!!! Cả thế giới tìm cậu sắp điên rồi cậu biết không?!
Nắp Nồi: ( tiếng trước) Rốt cuộc cậu đã làm gì Cửu Nhật vậy!! Nếu cậu tiếp tục không xuất hiện, Cửu Nhật đại đại sẽ hại chết bọn tui _ (:з “∠)_
Nắp Nồi: ( tiếng trước) Lúc này, cả thế giới đều chìm trong yên lặng, nhưng mà!! Không cần sợ, đừng tránh né, bọn tui mãi mãi ở bên cạnh cậu, cậu vĩnh viễn là niềm tự hào của bọn tui, sống trong lòng bọn tui!!!
Nắp Nồi: ( tiếng trước) … Tui chịu hết nổi rồi, buồn ngủ quá má ơi!! Xóa post mệt quá đi!!
Thủy Vương Meo, Gâu Gâu Gâu: Lúc tui không ở đây ngày tận thế đến rồi sao?!
Thủy Vương Meo, Gâu Gâu Gâu: Khoan đã! Cửu Nhật tìm tui để làm gì!!!
Nắp Nồi: Đậu má!!!! Cậu tới rồi QAQ!!!
Nắp Nồi: Không phải ngày tận thế, nhưng mà có thể so với ngày tận thế đó hiu hiu…
Nắp Nồi: Box mình bị phá… Tui dám cá anh ta tìm cậu không được nên ở đây lên cơn (_ _ |||)
Nắp Nồi: Anh ta tìm cậu làm gì tui mới là người muốn biết được không?!
Nắp Nồi: Đã có vô số nhóm nhỏ nghiên cứu quan hệ giữa hai người được thành lập cậu biết không, làm nhân viên quản lý của một nhóm, tui có thể mời cậu gia nhập một nhóm hơ
Thủy Vương Meo, Gâu Gâu Gâu: … Nhân viên quản lý Tieba đâu.
Thủy Vương Meo, Gâu Gâu Gâu: Má ơi, nói chuyện đàng hoàng trước được không?!!!!
Nắp Nồi: Cậu tin không, nhân viên quản lý hậu trường không đăng nhập được, server bị ép đến độ ngưng hoạt động.
Thủy Vương Meo, Gâu Gâu Gâu: Tui không tin.
Nắp Nồi: _ (:з “∠)_
Nắp Nồi: Nếu tui nói, bọn tui đoán là do Cửu Nhật đại đại làm cậu tin không.
Thủy Vương Meo, Gâu Gâu Gâu: Tui tin.
Nắp Nồi: Tuy rằng anh ta không thừa nhận, nhưng tui cứ cảm thấy là do anh ta làm!!! Nếu không tại sao box bị phá mà anh ta không xóa post tốc độ như trước!! Ngược lại là bên nhân viên quản lý xảy ra vấn đề!!!
Thủy Vương Meo, Gâu Gâu Gâu: Anh ta điên hả trời = 口 =!!!!! Có ai báo cảnh sát chưa?
Nắp Nồi: Đều tại cậu chứ ai ←_←, anh ta tìm cậu đến điên rồi biết không hả đồng chí, anh ta còn chọt bọn tui mỗi người một lần hỏi cậu có liên lạc với bọn tui không nữa kìa ←_←
Nắp Nồi: Báo cảnh sát… Đầu cậu bị cửa kẹp à?
Nắp Nồi: Thẳng thắn thì xử nghiêm, chống cự thì càng nghiêm, rồi, nói đi.
Thủy Vương Meo, Gâu Gâu Gâu: Tui đi Mỹ rồi…
Nắp Nồi: Đù má không phải cậu nói còn một tháng nữa sao!!!
Tôi sám hối cúi đầu, ban đầu vì lừa gạt Lục Thiên Húc, tôi cố ý dùng thời gian khai giảng của đại học S làm thời gian khai giảng cho mình, để không lộ sơ hở, tôi còn cố ý bày ra kịch bản “một tháng sau đi nước ngoài”, điều này làm tôi liên tục gạt Lục Thiên Húc, còn gạt luôn nhóm bạn thân mến của mình.
Tôi có tội, đúng là tạo nghiệt mà.
Thủy Vương Meo, Gâu Gâu Gâu: Kế hoạch không cản nổi biến hóa, cậu hiểu chứ.
Nắp Nồi: Mau đi nhận sai với Cửu Nhật đại đại đi! Tui muốn ngủ được không?! Làm ơn tha cho tui!!
Nắp Nồi: Tiện đây thật sự rất tò mò bây giờ hai người có quan hệ gì vậy! Bán manh lăn lộn cầu tuồn tin
Thủy Vương Meo, Gâu Gâu Gâu: ……
Thủy Vương Meo, Gâu Gâu Gâu: Đi ngủ đi. Cực khổ rồi ==
Nắp Nồi: TAT, thiệt tình… Vợ chồng son hai người dỗi nhau làm ơn đừng có liên lụy cá dưới ao, hai người đừng tưởng hai người đã bao hết cái ao này!!
Thủy Vương Meo, Gâu Gâu Gâu: ……
Tôi bấm tắt khung chat với Nắp Nồi, vô lực nằm trên sô pha.
Bà mẹ nó, tôi biến mất Lục Thiên Húc anh phá box có ích lợi gì chứ?!
Có chút tự giác mình cũng là ba chủ được không trời hỡi.
Anh ta còn ấu trĩ hơn nữa được không vậy, thật tình chỉ muốn lộn cái bàn, sau đó tôi yên lặng nghĩ xem chỉ số mị lực của mình tăng mạnh cỡ nào mới có thể làm cho anh ta phát rồ như kia.
Tuy rằng rất mất mặt, nhưng tôi không thể không thừa nhận, tôi hơi bị đắc ý.
Các bạn không cảm thấy, một tên hỗn thế đại ma vương vì bạn mà nổi điên đi đánh chiếm trái đất không phải là chuyện quá ngầu sao?
Nhưng mẹ nó tôi còn phải đi thu dọn tàn cục cho trái đất, đó là nhà của tôi, đó là loài người mà tôi yêu.
Giờ phút này, tôi đã hóa thân thành một chiến sĩ trái đất.
Ngẩng đầu ưỡn ngực chuẩn bị đi nghênh đón khiêu chiến của ma vương.