Quan Thần

chương 1774: chuẩn bị đại tiệc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy vừa được triệu tập, Khâu Nhân Lễ liền tuyên bố 3 quyết định của Trung ương.

Cũng chính là phản hồi chính thức của Trung ương trước sự kiện Tôn Tập Dân từ chức, và cũng là quyết định cuối cùng.

Hạ Tưởng một lần nữa đến tham dự hội nghị.

Tần Khản tối hôm qua vừa ngất xỉu, hôm nay cũng đến ngồi ở vị trí y nên ngồi. Cả người y không còn ở trạng thái bình thường nữa, mắt sưng đỏ như vừa khóc một trận xong, sắc mặt trắng bệch như chiếc lá mùa đông, dường như y đã rệu rã lắm rồi.

Tần Khản có thê thảm đến mức nào cũng chẳng ai thèm để ý, mọi người đều nghĩ y nhất định sẽ chết. Đối với một kẻ sắp tới số, lại là tự làm tự chịu, ai còn có thể cảm thông với y chứ? Chưa đánh y chết là may lắm rồi.

Điều mà nhiều người quan tâm chính là kết cục của Trình Tại Thuận.

Kỳ thực mọi chuyện đến bây giờ kết thúc, trên cơ bản mọi người đã biết rõ kẻ đứng sau phá rối là ai. Nhưng đối với việc bỗng nhiên nêu tên Tần Khản lên, thì nhiều người vẫn còn mù mờ chưa hiểu rõ tình hình. Mà hiểu rõ hay không thì cũng chẳng quan trọng, quan trọng là bây giờ Tần Khản đã là con chuột chạy qua đường.

Tần Khản là Phó chủ tịch tỉnh thường trực, lại bị đặt ngửa lên bàn trước đại hội, số phận của y chẳng cần đoán cũng biết. Điều đáng chú ý bây giờ là số phận Trình Tại Thuận sẽ ra sao, bởi vì phải phối hợp với Trình Tại Thuận thì Tần Khản mới có thể vận động Hội đồng nhân dân đưa ra quyết định không tín nhiệm Tôn Tập Dân. Nếu chỉ dựa vào ảnh hưởng của y ở tỉnh Tề thì không thể được.

Trình Tại Thuận nấp phía sau lại không bị người khác bắt được chứng cớ, mới chính là "bàn tay đen" ẩn nấp kín nhất. Chỉ cắt đứt được Tần Khản chứ không tóm được Trình Tại Thuận, thì cũng giống như chưa loại bỏ được mối họa ngầm, tỉnh Tề sẽ không thể khôi phục lại không khí thanh bình thực sự. Nhưng thời gian này Trình Tại Thuận không để lộ một chút dấu hiệu nào, y vẫn bình chân như vại. Không có chứng cớ thì ai có thể bắt y được?

Mọi người đều tập trung nghe Khâu Nhân Lễ truyền đạt tinh thần chỉ thị của Trung ương – chỉ thị của Trung ương sẽ dự báo quyết định cuối cùng đang còn giữ kín đối với những sự việc ở tỉnh Tề, nhất là việc đề danh Chủ tịch tỉnh mới nhậm chức, điều này lại càng đánh động mọi người.

- Thứ nhất, Trung ương chấp thuận quyết định từ chức Chủ tịch tỉnh Tề của đồng chí Tôn Tập Dân, đồng thời cũng bãi miễn chức vụ Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tề của đồng chí, dựa theo trình tự tương quan mà tiến hành.

Mặc dù hầu hết mọi người đã đoán được sự việc e là đến nước này, Tôn Tập Dân không còn con đường nào khác, khi Trung ương đã ở thế bị động và lại đang tức giận thì nhất định sẽ có xử phạt. Nhưng không nghĩ rằng chẳng có đến một câu mời ở lại, mà trực tiếp bãi miễn luôn!

Hơn nữa, ngay cả một câu bình luận về lời khẳng định và biểu dương của Tôn Tập Dân cũng không có. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Không ít người ngơ ngác nhìn nhau, cảm thấy khó hiểu, chẳng lẽ Trung ương muốn để sau này tính sổ Tôn Tập Dân hay sao?

Tần Khản chớp mắt mấy cái, dường như y muốn ngước lên quan sát phản ứng của Tôn Tập Dân, nhưng rồi lại thấy ngại nên quay đi.

Tôn Tập Dân không biến đổi thần sắc, vẫn trấn tĩnh như thường.

- Thứ hai, Trung ương quyết định, đồng chí Hạ Tưởng không tiếp tục đảm nhiệm chức Phó bí thư Tỉnh ủy Tỉnh Tề và Ủy viên thường vụ nữa. Đồng chí Cổ Lập Phương đảm nhiệm chức Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Tề, Phó bí thư thường trực.

Những tin tức liên quan đến việc Hạ Tưởng rời khỏi tỉnh Tề, đã không còn mới mẻ nhưng đây vốn là chuyện nên để Tạ Tín Tài công bố, Khâu Nhân Lễ lại làm điều đó trước hội nghị thường vụ, giọng điệu của ông ta hàm chứa nhiều ý vị sâu xa.

Và có chuyện càng ý vị sâu xa hơn còn ở phía sau.

- Thứ ba,Trung ương đã phê chuẩn bổ nhiệm đồng chí Lý Vinh Thăng làm Phó bí thư Tỉnh ủy, quyền Chủ tịch tỉnh và được đề cử vào chức Chủ tịch tỉnh. Bổ nhiệm đồng chí Chu Vu Uyên làm Ủy viên Tỉnh ủy, Ủy viên thường vụ…

Thật không ngờ lại là… Lý Vinh Thăng? Phòng họp lập tức rộ lên tiếng ồn. Quá nhạc nhiên, quá đột ngột, không thể hiểu nổi, tại sao lại là Lý Vinh Thăng?

Cứ nghĩ là Chủ tịch tỉnh sẽ từ Bắc Kinh phái đến. Vì đối với tình hình tỉnh Tề mà nói, người tiếp quản thích hợp nhất là Hạ Tưởng, nhưng Hạ Tưởng đã dời đi. Người thích hợp tiếp theo là Tần Khản, nhưng Tần Khản mà được bổ nhiệm làm Chủ tịch thì có mà mặt trời mọc hướng Tây.

Ngoài Hạ Tưởng và Tần Khản đã bị bài trừ thì trong số những người liên quan đến Ủy viên thường vụ trong tỉnh Tề, người có thể phù chính, không ai có thể. Hoặc là không đủ kinh nghiệm, hoặc là không đủ uy danh, hoặc là quá tuổi, tóm lại, nhìn vào bộ máy Tỉnh ủy tỉnh Tề, nếu phân tích theo góc nhìn bình thường, không có người nào thích hợp để kế nhiệm. Ai ngờ sự việc lại bất ngờ xảy ra, một Lý Vinh Thăng thấp kém, một Lý Vinh Thăng vừa chuyển từ chức Bí thư Thành ủy sang đảm nhận chức Phó chủ tịch tỉnh, thế mà một bước lên tiên, mượn ngọn gió đông Tôn Tập Dân từ chức, trực tiếp phù chính ngay tại chỗ.

Nghĩ đến thân phận Đoàn Hệ của Lý Vinh Thăng lại càng thấy khó hiểu. Tôn Tập Dân là lực lượng phái phản đối, ông ta từ chức là dựa theo nguyên tắc cân bằng chính trị, đáng lý ra còn do phái phản đối chỉ định người tiếp nhận, làm sao có thể để cho Đoàn Hệ thừa cơ đoạt được tỉnh Tề?

Xét cặn kẽ về việc bổ nhiệm Chu Vu Uyên, càng làm cho người ta nghĩ hoài vẫn không hiểu. Chu Vu Uyên không hề có thế lực đứng sau, thế mà gần đây được thăng chức có thể nói là nhanh như tốc độ của tên lửa. Đầu tiên là từ Bí thư Thành ủy lên Phó chủ tịch tỉnh, bây giờ đã lên chức Ủy viên thường vụ Phó chủ tịch trong nháy mắt. Chu Vu Uyên quả là được ông Trời ưu đãi.

Từ Chu Vu Uyên lại nghĩ đến Hạ Tưởng, những người đang ngồi đó lại hoảng hốt, chẳng lẽ Phó bí thư Hạ Tưởng lúc sắp dời đi còn nhúng tay vào tình hình lâu dài về sau của tỉnh Tề nữa sao?

Trong phút chốc, mọi người bị cái tin động trời đó làm kinh động, ai cũng đều im lặng và phân tích xem sau khi bổ nhiệm tỉnh Tề sẽ sản sinh những ảnh hưởng sâu xa như thế nào.

Quan hệ giữa Liêu Đắc Ích và Tần Khản không gần gũi mà cũng chẳng phải xa lạ, mà cũng phải thôi, bây giờ lại không có một chút cảm thông với Tần Khản, nhất là khi y nghe được tin Lý Vinh Thăng được đề bạt vào chức Chủ tịch tỉnh, trong lòng lại thầm cười trên nỗi đau của người khác. May mắn y đã sớm vạch rõ giới hạn với Hà Giang Hải, may mắn y cuối cùng đã chọn lựa đi theo Hạ Tưởng, dựa vào Khâu Nhân Lễ, cho nên mới có sự nhàn nhã đắc ý của ngày hôm nay.

Nguyên là Trưởng ban tổ chức nên trong lòng Liêu Đắc Ích biết rất rõ. Đằng sau việc Trung ương bổ nhiệm Lý Vinh Thăng làm Chủ tịch tỉnh, dù cho đã trải qua cuộc đấu tranh như thế nào, Tần Khản và thế lực đứng sau y đã thất bại thảm hại.

Nguyên là Phó chủ tịch tỉnh thường trực mà không được đề cử vào chức Chủ tịch đã không tính làm gì, nếu như Trung ương đề bạt người từ nơi khác đến thì cũng có thể làm cho tâm lý Tần Khản thoải mái hơn một chút, lại cố tình đề bạt một người xếp hạng sau y là Ủy viên thường vụ Phó chủ tịch Lý Vinh Thăng. Nếu Đoàn Hệ đã nắm lấy cơ hội thuận lợi để ra tay của ngai vàng Chủ tịch tỉnh Tề, đồng nghĩa với việc Trung ương đã gạt Tần Khản sang một bên và tỏ vẻ vô cùng bất mãn với những gì Tần Khản đã làm.

Theo thông lệ trong giới quan chức, rất hiếm khi có chuyện ủy viên thường vụ xếp hạng sau được trực tiếp thăng chức như vậy, bởi vì làm thế rất dễ khiến cho ủy viên đồng cấp nảy sinh mâu thuẫn và tâm lý tiêu cực, không thuận lợi cho việc triển khai công tác.

Ai cũng có tâm lý như vậy, ai cũng không muốn nhìn thấy một kẻ vốn không bằng mình lại ở trên mình, một bước đã nhảy lên vị trí lãnh đạo mình. Làm sao mà chấp nhận, làm sao mà cam tâm phục tùng được? Kẻ đó từ nơi khác đến thì còn được, vì ít nhất thì cũng là người không quen biết. Giống như Hạ Tưởng vậy, tuy là tuổi còn trẻ, nhưng hắn từ nơi khác đến sẽ làm cho người ta có tâm lý dễ dàng chấp nhận hơn một chút.

Tình thế bây giờ lại là: đề bạt cũng không đề bạt Tần Khản, lại đề bạt Lý Vinh Thăng là người vừa đảm nhiệm chức Phó chủ tịch tỉnh không lâu. Như vậy cũng như là đã qua mặt Tần Khản, hoàn toàn không coi Tần Khản đang tồn tại, thử hỏi một người đường đường là Phó chủ tịch tỉnh thường trực như Tần Khản làm sao chịu được?

Nếu điều đến một Chủ tịch từ nơi khác, cho dù trẻ hơn Tần Khản, cho dù là cán bộ nữ, Tần Khản sẽ dễ chấp nhận hơn. Đằng này lại là một đồng sự thứ hạng thấp hơn, trẻ tuổi hơn, ít kinh nghiệm hơn hẳn như Lý Vinh Thăng. Chắc chắn thông qua việc đề bạt của Trung ương, Tần Khản đã biết rõ thái độ của Trung ương đối với y như thế nào.

Tần Khản thấy trong lòng u ám, gần như suy sụp!

Về mặt chính trị, hình phạt nặng nhất không phải là cách chức, cũng không phải giáng ngay xuống chức thấp nhất, mà là cứ nâng lên hạ xuống, rồi cuối cùng dìm xuống đến tận đáy.

Dù sao cũng đã đem anh đặt về vị trí vốn có, có thể đưa tin cho các phương tiện truyền thông, có thể công bố rộng rãi, cũng có thể nói có thể công khai. Nhưng chính anh đã biết rõ, trong tay không nắm quyền, tiền đồ chẳng có gì, con đường phía trước đang chờ đón anh chỉ là một cái cũi giam.

Anh muốn chạy cũng chạy không được. Ừ thì mặc kệ, cũng không thể vứt bỏ trách nhiệm. Nói đúng hơn là, rõ rằng biết sắp chết đến nơi mà vẫn phải miễn cưỡng cười vui, còn phải nồng nhiệt chào đón cái chết đến với mình. Nếu là người khác chắc không thể nào chịu nổi sự dày vò này!

Tần Khản rùng mình vài cái, trước mắt tối sầm, xém chút nữa lại té xỉu. Tiếc là không có ai bên cạnh để đỡ y. Nỗi đau khổ và buồn bực trong lòng y cồn cào, mãnh liệt như cơn sóng.

Làm sao đây? Tần Khản cứ tự hỏi chính mình, bây giờ khoanh tay chờ chết hay là cố giãy dụa một lần. Chết, cũng phải chết có ý nghĩa, chết trong oanh liệt!

Tần Khản đang âm thầm tự cổ cũ tinh thần, có vẻ như vậy cũng tốt hơn một chút. Y lại nghĩ, thật ra cho đến bây giờ y đâu phải là đã thua hoàn toàn, y vẫn còn có cơ hội lật ngược tình thế. Vì tuy rằng y đã bị bại lộ, sự vây bổ của Trung ương nhằm vào y đã biết được đôi chút từ việc bổ nhiệm, nhưng Trình Tại Thuận chưa bị bại lộ mà vẫn còn rất an toàn. Hơn nữa... y và Trình Tại Thuận còn có thể tiếp tục khống chế hội nghị Hội đồng nhân dân, kiên quyết phá hoại, phản kháng đến cùng. Không tin rằng cuối cuộc tuyển cử lại xuất hiện tình trạng số phiếu của Lý Vinh Thăng không đạt một nửa, để xem ai có thể cười đến phút cuối?

Tần Khản trong phút chốc đã hạ quyết tâm, đúng, phải liều mạng thôi, dù sao cũng chẳng còn đường thoái lui nữa rồi, nụ cười giả tạo miễn cưỡng của y chỉ phút chốc lại bị giập tắt, chi bằng bây giờ ra sức vượt qua, có lẽ sự việc còn có thể xoay chuyển.

Cho dù Tần Khản đã biết, đằng sau sự việc, sau khi đấu tranh với Trung ương, những kẻ đứng sau y cũng chẳng còn quan tâm đến y bao nhiêu nữa, là không muốn làm hết mình hay là đã bị khắp nơi chèn ép đến mức không còn cơ hội hòa hoãn nào nữa, đã không có cách nào để biết. Nhưng bây giờ, Tần Khản quyết định quẳng gánh nợ đi để nhẹ nhõm bước tiếp. Chỉ mong cuối cùng có thể thả người mà nhảy, mong là lóe lên một tia hi vọng, hay là ngã xuống vách núi sâu ngàn dặm. Y cũng không thể quan tâm nhiều như vậy, chỉ cần nhắm mắt đưa chân nhảy xuống thôi.

Dựa vào quan hệ mật thiết giữa Trình Tại Thuận và một số Phó chủ tịch Hội đồng nhân dân, dựa vào uy danh và tiếng nói của Trình Tại Thuận đối với đa số đại biểu Hội đồng nhân dân mà Tần Khản biết, coi như đã loại bỏ hơn 120 đại biểu Hội đồng nhân dân bị Hạ Tưởng xúi giục, vẫn còn 800 đại biểu Hội đồng nhân dân có quyền bỏ phiếu.

Chẳng cần đến 800 người, chỉ cần 500 đại biểu bỏ phiếu phản đối Lý Vinh Thăng là đã có thể làm thất bại việc bổ nhiệm của Trung ương! Một khi Lý Vinh Thăng không thể thông qua cửa Hội đồng nhân dân, nội bộ Trung ương ắt sẽ phải cò kè mặc cả lại từ đầu, thế sự tỉnh Tề sẽ lại bị kích động thêm một bước. Dù sao bây giờ cũng có gần 1000 đại biểu Hội đồng nhân dân từ khắp nơi đang tập trung ở thành phố Lỗ, Trung ương cũng sợ sẽ xuất hiện cuộc tuyển cử lớn xưa nay chưa từng có như vậy.

Phải nói là Tần Khản suy nghĩ rất sắc bén, nếu như chuyện đó thành sự thật, nhất định sẽ dẫn đến một cuộc xung kích lớn đến vận mệnh chính trị quốc gia trong mười mấy năm, thậm chí mấy chục năm tới. Có thể dẫn đến phản ứng dây chuyền là Hội đồng nhân dân các tỉnh chống đối việc Trung ương bổ nhiệm Chủ tịch tỉnh từ nơi khác đến, có thể nói đây là một mưu kế thâm độc. Chỉ có điều, y không hề nghĩ rằng Hạ Tưởng đã chuẩn bị cho y không chỉ một món ăn, mà là cả một bàn ăn!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio