Đại hội bổ nhiệm trôi qua, theo thường lệ sẽ đến buổi tiệc đón tiếp, đã thành lệ rồi, trốn không được mà tránh cũng không xong, đành phải chấp nhận.
Cũng may, toàn thể Ủy viên thường vụ tỉnh Tề vẫn duy trì tác phong đoàn kết nhất trí, trong buổi tiệc đón tiếp Hạ Tưởng, mọi người có mặt đầy đủ. Ngoài Lý Đinh Sơn bỏ về trước ra, còn những người khác, đều ở lại cho tới lúc tiệc tàn.
Cũng chứng minh một điều, ít nhất ngoài mặt, tất cả mọi người đều tôn trọng một Phó bí thư Tỉnh ủy như Hạ Tưởng.
Lý Đinh Sơn rời đi trước, cũng không có mấy người chú ý. Tuy Lý Đinh Sơn là một cán bộ từ Bắc Kinh bị giáng chức xuống địa phương, nếu là bình thường, cán bộ ở Bắc Kinh đến địa phương nhậm chức, đều là đề tài để mọi người bàn luận. Nhưng bởi vì gần đây tỉnh Tề cũng thường xuyên điều chỉnh cán bộ, lại thêm ánh quang của Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ quá lớn, Lý Đinh Sơn liền bị người ta bỏ qua.
Cũng đúng, vừa không trẻ tuổi vừa không phải chức vụ gì quan trọng, Lý Đinh Sơn ở tỉnh Tề quả thật không có gì nổi bật. Tuy nhiên không nổi bật cũng tốt, khiến cho những việc bây giờ Lý Đinh Sơn đang muốn bắt tay làm, ngoài một vài nhân sự bên dưới ra, cũng không còn có mấy người biết.
Cũng chính vì như vậy, đợi cho đến lúc sự việc được công bố, mới nhất thời nổi lên một đợt sóng.
Trong số những Ủy viên thường vụ vừa mới nhậm chức của tỉnh Tề, hai người nổi bật nhất đương nhiên là Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ rồi.
Hạ Tưởng nổi bật bởi vì hắn là Phó bí thư Tỉnh ủy trẻ tuổi nhất, Chu Hồng Cơ nổi bật bởi vì y là người trước nay chưa từng có kinh nghiệm chính trị ở địa phương. Vừa ra khỏi Bắc Kinh đã thiên hạ đều biết, trực tiếp đảm nhiệm chức vụ quan trọng là Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, hơn nữa tuổi cũng còn khá trẻ, hiển nhiên tiền đồ rộng lớn.
Đương nhiên nếu so về tuổi, Hồng Cơ không bằng được Hạ Tưởng, nhưng thân phận người kế nghiệp đời thứ 7 của Hạ Tưởng vẫn chưa được lộ rõ. Không ít người cũng biết Hạ Tưởng là đối tượng bồi dưỡng của những phái thế lực mạnh, vì vậy cũng quen dần với Hạ Tưởng. Còn Chu Hồng Cơ trước đây rất trầm tĩnh im lặng, đột nhiên lấy khí thế thần tốc mà từ Bắc Kinh điều xuống tỉnh Tề, từ sự sắp xếp chức vụ và người dẫn đến nhậm chức cũng có thể nhận ra, Chu Hồng Cơ cũng là đối tượng được bồi dưỡng của một thế lực nào đó.
Như vậy, thân phận và lai lịch của Chu Hồng Cơ, đã khiến rất nhiều người quan tâm suy đoán. Cũng khiến Chu Hồng Cơ trở thành một nhân vật được chú ý cùng với Hạ Tưởng ở tỉnh Tề.
Nhưng gây chú ý cũng bị ánh quang của Hạ Tưởng làm lu mờ, nói về tuổi tác, Chu Hồng Cơ lớn hơn Hạ Tưởng 6 tuổi, nói về lý lịch, Hạ Tưởng trước sau đã từng đảm nhiệm Bí thư Thành ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh, và bây giờ là Phó bí thư Tỉnh ủy. Kinh nghiệm chính trị ở địa phương vô cùng phong phú, còn Chu Hồng Cơ vừa rời Bắc Kinh, còn chưa từng có kinh nghiệm địa phương gì, lấy gì mà so với Hạ Tưởng?
Tuy nhiên có người lại không nghĩ như vậy, lại cho rằng Chu Hồng Cơ chỉ nghỉ đông ở Bắc Kinh, im lặng mài dao sắc đốn củi, cũng không nhất thiết phải học Hạ Tưởng phải xuống địa phương mà làm các chức vụ phó bộ, chỉ cần qua một nhiệm kỳ Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, thì đã có thể lên mây được rồi.
Có người coi Hạ Tưởng là đối tượng bồi dưỡng của một thế lực, có người lại cho Chu Hồng Cơ là đối tượng bồi dưỡng của một thế lực khác, họ ngẫu nhiên hay cố tình gặp nhau ở tỉnh Tề, rốt cuộc là thế lực nào muốn hai người họ phân thắng bại? Text được lấy tại
Chẳng lẽ nói, không sợ dùng lực quá mạnh, mà tổn thất một người nào trong số họ, chẳng lẽ muốn kiếm củi ba năm thổi trong một giờ? Bồi dưỡng một nhân tài không dễ dàng gì, ai cũng phải biết yêu quý. Vậy là bên nào chủ động khiêu khích, cứ nhất thiết phải để cho hai người phải gặp nhau?
Phải biết rằng Phó bí thư Tỉnh ủy và Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật đều làm những công việc có liên quan đến Đảng, bình thường ngẩng đầu không gặp thì cúi đầu cũng phải gặp, có mâu thuẫn với nhau là điều khó tránh. Đương nhiên, cũng không ngoại trừ trường hợp tất cả đầu vui vẻ êm thấm, chỉ cần biết tôn trọng điểm dừng của nhau, thì cũng không ai phạm vào ai được.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chẳng may có xung đột lớn xảy ra, Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ đều là những nhân vật quan trọng nắm chức quyền lớn, một khi vì lập trường hai bên xung đột mà đụng chạm đến lợi ích căn bản nhất, thì trở thành một tử cục không chết không lùi, đến lúc đó phải làm thế nào?
Ngoài Khâu Nhân Lễ và Tôn Tập Dân, những người đang ngồi đây, không ai không nghĩ tới điều này. Nếu Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ có một cuộc đụng độ lớn ở tỉnh Tề, ai thắng ai thua trước tiên chưa nói tới. Khắp tỉnh Tề, các thế lực hội tụ, đến lúc đó làm thế nào để xử lý tình hình rồng cuốn hổ chồm?
Một buổi tiếp đón, có không ít người như đèn kéo quân đến kính rượu Hạ Tưởng, nhưng mỗi người có một suy nghĩ. Nụ cười trên mặt là giống nhau, nhưng những lo lắng và suy đoán trong lòng lại khác nhau. Giấu bên dưới những khuôn mặt tươi cười đó, ai mà biết được suy nghĩ thật là gì?
Hạ Tưởng bình thường cũng không thường uống rượu, nhưng hôm nay có mấy vị Ủy viên thường vụ quá nhiệt tình, cứ muốn mời hắn uống mấy ly, đành phải miễn cưỡng mà uống. Nửa chừng Lý Đinh Sơn bỏ đi hắn cũng nhìn thấy, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ, bởi vì hắn có thể chắc chắn mà đoán được, Lý Đinh Sơn lại đi thẩm tra cái gì đó.
Chủ tịch tỉnh Lý, vẫn là quá nóng vội một chút. Mỗi một gương mặt cười dao động phía trước, có lai lịch và bối cảnh như thế nào, lại có suy nghĩ như thế nào, ai với ai có quan hệ thân mật, ai lại có mánh khóe không lường và những sức mạnh từ phía Bắc Kinh? Trong tình hình không biết gì hết mà đã mạo muội ra tay, là hành vi tự sát.
Cũng giống như hai quân giao đấu với nhau, lúc chưa biết binh lực và chủ soái của đối phương mà đã điều động binh lính, liều lĩnh mà lỗ mãng. Biết người biết ta mới trăm trận trăm thắng, quan trường cũng giống chiến trường, dũng mãnh vô mưu thì hậu quả chính là đầu rách máu chảy, không những không làm được việc gì, thậm chí còn phải bồi thường tiến trình và tính mạng.
Hạ Tưởng vừa xã giao với mọi người, vừa âm thầm lo lắng thay cho Lý Đinh Sơn.
Gần như đã uống một vòng với tất cả mọi người, Chu Hồng Cơ vẫn cười nói thoải mái với Khâu Nhân Lễ, Tôn Tập Dân mới nâng ly lên, khoan thai mà đi đến trước mặt Hạ Tưởng.
-Phó bí thư Hạ, tuy chúng ta chỉ là lần đầu gặp mặt, nhưng tôi sớm đã nghe đại danh của anh như súng nổ bên tai, cũng đã sớm coi anh như thần tượng của tôi, ha ha, nào, tôi kính anh một ly…
Nói một tiếng thần tượng, bây giờ còn có hàm nghĩa khen và chê, Hạ Tưởng cũng không vô vị đến nỗi đi đoán lời nói của Chu Hồng Cơ là đùa cợt hay nhàm chán. Lời nói trong tiệc rượu, thì xem như rượu nói mà thôi, không thể xem là thật được.
-Tửu lượng của tôi không tốt, đều uống với những người khác một ly, Chủ nhiệm Chu, anh cũng không có ngoại lện, cũng chỉ uống một ly…
Hạ Tưởng ôn tồn nói, lời cũng rất nhẹ nhàng, nhưng lại là khẩu khí không được thương lượng.
Chu Hồng Cơ cũng không muốn nhượng bộ, dường như cũng khá thành thật,
-Người khác là người khác, tôi là tôi. Không thể so như vậy được. Phó bí thư Hạ, vừa nãy anh còn nói xem tôi là bạn, vừa chớp mắt lại quên mất, không thể nào nói nổi…
Hạ Tưởng hiểu, Chu Hồng Cơ là mượn rượu để gây chuyện. Không ngờ, hắn và Chu Hồng Cơ lần đầu tiên gặp mặt, lại còn liều mạng hơn so với tưởng tượng nhiều, rõ ràng xung đột trước mặt.
Một ly rượu là chuyện nhỏ, mặt mũi mới là chuyện lớn, ai nắm được quyền chủ động thì người đó nắm thế thượng phong. Sự việc còn liên quan đến việc sau này trong công việc ai mới có được điểm bắt đầu cao hơn. Tuy nói trong bàn rượu không có anh em, không có trên dưới, nhưng nhìn cách uống rượu mà biết nhân phẩm con người, quy củ biết cao thấp.
Hạ Tưởng đương nhiên sẽ không nhượng bộ:
-Nếu Chủ nhiệm Chu đã nhiệt tình như vậy, tôi không uống thì rõ ràng quá không nể tình. Nhưng lời nói tục tĩu cũng phải được nói trước, rượu gặp tri kỷ trăm ly là ít, tôi uống ba ly, anh cũng phải uống ba ly.
-Được!
Cuộc đấu rượu giữa Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ, ngay lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Ánh mắt Khâu Nhan Lễ vừa chuyển, đứng lên, Khâu Nhân Lễ vừa đứng lên, mọi người cũng lần lượt đứng lên.
-Tôi là người làm chứng…
Khâu Nhân Lễ tay nâng ly rượu, cười ha ha,
-Chờ Phó bí thư Hạ và Chủ nhiệm Chu đọ sức xong rồi, tiết mục hôm nay cũng dừng ở đây.
Trước đó, Phó trưởng ban Tổ chức cán bộ Tạ Tín Tài đã về nghỉ ngơi trước, lúc này những người ở đây đều là người trong Tỉnh ủy tỉnh Tương.
Khâu Nhân Lễ vừa dứt lời, Tôn Tập Dân tiếp tục nói:
-Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ trẻ tuổi nhất, thanh niên thì nên có tinh thần phấn chấn và sự bốc đồng của thanh niên. Thể hiện trong công việc chính là giao tranh, thể hiện trong uống rượu chính là đấu rượu. Hạ Tưởng, tửu lượng của Chu Hồng Cơ tôi biết, ba ly là đã gục, y cũng hy sinh làm quân tử rồi. Cậu cũng nên lấy một chút thành ý ra, không được lùi bước…
Lúc ở tỉnh Yến, Hạ Tưởng nổi danh vì không thể uống được rượu, lúc đó Tôn Tập Dân mặc dù không ngồi cùng bàn uống rượu với Hạ Tưởng, nhưng với những tin đồn về tửu lượng của Hạ Tưởng, có lẽ cũng có nghe qua. Vậy hôm nay gã lấy tửu lượng ra để nói chuyện, chính là có dụng ý khác.
Nếu Hạ Tưởng trong buổi tiệc mừng nhậm chức mà lại bị say, cũng không phải chuyện gì hay. Nói hay nhưng nghe không hay, không đến mức hủy hoại hình tượng, nhưng cũng bị người ta cười chê…
Hạ Tưởng trong lòng suy nghĩ, nhớ lại cuộc điện thoại với Tôn Tập Dân lúc ở Bắc Kinh, trong lòng thầm nghĩ Chủ tịch tỉnh Tôn quả thật có trí nhớ rất tốt. Quả nhiên tìm hắn uống một bữa, nhưng không phải là một buổi uống trà, mà là uống rượu.
Khâu Nhân Lễ không nhanh không chậm mà nói một câu:
-Dù có trẻ tuổi cũng là lãnh đạo tỉnh, đọ rượu cũng không hay lắm?
Tôn Tập Dân chậm rãi đáp một câu,
-Chỉ là ồn ào một chút thôi, rượu có thể góp vui, tỉnh Tề hiếm có được hai Ủy viên thường vụ trẻ tuổi, Hạ Tưởng và Chu Hồng Cơ đến đây, mang đến một không khí mới, hôm nay lại là cơ hội hiếm có để các đồng chí thoải mái một chút, uống say cũng được…
Hay cho một buổi đón tiếp, với lời đề nghị ba ly rượu của Chu Hồng Cơ, lại biến thành một trận phân cao thấp…
Khâu Nhân Lễ thu lại nụ cười,
-Tùy thôi, tùy thôi…
Tôn Tập Dân lập tức nói:
-Nếu đã tùy ý, lại phải vui vẻ, trên bàn rượu không có lớn bé, chủ có tửu lượng và tửu phẩm…
Lời này vừa nói ra, sắc mặt Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hạ Lực liền biến sắc!
Uy quyền của nhân vật số một không được xâm phạm, cho dù là trường hợp chính thức hay trường hợp riêng, trên bàn rượu không có lớn bé, là câu nói của những người bình thường. Còn với chốn quan trường thì không thích hợp lắm, bất cứ lúc nào nhân vật số một vẫn cứ là nhân vật số một, nói một không nói hai, kẻ lớn phải ưu tiên trước, những quy tắc sử dụng trong khi họp ở Tỉnh ủy, cũng phải được sử dụng trên bàn rượu.
Hành động này của Chủ tịch tỉnh Tôn, chính là mượn rượu để cố ý khiêu chiến quyền uy của Bí thư Khâu?
Nhất thời, ánh mắt mọi người đều dừng lại trên người Khâu Nhân Lễ, muốn xem Bí thư Khâu ứng phó thế nào.
Mỗi người đều có thể nhìn ra được sự khác thường, Chu Hồng Cơ khiêu chiến Hạ Tưởng, Khâu Nhân Lễ ra mặt bảo vệ, Tôn Tập Dân lại ra mặt trả đòn. Cục diện hai đấu hai, đúng vào hôm Hạ Tưởng vào tỉnh Tề, đã quyết định thế cục về sau của tỉnh Tề, quả thật khiến cho tất cả mọi người cùng bất ngờ.
Đều cho rằng, ít nhất cũng có một thời kỳ giảm xóc.
Sắc mặt Khâu Nhân Lễ không thay đổi, thấy biến cố không hề kinh hãi. Kinh nghiệm từng trải của y, lão luyện thành thục hơn Tôn Tập Dân một bậc, cũng không liếc nhìn Tôn Tập Dân một cái, mà nói với Hạ Tưởng:
-Hạ Tưởng, hôm nay là tiệc tiếp đón cậu, cậu là nhân vật chính. Hôm nay, ai nói cũng không tính, cậu nói mới tính!...