Quang Chi Tử

quyển 5 chương 16: độc tự nghênh chiến (một mình nghênh chiến)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mộc Tử nghiêm túc nói:

- Không được, muội làm sao để cho huynh một mình mạo hiểm như thế được, tuyệt đối không.

Ta nói:

- Vậy hai người còn biện pháp nào tốt hơn không, yên tâm đi, ta vẫn còn có Tiểu Kim, chính là Long Vương, thực lực tuyệt đối không kém hơn ta, hai Ma đạo sư, chẳng lẽ đánh không lại Ma đạo sĩ sao? Muội lo lắng hơi quá rồi đó.

Tư Ngõa la lên:

- Nhưng mà …

Ta cắt đứt lời hắn, nói:

- Không nhưng gì cả, quyết định vậy đi, các người không nên đi, đi chỉ làm cho ta phân tâm thêm mà thôi, Mộc Tử yêu quí, chờ tin tốt từ lão công của muội nhé.

Mộc Tử lẳng lặng không hề phản bác ta tự xưng là lão công của nàng, bước tới, ôm cánh tay ta thật chặt, ta cảm giác sự lo lắng của nàng xuất phát từ trong tâm. Hồi lâu sau, Mộc Tử ngẩng đầu, ngữ khí kiên định nói:

- Trường Cung, huynh đi cũng được, nhưng muội phải theo huynh, muội muốn chứng kiến huynh đánh bại bọn người Sâm Long học viện xấu xa đó, bọn chúng sử dụng thủ đoạn như vậy đối với chúng ta, huynh tuyệt đối không nên hạ thủ lưu tình.

Tư Ngõa cũng nói:

- Ta cũng nhất định phải đi theo.

Ta trong lúc cấp bách cũng không có cách nào thay đổi quyết tâm của Mộc Tử và Tư Ngõa, thời gian cũng đã cận kề, ta rút cục cũng phải đưa cả người bọn họ đến đấu trường.

Sâm Long phó viện trưởng cười nghênh đón chúng ta:

- Hôm nay cũng giống như trận đấu hôm qua hay sao?

Ta nhìn lão ta, lắc đầu nói:

- Không, hôm nay chỉ có một mình ta tham gia thi đấu.

Lão ta vô cùng kinh ngạc nói:

- Chỉ có một người thi đấu, vậy làm sao tiến hành được.

Ta trừng mắt nói:

- Sao lại không tiến hành được, ta một mình đánh cả trận không được hay sao?

Sâm Long phó viện trưởng vẻ mặt khó khăn nhìn ta nói:

- Như vậy đi, để ta thương lượng với đội trưởng của học viện đã, các vị đợi một chút.

Một lát sau, lão ta quay lại, sắc mặt tỏ vẻ xấu hổ.

Ta hỏi:

- Thương lượng thế nào rồi?

Sâm Long phó viện trưởng nói:

- Là thế này, bọn họ đồng ý để một mình ngươi xuất chiến, có điều thêm điều kiện nữa.

Ta cau mày hỏi:

- Điều kiện gì, ông nói đi.

Sâm Long phó viện trưởng xấu hổ nói:

- Bọn họ yêu cầu ngươi một mình đánh với người, một trận phân định thắng thua.

Mộc Tử tức giận cao giọng mắng:

- Các ngươi rõ ràng không phải người, một người chấp như thế là quá không công bằng rồi, Trường Cung, chúng ta đi thôi, không thèm đánh nữa.

Sâm Long phó viện trưởng nói:

- Nếu như không đấu, tức là các người tự nhận thua.

Ta lạnh lùng nhìn lão, trong lòng lão bất giác hoảng sợ thối lui về sau hai bước, ta nghiến răng, tiếng nói âm trầm từ kẽ răng phát ra:

- Ta sẽ đấu, bất quá đừng trách ta không nói trước. Ta sẽ tuyệt đối không hạ thủ lưu tình.

Bọn họ dùng thủ đoạn ti tiện quả thật đã chọc giận ta, lần đầu tiên ta có cảm giác phẫn nộ muốn tiêu diệt đối thủ.

Trên người ta phát xuất lãnh ý ào ạt khiến cho nhiệt độ xung quanh nhanh chóng giảm xuống. Ta quay về hướng Mộc Tử nói:

- Hai người cũng không cần ra tay, để ta xem rốt cục bọn họ có những thủ đoạn gì nữa.

Ta từ không gian đại trung thủ rút ma pháp trượng ra, trong lòng thầm nghĩ trận đấu lần này tính nguy hiểm thậm chí còn hơn cả lần đấu với Tư Phong Nhật ngày trước.

Ở giữa sân, ta nhanh chóng ngưng kết Quang nguyên tố quanh thân, hòa cùng nộ khí của ta, quang nguyên tố xung quanh cũng có vẻ vô cùng cuồng bạo.

Ta đối diện năm đối thủ, phân biệt hai người là hỏa hệ ma pháp sư, hai người là phong hệ ma pháp sư, một thổ hệ ma pháp sư. Nhìn qua chỉ có người giống như học viên, còn lại đều ngoài tuổi, xem ra đây là tổ hợp mạnh nhất đại diện cho Sâm Long học viện. Sâm Long phó viện trưởng tuyên bố:

- Trận đấu bắt đầu.

Ta không niệm chú ngữ, bước lên trước, phát chiêu Ma đấu trảm. người đối phương do thổ hệ ma pháp sư cầm đầu, không hề vội vàng hoang mang, lập tức phóng xuất các chủng loại ma pháp cao cấp phòng ngự.

Ngay khi phòng ngự ma pháp va chạm với Ma đấu trảm, ánh sáng phát ra đầy trời. Ta bị phản chấn mạnh mẽ đẩy lui mấy bước, không nhịn được hít sâu vào một hơi, ta biết, đối thủ người toàn là thực lực cấp bậc ma đạo sĩ.

người bọn họ cũng không hề vội vã tổ chức tiến công mà lại ra tay triệu hồi huyễn thú, đưa huyễn thú ra trước làm mũi tiên phong, từ từ tiến tới phía ta, dưới tầng tầng ma pháp lực, áo bào của ta tung bay phần phật, ta rõ ràng đã bị bao vây ngặt nghèo.

Bên ngoài khán đài của Sâm Long học viện, viện trưởng cùng phó viện trưởng cùng nhau nở nụ cười, hiển nhiên cho rằng đã nắm chắc phần thắng.

Ta nghiến răng, hô khẽ:

- Tiểu Kim, ra đây.

Kể từ lúc giải đấu khởi tranh, đây là lần đầu tiên ta sử dụng huyễn thú, kim quang vừa lóe lên, thân hình vĩ đại của Tiểu Kim đã che ngay trước mặt ta, nó vừa phát giác địch nhân cường đại uy hiếp ta, cũng không cần đợi ta ra lệnh, lập tức phát ra long khí hộ thân, ta cảm thấy áp lực toàn thân nhẹ đi, thở phào nhẹ nhõm.

Thừa dịp đối thủ còn đang kinh ngạc vì Tiểu Kim xuất hiện chưa kịp hoàn hồn. Ta bắt đầu khởi niệm cường lực ma pháp. Ma pháp trượng trong tay giơ cao, ngâm:

- Hỡi quang nguyên tố vĩ đại, bằng hữu của ta, xin thỉnh cầu ngài đem lực lượng vô tận chuyển hóa thành ánh sáng, hóa thành tinh thần, tiêu diệt địch nhân trước mặt – Quang Tinh Thiểm Diệu.

Đây là quang hệ bát cấp ma pháp, uy lực vô cùng ghê gớm, hơn nữa lại do ta tùy tâm ý khống chế.

Quang nguyên tố xung quanh ta hóa thành từng điểm kim quang, tụ vào giữa mi tâm, hình thành một khối quang cầu chói mắt, y như một thái dương nho nhỏ, phát xuất ánh sáng chói mắt. Ta quát một tiếng:

- Phá.

Quang cầu tan ra, hình thành ánh sáng phân bố phương xung quanh ta.

Một gã hỏa hệ ma pháp sư bên phía đối phương quát to:

- Mọi người cẩn thận, đối phương sử dụng đại ma pháp, lập tức tạo phòng ngự kết giới, ra lệnh cho huyễn thú công kích huyễn thú của đối phương.

Năm huyễn thú cấp , của đối thủ lập tức hướng về phía Tiểu Kim công kích, ta mang theo quang tinh đã hình thành đồng thời cũng hướng về phía Tiểu Kim phát ra mệnh lệnh tiến công.

Tiểu Kim cất tiếng long ngâm điếc tai, đồng thời vỗ đôi cánh khổng lồ cánh quét mạnh về phía phong hệ huyễn thú, há miệng phun hơi long tức về phía thổ hệ huyễn thú.

Tinh Quang Thiểm Diệu quanh người ta đã hoàn toàn thành hình, phô thiên cái địa phóng thẳng về phía người đối phương.

người đối phương cũng đều biết ma pháp này uy lực khẳng định không không dễ ứng phó như ma đấu trảm trước kia, lập tức phóng xuất ma pháp phòng ngự cường hãn nhất.

Mắt thấy quang tinh sắp chạm vào hàng rào ma pháp phòng ngự của đối phương, ta âm thầm mỉm cười, ma pháp trượng trong tay vẽ một vòng tròn lên không trung, toàn bộ quang tinh đột nhiên ngưng đọng giữa không trung, sau đó nhanh chóng tập hợp trở thành một đường thẳng tắp, như một tia chớp đột kích xuyên qua một điểm trên ma pháp phòng ngự.

huyễn thú trước lực lượng mạnh mẽ của Tiểu Kim trở nên nhỏ bé, bị Tiểu Kim đánh ngã tứ tung, chắc chắn không cần mất nhiều thời gian, Tiểu Kim có thể hoàn toàn giải quyết bọn chúng để trợ giúp ta.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio