Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

chương 780: một bữa tiệc nướng ngoài trời (4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Một nơi nào đó trong Huyễn Linh Chiến Trường.

“Hôm nay các ngươi phải hái đủ hai mươi sáu loại rau xanh, không được lười biếng, làm việc đi!” Vương Tinh vừa hô hào vừa nhìn vào đám phạm nhân mặc đồ sọc trắng đang đứng trước mặt của hắn.

Bọn họ là tội phạm bị phán tội nhốt vào ngục giam hàng chục, hàng trăm năm trời, Vương Tinh đưa bọn họ vào Huyễn Linh Chiến Trường để lao động trồng trọt linh dược cho Giáo Đình và giao nhiệm vụ cho các thành viên của Linh Dược Thánh Điện làm người quản lý phạm nhân, chỉ đạo bọn họ chăm sóc linh dược và các hạng mục công việc khác.

Hiệu quả rất rõ rệt, sản lượng linh dược tăng mạnh, mặc dù các phạm nhân không có đủ trình độ cũng như chuyên môn để bồi dưỡng được các linh dược cấp cao nhưng các linh dược cấp thấp thì thừa sức, với lại, theo thời gian, bọn họ cũng có thể dưỡng dục ra linh dược tốt hơn, ngày sau, khi hết hạn tù thì họ cũng có một tay nghề có thể nuôi sống bản thân, không cần phải đi làm các việc xấu nữa.

“Hôm nay đúng là một ngày đẹp trời!” Vương Tinh cảm thán một câu.

“Điện Chủ, giống lúa mà ngài vừa tạo ra đã thành thục, có thể thu hoạch và kiểm tra chất lượng.” Một thành viên Linh Dược Thánh Điện chạy đến báo cáo.

“Được rồi, chúng ta đi kiểm tra giống lúa mới nào, làm hết việc này các anh em cũng có thể nghỉ ngơi.” Vương Tinh cười gật đầu.

Giống lúa, các loại củ hay một số giống lương thực khác chính là mục tiêu bồi dưỡng hàng đầu của Linh Dược Thánh Điện, bọn họ phải nỗ lực tạo ra giống cây lương thực chất lượng cao mà lại còn có linh khí để người dân sử dụng, lâu ngày thì sẽ tạo ra nhiều lứa trẻ có tư chất tốt, không thể làm qua loa được.

“Bọn họ thật chăm chỉ.” Trong lúc di chuyển đến vùng trồng giống lúa mới, Vương Tinh và một số người khác nhìn thấy các thành viên của Quân Đoàn Gaia đang chiến đấu với một đám quái vật to lớn, họ liền mở lời khen ngợi.

Số lượng thành viên của Quân Đoàn Gaia là mười ngàn người chính thức, bốn ngàn người dự bị.

Các thành viên chính thức đang chinh chiến ở bên ngoài, còn thành viên dự bị thì luyện tập bằng cách chiếm đóng các vùng lãnh thổ của quái vật trong Huyễn Linh Chiến Trường để nhận thêm phần thưởng là tài nguyên tu luyện, còn có luyện tập gian khổ trong Vùng Diễn Luyện, tốc độ tu luyện tăng lên một cách đáng kinh ngạc.

“Nhờ vào họ mà chúng ta mới có đất để trồng linh dược.” Vương Tinh cười nói.

Lúc này, Giáo Đình đã chiếm lấy hơn hai mươi khu vực cấp một, quái vật mạnh nhất là Tam Dương đỉnh phong, đôi khi có một số quái vật khác biệt có thể chiến đấu vượt cấp độ, không kém gì tu sĩ Tứ Dương kỳ, một nơi thích hợp dành cho các thành viên dự bị.

Nếu như các thành viên chính thức tập hợp đầy đủ thì dễ dàng quét sạch luôn cả khu vực cấp hai có quái vật Tứ Dương đỉnh phong, hay thậm chí là khu vực cấp ba có quái vật Ngũ Dương đỉnh phong. Nhưng đáng tiếc, họ đang bận việc ở bên ngoài, không có thời gian để tiến vào Huyễn Linh Chiến Trường.

Mỗi lần chiếm được một khu vực thì các thành viên tham dự sẽ nhận được phần thưởng với giá trị tương đồng với đẳng cấp khu vực mà họ chiếm được.

