Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Diệp Khai theo thường lệ hẹn Sở Tĩnh Huyên đi ra ăn sáng.
Mỗi một lần trở lại Kinh Thành, hắn đều thành thành thật thật mời Sở đại tiểu thư mà Sở đại tiểu thư cũng sẽ nể tình đi ra cùng hắn, mặc kệ nàng đang làm chuyện gì.
Buổi sáng hôm nay, bọn họ gặp mặt ở quán trà Kim Lệ.
Quán trà Kim Lệ cũng mở chưa lâu, mới hơn hai tháng, hết thảy đều còn đang mới, nghe nói là do con cháu cao môn trong kinh lập, mời đại sư phụ Giang Nam, điểm tâm sáng cũng thiên hướng về phong vị Giang Nam, chỉ có điều cũng có món truyền thống Kinh Thành bởi vì cái gọi là chiếu cố thói quen ẩm thực của mọi người.
Bất quá menu món ăn phía nam tương đối nhiều, cho nên khách Hong Kong và Đài Loan kiếm ăn trong kinh thành cũng rất nhiều, chỗ bên tỉnh Việt cũng có, đi vào có thể cảm giác được như đang ở bên tỉnh Việt.
Thú vị là Diệp Khai đi vào bên trong, lại hoàn toàn nghe không hiểu bọn họ nói cái gì.
- Mở rộng tiếng phổ thông ý nghĩa trọng đại, nhưng cần không ngừng kiên trì.
Diệp Khai cười nói với Sở Tĩnh Huyên.
Đang cầm menu, Sở Tĩnh Huyên nghe xong, cười một tiếng:
- Lãnh đạo nắm giữ quyền nói chuyện đúng là khác, mới mở miệng là đạo lý lớn, mở rộng tiếng phổ thông, anh thì dễ dàng nhưng bọn họ lại muốn vất vả đã lâu rồi.
- Thiên hạ đại sự, từ xưa giờ đã như vậy.
Diệp Khai hồi đáp:
- Cô xem mọi người hiện tại nhao nhao học Anh ngữ, không phải là bởi vì người Mỹ trở thành siêu cường duy nhất, khi dễ nhỏ yếu, xu phụ cường đại, từ xưa đến nay đều là như thế, ngược lại cũng không cần tiến hành bác bỏ.
- Tôi ăn món này, còn có món này......
Ngón tay ngọc của Sở đại tiểu thư chỉ vào menu, giao cho nhân viên phục vụ bên cạnh.
Nhân viên phục vụ đem menu đưa đến Diệp Khai, đang muốn mở miệng hỏi thì Diệp Khai đã nói:
- Sữa đậu nành cùng bánh quẩy, thêm vào rau ngâm.
Nhân viên phục vụ sửng sốt một chút, sau đó mới kịp phản ứng:
- Tiên sinh, chúng ta mới khai trương không lâu, không có chuẩn bị những thứ này, anh xem......
- Vậy thì làm một phần như vị tiểu thư này.
Diệp Khai khoát tay.
-Cảm ơn.
Nhân viên phục vụ mau mắn cầm menu rời đi, sợ Diệp Khai lại thay đổi. Sở Tĩnh Huyên nhìn xem Diệp Khai nói:
- Giống như ở thời điểm này, mới có thể nhìn ra anh là tiểu hài tử.
- Lời này nói như thế nào?
Diệp Khai dù bận vẫn ung dung dựa vào ghế, sau đó hỏi.
- Nếu như không phải tiểu hài tử thì sao đùa vậy với nhân viên phục vụ?
Sở Tĩnh Huyên hỏi ngược lại.
- Cuộc đời nếu không biết tìm niềm vui thì mau già....
Diệp Khai hồi đáp:
- Cho nên rất nhiều người dùng mọi cách chứng tỏ sự tồn tại, tôi bất quá là quậy chút mà thôi a.
- Có lẽ vậy.
Sở Tĩnh Huyên cũng không nói thêm cái gì.
Không bao lâu điểm tâm sáng đưa lên, làm rất ngon, Diệp Khai cũng tìm không ra điểm chê gì.
- Lão bà, đầu tư mạo hiểm của cô như thế nào?
Diệp Khai ăn mấy miếng rồi đột nhiên hỏi.
- Đừng nói nữa, thật sự là giận.
Nhắc tới chuyện này, Sở Tĩnh Huyên có chút tức giận, chỉ thiếu dằn chén trà xuống bàn.
- Làm sao vậy?
Diệp Khai ngạc nhiên.
- Bị người lừa vạn.
Sở Tĩnh Huyên rầu rĩ.
- Người nào to gan như vậy, rõ ràng Sở đại tiểu thư cũng dám lừa, không phải sống đủ rồi a?
Diệp Khai giật mình.
Kỳ thật lại nói tiếp cũng không coi là việc lớn, Sở Tĩnh Huyên vừa mới đầu tư một tiểu hạng mục, là một cải tiến động cơ ô tô nhằm tiết kiệm năng lượng, một khi thành công sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với thị trường ô tô hiện giờ.
Vì ủng hộ kỹ thuật này hoàn thành, Sở Tĩnh Huyên đầu nhập vào vạn tệ, mắt thấy cũng sắp được việc thì người phụ trách hạng mục chạy đi Nhật Bổn, cầm theo tất cả tư liệu kỹ thuật khiến Sở đại tiểu thư cảm thấy phi thường phẫn nộ.
- Rất đáng hận rồi!
Sở đại tiểu thư tức giận nói:
- Giúp đỡ mấy tháng, lại không nhìn ra hắn lại là Hán gian!
- Úi.
Diệp Khai nghe xong, cũng cảm thấy bực mình, Sở đại tiểu thư như thế nào ngay từ đầu đụng phải loại lừa gạt này? Hơn nữa hắn đâu không đi lại đi Nhật Bản, thật sự là không biết sống chết ah!
Bất quá nói đi thì nói lại, Nhật Bản vẫn tương đối coi trọng loại phát minh này, đoán chừng đối phương đi nơi nào cũng không thể có được một số tiền lớn như vậy.
- Anh nhất định phải nghĩ biện pháp, giúp tôi xả giận.
Sở đại tiểu thư đem trách nhiệm báo thù rửa hận giao cho Diệp Khai.
Diệp Khai đối với cái này cũng cảm thấy có chút vò đầu, Nhật Bổn là chỗ hắn không nguyện ý đi nhất, chẳng lẽ có thể dẫn người vào bắt trở lại tra tấn sao? Vậy khẳng định là chuyện không thể nào, mình bây giờ tuy có thể điều động một nhóm người nhưng là cũng không thể làm ra chuyện quá không hợp thói thường. Nhất là bên Nhật Bổn cũng rất phức tạp, không thể tùy tiện động thủ, ít nhất là không thể vận dụng lực lượng quân đội, nếu không rất dễ dàng khiến cho vấn đề lớn nhưng Sở đại tiểu thư cũng phải được xả giận.
Nhìn Sở Tĩnh Huyên, Diệp Khai bỗng nhiên khẽ động, cả cười:
- Làm như vậy tốt rồi, đến lúc đó tôi bảo người Nhật Bản tự động đem người kia đến trước mặt cô thỉnh tội như thế nào? Hơn nữa tiền lời tương ứng cũng sẽ không thiếu.
- Anh thực sự có bổn sự này?
Sở Tĩnh Huyên nhìn Diệp Khai tự tin, có chút không tin tưởng lắm.
- Việc rất nhỏ mà thôi.
Diệp Khai hồi đáp.
- Nói nha, đừng có thừa nước đục thả câu rồi.
Sở Tĩnh Huyên hiển nhiên cảm thấy hứng thú đối với cách nghĩ của Diệp Khai, giọng cũng trở nên dịu dàng.
Nàng như vậy khiến cho Diệp Khai có chút chống đỡ không được.
- Nói vậy nhưng dù sao cũng không phải sốt ruột.
Diệp Khai nói.
Kỳ thật biện pháp của hắn rất đơn giản, nhằm vào kỹ thuật này lập hồ sơ phát minh độc quyền ở cục bản quyền quốc gia, không cho phép bất luận kẻ nào đưa ra, cũng sử dụng thủ đoạn hành chính tiến hành đả kích đối với xí nghiệp ô tô chọn dùng kỹ thuật này.
Muốn làm đến điểm này, đối với lão Sở gia mà nói, cũng là một việc rất đơn giản.
- Hắn chạy đến Nhật Bổn đơn giản tựu là muốn đem kỹ thuật trong tay bán lấy tiền.
Diệp Khai phân tích:
- Giả thiết kỹ thuật xác thực rất hữu hiệu, công ty Nhật Bổn sẽ không bỏ qua cơ hội này, nhưng khi áp dụng vào hạng mục rồi đem ô tô đến chúng ta tiêu thụ lại phát hiện không có được chứng nhận chuẩn nhập thị trường, như vậy bọn họ sẽ như thế nào?
- Nhất định sẽ phi thường tức giận, sau đó ội vã khơi thông con đường, đánh vỡ lệnh cấm.
Sở Tĩnh Huyên hồi đáp:
- Nguyên lai anh chẹn cổ của bọn hắn nha.
- Ha ha, chỉ cần bọn họ muốn vào thị trường Trung Quốc, không thể không phục nhuyễn, chúng ta nói như thế nào, bọn họ phải làm như thế.
Diệp Khai nói.
Sở Tĩnh Huyên sau khi nghe, càng cảm thấy Diệp Khai nói rất có đạo lý, cái này tương đương với ngồi ở trong nhà, chờ đối phương đến thăm đến năn nỉ, đã có mặt mũi, lại có thể trả thù, không còn gì tốt hơn rồi.
- Coi như anh đúng!
Sở Tĩnh Huyên cũng vui vẻ, phần thưởng cho Diệp Khai là một cái trứng ốp.
- Hắc hắc.
Diệp Khai ra vẻ thụ sủng nhược kinh.
Bất quá trong mắt Sở đại tiểu thư xem cảm thấy rất được.
- Gần đây tôi nhắm mấy mục tiêu, kể cả khoa học kỹ thuật mới, kỹ thuật sinh vật, nguồn năng lượng hữu ích, trên cơ bản đầu tư đều là ngàn vạn tệ, hiện tại có chút đắn đo không được, vừa vặn anh ở đây thử nói xem?
Sở Tĩnh Huyên nói với Diệp Khai.
Nàng gần đây cũng không nhàn rỗi, Diệp Khai hất tay cho nàng một trăm triệu đôla đầu tư, tay cầm một số lớn tiền mặt như vậy, đương nhiên có thể làm rất nhiều chuyện, cho nên Sở Tĩnh Huyên cũng rất tích cực sưu tập hồ sơ một số công ty mới, muốn tìm kiếm mục tiêu phù hợp bồi dưỡng.
- Cam tâm tình nguyện cống hiến sức lực, phu nhân.
Diệp Khai dùng Anh ngữ đáp một câu. Sở Tĩnh Huyên vung tay, bảo tiêu kiêm thư ký bên cạnh cầm cặp tới, mở ra đem mấy phần tư liệu, đưa cho Diệp Khai.
Diệp Khai cúi đầu nhìn lại, quả nhiên là mấy hạng mục mới, trong đó cũng có đầu tư sản phẩm thuộc mạng inte, còn có mấy cái sản phẩm mới nghiên cứu phát minh.
Bất quá hắn mở ra liền chú ý tới một cái hạng mục trong đó, là ý tưởng về thiết kế đĩa VCD DVD.
- Hạng mục này từ đâu ra?
Diệp Khai rất có hứng thú chỉ vào hỏi Sở Tĩnh Huyên.
- Đại khái là do cấp dưới sưu tập, tôi cảm thấy nó thú vị nên bỏ vào, anh cảm thấy hứng thú?
Sở Tĩnh Huyên có chút ngoài ý muốn hỏi.
Nàng nhìn trúng hạng mục này, chủ yếu cũng là bởi vì ảnh hưởng của Diệp Khai. Gần đây nàng bắt đầu quan tâm tới một số kỹ thuật mới của nước ngoài, nhất là công ty công nghệ cao, vì thế thuận tay bỏ vào.
Diệp Khai cầm phương án này, cười cười nói:
- Nếu như cô xác định muốn lựa chọn phương án này thì tôi sẽ cho thêm vào một trăm triệu đôla đầu tư như thế nào?
- Anh coi được hạng mục này?!
Sở Tĩnh Huyên nghe xong liền kinh ngạc suýt đứng lên.
Nàng thật không ngờ, Diệp Khai rõ ràng coi trọng phương án nhìn qua rất bình thường này, nguyện ý bỏ vốn một trăm triệu đôla đầu tư.
Sở Tĩnh Huyên nhìn xem Diệp Khai, cảm giác vị chuẩn hôn phu này càng lúc chơi càng lớn!