Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

chương 630: tử vi châu loạn lạc, bệnh viện trung tâm

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đã ba ngày trôi qua kể từ khi sự kiện làm chấn động Tử Vi Châu xảy ra.

Tử Vi Cửu Kiếm thế hệ Nguyên Anh kỳ, Diệp Vô Ưu giết chết Tông Chủ của Hợp Ma Tông là Lương Hữu Long.

Đồng thời, một thế lực mới nổi tại vùng đất gần tận cùng phía đông nam là Quang Minh Giáo Đình cực kỳ bá đạo, bắt lấy mấy trăm đệ tử của Hợp Ma Tông và Đà La Môn, bao gồm hai vị Thiếu Chủ Lý Thừa Ngân và Lương Phi Nguyên cùng rất nhiều tu sĩ mạnh mẽ đạt tới cảnh giới nửa bước Tứ Dương kỳ hay Tứ Dương sơ kỳ, trung kỳ.

Tin tức vừa truyền về đến Hợp Ma Tông liền làm cho tông môn vốn rất mạnh mẽ, khinh thường thế lực cùng cấp cũng phải lay động mạnh, Tông Chủ bị giết!

Cả Hợp Ma Tông đang rơi vào một tình cảnh hỗn loạn vì các thế lực bên trong tông môn đang tranh quyền đoạt vị, giành lấy chức vị Tông Chủ.

Các bên đấu đá lẫn nhau rất ác liệt, mỗi ngày đều có mấy chục trận chiến thảm thiết xảy ra, liên lụy đến mấy trăm ngàn đệ tử Hợp Ma Tông, thậm chí còn kéo cả những thế lực bên dưới lâm vào vòng xoáy loạn lạc đó.

“Đường Ngọc Lan Anh, Đại Tướng Quân của Đại Hiền Tân Quốc liên trảm mười vị Đại Tướng của Đại Hiền Quốc, nay quân lính của Đại Hiền Tân Quốc đang tiến thẳng đến Vương Thành!”

“Đại Hiền Tân Quốc cầu viện Hợp Ma Tông, Hợp Ma Tông không phản ứng lại lời cầu viện trợ đó!”

“Nhiều người thiếu niên trẻ tuổi xuất hiện trong quân đội của Đại Hiền Tân Quốc, mỗi một người đều rất bất phàm, sử dụng pháp thuật kỳ lạ, nhất là hai người gọi là Khương Thiên Hải và Cổ Thanh Thu, khiêu chiến vượt hai cấp độ, dẫn quân tiến thẳng vào Vương Cung.”

“Đường Ngọc Lan Anh đinh giết Quốc Vương của Đại Hiền Quốc ngay tại Vương Cung, treo đầu thị chúng ba ngày!”

“Đường Ngọc Lan Anh từ chối trở thành Quốc Vương của Đại Hiền Tân Quốc, sau đó cô lại tuyên bố thành lập Vệ Quốc Liên Minh, mời chào tất cả Quân Khởi Nghĩa tiến về Vương Thành hội họp!”

“Vệ Quốc Liên Minh, chiến đấu vì quốc gia, đổ máu vì nhân dân!”

“Kẻ vi phạm lời thề sẽ bị Vệ Quốc Liên Minh trừng phạt!”

Nhiều tin tức truyền đi từ Đại Hiền Tân Quốc làm xao động rất nhiều quốc gia đang ở dưới quyền của Hợp Ma Tông, các thủ lĩnh của Quân Khởi Nghĩa ở đó đổ dồn về Đại Hiền Tân Quốc từ nhiều hướng, mấy ngày sau, người đông tấp nập.

“Hội nghị thành lập Vệ Quốc Liên Minh được tổ chức với sự tham gia của mười một quốc gia gần Đại Hiền Tân Quốc.”

“Đường Ngọc Lan Anh được chọn làm Thủ Lĩnh, và Khương Thiên Hải, Cổ Thanh Thu được cô đề bạt làm Phó Thủ Lĩnh, mười một quốc gia khác bao gồm Đại Hiền Tân Quốc, mỗi một quốc gia nắm giữ một chiếc ghế trong Trưởng Lão Hội.”

“Sau khi hội nghị kết thúc, Vương Thành bỗng nhiên bị tấn công bởi năm ngàn tu sĩ đến từ các thế lực chống lại Quân Khởi Nghĩa!”

“Đường Ngọc Lan Anh lâm trận đột phá Kết Đan sơ kỳ, một kích đinh giết Nguyễn Khanh Chân Quân tại trời cao, dùng máu tươi của Chân Quân làm vật chúc mừng Vệ Quốc Liên Minh thành lập.”

“Mấy ngày sau, Đường Ngọc Lan Anh dẫn theo năm ngàn Vệ Quốc Tinh Binh giết thẳng về phía các quốc gia tham dự Vệ Quốc Liên Minh, giải phóng cho người dân khỏi tai ách đã theo họ mấy trăm năm, trong lúc nhất thời, chiến hỏa cháy bừng lên, mấy chục quốc gia rơi vào vòng chiến ác liệt, thế nhưng Hợp Ma Tông không tỏ rõ thái độ vì các phe phái đang đấu đá lẫn nhau để giành chức vị Tông Chủ.”

Bên cạnh các tin tức nóng bỏng liên quan đến Hợp Ma Tông, một ít tin tức lớn lao khác cũng lan truyền với tốc độ khủng khiếp.

“Cùng ngày Lương Hữu Long vẫn lạc, ở cổng trước của Yêu Nguyệt Tông, hai vị Hóa Đại Tôn đã ẩn thế gần ngàn năm của Đà La Môn giáng lâm, trực tiếp tấn công Yêu Nguyệt Tông cùng với hơn ba mươi vị Chân Quân, và một Tông Chủ Lý Thiên Dự tu vi nửa bước Hóa Thần kỳ.”

“Trần Huyền Tôn Giả vô cùng cường đại, tay cầm trọng kiếm đẩy lùi hai vị Hóa Thần Đại Tôn kia.”

“Hơn nữa, các tu sĩ cấp cao của Yêu Nguyệt Tông chiến đấu không lùi bước thành công để lại mấy trăm cái xác chết của Đà La Môn, đẩy lùi kẻ địch!”

“Trần Huyền Tôn Giả chém giết một vị Hóa Thần Đại Tôn, còn một người bị thương nặng nên bỏ chạy.”

“Ở hẻm núi Linh Ma, Tử Vi Cửu Kiếm Diệp Vô Ưu và chín vị Tử Vi Cửu Kiếm thế hệ Trúc Cơ kỳ bị Tà Đồ phục kích, một trăm Tà Đồ cảnh giới Nguyên Anh kỳ đồng loạt xuất thủ, còn có bóng dáng của Tà Linh âm hiểm!”

“Diệp Vô Ưu một mình đuổi theo Tà Linh, nghe nói người chứng kiến trận chiến kể lại, ngoài Tà Linh với tà khí xung thiên kia, còn có một vị cường giả giấu mặt ra tay muốn giết chết Diệp Vô Ưu, cuối cùng cả ba chiến đấu vào vùng đất rừng sâu nước độc, biến mất không còn tung tích.”

“Ngoài ra, Tử Vi Nhất Kiếm Liễu Tịnh Kỳ, liên trảm chín mươi Tà Đồ Nguyên Anh kỳ, các Tử Vi Cửu Kiếm khác cũng tiêu diệt tất cả Tà Đồ còn lại, không để một tên chạy thoát, trong vòng nửa ngày, danh tiếng của họ đã lên đến đỉnh điểm, tựa như Mặt Trời ban trưa!”

“Đồng thời, trong cùng ngày đó, ba thế lực hai sao dưới quyền Tử Vi Kiếm Tông đồng loạt tuyên bố tự lập, không nghe theo lệnh của Tử Vi Kiếm Tông!”

“Khi nghe tin tức đó, Tử Hà Kiếm Tông cách không xuất thủ, kiếm khí như một dòng sông máu tím, ầm ầm giết tới, một kiếm xuyên qua bầu trời, chém giết tám vị Hóa Thần Đại Tôn, trong đó có một vị Hóa Thần Đại Tôn là người của Cửu Thi Ma Tông.”

“Có người phán đoán, thực lực của Tử Hà Kiếm Tôn đã không dưới Pháp Tướng Thiên Tôn!”

“Lần hành động này làm cho nhiều người nghe ngóng tin tức của Tử Hà Kiếm Tôn. Và bọn họ phát hiện, Tử Hà Kiếm Tôn là một trong Tử Vi Cửu Kiếm ở quá khứ, Nhất Kiếm, Tử Tuyết Lan, nghe nói Tử Tuyết Lan được Tông Chủ đời trước tự tay nuôi dưỡng, dùng Tử Vi Kiếm Trì giúp đỡ cô tìm hiểu ra Tử Vi Kiếm Đạo lẫn Tử Vi Kiếm Thể, một loại Đạo Thể rất mạnh, một kiếm như Tử Vi tinh thần, sáng chói vô cùng, thậm chí ở cảnh giới hiện tại, Tử Tuyết Lan, đã dùng đạo hiệu Tử Hà Kiếm Tôn đủ để chứng minh một kiếm của cô còn mạnh mẽ hơn lời đồn đại!”

“Con trai độc nhất của Đại Nguyên Soái của Kỷ Hằng Vương Triều, Cao Bắc trở về từ Trúc Cơ Cốc, tu vi đột phá Trúc Cơ viên mãn, không ngờ sau khi trở về, Cao Bắc không bế quan đột phá cảnh giới mà là yêu cầu Quốc Vương gỡ bỏ lệnh truy nã đối với nhóm Ngọc Trang, còn mong muốn diệt trừ thành phần tặc tử, an ổn lòng dân.”

“Sau cùng, Cao Quốc Dũng Đại Nguyên Soái trở về từ biên cương, trực tiếp ủng hộ Cao Bắc làm cho Quốc Vương không thể không đồng ý, trong vòng một ngày, mười vị Thành Chủ bị bắt giữ, nhốt vào ngục giam, Cao Quốc Dũng tự tay giết chết một vị Thành Chủ trấn nhiếp toàn quốc.”

“Tuy nhiên, hành động từ Kỷ Hằng Vương Quốc làm Phi Hạc Thương Hội lẫn Công Hội Luyện Đan Sư khó chịu, bọn họ còn tăng cao phần thưởng của lệnh truy nã với nhóm Ngọc Trang, quyết tâm bắt lấy Ngọc Trang trở về xử tội.”

“Hạc Vĩnh Tuân tổ chức đấu giá hội quy mô lớn, bán đi gần trăm viên Kết Kim Đan phẩm chất thượng phẩm, và rất nhiều đan dược như Sinh Nguyên Đan cấp ba thượng phẩm, pháp bảo cấp hai, cấp ba tuyệt phẩm, thu về một món linh thạch khổng lồ lên đến hơn hai mươi triệu!”

“Cao tầng của Phi Hạc Thương Hội bỗng nhiên làm khó dễ Hạc Vĩnh Tuân, cho người thu hồi hết số linh thạch trong buổi đấu giá, sau đó Phi Hạc Thương Hội tuyên bố Hạc Vĩnh Tuân cấu kết với tà ma ngoại đạo, luyện ra đan dược không rõ nguồn gốc cho nên giao số linh thạch kia lại cho Bạch Giật Thần, một Thiếu Chủ của Phi Hạc Thương Hội, nắm giữ quyền kinh doanh tại Đà La Môn.”

Trong vòng chưa đến ba ngày, toàn bộ Tử Vi Châu xảy ra nhiều chuyện lớn, cùng với một Tử Kim Tiên Lôi đánh nứt Thiên Quy Đảo thành hai nửa, sương mù quỷ dị tràn lên từ vết nứt, cùng với làn sương dày đặc là một đám vong hồn, chúng tấn công bất cứ sinh vật nào đến gần vết nứt, hơn nữa, rất nhiều Ngũ Hành Linh Thạch đạt phẩm chất trung phẩm trở lên phun trào ra từ vết nứt lớn kia, biến nơi đó thành một vùng bảo địa, khắp nơi là tài nguyên, bảo vật.

Người người khi nghe được tin tức liền xuất phát, lên đường đi vào làn sương mù, chém giết vong hồn, đoạt lấy linh thạch và bảo vật.

Một số ít người thường xuyên ngẩng đầu nhìn bầu trời, tuy gió mát thổi lướt qua, bầu không khí an lành dễ chịu, mây trắng lượn lờ yên bình giữa một nền trời xanh thẳm, nhưng bọn họ vẫn hơi cảm nhận được, một bầu không khí ngưng trệ, nặng nề đã và đang lan tỏa ra toàn bộ lãnh thổ Tử Vi Châu, dường như một chuyện lớn gì đó sắp sửa diễn ra.

Hành Tinh Gaia, Thập Linh Hỏa thành.

Ở trong một khu vực rộng lớn vừa được xây dựng lên hơn một tháng, đó là nơi dùng để điều trị bệnh, chữa trị vết thương cho con người hay cũng là khu vực nghiên cứu của đội khoa học dưới sự dẫn dắt của Bác Sĩ Mira, nơi này được gọi là Bệnh Viện Trung Tâm.

Với các thiết bị khoa học kỹ thuật hiện đại, cùng với những thứ báo vật, phù chú, đan dược đến từ Tu Chân Giới, cả bệnh viện này đã vượt hơn các bệnh viện thời đại hòa bình không có Venger hơn một trăm năm.

Các thiết bị đang sử dụng một nguồn điện được cung cấp bởi máy phát điện dùng nhiên liệu là linh thạch, nói đúng hơn là linh khí, đi đôi với các thiết bị hiện đại là những thiết bị tân tiến hơn nhờ vào sự cải tạo tuyệt vời của bác sĩ Mira và nhiều tiến sĩ, kỹ sư, lẫn các tu sĩ của Giáo Đình, khiến chúng tăng thêm nhiều tính năng hơn cả một pháp bảo bình thường phục vụ cho việc nghiên cứu và cứu người.

Vào giữa trưa, một người đàn ông trông rất vạm vỡ đang đứng trước một tấm kính trong suốt, vẻ mặt hơi buồn bã lẫn chứa đựng một hi vọng xa vời, ông ta đang nhìn một người nằm ở bên trong căn phòng hồi sức đặc biệt.

Người đàn ông này tên là Phong Thanh Dương, một Luyện Khí Sư hai sao, và đương nhiên người đang hôn mê ở trong phòng là vợ của ông ta, Nhan Ngọc Khuê, một người phụ nữ xinh đẹp nhưng lại mắc một căn bệnh quái ác của Tu Chân Giới.

Căn bệnh đó gọi là Phù Kinh Mạch, các đường vận chuyển linh khí trong người của Nhan Ngọc Khuê rất nhỏ làm cho linh khí không thể được chuyển đi một cách thông suốt gây nên các triệu chứng quái ác làm Nhan Ngọc Khuê yếu đi, tu vi yếu ớt, tuổi thọ đang trôi qua dần.

Hơn hai mươi ngày trước, Phong Thanh Dương và Nhan Ngọc Khuê mang theo tín vật là một tờ giấy có Quang pháp tắc của Thanh Vũ đến Quang Minh Thánh Điện, sau đó hai người được Nguyễn Thanh tiếp đãi tận tình rồi đưa hai người đi gặp gỡ bác sĩ Mira.

Qua nhiều lần kiểm tra, sức khỏe của Nhan Ngọc Khuê càng ngày càng yếu nên cô được đưa vào phòng hồi sức đặc biệt, ở trong một chiếc lồng kính dinh dưỡng giúp thân thể không yếu đi nữa nhưng Nhan Ngọc Khuê lại rơi vào cơn hôn mê sâu.

“Chúng tôi đang cố gắng hết sức để tìm ra biện pháp điều trị căn bệnh của cô ấy.” Một người đi tới gần Phong Thanh Dương, cùng nhìn Nhan Ngọc Khuê với ông, sau một hồi, người đó nói với nét mặt quyết tâm.

“Cảm ơn cô, bác sĩ Mira, cho dù kết quả như thế nào thì chúng tôi vẫn mang ơn của cô và cả Giáo Đình.” Phong Thanh Dương quay đầu nhìn bác sĩ Mira rồi nói với âm thanh kiên định.

Từ khi đi đến Quang Minh Giáo Đình, ông được đón tiếp một cách tận tình, sau đó người của Giáo Đình dưới sự chỉ dẫn của bác sĩ Mira và Nguyễn Thanh cố gắng chữa trị cho Nhan Ngọc Khuê, bây giờ hơn hai mươi ngày đã trôi qua nhưng vẫn chưa thấy tương lai sáng lạng nào.

Đây là một căn bệnh rất nguy hiểm, giống như bệnh ung thư của con người bình thường, rất khó để điều trị, đặc biệt hơn nữa là khi Giáo Đình chỉ vừa nhìn thấy căn bệnh này lần đầu tiên, không hiểu một chút gì về nó.

Khó khăn chồng chất khó khăn, cho dù một bác sĩ tài giỏi như Mira cũng đang đau đầu, suy nghĩ đến mất ngủ mấy đêm liền, cho nên vẻ mặt của Mira không tốt cho lắm.

Điều đó càng làm Phong Thanh Dương cảm thấy áy náy.

“Yên tâm đi, chúng tôi nhất định sẽ cứu cô ấy.” Mira nói với vẻ mặt kiên cường, không bao giờ bỏ cuộc trước khó khăn gian khổ.

Đây là tính cách ngoan cố với khoa học với nghề nghiệp bác sĩ của Mira, nếu không cô làm sao có nhiều bằng học vị tiến sĩ, giáo sư về đủ loại lĩnh vực từ sinh vật cho đến công nghệ y học danh giá chứ?

“Thanh Dương, tôi biết ngay rằng ông đang ở đây!” Bất chợt, một người thanh niên bước nhanh tới gần hai người Phong Thanh Dương và Mira, người đó là Vũ Hy, khuôn mặt trẻ măng, thần thái tươi tắn, cậu ta đang mặc một bộ đồ bình dân, trông không giống như Đường Chủ tôn quý của Luyện Khí Đường.

“Vũ Hy Đường Chủ.” Phong Thanh Dương gật đầu chào lại.

“Đừng ở đây vào giờ nghỉ trưa chứ? Cả bác sĩ Mira nữa, hãy đến thưởng thức bữa trưa từ các đầu bếp của Đầu Bếp Đường nào.” Vũ Hy hăng hái nói ra, dường như cậu ta đang cố gắng tạo ra một không khí vui vẻ để tâm trạng của hai người tốt lên.

“Tôi muốn ở lại đây…” Phong Thanh Dương nhẹ nhàng lắc đầu nói, ông nhìn Nhan Ngọc Khuê với ánh mắt yêu thương vô bờ bến, vì người vợ hiền thục này mà ông bỏ cả tương lai, bỏ luôn cả địa vị của bản thân.

Phong Thanh Dương là Luyện Khí Sư hai sao cho nên Vũ Hy rất thân thuộc với ông ta, khi nhìn thấy ông hay thẫn thờ thì Vũ Hy kéo Phong Thanh Dương đi luyện khí, trao đổi kinh nghiệm, Phong Thanh Dương dần dần thán phục tài năng luyện khí của Vũ Hy cho nên hai người có một mối quan hệ là bạn tốt cùng nghề nghiệp.

“Tôi còn phải kiểm tra một vài mẩu vật.” Mira chậm rãi nói trong khi lắc đầu.

“Thôi nào, cả hai người cũng nên nghỉ ngơi đi chứ, tinh thần có thể mệt mỏi nhưng đừng để thân thể yếu đi, mau đi cùng tôi, bữa ăn hôm nay rất đặc biệt bởi vì Giáo Hoàng cùng với vị Hồng Y Giáo Chủ đầu tiên của Quang Minh Giáo Đình đã trở về!” Vũ Hy nói với vẻ mặt đầy phấn khởi, cậu ta đang thuyết phục hai người chăm sóc cho cơ thể.

“Giáo Hoàng?” Phong Thanh Dương ngạc nhiên thốt ra. Vào thời điểm đặt chân lên Quang Minh Thánh Điện thì ông mới biết thân phận của cậu thanh niên trẻ tuổi tốt bụng, đó là Giáo Hoàng cao quý của một tổ chức khổng lồ là Quang Minh Giáo Đình.

Một tổ chức nắm giữ con đường đi thông đến thế giới khác, có một hệ thống phân chia nghề nghiệp tuyệt vời cùng với những tu sĩ cường đại, ông nhìn thấy rất nhiều tu sĩ Tam Dương kỳ, nửa bước Tứ Dương kỳ đang đi lại ở Giáo Đình, mỗi một người đều mạnh mẽ hơn tu sĩ cùng cấp rất nhiều, vì thân thể đồng tu với linh lực.

Đặc biệt là những Đường Chủ đầy tài giỏi với trình độ cực cao ở trong nghề nghiệp, song song với họ là một vị Hồng Y Giáo Chủ Mặc Hàn bố trí ra một trận pháp cấp bốn đỉnh phong, và ba vị Quân Đoàn Trưởng của Quân Đoàn Gaia đầy sức mạnh và ý chí.

“Giáo Hoàng và Hồng Y Giáo Chủ đầu tiên ư?” Mira ngây người lập lại.

“Đúng vậy.” Vũ Hy cười khẽ.

“Chúng ta đi thôi.” Sau đó cậu ta hối thúc hai người.

Phong Thanh Dương không có lý do gì để từ chối, Mira thì đang làm việc cho Bệnh Viện Trung Tâm, khi làm việc ở đây cô được cấp cho những tài lực phục vụ cho nhóm nghiên cứu do chính cô thành lập.

Thấy Vũ Hy dẫn đường, Phong Thanh Dương nhấc chân theo sau, thế nhưng, khi hai người chưa đi được bao xa thì bọn họ nghe thấy một âm thanh vang lên ở sau lưng.

Vũ Hy, Phong Thanh Dương lập tức quay đầu, vẻ mặt thay đổi đột ngột trở thành hoảng sợ, lo lắng.

“Bác sĩ Mira!!”

“Bác sĩ Mira, cô làm sao vậy?”

Mira đang nằm ở trên nền đá, thân thể cô nóng giống như bị sốt nặng, khuôn mặt xinh đẹp giống như một người mẫu đẳng cấp Thế Giới nay đang tái nhợt không còn một giọt máu.

“Mau đưa cô ấy đến gặp Nguyễn Thanh Đường Chủ!!” Vũ Hy quyết định nhanh chóng, sau đó cậu ta bế Mira lên bằng hai tay rồi chạy một mạch ra khỏi bệnh viện.

Phong Thanh Dương hoảng hốt chạy theo sau, nội tâm thì đang tự trách bản thân quá ích kỷ, vì việc cá nhân làm hại đến một người lương thiện, tốt tính như bác sĩ Mira.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio