Đoàn khảo sản MSMM quay về Đức, Lâm Tuyền, Viên Hâm, Trương Nhã, Trương Ngọc ba ngày sau cũng lại lần nữa tới Châu Âu.
Nhìn thấy thân hình cao lớn của Hendricks đứng ở đại sảnh nhập cảnh, Lâm Tuyền cười nhẹ nhõm, y đã chuẩn bị kết quả xấu nhất cho chuyến đi này, nếu MSMM không dám bước tới, y sẽ quay về nước thúc đẩy công trình kỳ hai của Tân Bác Khuê Nghiệp.
Hiện giờ chỉ xem Hendricks có thành ý lớn cỡ nào, nếu ông ta có đủ thành ý, sẽ bỏ qua một số sơ xuất công tác, có thể khiến cao tầng MSMM đưa ra quyết định gấp gáp.
Nhìn thấy Hendricks giang rộng cánh tay ra, Lâm Tuyền hơi ớn, vóc dáng gầy gò của y so với sự hùng tráng của Hendricks trông hơi quái dị, Trương Nhã đã quen với phong tục Châu Âu, Trương Ngọc thì trừ ôm ra, còn đặc biệt chạm má với Hendricks thể hiện sự nóng bỏng của cô.
- Lâm giảo hoạt, hình như cậu đã sớm chú ý tới thời cơ chuyển biến?
Hendricks buông Trương Ngọc ra, đầu óc lập tức trở nên tỉnh táo, gần như nắm bắt được ý đồ của Liên hợp Tĩnh Hải:
- Chẳng lẽ ông Hendricks nhìn thấy tia sáng nào rồi sao?
Lâm Tuyền bình tĩnh đối diện với ánh mắc của ông ta:
- Với ông mà nói bất kể đưa ra quyết định nào cũng là mẹo hiểm, hiện chưa có dấu hiệu chuyển biến phương hướng, ông Hendricks cho rằng lựa chọn bên nào ít nguy hiểm hơn?
- Các vị làm sao hóa giải nguy hiểm lần này?
Hendricks mời Lâm Tuyền đi trước, những người khác tự động tụt lại đằng sau cho bọn họ thuận tiện nói chuyện:
- Phỉa biết rằng ở Đức, cẩn thận không phải là sai, còn nếu tôi kiến nghị HĐQTđưa ra quyết định táo bạo nào, sẽ gành chịu hậu quả nghiêm trọng.
- Hậu quả nghiêm trọng?
Lâm Tuyền lặp lại:
- Dù có xuất hiện tình hình xấu nhất, chúng tôi toàn lực ủng hộ Ct Dymax đại diện chúng tôi tiêu thụ và lắp đặt ở Châu Âu, hậu quả như thế không biết ông gánh được không?
Một khi Liên hợp Tĩnh Hải khống chế nguyên liệu tinh thể Si cho địa khu Á Thái, sẽ có sức ảnh hưởng cực lớn tới tiêu thụ và lắp đặt linh kiện ở địa phương.
Hendrick luôn tiếc nuối xí n ghiệp gia tộc Dymax của ông ta không thể tham dự hợp tác với Tân Năng Liên Hợp, điều kiện này ông ta có thể chấp nhận.
Ngày tháng , trải qua ba tháng tiếp xúc, cuối cùng MSMM nhà cung ứng nguyên liệu sản xuất Si lớn nhất thế giới đã ký hợp đồng cung cấp hàng năm với Liên hợp Tĩnh Hải vô danh, MSMM nhường ra thị trường Á Thái rộng lớn. (Trừ Nhật Bản)
Kim ngạch hợp đồng hươn . tỷ USD, tiền đảm bảo là triệu USD.
Hợp đồng được kỳ song mọi người chẳng nhẹ nhõm hơn chút nào, ngược lại càng thêm nặng nề, nếu đề án năng lượng mới không được nước Đức thông qua, chính sách hỗ trợ năng lượng mặt trời sẽ bị cắt giảm, bản hợp đồng cung cấp hàng này sẽ mang lại tổn thất không cách nào bù đắp cho Liên hợp Tĩnh Hải.
Tối hôm ký hợp đồng, ở khách sạn Lâm Tuyền nhận được điện thoại Cảnh Nhất Dân gọi tới:
- Bước tiến của Liên hợp Tĩnh Hải bước tiến lớn quá.
Lâm Tuyền nghe ra lo lắng quan tâm trong lời Cảnh Nhất Dân, lòng có chút ấm áp, y biết trong mắt người khác, bọn họ cho rằng y là kẻ hám lợi, ngay cả cha y cũng nghĩ thế, rồi bạn bè y, cô gái y yêu thương. Nhưng y đang ra sức đuổi theo, mấy ai hiểu được. Lâm Tuyền nắm chặt lấy điện thoại, thoáng thất thần.
- A lô, cháu làm sao thế ...
Ở bên kia Cảnh Nhất Dân gọi:
- Dạ, không sao ạ, cám ơn chú Cảnh quan tâm.
Lâm Tuyền thu lại tình cảm, thấy mắt ươn ướt, không lau đi:
- Cháu cũng đã cân nhắc nguy hiểm trong đó, nhưng nhìn thấy một tia cơ hội, không kiềm chế được muốn tóm lấy. Cháu suy nghĩ tới hậu quả xấu nhất, trong vài năm tới đại bộ phận lợi nhuận của Thực nghiệp Tinh Hồ sẽ bị triệt tiêu.
- Chú đã nghe tới luận đầu cơ và đầu tư của cháu rồi, cháu sáng lập ra Liên hợp Tĩnh Hải thành công, có điều người lo lắng tới nó không phải chỉ mình cháu, chú mong nó luôn là liên hợp của Tĩnh Hải.
- Vâng.
Lâm Tuyền gật đầu, không để ý ở bên kia Cảnh Nhất Dân có cảm thụ được không, y chỉ muốn nhân cơ hội khẳng định tâm tình của mình:
- Cháu có trách nhiệm với thành phố này, bất kể kết cục cuối cùng thế nào, Liên hợp Tĩnh Hải cũng sẽ đi vào quỹ đạo kinh doanh ổn định, về Tĩnh Hải, cháu sẽ bàn bạc kỹ hơn với chú.
- Vậy thì tốt, cũng một thời gian rồi không uống rượu với cháu, đợi cháu về đấy.
Cảnh Nhất Dân đặt điện thoại xuống, đi về chiếc ghế tựa sau bàn làm việc, không khỏi lo lắng nói với Triệu Tăng ngồi ở đối diện:
- Mọi người giờ chỉ đành đợi tuyên phán thôi, tôi nghĩ trong lòng Tiểu Ba cũng không tự tin lắm.
- Hai năm qua Tiểu Ba tiến bước ở Tân Năng Liên Hợp lớn quá.
Triệu Tăng gật đầu:
- Có lẽ cậu ấy đang ra sức theo đuổi cái gì đó, tuổi thơ để lại bóng ma không xua được, đôi khi Tiểu Ba làm khổ bản thân quá mức, chúng ta không nên ép cậu ấy.
Cảnh Nhất Dân lắc đầu cười khổ:
- Thiên tài không thể tránh được sự mẫn cảm, tính cách Tiểu Ba kiên cường lắm, không cần lo cho cậu ta, dù ngày sau tin tức từ nước Đức không được như ý, tôi nghĩ Liên hợp Tĩnh Hải cũng có sách lược trừ bỏ nguy hiểm rồi, khả năng khó khăn hơn thôi.
Triệu Tăng cười áp lo lắng xuống:
- Ba hạng mục lớn ở Thông Nam là cửa cảng, đường cao tốc, đường sắt đã tăng tốc rồi, thêm vào xây dựng cơ sở sản xuât pin quang điện, tổng lượng kinh tế Thông Nam tăng vọt, đi vào đường phát triển cao tốc, người khác nghĩ Tiểu Ba chỉ nhìn thấy cái lợi gần, nhưng phải là như thế ...
- Sao không đóng cửa?
Phương Nam đẩy cánh cửa khép hờ, phát hiện bên trong không bật đèn, ánh đèn bên ngoài chiếu lên người Lâm Tuyền, trông hết sức sa sút, Phương nam dịu giọng hỏi:
- Sao đèn cũng không bật?
Lâm Tuyền vẫn ngồi im không nhúc nhích, Phương Nam nhẹ bước đi tới, đưa tay ra ôm lấy đầu y, Lâm Tuyền quay người ôm lấy vòng eo nhỏ Phương Nam:
- Để em ôm một chút.
Phương Nam đưa tay ra vuốt ve gương mặt gày gò của Lâm Tuyền, đi ra trước mặt, ngồi vào lòng y, tay đặt lên ngực y, cảm thụ nhịp tim trong đó.
- Ký rồi lòng càng bất an hơn.
Phương Nam nhẹ nhàng nói:
- Trái tim cậu rốt cuộc làm bằng cái gì thế, hình như chẳng lo lắng chút nào, thực sự nắm chắc như thế sao?
Lâm Tuyền gác đầu lên vai Phương Nam, trán áp vào tai cô, bất cả nhiệt độ trong phòng cao thế nào, làn da Phương Nam đều trơn láng mát lạnh, lòng y luôn tìm thấy xoa dịu trong đó.
- Chuyện tới bước này là đơn giản rồi, chẳng qua chỉ đợi kết quả, làm gì cũng vô nghĩa, nên em yên tâm. Chúng ta đi Châu Âu nghỉ ngơi đi, về Tĩnh Hải lại vướng một đống chuyện phiền người.
- Tôi đã hứa với Tư Vũ làm việc xong sẽ về Tĩnh Hải ngay rồi.
Phương Nam nói nhỏi:
- Cậu đúng là cần tìm một người có thể cùng cậu ...
- Đừng nói chuyện đó với em.
Lâm Tuyền tay dừng ở bầu vũ Phương Nam, nghe vậy tức giận bóp mạnh một cái.
Phương Nam kêu đau, quay sang nhéo tay Lâm Tuyền:
- Tư Vũ mới là tất cả của tôi, chuyện của cậu tôi chẳng thèm quan tâm.
- Chúng ta đang vụng trộm đấy, chị nói chuyện này thích hợp không?
Lâm Tuyền cầu xin ôm Phương Nam trở lại trong lòng, sự tồn tại của Phương Nam đem lại an ủi lớn cho tâm linh của y, chứ không chỉ riêng say mê dung mạo và cơ thể của cô:
- Chỉ một ngày thôi, kiếm cớ bỏ rơi đám Viên Hâm, chị nói xem Châu Âu có chỗ nào đáng để chúng ta khảo sát.
- Vờ thế nào, tiếng Anh của tôi và cậu có đủ dùng đâu.
Phương Nam xuôi xuôi:
- Hay là chúng ta đi Venice đi, trước kia xem phim tôi luôn ao ước tới đó.
- Venice chẳng qua nhiều sông nhiều ngõ thôi mà? Nếu đi Venice phải nhân mùa điện ảnh ấy, đi lúc này buồn lắm.
- Á à, té ra là muốn đi ngắm mỹ nữ, nhưng lỡ mất mùa điện ảnh rồi. Trần Phi Lăng năm nay không lấy được sư tử vàng, thật đáng tiếc.