Quan Môn

chương 1054: gia biến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nghe thấy giọng truyền vào, Diệp Khai bất giác quay lại nhìn.

Cũng không thể nói Diệp Khai chưa từng được chứng kiến đại tràng diện, bị phong độ của người này trấn nhiếp, trên thực tế hắn đã gặp nhiều đại nhân vật cấp bậc thường vụ cục chính trị, gặp riêng cũng không ít nhưng chưa thấy ai gây ảnh hưởng cho hắn như vậy.

nhìn Lão đầu tử trước mắt cũng không hề có vẻ tuổi già sức yếu như trong tưởng tượng, tuy đã gần trăm tuổi nhưng khi nhìn vào ngoại trừ một đầu tóc bạc thì sắc mặt hồng nhuận phơn phớt, thanh âm trầm ổn hữu lực, trung khí mười phần, hành động tự nhiên, căn bản không có dấu hiệu già yếu.

Tình huống này khiến cho Diệp Khai cảm thấy phi thường ngạc nhiên, bởi vì đã đến tuổi của Nam Cung Kinh Hồng coi như là không bệnh vô tai, các loại cơ năng thân thể cũng có thể hạ xuống, tùy thời dầu hết đèn tắt, giá hạc tây lai, mà không phải biểu hiện như Nam Cung Kinh Hồng.

Sự tình có khác thường tất có chỗ mê hoặc, Diệp Khai cảm thấy vị Nam Cung Kinh Hồng lão gia tử này cũng tuyệt đối là yêu nghiệt, bằng không mà nói, rất khó trong thời gian ngắn như vậy, ngay tại Châu Âu khai thác ra tràng diện lớn.

Nhất là khi Diệp Khai chứng kiến hai mắt của Nam Cung Kinh Hồng thấy còn trong veo không hề vẩn đục, sâu thẳm như muốn hút hồn người khác.

Diệp Khai coi như kiến thức rộng rãi, tự nhiên sẽ không phân tâm, sau khi khẽ giật mình liền kịp phản ứng, chắp tay mà đứng, rất khách khí hỏi:

- Đây là Nam Cung Kinh Hồng lão tiền bối? Cháu là Diệp Khai có lễ.

- Thiếu niên tuấn ngạn, phong thái như thế khiến cho người hâm mộ, đại lục quả nhiên là chỗ xuất ra anh hùng hào kiệt.

Lão đầu tử cao thấp đánh giá Diệp Khai, gật đầu tán dương:

- Diệp tiên sinh, lão hủ là Nam Cung Kinh Hồng.

- Nam Cung lão tiền bối mạnh giỏi.

Diệp Khai lúc này hoàn toàn khôi phục lại, cười ân cần thăm hỏi, sau đó còn nói thêm. - Mọi người đều vội, cháu sẽ mở cửa gặp núi nói thẳng. Lúc này đây vãn bối tới là đại biểu tam trọng thân phận mời Nam Cung lão tiền bối về nước, kính xin Nam Cung lão tiền bối an bài thời gian, một ngày gần đây về nước.

Diệp Khai nói rất thẳng thắn, mặc dù nói Nam Cung Kinh Hồng xác thực biểu hiện nguyện vọng mãnh liệt muốn về nước. Hơn nữa cũng phái ra Nam Cung Vân đến đại lục dò đường, chẳng qua là khi lúc khó khăn trùng trùng điệp điệp, rất nhiều nội tình mọi người không dám khai mở, e sợ đưa cho mình tới phiền toái.

Hôm nay Diệp Khai nói ngay vào vấn đề, xác thực là có chút vượt quá dự liệu của mọi người.

Dù sao, lời khách sáo luôn phải nói hai câu nha.

Nam Cung Thủ Chuyết cùng Nam Cung Vân nghe xong, không khỏi bất đắc dĩ nhìn nhau, trong lòng tự nhủ vị Diệp Khai Diệp Nhị thiểu này tính tình cũng quá thẳng thắn đi.

Nam Cung Kinh Hồng với tư cách Lão Gia chủ của Nam Cung thế gia, một trong những đại nhân vật của lịch sử, há có thể làm việc qua loa như thế? Coi như là ông có lòng về nước, vậy Diệp Nhị thiểu ít nhất cũng phải tỏ vẻ cực lực mời chào? Vương giả năm xưa của giới tình báo ngầm, người khai sáng đại tập đoàn châu Âu, để ở đâu cũng khiến cho người kính ngưỡng.

- Cái gì là tam trọng thân phận?

Nam Cung Kinh Hồng cảm thấy hứng thú, có chút tò mò nhìn xem Diệp Khai.

Không riêng gì Nam Cung Kinh Hồng cảm thấy có chút ngạc nhiên, coi như là Nam Cung Vân là người trong cuộc cũng cảm thấy có chút hiếu kỳ, không biết Diệp Khai lại đang giở trò gì?

- Đệ nhất trọng thân phận, cháu được Sở lão gia tử ủy thác thành thực xin mời Nam Cung lão tiền bối về nước.

Diệp Khai nói:

- Sở lão gia tử tuy coi như là vãn bối, nhưng lúc năm xưa coi như là nhân vật cùng Nam Cung lão tiền bối từng có kết giao, hôm nay thời gian thấm thoát, tuế nguyệt như thoi đưa, những nhân vật từng qua lại phần lớn tàn lụi, cố nhân có thể tương kiến, coi như là một hồi nhân duyên.

- Cháu nói là Sở Phong tiểu hữu, năm đó ông xác thực cùng hắn từng có vài mặt duyên phận, cũng coi như được là cố nhân rồi.

Nam Cung Kinh Hồng nhẹ gật đầu, đã đồng ý đệ nhất trọng thân phận của Diệp Khai.

- Đệ nhị trọng thân phận, cháu được ủy thác của tập thể thường vụ cục chính trị, lấy thân phận thiếu tướng phó cục trưởng cục cảnh vệ trung ương bảo hộ Nam Cung lão tiền bối về nước.

Diệp Khai nói tiếp:

- Dù cháu chỉ là thiếu tướng, nhưng cân nhắc đến các phương diện thì vẫn nên kín đáo mới tốt, không biết lão tiền bối nghĩ như thế nào?

- Cũng không tệ.

Nam Cung Kinh Hồng khẽ gật đầu:

- Hai mươi xuất đầu thiếu tướng, đặt ở năm đó cũng là ngút trời kỳ tài, tương lai tiền đồ bất khả hạn lượng, nói ra lão hủ ngược lại là thơm lây rồi.

Mặc dù nói Nam Cung Kinh Hồng ẩn cư đã lâu, nhưng vẫn hiểu rõ một số chuyện trên chính giới và quân giới. Sau khi quân đội bước vào chính quy, muốn trở thành một tướng quân là rất khó khắn, đừng nói chi là hai mươi xuất đầu thiếu tướng, hơn nữa còn là thiếu tướng phó cục trưởng phụ trách đầu mối bảo vệ yếu nhân của đại lục.

Coi như là trước kia, muốn có được một thiếu tướng hai mươi tuổi thì cũng cần chiến tích và thanh danh cực lớn, đừng nói chi là hiện tại.

Bởi vậy có thể thấy được, thân phận Diệp Khai xác thực đủ sức nặng để phụ trách nghênh đón Nam Cung Kinh Hồng.

- Đệ tam trọng thân phận, cháu đại biểu lão Diệp gia.

Diệp Khai nói ra:

- Thời đại hiện giờ không đi ra khỏi quy luật chính trị kết hợp kinh tế. Nam Cung thế gia phải về nước, chúng tôi phi thường hoan nghênh nhưng thao tác thế nào thì khẳng định không ít thanh âm phản đối kể cả trong Nam Cung thế gia lẫn ngoài. Cho nên, cháu đại biểu lão Diệp gia làm ra cam đoan, chỉ cần lão Diệp gia một ngày còn sẽ kiệt lực giữ gìn Nam Cung thế gia an toàn.

Nghe xong Diệp Khai nói về tam trọng thân phận, thần sắc Nam Cung Thủ Chuyết cùng Nam Cung Vân đều có chút kinh dị.

Có thể nói, tam trọng thân phận của Diệp Khai đều đại biểu cho bậc nguyên huân của đảng, cơ cấu quyền lực và lão Diệp gia quyền thế ngập trời. Vô luận là một trong tam trọng thân phận này đủ để khiến người động dung, đừng nói chi là Diệp Khai đồng thời đại biểu tam trọng thân phận, càng làm cho người cảm thấy trong nội tâm chấn động.

Phải nói, thành ý mà đại lục biểu hiện ra là tương đối chân thành.

Nam Cung Thủ Chuyết cũng không nghĩ đến, Diệp Khai rõ ràng đồng thời đại biểu ba phương lực lượng, đây cũng là chuyện ông ta bất ngờ sự tình. Vốn ông ta cho rằng Diệp Khai chỉ đại biểu cho thái độ của lão Diệp gia.

Trên thực tế, đã có lão Diệp gia ủng hộ, chuyện Nam Cung thế gia về nước sự cũng sẽ không có bao nhiêu trở ngại. Hôm nay càng đã nhận được ủng hộ của Sở lão gia tử và trung ương thì vô luận cân nhắctừ một phương diện nào thì chuyện Nam Cung thế gia trở về đều là nước chảy thành sông.

Về phần ảnh hưởng mặt trái như Diệp Khai nói dĩ nhiên là chỉ những chuyện làm ăn mà Nam Cung thế gia không thể để lộ ra.

Cân nhắc từ mọi phương diện, Nam Cung thế gia đang tận hết sức lực tiến hành tẩy trắng, yêu cầu của Diệp Khai cũng không tính quá phận.

Quả nhiên, Nam Cung Kinh Hồng nhìn nhìn Diệp Khai, lại nhìn một chút Nam Cung Thủ Chuyết cùng Nam Cung Vân, sau đó mới nói với Diệp Khai:

- Đã như vậy, lão hủ nếu là từ chối, ngược lại lộ ra có chút bụng dạ hẹp hòi rồi.

Nam Cung Kinh Hồng tự nhiên thấy rất rõ ràng, nguyên bản chuyện không dễ dàng, bởi vì Diệp Khai cắm vào lại để cho chuyện Nam Cung thế gia trở về thành dị thường thuận lợi. Mặc dù theo như cách nói của Diệp Khai thì bọn họ nhất định phải làm ra một số nhượng bộ về kinh tế nhưng đối với Nam Cung Kinh Hồng mà nói, tiền tài không tính là vấn đề gì.

Với tuổi tác của ông ta, dù có gia tài hàng tỉ cũng chẳng ích gì, kết quả bất quá là một nắm đất vàng mà thôi.

Mọi người đang trong lúc nói chuyện liền đã vạch ra đại khái lộ trình trở về.

Đoán chừng tâm tư về nước của Nam Cung Kinh Hồng cũng như quy tâm tự tiễn, lập tức liền quyết định xế chiều ngày mai lấy vé máy bay, bay thẳng trong nước.

Cha con Nam Cung Thủ Chuyết cùng Nam Cung Vân bàn bạc, thấy ông ngồi máy bay hành khách không bằng thuê riêng một chuyến, huống hồ Nam Cung thế gia người đông, dù ngồi nguyên một máy bay cũng không cảm thấy rất lãng phí.

- Đã như vầy, chúng ta cứ quyết định như vậy đi.

Diệp Khai vừa cười vừa nói.

Chuyện này rốt cục thuận lợi giải quyết, Diệp Khai trong nội tâm cũng cảm thấy vui vẻ. Bởi vì dựa theo Nam Cung Kinh Hồng an bài, Nam Cung thế gia sẽ xuất một khoản đầu tư lớn ở thành phố Minh Châu, trợ giúp cha hắn Diệp Tử Bình lập chiến tích lớn.

Đương nhiên, hôm nay hoàn cảnh đầu tư của thành phố Minh Châu không thể nghi ngờ là tốt nhất, Nam Cung thế gia đầu tư ở đó cũng cực kỳ có lời. Vụ làm ăn này coi như cả hai cùng có lợi.

Dựa theo ý tưởng của Diệp Khai, Nam Cung thế gia sau khi về nước phải buông tha những thế lực ngầm, quy củ làm ăn theo luật pháp để phát triển, để báo đáp lại, lão Diệp gia sẽ trở thành chiếc ô chính trị cho Nam Cung thế gia.

Bởi vì tất cả mọi người rất rõ ràng, đại gia tộc có được tài phú kếch xù như Nam Cung thế gia nếu như không có ô dù mạnh thì khó tránh khỏi bị thế lực khắp nơi ngấp nghé. Bọn họ như một miếng thịt béo, ai thấy đều nhịn không được nhào lên cắn lên một ngụm.

Nếu như không có đại gia tộc chính trị như lão Diệp gia giữ gìn, rất khó tin tưởng bọn họ có thể sinh tồn phát triển.

Hôm nay đạt thành hiệp nghị, không thể nghi ngờ là phù hợp lợi ích nhất giữa các bên.

- Hôm nay nên hảo hảo uống một chén, chúc mừng chuyện thành công.

Nam Cung Vân vừa cười vừa nói.

Nam Cung Thủ Chuyết đang chuẩn bị nói điều gì, chợt thấy cửa bị đẩy ra, Đức thúc vọt vào, sắc mặt có chút tái nhợt nói:

- Gia chủ, đám Nam Cung Lỗi tất cả phản rồi!

- Cái gì?

Nam Cung Thủ Chuyết nghe xong, sắc mặt cũng là biến đổi, hiển nhiên thật không ngờ sẽ xuất hiện tình huống như vậy.

Mọi người đang ngồi nghe xong đều cảm giác có chút ngoài ý muốn, gia tộc phân tranh là thông thường nhưng đột nhiên xuất hiện chuyện người trong nhà vây quanh công kích cực đoan, xác thực vẫn tương đối hiếm thấy.

Cái này xem như nội chiến đại gia tộc hắc đạo sao? Diệp Khai mặc dù không có dị sắc, trong nội tâm đã có một chút nói thầm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio