Ngô Thiên Tiếu cùng tuổi Hạ Tưởng, đều 35 tuổi, tốt nghiệp tốt nghiệp trường đại học nổi tiếng hệ trung văn, thạc sĩ văn học, bộ dạng khá trắng trẻo, có vài phần thư sinh, khó được chính là học vấn rất sâu, nhưng không mang kính cận
Ấn tượng đầu tiên của Hạ Tưởng đối với Ngô Thiên Tiếu coi như không tồi.
Trên hồ sơ Ngô Thiên Tiếu cho thấy, y hành văn không tồi, phát biểu qua không ít bài văn, ở lĩnh vực chính trị và kinh tế có quan điểm khiến người khác cảm thấy mới mẻ, là một nhân tài.
Nhưng có lẽ là nguyên nhân dáng vẻ thư sinh quá đậm, mấy lần không được lãnh đạo lựa chọn, hiện tại Ngô Thiên Tiếu tuy rằng giải quyết cấp Cục phó, nhưng luôn ở văn phòng Thư ký, không phụ trách sự vụ cụ thể, tương đương là để đó không dùng.
Cũng không biết Ngô Thiên Tiếu và Ôn Tử Tuyền có quan hệ như thế nào, Ôn Tử Tuyền đề cử y, khẳng định có chút nội tình, tuy nhiên Hạ Tưởng không thèm để ý số việc nhỏ này, hắn chỉ nhìn người có thể sử dụng là được, hắn trải qua vô số cương vị, thư ký bên cạnh đổi rồi lại lại đổi, mặc kệ là thư ký ở nhiệm kỳ nào, đều dưới lãnh đạo của hắn, công tác thật sự xuất sắc, không có tạo phiền toái cho hắn
Yếu tố đầu tiên của công tác thư ký chính là nói ít làm nhiều, bởi vì lãnh đạo càng lớn, gặp qua càng nhiều nhân vật muôn hình muôn vẻ, chỉ nói miệng, trước mặt lãnh đạo thì vô dụng, người lãnh đạo nào không có kiến thức rộng mở, người chỉ nói không làm vĩnh viễn không có thị trường.
Thư ký phần lớn thời điểm phải ít nói, nhưng ở rất nhiều thời điểm, cũng phải biểu đạt quan điểm chính mình, không thể chỉ làm ống loa lãnh đạo. Chẳng qua phải phân rõ chủ yếu và thứ yếu, hiểu được ai mới là lãnh đạo.
Ngô Thiên Tiếu khi mà Hạ Tưởng còn chưa gật đầu đồng ý cho y hắn đảm nhiệm thư ký, lại đột nhiên nói ra một câu mà dù thân là thư ký cũng không nên nhiều lời, khiến cho Hạ Tưởng người luôn rộng lượng nghe xong, cũng là hơi hơi không vui
Thân là cấp dưới lại nói cấp trên phải làm như thế nào, là tối kỵ quan trường.
Hạ Tưởng không nói gì, trầm mặc liền có nghĩa là cự tuyệt.
Ngô Thiên Tiếu ý thức được không khí theo sắc mặt hơi trầm xuống của Bí thư Hạ, mà tức khắc trở nên ngưng trọng, y tự nhiên biết vấn đề xảy ra ở đâu, lại vẫn như cũ bướng bỉnh nói:
- Tôi kính trọng con người phó Bí thư Hạ, kính nể khí phách của Chủ tịch tỉnh Lý, nhưng tỉnh Tề không phải là một địa phương để phô trương thanh thế…
- Tôi còn có một hội nghị phải dự, cứ vậy trước đã
Hạ Tưởng chặn ngang lời Ngô Thiên Tiếu, hắn quyết định tạm không cần Ngô Thiên Tiếu làm thư ký, bởi vì Ngô Thiên Tiếu về điều kiện mọi mặt, không có tầm nhìn chính là khuyết điểm trí mạng
- Là hội nghị thường vụ thảo luận về việc tuyển chọn phó chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước tỉnh ư?
Ngô Thiên Tiếu cũng không biết bị tà khí gì má phải, sự tình gì cũng muốn phát biểu một chút
- Phó Bí thư Hạ, ngài cho dù trách tôi lắm miệng, tôi cũng muốn nói một câu, ngoại trừ Lỗ Thành Lương ra, những ứng cử viên khác đều không thích hợp.
Thật sự là nói nhiều, khi một thư ký nói nhiều đến dạy bảo lãnh đạo cấp trên làm việc như thế nào, thì tiền đồ thư ký cũng chấm dứt, Hạ Tưởng đối nhân xử thế luôn luôn thản nhiên, không quá so đo một số vấn đề vặt vãnh, nhưng vẫn là chịu không nổi lời nói không cản nổi của Ngô Thiên Tiếu, xua tay cười, tiễn gã ra theo lễ
Nếu để Ngô Thiên Tiếu đảm nhiệm thư ký, hắn có bất cứ sự tình gì cần giữ kín, không chừng quay người lại đã bị Ngô Thiên Tiếu nói ra ngoài, ai lại để một thư ký không đáng tin bên cạnh chứ, không phải là tự một cái lao phóng thanh siêu khuếch đại sao?
Ngô Thiên Tiếu cung kính rời khỏi, động tác đóng cửa rất đúng chỗ, khiến Hạ Tưởng lắc đầu cười, Ngô Thiên Tiếu các mặt đều phù hợp yêu cầu của hắn, chỉ có nói nhiều điểm này khiến hắn không hài lòng, hơn nữa còn là chỗ thiếu hụt lớn nhất, chỉ có thể từ bỏ
Hôm nay quả thật có một hội nghị thường vụ phải mở, Hạ Tưởng vừa vào làm liền nhận được thông báo của Ấn Tiểu Bạch. Thư ký Ấn Tiểu Bạch của Khâu Nhân Lễ có tầm nhìn hơn hẳn Ngô Thiên Tiếu, chẳng những tự mình tới cửa thông báo, ở trước mặt hắn không dám bày ra dáng vẻ thư ký thứ nhất gì đó
Hạ Tưởng gặp qua vô số người, dù chưa nghe qua tin đồn về con người Ấn Tiểu Bạch, nhưng từ tư thế đi đứng và trong lúc nói chuyện vô ý toát ra làn điệu của Ấn Tiểu Bạch có thể biết được, thân là thư ký thứ nhất, Ấn Tiểu Bạch ở Tỉnh ủy cũng coi như nhân vật số 1. Sở dĩ không sĩ diện trước mặt hắn khi hắn mới đến, sợ là có liên quan đến việc thường xuyên nghe được tên của hắn từ trong miệng Khâu Nhân Lễ
Ấn Tiểu Bạch chỉ thông bao hắn họp, cũng không nói tỉ mỉ, Hạ Tưởng cũng chỉ là biết là một lần hội nghị nhân sự, có phải là thảo luận về bổ nhiệm trọng yếu của Bí thư Thành ủy hoặc Thị trưởng không, hắn vốn không có để ở trong lòng, hơn nữa hắn mới đến, cũng không cần thiết biểu hiện sự tồn tại, chỉ cần dùng phụ họa ý kiến của Khâu Nhân Lễ là được
Một vị trí phó chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước nho nhỏ, với cấp bậc và ánh mắt của Hạ Tưởng hiện tại, không thể nói không để vào mắt, ít nhất sẽ không đặc biệt coi trọng, nhưng Ngô Thiên Tiếu cố ý nhắc tới, vẫn là khiến hắn không khỏi nghĩ nhiều, Ngô Thiên Tiếu trước nói vấn đề của Lý Đinh Sơn, lại nhắc tới chuyện bổ nhiệm nhân sự, tính nhảy vọt tính rất lớn, ở giữa hẳn là có liên hệ gì đó ở bên trong?
Thời gian họp được định là 10 giờ, Hạ Tưởng suy nghĩ một lát, nghĩ không được gì, liền đơn giản không nghĩ nữa,, đang muốn cầm lấy điện thoại cùng Lý Đinh Sơn nói vài câu, thì Liêu Đắc Ích gõ cửa tiến vào
Liêu Đắc Ích vẫn nụ cười cũ vô cùng rạng rỡ, vừa bước vào cửa liền nói:
- Phó Bí thư Hạ tửu lượng tốt, khâm phục, thật lợi hại.
Liêu Đắc Ích rất biết nói chuyện, khi nói chuyện vẻ mặt cũng rất phong phú, ánh mắt nheo lại, làm cho người ta cảm giác thân thiết như ông bác nhà bên
Người có thể khiến cho người ta vừa tiếp xúc liền có thể cảm thấy thân thiết, quả không đơn giản, có sức hấp dẫn vượt qua người thường
Hạ Tưởng khoát tay, cười nói:
- Uống rượu thì có bản lĩnh gì chứ, đừng nhắc tới, đừng nhắc tới
Sau đó đứng lên,
- Trưởng ban Liêu có chỉ thị tinh thần gì?
- Tôi không dám chỉ thị lãnh đạo.
Liêu Đắc Ích kinh sợ nói một câu, biểu hiện trên mặt là biểu diễn khoa trương, nhưng làm cho người ta không cảm thấy buồn cười
- Thì sắp lên hội nghị thường vụ thảo luận vấn đề nhân sự, tôi đến trước nói qua với phó Bí thư Hạ
Là Phó bí thư phân công quản lý nhân sự, bất cứ thảo luận nhân sự gì đều nhất định phải qua tay Hạ Tưởng trước, nhưng lần này lại khác không cần nói đến, là Hạ Tưởng trước khi đến cũng đã thông qua hội nghị công việc, cho nên Liêu Đắc Ích có báo cáo trước với Hạ Tưởng hay không, chỉ là một một ý niệm nhất thời của y
Không đến, là giải quyết việc chung. Đến, là tôn trọng đối với Hạ Tưởng. Nhưng đến rồi, cũng chưa chắc nói rõ là y thật tâm xin chỉ thị.
Hạ Tưởng khẽ gật đầu:
- Trước khi tôi đến đã thông qua hội nghị công việc, tôi tôn trọng ý kiến của hội nghị
Liêu Đắc Ích thấy Hạ Tưởng thiếu hứng thú, cũng không muốn tìm hiểu thêm, y lấy ra một phần tư liệu:
- Còn chút thời gian, xin mời Bí thư Hạ vất vả chút, xét duyệt kết quả khảo sát của ban Tổ chức cán bộ
Nói nghe rất hay, kỳ thật là muốn để Hạ Tưởng ký tên lưu trữ, ngày sau trên phần bổ nhiệm nhân sự lần này, cũng tiện tỏ vẻ đi hết toàn bộ trình tự, một khi xuất hiện vấn đề, cũng không thể trách y làm việc thiếu sót
Hạ Tưởng cũng không tiếp chiêu, chỉ có điều nói:
- Được, để đó đi, tôi xem
Lại khẽ gật đầu,
- Đắc Ích vất vả rồi
Liêu Đắc Ích thấy Hạ Tưởng không trực tiếp tỏ thái độ, cũng chỉ đành cáo từ:
- Phó Bí thư Hạ cứ làm việc, tôi đi trước
Hạ Tưởng gật đầu cười:
- Tôi tiễn anh…
Nói là tiễn, nhưng không rời chỗ ngồi
Liêu Đắc Ích dĩ nhiên không đợi Hạ Tưởng đứng lên, vội vừa chắp tay:
- Không dám, không dám, phó Bí thư Hạ ngài đang bận
Liêu Đắc Ích vừa đi, ánh mắt Hạ Tưởng mới dừng ở phía trên tư liệu, chỉ nhìn hai lầnliền rất có nghi ngờ, bổ nhiệm phó chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước cũng không phải một bổ nhiệm trọng đại, nhưng thủ tục ban Tổ chức cán bộ rất rườm rà, hơn nữa công tác làm được rất chi tiết, không kém gì so với bổ nhiệm một Bí thư Thành ủy
Thì chỉ có thể nói rõ một vấn đề, có liên quan đến bổ nhiệm phó chủ nhiệm Ủy ban Quản lý Giám sát Tài sản Nhà nước, tranh đoạt đến được vô cùng kịch liệt, đạt tới nông nỗi không ai nhường ai..., rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?
Điện thoại đột ngột vang lên Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Hạ Tưởng không nhìn điện báo, trực tiếp tiếp nghe điện thoại, bên trong truyền đến thanh âm Lý Đinh Sơn:
- Phó Bí thư Hạ, chút nữa khi thảo luận trên hội nghị thường vụ, mời ủng hộ Lỗ Thành Lương!
Sao… Hạ Tưởng nhất thời kinh ngạc, lời Lý Đinh Sơn và đề nghị Ngô Thiên Tiếu, không mưu mà hợp.
Đang muốn cùng Lý Đinh Sơn nói thêm vài câu, lại có người gõ cửa, Hạ Tưởng đành cắt đứt cuộc trò chuyện với Lý Đinh Sơn.
Người đến là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy Hạ Lực.
Hạ Lực lúc này xuất hiện, ý đồ đến không cần nói cũng biết, nhất định là thay Khâu Nhân Lễ đến truyền lời
Không ngoài dự tính của Hạ Tưởng, Hạ Lực sau lời dạo đầu, hàm súc chỉ rõ, hy vọng Hạ Tưởng ủng hộ đề danh của Lỗ Thành Lương.
Hạ Tưởng cũng chỉ là hàm súc đáp lại, hắn đương nhiên không có khả năng một ngụm đáp ứng Hạ Lực cái gì, hắn và Khâu Nhân Lễ quan hệ dù tốt cỡ nào, thận trọng trên quan trường vẫn phải duy trì.
Sự tình càng ngày càng có ý tứ, Hạ Tưởng dường như từ bên trong sự kiện liên tiếp nắm bắt được gì đó, bổ nhiệm Lỗ Thành Lương, nhất định liên lụy tới rất nhiều ích lợi, mặc kệ là ai muốn đề danh Lỗ Thành Lương, Khâu Nhân Lễ khẳng định ủng hộ, mà Lý Đinh Sơn cũng mở miệng bảo hắn tán thành, đã nói lên sự tình mà Lý Đinh Sơn đã điều tra, khẳng định cùng bổ nhiệm của Lỗ Thành Lương, có liên quan tới lợi ích.
Đúng 10 giờ, khi Hạ Tưởng thản nhiên bước từng bước tiến vào phòng họp hội nghị thường vụ tỉnh Tề, lại bỗng nhiên phát hiện trừ hắn ra, mọi người đã đến đông đủ, hắn không ngờ trở thành một người cuối cùng.
Hạ Tưởng nâng tay nhìn giờ, lại nhìn nhìn đồng hồ thạch anh ở giữa phòng họp, mỉm cười:
- Tôi không muộn, chứng minh các đồng chí đều khá tích cực, đến sớm một bước. Các anh đến sớm làm nên cho sự đến trễ của tôi, tôi trễ là có trễ, nhưng không thừa nhận là muộn
Một câu dẫn tới tất cả mọi người cười thành tiếng.
Hạ Tưởng ngồi ở phía dưới Tôn Tập Dân, ánh mắt lướt qua khuôn mặt Chu Hồng Cơ, Chu Hồng Cơ đã khôi phục bình thường, tuy nhiên trên mặt còn có vẻ hơi mệt mỏi, y vẫn không quên gật đầu cười với Hạ Tưởng
Không chỉ Chu Hồng Cơ mỉm cười chào hỏi Hạ Tưởng, Tôn Tập Dân còn cố ý nhỏ giọng căn dặn Hạ Tưởng một câu:
- Nói là 10 giờ họp, kỳ thật 9 giờ 55 thì phải đến đủ rồi, về sau cũng đừng đến trễ nữa, bí thư khâu yêu cầu rất nghiêm.trên mặt kỷ luật ở cuộc họp
Có thể nói, lần đầu tiên tham gia hội nghị thường vụ tỉnh Tề, khiến Hạ Tưởng cảm giác còn tạm được, không khí hòa hợp, mọi người mỉm cười, phỏng chừng kế tiếp hẳn là là một hội nghị thắng lợi và tốt đẹp chăng?
Hạ Tưởng cũng không phải là người mới, mới sẽ không bị hiện tượng bên ngoài mê hoặc, hắn nên nên cười thì cười, nên tỏ ý thì tỏ ý, trong lòng biết, hôm nay là một thảo luận đề tài không mấy quan trọng, nhưng là một cuộc kiểm duyệt lớn về lực lượng khắp nơi, hơn nữa còn có khả năng thăng tiến thành một sự và chạm giữa các thực lực lớn
Hạ Tưởng đoán đúng rồi, hội nghị thường vụ lần này, chẳng những cuối cùng diễn biến thành cuộc va chạm của các thực lực lớn, hơn nữa chính thức lộ ra sự mở màn của cuộc đối kháng toàn diện giữa hắn và Chu Hồng Cơ, Tôn Tập Dân, cũng khiến hắn chuẩn bị không kịp chính là, bổ nhiệm của Lỗ Thành Lương, mặt ngoài là việc nhỏ, kỳ thật âm thầm liên lụy đến ích lợi của cả một tập đoàn lợi ích cực lớn ở tỉnh Tề
Ngày đầu tiên chính thức đi làm, hội nghị thường vụ đầu tiên, Hạ Tưởng đã trực tiếp bị đẩy đến phía trên đầu sóng ngọn gió.