Quan Thuật

chương 470: phong phạm của đại sư thất đoạn

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

-Ầm!-

Hai nhân ngư lại từ trong hồ bay vút lên trên núi, kiếm quang sắc bén giáng vào cổ thụ ngàn năm trên núi.

" Ầm ầm ầm", tiếng đại thụ bị chém gãy sụp đổ vang lên không dứt bên tai, đá vụn mảnh gỗ như thiên nữ tán hoa bay toán loạn trên không trung, hai bên liên tiếp tung ra ba bốn chiêu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - ện FULL

-Hỏa Lang Phệ Thiên!

Lang Phá Thiên rống to một tiếng, kiếm khí trên không trung nhanh chóng ma sát làm bắn ra từng tia lửa mảnh, ngưng tụ thành một hỏa cầu lớn như chiếc hộp bổ về phía Diệp Phàm.

Chuyện này cũng có vẻ khó tin, vì kiếm thế của Lang Phá Thiên quá nhanh, ma sát không khí sinh ra tia lửa, tia lửa ở dưới kiếm thế tan ra khép lại rồi một lần nữa hình thành.

-Không ngờ tiểu tử này còn có tuyệt chiêu này.

Diệp Phàm thối lui đến mặt hồ, theo thế âm dương tâm pháp đánh ra.

Một luồng lực hút khổng lồ từ trên thân kiếm truyền vào trong hồ. Hồ nước màu lam hình thành một luồng hơi nước nhàn nhạt bay vút lên không trung, trong chớp mắt ngưng tụ thành một thủy long to như chiếc đũa, toàn thân là hơi nước đánh về hướng hỏa cầu.

Cái này cũng là chân thật, là tuyệt kỹ sư môn của Diệp Phàm, tên là Long Phệ Cửu Thiên, lấy khí nội tức mạnh mẽ trong cơ thể xoay tròn làm động lực, giống như một máy hút bụi mô hình nhỏ, hấp thu kiếm thế nội kình trên hơi nước ép xuống hình thành một Thủy Long bằng chiếc đũa sử dụng Long cân thủy tiên.

-Grraaào!-

Mơ hồ có tiếng long ngâm từ trong miệng Thủy Long bắn ra, Diệp Phàm đột nhiên cảm giác tinh hoa Thái tuế "Hỏa Long Tường Thiên" còn sót lại trong đan điền mơ hồ chuyển động, từ bên trong bắn ra một luồng khí tức nội kình quỷ dị đâm vào trong long kiếm tạo thành từ hơi nước.

Kiếm hoa tiếp xúc với hơi nước tạo thành một con rồng sống động như thật, treo trên bầu trời xoay tròn một vòng huyễn hóa ra một sợi dây, giống như dây trói tiên trói chặt Kim hỏa cầu Lang Phá Thiên phát ra. Thật ra kiếm thế của Lang Phá Thiên bị vây rồi.

-Phát!

Lang Phá Thiên rống to một tiếng, chỉ là không nghe thấy tiếng giòn vang mà chỉ nghe một tiếng trầm trầm thì Thủy Long đã vẫy đuôi đánh tan hỏa cầu.

Lạc Tuyết Phiêu Mai đang xem chiến ở nơi xa khẽ run người, trong lòng hoảng sợ cực kỳ, ngơ ngác lẩm bẩm nói:

-Tiểu tử họ Diệp đó rốt cuộc là người nào, ngay cả kiếm hoa Thủy Long cũng có thể khiêu vũ ra ngoài, chẳng lẽ hắn là Tiên Thiên tôn giả không xuất thế?

Nghe nói có tôn giả đột phá Tiên Thiên Có thuật trú nhan vì ăn loại trái cây quái lạ nào đó có thể dưỡng nhan, giữ được dáng vẻ trẻ tuổi lâu dài, tốc độ thoái hóa chậm đi không ít.

Cô ta suy nghĩ một lát cảm thấy có vẻ hoang đường,lắc đầu thầm nói:

-Không thể nào, hiện tại làm gì còn loại đồ thần bí đó, cho dù trong cung Vu Sơn của mình cũng chỉ thấy có ghi chép trong sách cổ đại, chưa từng gặp qua, có lẽ căn bản là một loại truyền thuyết, truyền thuyết thần thoại thượng cổ mà thôi.

Đây thuần túy là hư cấu, mẹ nói có một số dược liệu chế biến tốt sẽ có hiệu quả dưỡng nhan, sử dụng lâu dài có thể làm cho người trẻ đi mười mấy tuổi, một cụ già trăm tuổi nhìn qua giống như một người trung niên năm mươi tuổi.

Nếu muốn thối lui đến hai mươi tuổi thì tuyệt đối không thể. Mẹ đã sắp rồi, nhìn qua không khác gì mình. Đây là bí thuật của Vu Sơn cung chúng ta.

- Một chiêu cuối cùng, Thiên kiếm ấn sư tử, xuất!

Lang Phá Thiên điên cuồng gào thét một tiếng rung động núi cao. Kiếm thế cuồng bay, không lâu sau trong hư ảnh hiện ra một ấn triện phía trên có khắc hình sư tử nhất tôn uy vũ.

Đôi mắt ưng Diệp Phàm nhìn thấy thiếu chút nữa kêu lên:

-Mẹ kiếp! Bảo kiếm này cũng có thể múa ra nhất tôn Sư Tử Ấn, hình dáng giống như Phiên Thiên Ấn trong Phong Thần. Lai lịch của gã họ Lang này không đơn giản.

-Cát bay!

Hình bóng của kiếm ấn kia ùn ùn kéo đến đè ép xuống tới

-Ầm.

Hư ảnh Thủy Long đã bị Sư tử ấn này đánh mấy phát tan rã như nước mưa.

Hư ảnh của Thiên kiếm sư tử ấn quay tròn nhào tới trên đầu Diệp Phàm. Lang Phá Thiên nghiêm mặt hô lớn:

-Tiểu tử, có phục hay không? Phục coi như xong, không phục thì ta không khách khí. Kiếm hoa của kiếm sư tử bạo xuất ra có thể lấy mạng cậu đấy!

- Hừ! Vẫn còn lại một chiêu này, thắng bại khó liệu, cười đến cuối cùng mới là anh hùng, tôi còn chờ anh gọi đại ca, còn cả vợ nhỏ của tôi cũng không thể để mất được, ha ha

Diệp Phàm không hề tỏ ra yếu thế, cười điên cuồng. Kiếm quang chợt lóe, Tiểu Lý đao bắn ra, nhắm hướng sư tử kiếm đánh tới.

-Được!

Lang Phá Thiên giận đến mức đôi môi run rẩy, thẹn quá thành giận, tàn ác hạ quyết tâm, bất kể tiểu tử này sống hay chết, nếu thật sự tàn phế cũng không trách được mình, vì mình đã nói hết tình hết nghĩa, cho nên chiêu chỉ một chút. Sư tử kiếm lấy khí thế vô cùng áp về hướng Diệp Phàm.

Một tiếng "khóa" giòn vang, Diệp Phàm hộc lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, nội phủ sôi trào, giống như bị thương. Thanh kiếm kia có thể huyễn hóa ra Sư tử kiếm thật lợi hại, khí thế hào hùng cũng không quá đáng, nặng nề ép xuống Tiểu Lý đao, Lang Phá Thiên gượng cười, dấy lên từng điểm từng điểm nội kình hướng về phía Diệp Phàm đè ép xuống.

-Trên đỉnh!

Diệp Phàm quát to một tiếng, đan điền một trận run sợ, khí nội kình dữ dội rót vào trong kiếm.

Lại có thể được hắn bức ra từng tia khí tức nội kình, chuyện này cũng ghê gớm, đây chính là đặc thù của Tiên Thiên tôn giả. Khí tức nội kình hữu hình không giống với vô hình, đây là khí tức nội kình thật sự.

Tuy nhiên Sư tử kiếm quá mức kỳ lạ, hơn nữa còn nặng như Thái sơn.

Tiểu Lý đao nhẹ nhàng làm sao địch nổi Sư tử kiếm.

Kiếm quang và hư ảnh xung quanh lần lượt đan xen vào nhau, mọi người đứng trên đài quan sát chỉ nhìn thấy hai luồng bóng ảnh cái trên cái dưới giằng co mạnh mẽ.

-Nhìn dáng dấp Diệp lão đệ cầm cự không được bao lâu rồi, ài!

Thiết Chiêm Hùng lẩm bẩm, vẻ mặt như đưa đám. Y sợ sau khi Diệp Phàm thua, Lang Phá Thiên muốn thực hiện hứa hẹn, cộng thêm đánh cuộc của Lạc Tuyết Phiêu Mai, chính là cặp chân của Diệp Phàm. Thảm cảnh này không phải là kết quả Thiết Chiêm Hùng muốn nhìn thấy.

-Ừ! Dù sao cảnh giới công lực xê xích quá nhiều.

Trương Cường cũng ủ rũ.

-Lên!

Diệp Phàm lại hét lớn một tiếng, như sư tử mạnh mẽ khiếu thiên. Nội kình trong xoang như triều dâng tuôn ra, cây Tiểu Lý đao, như điện quang hàn tinh hợp lại bắn ra, xoay tròn sôi trào, mạnh mẽ như sấm cương, ma sát không khí, khiến nhiệt độ trong không trung đột nhiên tăng cao, không khí phát ra tiếng "tách tách" như rang đậu.

Dưới loại nhiệt độ cao bóp méo hình dáng, kiếm huyễn ra sư tử bao phủ xuống không khí cấp tốc căng phồng.

Dẫn động không khí xung quanh bắt đầu rối loạn từng đợt, từng đạo sóng gợn hình vằn nước vô cùng rõ ràng xuất hiện trước mặt các quan quân.

Năng lượng ẩn chứa bên trong khiến Thiết Chiêm Hùng đang trên đài lo lắng không thôi. Mặc dù đài quan sát cách địa điểm tỷ thí khá xa, hơn nữa đài quan sát đều được đúc từ tinh thép, có lẽ có thể chịu được một kích toàn lực của cao thủ siêu đoạn vị như "Tiên Thiên tôn giả"

Tuy nhiên Thiết Chiêm Hùng cảm giác có chút không ổn khi thấy nhiệt độ thiêu đốt cao phát ra từ trên thân kiếm Diệp Phàm, không khí cách xa hơn m giống như đều khẽ run sợ, tựa hồ có khuynh hướng sụp đổ. Hơn nữa trọng lực cường hãn phát ra từ trên thanh kiếm sư tử cũng đang ảnh hưởng đến thần kinh yếu ớt của những người đứng trên đài quan sát.

-Hừ! Vẫn không phục!

Lang Phá Thiên cảm giác lâu như vậy vẫn không khiến Diệp Phàm mất mặt được, khí thế trên người bùng lên mãnh liệt. Kiếm thế sôi trào, ảo ảnh Sư tử kiếm phảng phất mở miệng to như chậu máu. Thế tay từ xa vung lên, nhận được trợ lực Sư tử kiếm rung động, sắp áp lên đầu Diệp Phàm.

Đây cũng là tuyệt kỹ sư môn của Lang Phá Thiên, cũng chính là tuyệt kỹ sử dụng khi tính mạng gặp nguy hiểm nhất, có thể trong chớp mắt đề cao nửa lần kình khí.

Bàn tay và hư ảnh của Sư tử kiếm của Lang Phá Thiên hoàn toàn dung hợp lại với nhau, tựa như Kim dương phản nhật, thậm chí ngay cả ánh mắt trời chói mắt cũng bị bọn chúng ánh xạ tựa hồ hơi tối tăm. Dưới sự phát triển trái ngược, bản thể nhỏ bé của Diệp Phàm và Tiểu Lý đao giống như một con gián đang đẩy một ngọn tháp khổng lồ.

Tất cả những quan quân đứng trên đài quan sát đều chắc chắn trăm phần trăm là vị cao thủ đó thua chắc rồi.

-Phá.

Diệp Phàm cảm giác bên trong cơ thể vang lên một tiếng thật lớn, giống như khí lưu luôn bị cái gì ngăn cản đột nhiên thông suốt, rống to một tiếng.

Chuyện quái dị xảy ra, lúc này đột nhiên từ đáy hồ tràn ra một tia hơi nước như tước điểu bị hút vào trong thân thể Diệp Phàm.

Tia khí trong hồ nước khí tuy nói chỉ lớn bằng ngón tay, nhưng sau khi bay vào trong miệng Diệp Phàm lập tức cảm thấy năng lượng tinh thuần khổng lồ của nó.

Trong đan điền giống như nước sôi cuộn trào. Khí thể bắt đầu bành trướng.

Diệp Phàm biết tinh hoa Thái tuế còn thừa lại trong đan điền của mình vô tình dung hợp với khí trong ở hồ nước này đạt được tình trạng tốt nhất, thân thể đột nhiên trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều, có lẽ bây giờ mình coi như đã bước chân hàng ngũ cao thủ thất đoạn chân chính. Trước kia chỉ là một loại giả tượng, khi ở dưới áp lực không ngờ lại đột phá giống như kỳ tích. Lỗ chân lông quanh người nhất thời kích động, kỳ tích xảy ra. Dưới trọng áp khí thế như núi của Sư tử kiếm, khí tức phát triển đến cực điểm.

Khí lưu bị ngăn cản trong cơ thể Diệp Phàm giống như con đê thối nát, cuối cùng không ngăn cản được khí cơ trong cơ thể Diệp Phàm va chạm nhau, cùng với sự tương trợ của tinh hoa Thái tuế trong ngoài phối hợp.

Điều này ý nghĩa là Diệp Phàm đã chân chính bước chân vào cánh cửa cao thủ thất đoạn, thực sự thuộc về Đại Vũ Sư hạ đẳng.

Lúc này dưới sự tương trợ của khí cơ thông lạc quanh người. Diệp Phàm một chưởng đánh ra, thanh Tiểu Lý đao hợp thành một đao, hư ảnh nhìn qua như mũi đao bén nhọn, phản xạ mặt trời, lấp lánh đánh vỡ uy áp của Sư tử kiếm.

-Ầm!-

Một tiếng vang kịch liệt, hồ nước nhất thời phun cao hơn mười mét. Diệp Phàm từ trên không trung vung đao chém xuống. Một đạo bóng ảnh kiếm khí giống như bộc phá từ trên trời đánh xuống.

Hình như ngay cả vách đá dựng đứng cũng bị phá vỡ, trong không trung hiện ra một chiếc cầu vồng rực rỡ dài đến năm sáu mét.

Trong tiếng hưng phấn, Hỏa tinh đánh trúng sư tử kiếm, ánh lửa lóe ra bị một kiếm bổ tới hơn mười mét, lảo đảo giống như võ sĩ say rượu đang ngự kiếm ngã xuống dưới hồ.

Lang Phá Thiên phun ra hai ngụm máu, người lao thẳng vào trong hồ, vội vàng nhào tới thu hồi bảo kiếm của mình, cúi đầu liếc nhìn.

Sắc mặt y sầm xuống, bởi vì bảo kiếm này nghe sư phụ y nói là dùng huyền cương luyện thành, vậy mà để bị đối phương lưu lại một vết nứt như con giun.

-Hô!

Cơn tức giận trong bụng Diệp Phàm như chưa phát tiết xong, một đạo tà ảnh lại từ trên không bổ xuống tới.

-Sát Thần! Ăn một kiếm của ta

-Keng.

Trong lúc vội vã Lang Phá Thiên giơ bảo kiếm nghênh đón, bị thế kiếm của Diệp Phàm đánh bay vào trong nước như một viên đạn pháo, cũng không biết ở trong đó bao lâu, chỉ trông thấy một cột nước chừng mười mét tóe lên, thật lâu không thấy y ló đầu ra, người không biết còn tưởng là vận động viên nhảy cầu biểu diễn.

-Ha ha

Diệp Phàm hứng khởi, cảm thấy còn chưa đã nghiền, một đạo kiếm ảnh kinh thiên bổ vào trên núi.

-Ầm!

Một tiếng vang thật lớn, đá núi cứng rắn như vậy mà bị kiếm thế đánh vỡ mấy mét.

Đá vụn, cành gãy, cỏ dại, hoa nát bay lên mù trời như một bầy bươm bướm.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio