Nghe ta nói, Đông Nhật nói:
-Vậy để cho Kiếm Sơn đi thôi, hắn tuyệt đối là một quang minh kỵ sĩ Xem ra tiểu tử này và Kiếm Sơn ở chung cũng rất tốt a.
Ta nói:
-Lần này đi Ma Tộc nguy hiểm rất lớn, chúng ta phải tuân thủ theo những nguyên tắc cơ bản, ta cũng không thể cam đoan ai là người có thể trở về binh an.
Đại trưởng lão nói:
-Chuyện này giao lại cho ta, ta sẽ giúp ngươi chọn ra nhân tuyển thích hợp, Ngươi chuẩn bị khi nào thì đi?
Ta nói:
-Dẫu sao thì chuyện này xử lý càng sớm càng tốt, bởi vì chúng ta không biết Yêu Vương rốt cuộc đã xâm nhập được tới đâu vào trong Ma Tộc rồi. Ta thực sự phi thường lo lắng cho sự an nguy của Mộc Tử, nàng vạn lần không được có việc gì a.
Đại trưởng lão nói:
-Vậy được rồi, chuyện ở đây giao cho chúng ta giải quyết, ngươi ngày mai xuất phát, bây giờ ta đi chọn người cho ngươi.
Sáng sớm ngày thứ hai, nhóm người chúng ta ra đi. Chín người Đại trưởng lão chọn cho ta do Kiếm Sơn lãnh đạo đều là thanh niên, Kiếm Sơn nói:
-Bọn họ đều là thế hệ trẻ của Thần Chi Thôn Lạc.
Chúng ta ban ngày chủ yếu nghỉ ngơi để khôi phục thể lực, ban đêm mặc hắc y phi hành đi tới. Mặc dù dùng đấu khí không thể kéo dài thời gian phi hành, nhưng tốc độ cũng phi thường nhanh… vài ngày sau, chúng ta đã tới cách Vong Đạt thành chừng km.
Thành thị náo nhiệt lạ thường, trên đường cái khắp nơi đều là binh lính tuần tra. Chúng ta mười mấy người đi vào trong một tửu quán nhỏ ăn ít đồ và uống rượu.
Ta nói với Chiến Hổ đại ca:
-Đại ca, xem ra tình hình phi thương khẩn trương a, bên ngoài binh lính hẳn là đang hộ tống các loại vật tư ra trợ giúp tiền tuyến.
Chiến Hổ gật đầu nói:
-Tình hình mặc dù khẩn trương, nhưng nhìn còn chưa có đủ, nếu chỉ bằng vào thực lực của Ma Thú liên quân muốn công phá thành Tư Dặc Luân sợ rằng rất khó, hơn năm trước, các quốc gia đều tập trung một lực lượng tư nguyên cực kì lớn, đủ để duy trì chiến tranh trong một thời gian dài. Cuộc chiến tranh này Ma Thú liên quân không dám coi thường mà chủ động tấn công. Đại Khẩu Ma Tinh Đại Pháo trong thành môn thật không phãi dễ đối phó đâu.
Ta nói:
-Ma Tinh Đại Pháo thật sự lợi hại như vậy sao?
Chiến Hổ liếc một cai nhìn khinh thường nói:
-Ngươi kiến thức cũng quá ít đi, bình thường một Ma Tinh Đại Pháo có thể tiêu diệt một binh đoàn người, huống chi Đại Khẩu Ma Tinh Đại Pháo. Ngươi nói coi có lợi hại không? Cho dù Ma Tộc cùng với cái bọn hỗn đãn kia có phòng ngự cao đến đâu cũng không dám đối đầu với Đại Pháo.
Thấy ánh mắt bất thiện cảm của ta, Chiến Hổ liền nói:
-Ta không có nói Ma Tộc công chúa của ngươi là cái đồ hỗn đán đâu.
-Hmm,thà không giải thích còn hơn.
Ta cả giận nói:
- Đại ca ngươi…
Đông Nhật thấy tình huống không ổn vội nói:
- Đừng nói nữa, trước tiên hãy ăn cơm đi.Trường Cung,ngươi chuẩn bị thế nào để cho chúng ta co thể đi qua thành Tư Đặc Luân đây?
Ta mỉm cười nói:
-Sơn nhân tự có diệu kế, chẳng lẽ ngươi đã quên lúc đầu Ma Tộc làm sao đến nơi đây sao? Chúng ta dùng phương pháp y như vậy là được. Tốc độ hồi phục ma pháp năng lượng của ta cực kỳ nhanh, không bao lâu nữa chúng ta có thể truyền tống đi tới rồi.
Kiếm Sơn hưng phấn nói:
-A thật tốt quá, ta chưa bao giờ thử qua truyền tống ma pháp trận lần nào cả.
Ta cười mắng:
-Tốt cái gì mà tốt, ngươi cho rằng truyền tống ma pháp trận là một chuyện thú vị hay sao? Không nghĩ qua là ngươi sẽ rơi vào một cái đầm lầy hay sao?
Kiếm Sơn quăng một hột đậu phộng nói:
-Ngươi đừng có hù dọa ta, với tài nghệ của ngươi, ta không tin là ngươi dùng truyền tống ma pháp trận mà còn có thể sai lệch đâu.
Ta há mồm tiếp lấy hột đậu phộng cười nói:
-Không chừng cũng có thể lắm đó, biết đâu ta làm mấy chuyện xấu này…
Chiến Hổ nói:
-Ba hoa đủ rồi, chúng ta tìm người hỏi thăm về tin tức ở tiền tuyến một chút
Đông Nhật hô lên:
-Tiểu nhị, lại đây.
Tên tiểu nhị có vóc người gầy ốm nhanh chóng chạy tới hỏi:
-Khách quan ngài có còn cần gì thêm không ạ?
Ta hỏi:
-Huynh đê, bây giờ tình hình ở phía trước như thế nào rồi, cuộc chiến đã bắt đầu chưa?
Tên tiểu nhị trước tiên cảnh giác nhìn tứ phía, thấy không có người nào chú ý đến bên này liền nói:
-Nghe nói phia trước tình hình không ổn, Ma Thú liên quân đã tập kết vượt quá hai trăm vạn quân rồi.
trăm vạn!Bọn họ tới nhiều như vậy, chẳng lẻ toàn bộ người dân đều đi lính sao, Đông đại lục cho dù so với Tây đại lục giàu có hơn, bọn họ cũng không cần phải liều mạng như vậy chứ.
-Vậy bên chúng ta ứng phó với đối phương ra sao?
Tên tiểu nhị nói:
-Nghe nói ba quân đoàn địa long của Tư Đạt cũng tới , còn có cả quân đoàn kỵ binh, Ngải Hạ tới quân đoàn ma pháp sư, hoàng gia ma pháp sư quân đoàn cũng đang trên đường tới đây. Hơn nữa, người của Đạt Lộ Vương Quốc, chúng ta hẳn là cũng có hơn trăm vạn người. Trong mấy ngày qua, từ tiền tuyến trở về một số thương binh, có mấy người từng ghé nơi đây, ăn cơm xong nghe bọn họ nói chuyện bên ngoài Tư Đặc Luân khắp nơi đâu đâu cũng là Ma Thú liên quân. Bọn họ là ở một lần tiếp xúc chiến trường mà bị thương.
Đông Nhật hỏi:
-Vậy bọn họ hình dung tình huống của đối phương ra sao?”
Tên tiểu nhị nói:
-Không thể nào hình dung ra bộ dạng của họ như thế nào đâu, xem bộ dạng bọn họ giống như là vỡ cả mật ra, hình như là bọn chúng gặp phải cái gì Thú nhân tộc-Bỉ Mông cự thú quân đoàn, Hắn nói cả một quân đoàn vạn người đang tuần tra thì gặp cái gì… Bỉ Mông quân đoàn tập kích, đối phương đều là thân cao trượng, thật là quái vật mà. Mặc dù số lượng chỉ có nhưng lại đánh cho quân ta đại bại, chỉ có hơn người chạy thoát mà thôi, nếu Đại Pháo mà không kịp thời khai hỏa thì bọn họ đều đã không về được đâu.
đấu với vạn, thật không phãi qua kinh khủng sao. Vậy chẳng phải là ngang với thực lực của Thiên Không kỵ sỹ sao.
Ta vội hỏi:
-Ngươi còn biết những tin tức nào khác không?
Tiểu Nhị lắc đầu nói:
-Những tin tức khác thi không quá rõ ràng, nghe nói Ma Thú liên quân tổng chỉ huy là một người trong Ma Tộc cái gì Ma Vương, hình như là em trai của Ma Hoàng.
Ta đưa cho tiểu nhi hai ngân tệ, đuổi hắn đi rồi nhỏ giọng nói:
-Theo lời tên Tiểu Nhị vừa nói, nếu dựa theo tình huống bình thường, Ma Thú liên quân hẳn sẽ không tùy tiện tiến công, mặc dù nhân số của bọn chúng chiếm ưu thế, nhưng phần lớn các cao cấp Ma Pháp Sư của Ma Tộc lần trước lúc hành thích Ngải Hạ quốc vuơng đã bị chết, loài người lại có thành Tư Đặc Luân đặc biệt kiên cố.Nếu ta là Ma Thú liên quân thống soái, ta nhất định lui lại, như vậy loài người bị tiêu hao tài nguyên,cực kì bất lợi.Nếu Ma Tộc cũng có trí tuệ giống như loài người thì không nên chiến đấu như vậy.
Chiến Hổ nói:
-Nhưng bây giờ bọn chúng không có một dấu hiệu gì là lùi lại cả.