Khách sạn Âu Lãng, hôm nay Trần Kinh mở tiệc chiêu đãi gia đình ba người nhà em gái Trần Xán.
Vợ chồng Trần Xán và Sử Kiến hiện tại làm ăn rất lớn, từ Sở Giang mở rộng ra vùng duyên hải. Hiện tại trụ sở công ty đặt tại tỉnh Tô Bắc. Năm nay doanh nghiệp của họ còn thuận lợi gia nhập các doanh nghiệp đi đầu về công nghệ cao, nhận được phần thưởng kinh phí khoa học kĩ thuật đặc biệt của tỉnh.
Rất khó tưởng tượng, đôi vợ chồng có thể có được thành tích ngày hôm nay, hồi mới thành lập chỉ là một công ty lắp ráp máy tính.
Hiện tại công ty của Trần Xán, trọng tâm sản xuất vẫn là máy tính, tuy nhiên có thêm nhiều thành phần khoa học kỹ thuật, thương hiệu của họ hợp tác với đại học Tô Bắc, tên thương hiệu là “Tư Liên”, thương hiệu định vị là notebook gia dụng. Hiện tại mà nói, vẫn rất có sức cạnh tranh trên thị trường pc máy tính.
Mà trong chuyện này, đương nhiên không thể thiếu sự chỉ bảo của Trần Kinh.
Trần Kinh đã sớm coi trọng thị trường máy tính. Khi đó lắp ráp máy tính, truyền hình hai trong một rất phổ biến. Trần Kinh liền dự đoán được, tương lai máy tính sẽ đi theo hướng thương hiệu hóa.
Lúc đó, Trần Kinh yêu cầu Trần Xán ra tay quyết đoán, bắt đầu làm thương hiệu máy tính. Đôi vợ chồng quyết định nghe theo ý kiến của Trần Kinh, đến hiện tại thương hiệu “Tư Liên” đã trở thành thương hiệu nổi tiếng toàn quốc.
Lần này Trần Xán và Sử Kiến đến Sở Giang, mục đích cũng rất rõ ràng.
Bọn họ chuẩn bị rời trung tâm sản xuất “Tư Liên” vào nội địa. Không nghi ngờ gì nữa, thân là người Sở Giang, Sở Giang trở thành ứng cử viên duy nhất.
Ngoài ba người nhà Trần Xán, Tiếu Hàm hôm nay cũng tới, mặt khác còn có em gái của Tiếu Hàm, Tiếu Nhu.
Lần trước Trần Kinh bảo Tiếu Hàm tìm một cố vấn pháp lý, Tiếu Hàm nhân đó đề cử người nhà, Tiếu Nhu.
Trần Kinh cũng chưa từng gặp Tiếu Nhu, trực tiếp đưa thông tin liên lạc cho Trần Xán. Sau đó việc thành công, hôm nay anh em Tiếu Hàm tới dự tiệc, cũng có một phần để cảm ơn.
- Bí thư, tôi đã giúp ngài đổi thành trà Thiết Quan Âm rồi. Thiết Quan Âm bên Âu Lãng quá kém, tôi đặc biệt bảo Tiểu Kim mang từ nhà tới. Là loại hương thơm ngài thích nhất, ngài nếm thử đi. Xem có thích không?
Tiếu Hàm nhẹ nhàng nói, lễ phép đặt chén trà trước mặt Trần Kinh.
Trần Kinh nâng chén trà lên uống một ngụm gật đầu nói:
- Trà này không tồi, chỉ là lửa pha chưa đủ độ, hơi tiếc.
Tiếu Hàm mỉm cười nói
- Đương nhiên rồi, mấy cô gái trẻ phục vụ, sao có thể lĩnh ngộ được trà đạo? Đương nhiên kém tay nghề của ngài.
Ông ta nhìn sang Trần Xán bên cạnh Trần Kinh nói:
- Trần tổng, tôi là lần đầu gặp cô, bí thư Trần thường nhắc tới cô trước mắt đồng nghiệp, nói cô rất giỏi giang. Chúng tôi đều rất hâm mộ.
Trần Xán thản nhiên cười cười nói;
- Trưởng ban thư ký Tiếu khách sáo quá, chẳng phải anh cũng có một cô em gái rất giỏi giang sao?
Tiếu Nhu ở bên cạnh cười cười, thần sắc hơi mất tự nhiên.
Nói thật ra, trường hợp như này Tiếu Nhu hơi không thích ứng.
Một mặt, trên bàn là chủ, mặt khác, Trần Kinh này khiến cô có một áp lực vô hình.
Vừa rồi cô vẫn luôn quan sát anh mình, trong ấn tượng của cô, Tiếu Hàm cung phụng Trần Kinh rất cẩn thận, cho dù là một ly trà, cũng trịnh trọng lạ, như chuyện trọng đại lắm.
Tình huống như vậy, Tiếu Hàm thậm chí ở cạnh Uông Minh Phong cũng chưa từng như vậy.
Khó mà Tiếu Hàm lại tự nhiên như vậy, dường như trở thành một thói quen rồi.
Tiếu Nhu hiểu anh trai mình, cô có thể cảm giác được, anh mình đối với Trần Kinh có một sự tôn kinh rất đặc biệt, thậm chí là có chút sùng bái.
Có liền có chút kỳ quái, Trần Kinh tối đa cũng chỉ chừng hơn , rốt cục hắn có điểm gì hấp dẫn hơn người, có thể khiến anh mình cúi đầu nghe theo như thế?
Đương nhiên, tất cả tâm tư này cô đều giấu rất kỹ, trên mặt không biểu lộ chút nào.
Vì là tiệc gia đình, không khí trên bàn ăn rất nhẹ nhàng.
Con Trần Xán rất ồn ào, cứ gào ầm đòi xem TV.
Trần Kinhh cũng chiều nó, mở TV, trong phòng trở nên rất ồn ào.
Trần Xán trách Trần Kinh:
- Anh, anh cũng đừng chiều trẻ con quá, anh xem hiện tại trẻ con xem mấy thứ gì? Xem cái gì mà % giải trí, đều là trò chơi người lớn, thứ này xem nhiều có thể có tác dụng sao?
Trần Kinh đưa tay sờ sờ đầu tiểu tử kia, nói:
- Tảo tảo, cháu sao lại xem cái này, không thích phim hoạt hình sao?
Tiểu tử lắc đầu, dùng ngón tay chỉ MC trong TV, nói:
- Cậu, cháu thích dì xinh đẹp kia, cháu muốn cô ấy làm cô giáo cho cháu.
Câu nói của tiểu tử này, làm mọi người trong phòng lặng người
Mọi người đều nhìn về phía TV, Tiếu Nhu hơi nhíu mi nói:
- Á, đây chẳng phải tiết mục của đài truyền hình kinh tế sao? MC này hình như là đài truyền hìh Lĩnh Nam...
Trần Kinh nhìn sang TV, trong lòng cũng chấn động, người trong TV quả thật rất quen, Mc là Miêu Đan Phương Mc đài truyền hình Lĩnh Nam.
Hắn không khỏi cười cười nói:
- Cháu ấy à, cô gái này tuổi gần bằng cậu, cháu thích cô ấy?
- Cháu chỉ thích thôi.
Tảo Tảo chu miệng, quật cường nói.
Trần Xán mặt đỏ bừng, trừng mắt nhìn tiểu tử kia, nói:
- Tiểu tử thối này, sau này không cho xem chương trình này nữa.
Cô nói xong, cầm điều khiển tắt TV đi.
Tảo Tảo há hốc mồm, “oa” một tiếng, rồi khóc.
Trần Xán ra uy quá, cả giận nói:
- Thằng nhóc này, còn khóc nữa? Con còn khóc mẹ sẽ cho con một trận nhừ tử. Đừng tưởng cậu con có thể che chờ cho con, chọc giận mẹ, mẹ đánh cả cậu.
Trần Xán nổi giận, tiểu tử kia luống cuống, quay đầu nhìn Trần Kinh.
Trần Kinh chỉ cười xấu hổ, làm bộ mặt quỷ với cậu bé, buông tay.
Tiểu tử kia quắt miệng thầm nói:
- Còn tưởng cậu làm quan, ai ngờ sợ cả mẹ cháu.
Mọi người nghe câu này không nhịn nổi cười.
Tiếu Hàm đặc biệt buồn cười, ông ta quen Trần Kinh lâu như vậy, hôm nay mới thấy vẻ dịu dàng của hắn.
Ngẫm lại cảnh này mà xuất hiện ở Kinh Giang, không biết sẽ có bao nhiêu người sợ tè ra quần. Uy áp của bí thư Trần, cũng chỉ có ở trường hợp này, mới kiềm chế lại chút ít.
Trần Kinh khoát tay, nói với Tiếu Hàm:
- Lão Tiếu, anh vừa em gái không nên khách sáo. Hôm nay mọi người cứ thoải mái, tôi không thể để ý chăm sóc từng miếng cho mọi người, mọi người lại ăn không no, là mọi người ngốc đấy.
Tiếu Hàm nói:
- Không cần, không cần ngài chăm sóc, chúng tôi chắc chắn không ngốc đâu.
Trần Xán gắp một đũa thức ăn, bỗng nhiên đổi chủ đề:
- Đúng rồi, anh, tập đoàn Hầu thị rút cục là gặp vấn đề gì? Mấy ngày nay Hầu Lâm đều gọi điện cho em, nói em và lão Sử giúp anh em họ. Anh ta nói không xử lý tốt quan hệ với anh, hiện tại khiến họ rất bị động.
Trần Kinh hơi sửng sốt, nụ cười trên mặt dần thu lại, quay đầu nhìn Trần Xán nói:
- Trước tiên quản tốt việc của mình đi, em cho rằng anh em là người như vậy, chỉ vì quan hệ không tốt với chủ tịch của doanh nghiệp tư nhân, liền đi chèn ép người ta?
Trần Xán mặt đỏ, nói:
- Không, không phải anh ạ, em...
- Không nói chuyệ này nữa, Hầu Quan Trung và Hầu Lâm là thứ gì? Sao em lại có qua lại với họ? Về sau không được qua lại với họ, trên thương trường mặc dù nên kết giao nhiều bạn, nhưng cũng phải nhìn người, không thể kết giao cả với hạ lưu, anh hy vọng em có thể hiểu được điểm này.
Trần Kinh tức giận nói.
Trân Xán đỏ mặt, cúi đầu vâng một tiếng, nhu thuận như đứa bé, đâu còn cái uy khi nãy?
Tiếu Nhu bên cạnh chấn động, không khỏi liếc nhìn Trần Kinh.
Sự việc tập đoàn Hầu thị, gần đây người ta bàn tán rất nhiều ở Sở Giang. Về ân oán giữa Trần Kinh và anh em Hầu thị, hiện tại ở Sở Giang cơ bản mọi người đều biết.
Tiếu Nhu sớm đã nghe qua Trần Kinh thù dai, tuyệt đối là lòng lang dạ sói với đối thủ, không lưu tình chút nào.
Thật sự nghe danh không bằng gặp mặt. Vừa rồi trong nháy mắt, sự tàn nhẫn của Trần Kinh khiến tim cô đập thình thịch.
Cô không khỏi nhớ tới sự phiền não khi trước của Uông Minh Phong.
Uông Minh Phong và Trần Kinh có một thời gian sứt mẻ tình cảm. Ngày nào Uông Minh Phong cũng phiền não, khi đó Tiếu Nhu liền thấy lạ.
Trần Kinh chẳng phải chỉ là một bí thư Thành ủy thôi sao? Uông Minh Phong là ủy viên thường vụ Thành ủy, Phó chủ tịch tỉnh, quan lớn hơn một cấp uy thế đè người. Uông Minh Phong có lí do gì để kiêng kị Trần Kinh như vậy?
Hiện tại, rốt cục cô cũng hơi hiểu, năng lượng của Trần Kinh rất lớn, anh em Hầu thị cũng là nhân vật bối cảnh thâm hậu.
Lão nhân nhà họ từng đảm nhiệm ủy viên thường vụ tỉnh ủy Sở Giang, Bí thư thành ủy Sở Thành.
Sau đó điều tới Tô Bắc, lại đảm nhiệm phó bí thư Tỉnh ủy, nhân vật thứ ba của Sở Bắc.
Nhưng thế thì đã sao, hai anh em họ tới SỞ Giang đối nghịch với Trần Kinh, hiện tại chẳng phải bị Trần Kinh chỉnh cho không xuống đài nổi đó sao?
Bên ngoài có tin đồn, nói anh em Hầu thị lần này gặp đại họa rồi, rất có thể sẽ bị nghiêm khắc điều tra, nếu tồn tại vấn đề có thể còn bị vào tù.
Mà lão nhân nhà họ phỏng chừng cũng bị liên lụy, đường đường Hầu gia, rất có thể cũng vì đắc tội Trần Kinh, cuối cùng bị diệt sạch sẽ.
PHần năng lượng này, và sự tranh đấu trong chuyện này, cũng không phải một luật sư nhỏ nhoi như Tiếu Nhu có thể hiểu được.
Nhất thời, trong mắt cô Trần Kinh liền có vẻ thần bí đáng sợ, cô dường như cũng hơi hiểu được, anh mình vì sao lại cúi đầu nghe theo Trần Kinh như thế.
Tiếu Hàm từ nhỏ tính cách khá ôn hòa, từ nhỏ sùng bái người mạnh mẽ, cứng rắn. Cá tính như Trần Kinh, chẳng phải là cá tính Tiếu Hàm sùng bái sao?
Mà Trần Kinh lúc này không biết cơn giận vừa rồi của mình lại làm một luật sư nhỏ nghĩ nhiều như vậy.
Trong lòng hắn thật có chút căm tức.
Thời gian gần đây, thông qua đủ các con đường, các quan hệ số người nhắc tới anh em Hầu thị trước mặt hắn, không dưới mười mấy người.
Làm ra vẻ như là anh em Hầu thị đúng là vì đắc tội Trần Kinh nên mới tới bước đường ngày hôm nay.
Trần Kinh tự hỏi mình có năng lượng lớn vậy sao? Nếu anh em Hầu thị làm ăn đàng hoàng, ngồi yên ổn, Trần kinh có thể làm gì người ta?
Những người này trước mặt Trần Kinh, đều biện họ cho anh em Hầu thị, thể hiện tư tưởng chủ nghĩa bản vị quan nghiêm trọng.
Hiện tại Trần Kinh rất phản cảm loại tư tưởng này. Sở Giang tới lúc phải cải cách rồi. Nhất là cải cách chính trị. Xã hội pháp chế đã ồn ào nhiều năm như vậy, sao có người vẫn còn nâng cao giá trị người làm quan như vậy, thật khiến Trần Kinh căm tức vô cùng.