Quan Môn

chương 1056: phân chia nam cung thế gia

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đối mặt với chất vấn của Đức thúc, Nam Cung Lỗi cũng không để ở trong lòng.

Ở trong mắt hắn, hôm nay hắn chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, sở dĩ không đánh tiếp là vì qua một lúc giao tranh thì hắn phát hiện lực lượng phòng ngự trong biệt thự kỳ thật cũng tương đối mạnh, nhất thời chưa thể chiến thắng.

ồn ào ở đây tuy có khoảng cách nhất định với bên ngoài nhưng thực sự khó bảo đảm không có người chú ý tới. Nếu như dẫn tới cảnh sát nhúng tay, sợ sẽ có thêm vô số chuyện xấu cho trận phân tranh này.

Vì tốc chiến tốc thắng, một lần hành động bắt hết cả đám, Nam Cung Lỗi quyết định tự mình phó hiểm, nhìn xem lão gia tử Nam Cung Kinh Hồng đến tột cùng có lời gì muốn nói?

Dựa theo kiến giải của Nam Cung Lỗi đối với Nam Cung Kinh Hồng thì Nam Cung Kinh Hồng vẫn tương đối coi trọng với những người ngoan tâm thủ lạt, hoặc là hiện tại Nam Cung thế gia không thể có được sự phát triển mang tính đột phá, cũng là bởi vì gia chủ đương thời Nam Cung Thủ Chuyết không đủ hung ác, thu hoạch có thừa, tiến thủ chưa đủ.

Đây cũng là thời điểm nên đổi một cái Gia chủ có phách lực chủ trì đại cục, coi như cơ hội của Nam Cung Lỗi.

Nghĩ tới đây, Nam Cung Lỗi cũng thôi không để ý tới Đức thúc, thậm chí cũng không nhìn Nam Cung Thủ Chuyết mà trực tiếp nhắm ngay Nam Cung Kinh Hồng, trấn định nói:

- Thúc gia, như lời ngài nói, hôm nay Tiểu Lỗi tử tự mình vào, có tuân thủ lời hứa hay không quan hệ đến cả một đời anh hùng của ngài.

- Ngươi đang uy hiếp ta sao?

Nam Cung Kinh Hồng nheo mắt lạnh lùng nhìn vào Nam Cung Lỗi hỏi:

- Ngươi có biết chung quanh đây tổng cộng có tám gã xạ thủ đỉnh cấp, chỉ cần ta ra lệnh một tiếng, bọn họ có thể táng mệnh ngươi tại chỗ?

Tựa hồ để phối hợp lời của Nam Cung Kinh Hồng, chỉ thấy chung quanh xuất hiện tám thân ảnh như u linh rồi lại im ắng giấu ở trong bóng tối.

- Xạ thủ đỉnh cấp như vậy dùng để hành động bảo tiêu, thật sự là có chút đại tài tiểu dụng rồi.

Nam Cung Lỗi không có vẻ gì sợ hãi, chậc lưỡi:

- Nếu như người như vậy tay để cho cháu sử dụng, chuyện làm ăn của Nam Cung thế gia chắc chắn sẽ tăng thêm hai mươi phần trăm so với hiện tại.

- Nói khoác không biết ngượng, hiện tại đã không phải là thời đại chém chém giết giết rồi.

Nam Cung Thủ Chuyết ở một bên nghe xong, không khỏi hừ một tiếng.

Nam Cung Lỗi nói mình có thể làm cho chuyện làm ăn của Nam Cung thế gia tăng lên hai mươi phần trăm, ngụ ý chính là Nam Cung Thủ Chuyết chưa phát huy hết lực. Trên căn bản là mỉa mai ông ta không xứng chức, Nam Cung Thủ Chuyết đương nhiên sẽ không vui biểu lộ, hơn nữa phản bác.

- Hiện tại tuy không phải thời đại chém chém giết giết nhưng thị trường chém chém giết giết vẫn luôn phải có người làm.

Nam Cung Lỗi lập tức trả lời lại một cách mỉa mai:

- Có một số việc từ xưa đến nay vẫn tồn tại dưới mặt đất. Về sau cũng sẽ tiếp tục tồn tại, Nam Cung thế gia nếu như triệt để từ bỏ bộ phận nghiệp vụ này còn có thể gọi là Nam Cung thế gia sao?

Diệp Khai ở một bên nghe xong, cảm thấy rất có ý tứ đấy.

Thoạt nhìn Nam Cung Lỗi thực sự không phải nhân vật lòng dạ hẹp hòi, trái lại người này ngược lại là rất có chút ý nghĩ, dám đi đường người khác không dám đi.

Hiện tại toàn bộ Nam Cung thế gia đang gắng sức tẩy trắng thân phận, chuẩn bị lên bờ một lần nữa làm người, nhưng hắn cảm thấy chuyện làm ăn hắc đạo vẫn có tương lai, cái này cho thấy hắn cùng với chúng nhân bất đồng.

Đối với nhân vật như vậy, Diệp Khai ngược lại có vài phần hứng thú.

Bình tĩnh mà xem xét, hiện tại xác thực không phải thời đại chém chém giết giết, nhưng cũng đúng như lời của Nam Cung Lỗi, vẫn chưa thể thiếu đi những chuyện này.

Quang minh cùng hắc ám vĩnh viễn là đồng thời tồn tại, nhất thể hai mặt mà thôi, đều là chuyện không thể nào thiếu.

Nam Cung thế gia lớn như vậy, nếu quả thật toàn bộ chuyển hướng bạch đạo phát triển, đoán chừng cũng sẽ có tai hoạ ngầm rất lớn, ít nhất Diệp Khai không tin tưởng lắm đám sát thủ hai tay dính đầy máu tươi có thể an phận thủ thường làm ăn đứng đắn.

Nếu như khôngtiến hành chia tách và phân lưu, tựu tùy tiện tiến sợ là sẽ sinh ra hậu hoạn vô cùng, đây cũng là chỗ Diệp Khai lo lắng.

Như vậy thoạt nhìn, lúc này Nam Cung thế gia bạo phát nội loạn, ngược lại là một chuyện tốt, ít nhất có thể kịp thời giải quyết hết những mâu thuẫn này, sau đó mọi người đi một ngả, muốn làm gì liền làm cái đó, không can thiệp lẫn nhau, cũng không tiếp tục nỗi lo về sau.

- Mày cũng quá tự tin, đơn thân một người xông vào, tay không tấc sắt, tiêu diệt mày cũng chỉ một câu của tao.

Nam Cung Thủ Chuyết nhìn xem Nam Cung Lỗi nói.

Nam Cung Thủ Chuyết vừa dứt lời, phía sau ông ta xuất hiện một gã xạ Thủ, trong tay hai khẩu Desert Eagle nhắm thẳng vào vào Nam Cung Lỗi.

- Lão thái gia tuy đáp ứng muốn gặp mày nhưng tao cũng không băn khoăn.

Nam Cung Thủ Chuyết hừ một tiếng nói.

Ông ta khoát tay, gã xạ thủ đã mở khóa an toàn, tựa hồ tùy thời đều có thể bắn nát đầu Nam Cung Lỗi.

- Đương nhiên, nếu như các vị có quyết tâm phải chết vậy thì tôi cũng đành chịu bại.

Nam Cung Lỗi cười một tiếng, kéo toạc áo ngoài, mọi người thấy lập tức cả kinh.

Chỉ thấy thân thể của hắn buộc đầy thuốc nổ, dây nối chằng chịt, trên tay không biết lúc nào cũng có thêm một chiếc điều khiển từ xa nhỏ gọn.

- Quả nhiên là ngoan tâm thủ lạt.

Diệp Khai nhìn, cũng không khỏi nhíu mày.

Trách không được Nam Cung Lỗi có thể trở thành nhân tuyển đứng đầu cho vị trí gia chủ Nam Cung thế gia kế tiếp nhiệm, xác thực là có chút tài năng, cũng rất có đảm lược, mấu chốt nhất đúng là ngoan độc, có thể đánh bạc tánh mạng của mình đến lôi kéo người khác chôn cùng. Nhân vật như vậy, cơ hồ tựu là kẻ điên nhất lưu, bình thường ai cũng không muốn trêu chọc hắn.

Chỉ là, Nam Cung thế gia giao cho người như vậy sẽ sinh ra hậu quả như thế nào? Đối với điểm này, Diệp Khai cũng không chắc chắn.

Để cho Nam Cung Lỗi trở thành Gia chủ Nam Cung thế gia, tương đương với đem nút bấm hạt nhân giao cho tên điên.

- Diệp tiên sinh thấy thế nào?

Đột nhiên, Nam Cung Kinh Hồng mở miệng, cũng không hỏi Nam Cung Lỗi, cũng không hỏi Nam Cung Thủ Chuyết, mà là hỏi Diệp Khai.

Bởi như vậy, ánh mắt Nam Cung Lỗi, không khỏi chuyển dời đến Diệp Khai. Nhìn xem thanh niên trẻ tuổi đang đứng cạnh Nam Cung Vân, hắn bỗng nhiên có chút cảm giác tim đập nhanh, trực giác nói cho hắn biết người trẻ tuổi này không dễ chọc.

Nếu không có như thế, Nam Cung Kinh Hồng như thế nào lại đột nhiên hỏi cho hắn, hơn nữa còn là hỏi loại việc nhà phi thường mẫn cảm?

Nhìn xem Diệp Khai, Nam Cung Lỗi đã cảm thấy có chút hồ nghi người trẻ tuổi này đến tột cùng là xuất hiện từ đâu ra?

Bất quá hắn nghĩ lại liền nghĩ đến Nam Cung Vân trước kia đi đại lục đi dò đường, lại thêm tin tức thân cận với người của lão Diệp gia, lập tức hiểu ra, không khỏi bật thốt lên chứng thực:

- Xin hỏi đây là Diệp gia Diệp Nhị thiểu?

- Tin tức Nam Cung tiên sinh phi thường linh thông ah......

Diệp Khai cũng thấy bất ngờ, chuyện giữa hắn và Nam Cung Vân không phải quá nhiều người biết. Nam Cung Lỗi ở tại nước Đức xa xôi, rõ ràng cũng có thể biết, xác thực là có chút vượt quá dự liệu của hắn.

Bởi vậy cũng có thể nhìn ra, vị thuộc phái trẻ này của Nam Cung thế gia xác thực có vài phần thực lực.

Bất quá Diệp Khai lại không tiếp tục cùng Nam Cung Lỗi nói chuyện, mà là hướng Nam Cung Kinh Hồng gật đầu:

- Lẽ ra đây là việc nhà của Nam Cung thế gia, cháu không nên hỏi đến, bất quá bởi vì song phương xung đột có thể sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ kế hoạch của cháu, cho nên nếu Nam Cung lão tiền bối hỏi thì cháu nêu cái nhìn của mình cũng không có gì xấu.

Nam Cung Kinh Hồng nhẹ gật đầu, ý nói không có vấn đề.

Nam Cung Thủ Chuyết nhíu mày, hiển nhiên không quá hiểu ý của cha mình vì sao lại giao việc này cho Diệp Khai? Bất quá Nam Cung Kinh Hồng đã làm quyết định, phận làm con như ông ta cũng không nên phản đối, chỉ đành buồn bực đứng đó.

Về phần nói Nam Cung Lỗi, sau khi đã biết thân phận của Diệp Khai thì không quá bình tĩnh.

Đúng vậy, Diệp Khai có lẽ chỉ là một người bình thường không có uy hiếp gì, nhưng lạc ấn trên người hắn quá nặng, người thừa kế lão Diệp gia ah, cho dù nơi này là Châu Âu, nhưng với thế phát triển của Hoa Hạ thì các quốc gia Châu Âu không ngừng âm thầm giao dịch.

Nếu như nói người thừa kế lão Diệp gia ở bên cạnh xảy ra chuyện, như vậy chính phủ nước Đức thật sự không ngại biết thời biết thế, trực tiếp xuất động quân đội chính quy, đem bọn họ tiêu diệt, một bên là bán nhân tình cho Hoa Hạ, một bên thừa cơ tóm thâu tài phú kếch xù đã sớm thèm thuồng từ lâu của Nam Cung thế gia, cớ sao mà không làm?

Đã có kiêng kị này, Nam Cung Lỗi đối với Diệp Khai khách khí hơn nhiều, hắn cung kính nói:

- Diệp tiên sinh nếu như chịu đứng ra chủ trì công đạo thì chuyện này tất nhiên có thể thuận lợi giải quyết.

Diệp Khai nghe xong không khỏi cười thầm, Nam Cung Lỗi hiển nhiên là đối với hắn có chút cố kỵ, khẳng định địa vị của hắn đủ để chủ trì việc này, lại lo lắng hắn thiên lệch thì Nam Cung Lỗi thà rằng cá chết lưới rách, cũng sẽ không thỏa hiệp.

Bất quá bởi như vậy, Diệp Khai ngược lại phải động một phen đầu óc rồi.

Bởi vì hắn đưa ra phương án giải quyết, nhất định phải chiếu cố đến lợi ích song phương, ít nhất không thể để cho một phương nào cảm giác mình quá có hại chịu thiệt mới được, bằng không mà nói, đều khiến cho bắn ngược thêm nghiêm trọng .

Bởi vậy hắn suy nghĩ một chút rồi nói:

- Tình huống hiện tại, mọi người chắc đều rất rõ ràng, đối kháng là không có đường ra, chỉ có thể tạo thành kết quả ngọc thạch câu phần, chỉ có hiệp thương hòa bình mới là kết quả duy nhất.

- Cho nên, trên cơ sở tôn trọng lợi ích song phương, tôi đưa ra một đề nghị tương đối hợp lý….chính là......

Diệp Khai nhìn mọi người, dằn từng tiếng:

- Phân chia Nam Cung thế gia.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio