Quang Chi Tử

quyển 10 chương 20: chiến đấu với bỉ mông

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong mắt Bỉ Mông Vương thoáng qua một tia kính ý, khách khí nói:

-Nguyên lai là công chúa điện hạ, Sâm Ti có lý rồi. Ma Hoàng bệ hạ là người ta bội phục nhất, đã quá lâu rồi không gặp lão nhân gia.

Mộc Tử khom người nói:

-Ngài không cần khách khí, phụ thân từng nói, nếu so sánh sức mạnh, thì ở đại lục tuyệt đối tính ngài là đệ nhất, lão nhân gia ông ấy cũng vọng trần mạc cập (nghĩa là muốn nhìn hạt bụi do người trước chạy tạo ra mà cũng không được. Chỉ có rớt lại đằng sau rất xa).

Cuối cùng thì thú nhân đầu óc giản đơn, được Mộc Tử tâng bốc như vậy, ha ha cười lớn nói:

-Công chúa quá khen rồi, công chúa lần này đến tiền tuyến có việc gì không?

Tu Vũ nói:

-Ôi……, là thế này, ngươi hẳn còn nhớ truyền thuyết vài ngàn năm trước?

Bỉ Mông Vương nghĩ một chút rồi nói:

-Ngươi nói về thần yêu đại chiến sao?

Tu Vũ gật đầu nói:

-Đúng, lần này công chúa đến đây chủ yếu là cùng nhân tộc hòa đàm.

Bỉ Mông Vương nghe xong câu này, nhảy lên rồi đứng dậy, gầm lên nói:

-Hòa đàm, vì sao cần hòa đàm, chúng ta tuyệt không hòa đàm cùng nhân loại, vì lần chiến tranh này, Lam Vũ đế quốc chúng ta không biết đã chuẩn bị bao lâu, mà cái loại đầu voi đuôi chuột này, ta không làm.

Tu Vũ nhíu mày nói:

-Lão đệ, trước tiên ngươi ngồi xuống, nghe ta nói cho xong đã.

Nhìn Bỉ Mông Vương sau khi giận giữ hậm hực ngồi xuống, Tu Vũ tiếp tục nói:

-Thời gian chuẩn bị của Thánh Quang đế quốc chúng ta so với các ngươi không ngắn hơn đâu, hòa đàm mệnh lệnh của Ma Hoàng, yêu tộc vài ngàn năm trước vừa mới quay về, chúng ta cần phải liên hợp để cùng chống đỡ, nếu không thì đều có sự nguy hiểm bị diệt tộc.

Bỉ Mông Vương giật mình, nói:

-Yêu tộc, thực sự có yêu tộc?

Tu Vũ nói:

-Ta giới thiệu với ngươi vài vị khách, Khách Luân Đa ngươi đã biết, nên không cần giới thiệu nữa, ngoài ra vài vị này đều là nhân loại, cũng là sứ giả của thần tộc, bọn họ chính là đến để xúc tiến hòa đàm lần này. Vừa rồi ngươi thấy khói lửa trên trời kia, kỳ thực là bọn họ giao thủ với yêu tộc, nhờ vào sức mạnh của thần khí, cuối cùng đánh đuổi được yêu tộc xâm nhập, nếu không phải bọn họ, ngươi hiện tại đã không nhìn thấy ta rồi.

Bỉ Mông Vương nói:

-Thực là có thần, yêu sao? Vừa rồi sức mạnh trong không trung truyền tới thực sự rất cường đại, xa mặt đất như vậy mà ta đều có thể ẩn ước cảm giác tới. Nói như vậy, ma tộc các ngươi thực sự muốn cùng nhân loại hòa đàm. Tu Vũ đại ca, ngươi cần phải suy nghĩ rõ ràng.

Tu Vũ cười nhẹ, nói:

-Trải qua sự việc vừa rồi, ta đã suy nghĩ rất rõ ràng, huống gì đây là quyết định của Ma Hoàng, với trí tuệ của bệ hạ, chẳng lẽ ngươi còn không tin sao?

Bỉ Mông Vương nói:

-Ma Hoàng bệ hạ ta tin, nhưng yêu tộc thực sự lợi hại như vậy sao? Sợ cái gì, bọn chúng tới một ta giết một, đầu tiên chúng ta diệt sạch nhân loại rồi nói tiếp.

Cao Đức hừ lạnh nói:

-Chỉ bằng ngươi, dựa vào thân thể đi ép chết yêu tộc sao?

Bỉ Mông Vương đại nộ:

-Ngươi dám xem thường ta Bỉ Mông đệ nhất dũng sĩ, ta muốn hướng ngươi khiêu chiến, nếu như ngươi có thể thắng được ta, ta liền đồng ý đề nghị này.

Cao Đức vừa muốn nói, thì bị Hành Áo ngăn lại, Hành Áo nói:

-Muốn tỉ võ phải không? Đại Lực Thần Chùy của ta với Lang Nha Bổng của ngươi chính hợp là một đôi, theo ta.

Hắn không yên tâm vì Lôi Thần Thuẫn của Cao Đức vô pháp chống lại công kích của Bỉ Mông Vương nên mới quyết định như vậy. Xác thật, hiện tại trong mấy chúng ta chỉ có Hành Áo là thích hợp nhất để cùng Bỉ Mông Vương chiến đấu. Chúng ta và Tu Ti đều không ngăn được, vì chúng ta đều biết, muốn thuyết phục thú nhân tộc sùng bái vũ lực, làm thế nào cũng không bằng dùng sức mạnh nói chuyện, nhưng, ta duy nhất không yên tâm là, Hành Áo có thể là đối thủ của Bỉ Mông Vương không?

Bỉ Mông Vương hét nói:

-Hảo, mảnh đất trống này chính hợp để động thủ, các ngươi một người lên cũng được, mà lên cả cũng được, chích cần có thể thắng được ta, ta liền thừa nhận thân phận thần sứ của các ngươi.

Đúng là gã gia hỏa mán mường không chịu nói lý, nếu như Chiến Hổ đại ca không thụ thương thì tốt rồi, nhất định nắm chắc chiến thắng hắn, mà Hành Áo lại kém một chút, nghĩ đến chỗ này, ta đi đến bên cạnh Hành Áo, giữ chặt vai hắn nói:

-Bỉ Mông Vương, nếu như ngươi có thể chiến thắng Hành Áo đại ca của ta, mấy người chúng ta liền mặc cho ngươi xử trí.

Một bên nói, một bên ta vừa hội tụ năng lượng tốt chuyển hóa thành Thánh Kiếm năng lượng ngầm nhập vào trong thân thể Hành Áo, Hành Áo nhìn ta một cái, nói:

-Ta là người kém nhất trong mọi người, nhưng đối phó với kẻ Bỉ Mông này vẫn đủ.

Có Thánh Kiếm năng lượng của ta chi trì, lập tức Hành Áo tín tâm tăng trăm lần.

Tu Vũ không biết làm sao bèn nói:

-Đã vậy, cũng tốt, mọi người đều lùi ra ngoài vòng.

Đông Nhật dìu ta, Tu Ti đỡ Chiến Hổ lên, chúng nhân lùi ra bên ngoài, nguyên lai vị trí chủ trướng chỉ lưu lại Bỉ Mông Vương với Hành Áo.

Bỉ Mông Vương đưa Lang Nha Bổng ra, toàn thân toát ra một cỗ khí thế hung mãnh không e sợ, xung quanh mặt đất bị đấu khí hắn phát xuất cuộn lên vô số bụi đất, cơ bắt hai tay hắn vồng lên, xương cốt trên thân kêu răng rắc.

Hành Áo cẩn thận nhìn hắn, hạ giọng hét:

-Thần Vương ban cho ta Lực Thần Chùy, lay trời động đất hộ chính đạo.

Đại Lực Thần Chùy mang theo quang mang vàng nhạt cường liệt xuất hiện trước người Hành Áo, Hành Áo cầm chặt nó, trên thân cũng toát ra đấu khí vàng nhạt giống vậy.

Bỉ Mông Vương thấy Hành Áo từ không khí gọi ra Đại Lực Thần Chùy không khỏi giật mình, tại thần thánh khí tức bao phủ xuống, khí thế của hắn không khỏi yếu đi một chút. Hắn hỏi Hành Áo:

-Đây là cái gì, xem ra có vẻ có chút uy lực?

Hành Áo chính sắc nói:

-Đây là thần khí Thần Vương ban thưởng cho ta, là binh khí của Đại Lực Thần năm xưa, hôm nay, sẽ để cho ngươi xem xem, ai mới là tượng trưng chân chính của sức mạnh.

Trong mắt Bỉ Mông Vương lộ ra thần sắc tham lam, nói:

-Nếu như ngươi thua, thì đem nó cho ta là được, thế nào?

Hành Áo biết Bỉ Mông Vương nhìn trúng vũ khí của hắn, bèn không vui vẻ gì nói:

-Vậy cần ngươi thắng ta đá rồi hẵng nói.

Nói xong,đem Đại Lực Thần Chùy ném lên không trung, chớp mặt cự chùy trong không trung đột nhiên thể tích bành trướng gấp lần, một điểm cũng không kém so với Lang Nha Bổng của Bỉ Mông Vương. Song thủ Hành Áo tách ra, hét lớn:

-Xem chùy.

Đại Lực Thần Chùy theo Hành Áo khống chế hạ xuống thạch bàn xung về phía Bỉ Mông Vương, Bỉ Mông Vương không dám lơ là chút nào, song thủ cầm chắc Lang Nha Bổng kéo ở bên người, lao lên nghênh đón cự chùy đang bay tới. Hắn vung Lang Nha Bổng hét lớn một tiếng:

-Khai.

Đại Lực Thần Chùy cùng Lang Nha Bổng va vào nhau tại không trung, phát xuất một âm thanh to lớn do sắt thép va vào nhau. Bỉ Mông Vương dù chấn hồi được công kích của Đại Lực Thần Chùy, nhưng tự mình cũng bùm bùm bùm liên tiếp lùi lại năm bước, mỗi một bước đều lưu lại dấu chân sâu phân trên mặt đất.

Trên mặt Hành Áo thoáng đỏ lên, khống chế chắc Đại Lực Thần Chùy, cú va chạm đầu tiên này, hắn chiếm được thượng phong.

Chiến Hổ kinh ngạc nói với ta:

-Tiểu tử Hành Áo này từ lúc nào mà biến thành lợi hại vậy, với sức mạnh của ta cũng không dám nói là ngạnh tiếp một phát của gã gia hỏa này mà không thụ thương, hắn cuối cùng lại có thể chiếm được chút thượng phong?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio