Quan Thương

quyển 9 chương 23: di chuyển trận địa (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lâm Tuyền gần đây không chú ý mấy tới chuyện của công ty du lịch, chẳng biết đó có phải là công ty của đám Thư Nhã không?

- Chọn ngày không bằng gặp ngày, mọi người có kế hoạch gì cho kỳ nghỉ dài chưa? Không bằng ngày mai chuyển dời trận địa, cùng tới Thuận Nghĩa, ăn cho nghèo Chân Thối luôn.

Hoàng Vĩ hỏi Lý Ngọc:

- Em thấy thế nào?

- Tôi vừa mới nhận tin nhắn của bà xã, cô ấy nói đang mua sắp ở Bách hóa Thái Bình Dương, anh thuyết phục được cô ấy mai về Thuận Nghĩa thì mai chúng ta đi.

Lục Nhất Mạn hỏi:

- Bạn gái anh cũng tới à?

- Ừ, không cho cô ấy theo, cô ấy không cho nghỉ phép.

- Sao cô ấy không tới cùng?

- Cô ấy có em gái học Đh Công nghiệp, hai chị em đang dạo phố, vả lại cũng chẳng quen ai trong khoa chúng ta, đi cũng buồn.

Lý Nghĩa Tân huých vai Lâm Tuyền:

- Còn anh.

- Giống cậu, chắc cô ấy cũng đang mua sắm ở chỗ nào đó tại Kiến Nghiệp.

- Ồ, ai vậy anh?

Lục Nhất Mạn thấy Lâm Tuyền thản nhiên thừa nhận chuyện tình cảm của mình thì ngạc nhiên lắm, đoán chắc không thể là Trần Vũ, chẳng lẽ lại là Phương Nam.

- Trời anh có bạn gái rồi hả, em nhất định phải gặp thôi, xem xem thần tiên tỷ tỷ nào mà hơn được hoa khôi của chúng ta?

Hoàng Vĩ nói oang oang, Lục Nhất Mạn theo đuổi Lâm Tuyền là bí mật toàn khóa đều biết.

Tình cảm Lục Nhất Mạn với Lâm Tuyền sớm chuyển biến sang tình thân rồi, một phần nhỏ tình cảm nam nữ thì cũng khóa kín trong tim, bị Hoàng Vĩ khơi ra, vẫn rất xấu hổ, đánh hắn một cái:

- Lôi tôi vào làm gì, cẩn thận tôi đem chuyện xấu xa năm xưa của anh kể ra cho Tiểu Ngọc đấy.

- Sợ rồi, sợ rồi, chẳng qua tim lão đại chúng tôi như đúc bằng thép, không ngờ có cô gái làm tan chảy được, nên kinh ngạc quá lỡ miệng. Mà tôi có vết nhơ, chẳng lẽ Trần Lập nó thanh bạch, chúng ta tốt nhất không nên bêu xấu nhau, sứt mẻ tình cảm.

Hoàng Vĩ chắp tay vái liên tục, làm ba co gái cười khúc khích.

Khi Lâm Tuyền ở cùng Trần Vũ, ngoài bị bận hạng mục Chung cư Đàn Sơn, trong thì bận yêu đương, quan hệ với bạn cùng phòng cũng lạnh nhạt, trừ Trần Lập, Trương Đào, không ai biết rõ.

Hoàng Vĩ tóm lấy vai Trương Đào:

- Trước kia lắm mồm lắm mà, sao đổi tính thế, mà mày ở Tĩnh Hải, chắc gặp qua bạn gái Lão Đại rồi, miêu tả chị dâu của chúng ta xem nào.

Ở trước mặt Lâm Tuyền, Trương Đào vẫn rất bối rối, mà Thư Nhã thì hắn không quen biết.

Chuyện giữa Lâm Tuyền và Thư Nhã đã lan truyền khắp thượng tầng Tĩnh Hải rồi, Trần Tú cố ý tung tin ra, ngăn cản kẻ có mưu đồ tiếp cận con trai mình để thăng tiến, mong Lâm Tuyền sớm ngày kết hôn, sinh con. Dù Trần Thần không nói, thì Trần gia mật thiết chú ý tới động tĩnh của Liên hợp Tĩnh Hải cũng biết cả. Loại chuyện này Trần Vũ không kể với Trương Đào, Điền Lệ, bất kể là đau đớn, bất lực, chua xót thì cũng phải nuốt hết vào bụng, con đường do cô chọn.

Điền Lệ kinh ngạc nhìn Lâm Tuyền, tuy biết Lâm Tuyền và Trần Vũ không có khả năng tới với nhau, song nghe tin này vẫn cảm thấy khó tin, có điều nghĩ cũng không thấy có chỗ nào không hợp lý, chỉ là nội tâm không khỏi có chút mất mác và cô tịch.

Không chỉ vì Trần Vũ, mà sâu trong tâm khảm Điền Lệ luôn có mơ tưởng xa vời. Trương Đào không hề biết rằng, lần đầu tiên của hắn và Điền Lệ, cái đêm đó Điền Lệ vào nhầm phòng không phải là nhầm, mà là cố ý nhầm, mục tiêu là Lâm Tuyền, không ngờ lọt vào tay tên háo sắc Trương Đào, đó là bí mật không bao giờ có thể tiết lộ của Điền Lệ, một loạt việc làm sau khi Lâm Tuyền và Trần Vũ chia tay, không phải không có ý đồ chia rẽ bọn họ.

Lâm Tuyền cười nói:

- Là bạn học cũ, Trương Đào cũng chưa gặp.

- Vậy là cô bạn thanh mai trúc mã thần bí rồi, em càng phải gặp, cô ấy đang ở đâu, chúng ta kiếm chỗ đi hát thôi. Chân Thối, gọi cả bạn tới đây.

Hoàng Vĩ đuổi cùng giết tận:

Lâm Tuyền gật đầu:

- Được thôi.

- Rồi, di chuyển trận địa thôi.

Hoàng Vĩ nhiệt tình tới độ làm người ta nghi ngờ động cơ của hắn. Lâm Tuyền cười ha hả:

- Lớp cũng có vài anh chàng ý tứ với Lý Ngọc, hay là chúng ta đợi một chút, cho họ cơ hội.

Hoàng Vĩ trừng mắt lên, tán gái là phải rèn thép khi còn nóng, có Lục Nhất Mạn ở đây, Lý Ngọc không thể chối từ, nếu có ý cũng bớt đi phần rụt rè, nói không chừng kỳ nghỉ sắp tới thành công được ba phần.

Ra ngoài nhà hàng, Lục Nhất Mạn kéo Lâm Tuyền qua một bên dò hỏi về chị dâu, nhìn thái độ hết sức thân mật của họ, Trương Đào không kìm nổi, bảo Trần Lập:

- Trái tim mày bao la thật đấy, cô ấy thân thiết với Lâm Tuyền như vậy mà mày không ghen à?

Trần Lập nhún vai, thản nhiên nói:

- Tình cảm của cô ấy với Lâm Tuyền không ai chia rẽ nổi đâu, không chấp nhận thì biết làm sao?

- Đợi lúc con cô ấy đẻ ra mà giống Lâm Tuyền xem mặt mày thế nào?

- Ồ, được thế thì quá tốt, Lâm Tuyền thông minh như thế, con bọn tao hưởng / thông minh của anh ấy còn gì bằng.

Con gái giống dì, con trai giống cậu, tuy Lâm Tuyền và Lục Nhất Mạn chỉ là anh em con bác, song không phải không có khả năng di chuyền chéo đó, Trần Lập muốn trêu Trương Đào nên cố ý nói thế:

Lý Tân Nghĩa ra đường gọi điện thoại cho bạn gái, hỏi Lâm Tuyền:

- Hoàng Vĩ có xe, chúng ta chia hai xe đi, tới đâu, Hảo Nhạc hay Thiên Tường? Để em bảo bạn đặt phòng.

- Bạn cậu ở phố Tân Thị à? Bảo hắn tới khách sạn Tứ Quý đợi chúng ta, Tứ Quý có KTV.

- Mẹ, chỗ khác chỗ khác, nơi đó em mời không nổi.

Lý Nghĩa Tân van nài Lâm Tuyền:

- Chỉ ông chủ lớn mới vào đó.

Hoàng Vĩ chuyến này quyết bỏ vốn lớn đầu tư Lý Ngọc, nói:

- Tới đó đi, tôi mời được.

Lục Nhất Mạn thấy Hoàng Vĩ đứng không còn vững nữa, nói:

- Lâm Tuyền đề nghị đi Tứ Quý, tất nhiên do anh ấy mời khách, mọi người uống không ít rượu, lái xe không an toàn, để anh ấy chuẩn bị xe luôn.

Lâm Tuyền vẫy tay gọi Quý Vĩnh tới:

- Lão Nhị đỗ xe ở đâu, chiếc này chỉ ngồi được người, người khác bắt taxi.

Hoàng Vĩ nhìn chiếc Becker đi tới, Hoàng Vĩ nắm chặt lấy tay Lâm Tuyền, nghẹn ngào nói:

- Em có kế hoạch đổi chiếc xe rách của mình thành Becker, không ngờ anh biến thành hiện thực.

- Buồn nôn quá, mau vào đi.

Lâm Tuyền đẩy Hoàng Vĩ lên xe, rồi mời Lý Ngọc, tiếp đó nói với Trương Đào, Điền Lệ:

- Mọi người lên xe đi, tôi và đám Tiểu Mạn bắt taxi.

Trương Đào gật đầu, Điền Lệ ngờ vực nhìn Lâm Tuyền, Lục Nhất Mạn, song vẫn lên xe. Thấy Hoàng Vĩ tặc lưỡi liên tục khi thấy trang bị nội thất trong xe, Trương Đào nghĩ nếu Lâm Tuyền mà lấy chiếc Phantom ra thì không biết còn phải kinh ngạc tới mức nào.

Lâm Tuyền đi ra trước xe, bảo Quý Vĩnh:

- Chú tới khách sạn Tứ Quý an bài, tôi tới sau.

Đám Lâm Tuyền đi về phía cổng trường, ở đó mới bắt được taxi.

- Anh ở Tĩnh Hải phát tài rồi à?

Lý Tân Nghĩa cảm khái:

- Cả bí thư huyện ủy cũng không dùng nổi Becker.

- Tạm được thôi, tôi có người bạn cũng muốn tới Thuận Nghĩa trong kỳ nghỉ này, hôm nào cậu rảnh chúng ta tụ họp.

- Bạn anh chắc cấp bậc không thấp, anh nói trước với em một tiếng, có chuyện gì cần chú ý cứ dặn, không em làm mất mặt anh.

Trần Lập giơ ngón cài lên với Lý Nghĩa Tân:

- Nhãn quang không tệ.

Nếu Lâm Tuyền muốn nâng đỡ Lý Nghĩa Tân, sĩ đồ của hắn sẽ bằng phẳng hơn nhiều, song cũng phải xem năng lực bản thân hắn ra sao.

- Tốt nghiệp nhiều năm, ai cũng lăn lộn với danh lợi, người còn chân tình không có mấy nữa rồi, người bạn kia của tôi quan hệ rất thân thiết, lại dễ tính, gặp là cậu biết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio