Dung Châu, Vương Phượng Phi cảm xúc có chút suy sụp, anh và Trần Kinh cụng chén, nói:
-Trần Kinh, tôi đi Dung Châu vốn đã chuẩn bị đầy đủ, lúc đó tôi đã nghĩ hành trình đến Dung Châu sẽ rất khó khăn. Nhưng tôi thật sự không ngờ được, khó khăn thật sự lớn đến không ngờ...
Anh dừng một chút, nói:
-Đã nói, chuyện lần này Trương Khê công tuyển cán bộ, khó khăn rất nhiều, đã bị các thế lực phản đối rất nhiều, cho đến hiện tại, so với chúng tôi, Đức Cao mới bắt đầu đã xuất hiện thành tích, nhưng còn chúng tôi thì vẫn chưa nhìn thấy một chút hiệu quả gì!
Trần Kinh nhấp một ngụm rượu, không nói một lời, cũng không biết nên nói gì cho phải.
Đối với việc lãnh đạo Vương Phượng Phi dường như rất có kinh nghiệm, nhưng anh từ khi trưởng thành đến nay vẫn luôn ở Sở Thành.
Sở Thành ở Sở Giang mà nói, tình hình tương đối tốt, hơn nữa lại ở ngay dưới sự quan sát của Tỉnh ủy, không khí cũng khá hòa hợp, so với tuyến dưới tốt hơn rất nhiều.
Dung Châu và Sở Thành khác xa nhau, Dung Châu rất nghèo, rất xa xôi, cho tối nay, giới chính trị Dung Châu vẫn luôn tranh đấu kịch liệt.
Vương Phượng Phi mới tới Dung Châu có phần không thích ứng được, cũng không có gì kỳ quái.
Nhưng theo như Trần Kinh thấy, tâm tình của Vương Phượng Phi ít nhiều vẫn có chút vấn đề.
Vương Phượng Phi nóng lòng muốn làm công tác công tuyển cán bộ Trương Khê, trên thực tế chính là muốn lần đầu thực hiện đã thành công, muốn làm hình mẫu công tuyển cho toàn tỉnh, nhờ đó giúp con đường tiếp nhận Dung Châu của anh ta có thể gạt bỏ hết trở ngại.
Hiện tại, anh ta làm công tác ở Trương Khê còn không làm nổi, bên này Đức Cao cũng đã đoạt được cơ hội trước.
Lễ Hà của Đức Cao một lần nữa nổi danh, khiến cho toàn tỉnh đều biết, hơn nữa còn chiếm được lời ngợi khen công khai của Ban Tổ chức tỉnh, điều này làm cho trong lòng Vương Phượng phi cảm thấy không vui, suy sụp đi không ít.
Vương Phượng Phi cũng là người tuổi trẻ tài cao, thực chất bên trong cũng là ngạo khí ngút trời.
Anh ta lần đầu tiên từ chiếc ghế Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách và Phát triển xuống cơ sở rèn luyện là xuống Dung Châu nhận chức, trên thực tế chính là một bước quá độ, những người đứng đầu chính đảng Dung Châu là do anh ta giữ lại, chỉ cần anh ta có thể đạt được chút thành tích trong công tác, được đề bạt là chuyện đương nhiên.
Bản thân Vương Phượng Phi cũng hiểu rõ đạo lý này. Cho nên, anh ta muốn biểu hiện tốt một chút, vì bản thân ở Dung Châu nhanh chóng tích lũy chút thành tích.
Nhưng anh ta quýnh lên như vậy càng dễ xảy ra vấn đề.
Trong phương diện xử lý và quan hệ với các lãnh đạo chủ chốt, thái độ của anh ta có phần không đúng.
Nhất là hiện tại, những người có tiếng trong chính đảng Dung Châu đều là những cán bộ công tác nhiều năm tại đây, Kế Tiểu Bình càng không phải nói, ông ta ở Dung Châu ngồi vững ở vị trí bí thư lâu như vậy. Ánh mắt không để lọt hạt cát nào qua.
Về phần Chủ tịch thành phố mới nhận chức, Tương Bình, cũng đã công tác nhiều năm, vợ cũng lên đến chức bà rồi.
Lý lịch kinh nghiệm của Vương Phượng Phi cũng không tệ nhưng Vương Phượng Phi dù sao cũng chỉ xếp sau ông ta thôi, trong phương diện quyền lợi và quyền phát ngôn, để ông ta bỏ qua một bộ phận, thành tích của Vương Phượng Phi nổi trội hơn, đó là ngàn vạn lần không được.
Người làm quan, ai lại không vì quyền lợi của mình?
Chính cương vị của Vương Phượng Phi sẽ quyết định phạm vi quyền lợi của anh, nếu chỉ ở trong phạm vi này thôi thì còn được, nhưng nếu Vương Phượng Phi muốn vươn tay ra xa hơn nữa, thì tuyệt đối không thể được.
Hôm nay hai người uống khá nhiều rượu. Cuối cùng Trần Kinh suy nghĩ mãi vẫn không có cách nào để nhẹ nhàng khuyên bảo Vương Phượng Phi.
Vương Phượng Phi hiện giờ là Phó bí thư, anh ta đến đó chủ yếu là để cải cách lại chế độ cán bộ. So với hắn đây cũng chẳng khác gì.
Nhưng vấn đề là anh ta cần phải có một thành tích rõ ràng, mặt khác cũng cần phải hợp công việc của anh ta và đại cục chung của cả Dung Châu vào làm một để cùng suy xét.
Làm trợ thủ cho Kế Tiểu Bình, anh ta phải giữ vững lập trường của riêng mình, điểm này không thể nghi ngờ.
Nhưng, vừa muốn duy trì điều đó, lại muốn có thể sắp xếp giải nạn cho Kế Tiểu Bình, vừa muốn giữ thể diện cho Kế Tiểu Bình, lại không phải lao tâm khổ tứ, gánh chịu nguy hiểm, đây mới là điều quan trọng nhất.
Vương Phượng Phi là người thông minh vô cùng, Trần Kinh chỉ cần gợi ý một chút, anh ta tất nhiên có thể lập tức hiểu toàn bộ vấn đề trong đó.
Anh ta có chút hâm mộ nói với Trần Kinh
-Trần Kinh, anh thật giỏi, từ tuyến dưới trở về tỉnh thành như rồng về biển rộng, sự nghiệp càng ngày càng nở rộ. Không giống tôi, từ tỉnh thành về địa phương, lại giống như loài ruồi bọ, đi khắp nơi làm loạn, chung quy vẫn là thiếu kinh nghiệm đi....
Anh ta ngừng một chút nói:
-Trần Kinh à, xem ra tương lai trước mắt anh cũng phải xuống cơ sở rèn luyện đó. Nhưng anh không giống tôi, cơ sở kinh nghiệm công tác của anh phong phú, ở tỉnh thành anh có thể làm tốt, xuống cơ sở rồi anh sẽ lại như cá gặp nước, trước tuổi có thể làm Phó giám đốc sở, những điều này ước chừng sẽ từ từ xảy ra mà thôi.
Trần Kinh lắc đầu, nói:
-Phượng Phi à, anh không cần nói tôi, bây giờ ở Dung Châu anh cũng đang có một cơ hội trước nay chưa từng có. Gần đây, tôi có dự định đến Đức Dung một chuyến, không lâu nữa sẽ ghé qua Dung Châu, tôi vẫn muốn khi đến đó có thể nhìn thấy tình hình phát triển trước mắt của Dung Châu.
Vương Phượng Phi vỗ tay nói:
-Nào dám, anh đến Dung Châu, tôi còn sớm quét dọn giường chiếu chào đón kìa. Còn hy vọng anh có thể một lần nữa củng cố lòng tin vào cải cách cho chúng tôi nữa kìa! Đối với chuyện cải cách này, tôi luôn giữ thái độ kiên quyết, không chút dao động!
Trần Kinh nói:
-Vậy được, có những lời này của anh, tôi khẳng định Dung Châu sẽ trở về! Lão Vương, anh có tin không, tôi tin là Bí thư Kế cũng sẽ rất hứng thú với điều này đó, Dung Châu nếu giữ vững được tư tưởng, chuyện vượt qua Đức Cao chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi...
...
Tin Trần Kinh muốn đến Bắc Ô Sở Giang làm nghiên cứu khảo sát, điều tra rất nhanh đã lan truyền ra ngoài, điện thoại từ các tuyến huyện gọi về muốn nóng cả điện thoại của Ban Tổ chức.
Đúng lúc này, Ban Tổ chức Tỉnh ủy đang làm cải cách cán bộ đến giai đoạn tuyên truyền, Trần Kinh đương nhiên trở thành nhân vật phỏng vấn trọng yếu trong giai đoạn này.
Trần Kinh trong lúc phỏng vấn liền công khai với tổ công tác quay phim về việc hiện tại các huyện phương Bắc đang liên tục gọi điện thoại về.
Các phóng viên liền lập tức phỏng vấn các cấp lãnh đạo huyện này, đáp án của bọn họ đều là hy vọng lãnh đạo Ban Tổ chức có thể càng sớm càng tốt đến địa phận của bọn họ để chỉ đạo và ủng hộ cho công tác cải cách cán bộ ở địa phận của bọn họ.
Lúc phóng viên hỏi vì sao cơ sở đối với việc cải cách lại có tinh thần tích cực như vậy.
Có người trả lời rằng cải cách cán bộ là trọng dụng nhân tài, thể hiện sự hưng thịnh của quốc gia, một địa phương làm công tác chọn lựa cán bộ có sự đột phá, chính là thể hiện lãnh đạo nơi này có tư tưởng đổi mới, hợp lý và khoa học, càng chứng tỏ hơn năng lực đảm nhiệm của họ.
Một địa phận dưới sự dẫn dắt của tập thể lãnh đạo phát triển tốt hơn, tất nhiên sẽ vang danh khắp nơi, đạt được thành tích trước nay chưa từng có.
Còn có người trả lời, công tác cải cách cán bộ là công tác vô cùng quan trọng của chính quyền Đảng ủy tại địa phương, chỉ có điều từng ấy năm nay, vẫn không có chính sách ủng hook. Trong quãng thời gian trường kỳ gian khổ mò mẫm bước đi, một chút bí quyết cải cách cũng không tìm được, điều này khiến cho bọn họ chờ mong rất nhiều vào phương châm chính sách cải cách do lãnh đạo Ban Tổ chức đề ra.
Bọn họ hy vọng lãnh đạo Ban Tổ chức có thể đến địa phận của bọn họ, hiểu rõ hơn tình hình thực tế tại địa phương, đồng thởi cung cấp lòng tin, ủng hộ cho phong trào cải cách tại địa phương, cũng hy vọng hài hòa được cả yêu cầu của cải cách và yêu cầu của cơ sở.
Bởi vì sự độc đáo của Trần Kinh, chuyện mục này đạt được thành công chưa từng thấy, sau khi chương trình được phát sóng ở đài truyền hình tỉnh, ngay lập tức được đưa lên kênh CCTV và trở thành chủ đề truyền thông nổi danh trong toàn quốc.
“Nhật báo nhân dân” có bài bình luận với tiêu đề “cải cách cán bộ, vô cùng cấp bách!”
Mà kênh tổng hợp CCTV cũng tập trung vào vấn đề cải cách cán bộ trong cả nước, tổng hợp lại những cuộc cải cách cán bộ vùng duyên hải vài năm nay và kết luận, đồng thời thể hiện sự tràn đầy mong đợi đối với việc cải cách chính trị và nội bộ tổ chức Đảng.
Không thể phủ nhận công tác tuyên truyền của tỉnh Sở Giang đã đạt được thắng lợi lớn.
Biểu hiện của Trần Kinh thậm chí còn được Ủy viên thường vụ tỉnh ủy, Trưởng ban Tuyên giáo Lã Quân Niên tán thưởng, khen Trần Kinh là một người làm công tác tuyên truyền rất giỏi, rất biết nắm bắt trọng điểm, có phần đột phá.
Vì thế, ông còn đặc biệt tuyên truyền trong hội nghị cán bộ, đưa Ban Tổ chức thành một trong những trường hợp điển hình trong công tác tuyên truyền cải cách cán bộ, yêu cầu các Ban Tuyên giáo cấp Đảng ủy học tập và noi theo, ghi nhớ và học hỏi, tổng hợp kinh nghiệm từ lần tuyên truyền này của Ban Tổ chức, vận dụng phương pháp này vào trong công tác sau này.
Mà bầu không khí như vậy cũng đã phần này kích thích sự nhiệt tình của tuyến dưới.
Các cấp chính quyền Đảng ủy ở tuyến dưới gọi điện cho Ban Tổ chức cũng nhiều hơn, yêu cầu cũng nhiều hơn.
Không chỉ có vài huyện ở Bắc Ô mà là gần như là tất cả các thành phố trong tỉnh cũng bắt đầu chú ý đến đề tài cải cách cán bộ này, có một số nhân vật đứng đầu thành phố vì chuyện này thậm chí còn muốn vào tỉnh thành tìm lãnh đạo trọng yếu của Ban Tổ chức, bọn họ đều tỏ ra rất hứng thú với đề tài này.
Mễ Tiềm chủ trì triển khai hội nghị cán bộ, trong cuộc họp, ông đưa ra chỉ tiêu, trong tháng cuối năm công tác cán bộ Ban Tổ chức xuống cơ sở thị sát khảo sát phải tiến thêm một bước lớn, về sau, các cấp cán bộ xuống cơ sở điều tra nghiên cứu, không chỉ điều tra nghiên cứu hiện trạng tình hình cán bộ ở nơi công tác mà còn phải tích cực đi thăm khảo tình hình thực tế ở các địa phương.
Phải làm sao liên hệ được công tác cải cách cán bộ với công tác thực tế hiện tại, phải nghĩ cách nâng cao tư tương của các cấp cán bộ.
Mặt khác, yêu cầu tăng cường huấn luyện và học tập của cán bộ toàn tỉnh vẫn không được thay đổi, trọng điểm là bồi dưỡng được những cán bộ ưu tú có tri thức, có năng lực, có tài năng, có triển vọng, phải quan tâm đến việc huấn luyện và học taajo của cán bộ toàn tỉnh.
Muốn làm cải cách cán bộ, trước hết phải cải cách tư tưởng chuẩn bị cho các cấp cán bộ, để cho các cấp cán bộ có thể nhận thức được mục đích và tầm quan trọng của cải cách, để cho tất cả cán bộ Đảng viên đều tham dự vào công tác cải cách, vì công tác cải cách mà hiến kế, vì công tác cải cách mà góp công sức.
Lúc này, hội nghị cán bộ có thể nói là có ý nghĩa lớn chưa từng có.
Điều đó cho thấy, công tác cải cách cán bộ bắt đầu được coi trọng.
Trước đó, công tác cải cách cán bộ, phần lớn là do Trần Kinh phụ trách, Mễ Tiềm lãnh đạo, phần lớn mọi người đối với công tác cảu cách còn tồn tại ít nhiều nghi ngờ, không thể thống nhất ý kiến và tư tưởng kiên định.
Mặt khác, quan điểm của Ban Tổ chức và lãnh đạo tỉnh ủy về vấn đề này vẫn còn nhiều khác biệt.
Lần này, Mễ Tiềm mở hội nghị cán bộ, nhấn mạnh tầm quan trọng của công tác cải cách cán bộ, có thể nói là đã quét sạch được những nghi ngờ kia rồi.
Với tiêu chí lần này của hội nghị, công tác cải cách cán bộ của tỉnh Sở Giang chắc chắn sẽ được khai màn, còn Trần Kinh trong bầu không khí tốt đẹp này bắt đầu hành trình điều tra, nghiên cứu thị sát của mình...