Mỗi chiếm lấy mười khu vực cùng cấp, Thanh Vũ liền nhận được một đống phần thưởng từ Hệ Thống như Linh Thạch, Thánh Quả, các loại tinh thần ấn ký, thậm chí là cả Thiên Phú Chi Tinh hay các loại phần thưởng quý hiếm khác.

“Không biết ở chỗ sâu kia có loại quái vật gì?” Một người lẩm bẩm, vẻ mặt hiếu kỳ trong khi nhìn vào vùng trời nơi xa xăm của Huyễn Linh Chiến Trường.

Bọn họ từng nghe thấy một số tin tức nhưng không nhìn thấy tận mắt thì cũng không thỏa mãn.

Nghe nói, nơi xa kia có nhiều vùng đất kỳ dị, có vùng đất trọng lực gấp trăm lần, có nơi bị đóng băng hàng trăm ngàn dặm, đi mãi không nhìn thấy điểm cuối, có con sông treo ngang giữa trời, một đống thủy quái tung hoành ngàn dặm, có vùng biển trầm trọng khủng khiếp, một giọt nước biển nặng hơn một tấn, có nơi rung lắc liên tục tựa như cả vùng trời đang bị một bàn tay vô hình nắm lấy rồi giật mạnh không ngừng, có vùng rừng sâu với các loại cổ thụ kỳ quái cao đến cả ngàn km, các sinh vật rừng sâu bí hiểm, có nơi chìm ngập trong biển lửa, có nơi bí ẩn đang chờ người giải khai…

“Một ngày nào đó chúng ta sẽ khám phá hết vùng trời này!” Vương Tinh khẽ nói, mục tiêu của Vương Tinh là mở rộng đất trồng trọt trong Huyễn Linh Chiến Trường, nhưng tốc độ chiếm đóng của Quân Đoàn Gaia khá thấp nên mục tiêu kia còn rất xa.

Huyễn Linh Chiến Trường.

Rừng Thiêng - một trong những vùng đất bị Giáo Đình phát hiện, nó nằm sâu trong Huyễn Linh Chiến Trường, nó rộng lớn tới mức không thể đi hết điểm cuối, dù cho tu sĩ Ngũ Dương kỳ của Giáo Đình cũng không dám xâm nhập quá sâu.

Rất nhiều sinh vật nguy hiểm đang sinh tồn trong khu rừng này, nó yên tĩnh nhưng cũng linh động một cách lạ lùng, trong khu rừng, có quái vật khổng lồ ngang ngược hung tàn, có loài rắn tiềm ẩn trong bóng tối, có sinh vật ngụy trang hoàn hảo, có những loài côn trùng kịch độc nhỏ bé chỉ bằng đầu ngón tay nhưng dư sức giết chết cả tu sĩ Ngũ Dương kỳ trong vòng một cái chớp mắt.

Trong nhiều ngày vừa qua, nơi đây trở thành nơi luyện tập tăng cường của hơn một trăm người.

Bọn họ từng là sát thủ của tổ chức Zero thần bí, nhưng khi Lilith đến gặp gỡ họ và mang theo niềm tin về tương lai tươi sáng, họ đã nhìn thấy ánh rạng đông, họ cam nguyện đánh đổi tất cả chì vì hi vọng rằng họ có thể tự do, không còn bị trói buộc bởi những sợi xiềng xích đeo bám họ từ khi vừa chào đời nữa.

Phốc!

Một bóng đen di chuyển với tốc độ để lại những tàn ảnh bị một cái lưỡi đỏ đậm đâm xuyên, cái bóng đen kia nổ tung thành một làn khói mù chứng tỏ nó chỉ là phân thân, trong khoảnh khắc này, con quái vật giống như con cóc đang ngụy trang thành vỏ cây hiện thân, và đó cũng là lúc nó bị một cây dao găm đâm trúng.

Ầm!!

“A!”

Cây dao găm vừa đâm xuyên lớp da của con cóc thì nó liền nổ tung, khói độc nhanh chóng tràn ra mấy chục mét xung quanh con cóc, một người mặc đồ đen xuất hiện rồi bị sương mù độc bao phủ, máu thịt nhanh chóng bị hòa tan rồi chết thảm, cây cổ thụ cao mấy trăm mét đong đưa vài cái rồi yên tĩnh trở lại, cả khu rừng tĩnh mịt đến quỷ dị như chưa hề có chuyện gì xảy ra.

Khoảng chừng năm phút sau, một con cóc nhỏ nhảy xuống, nó vừa thoát xác để chạy trốn được một mạng, nó rơi vào thời kỳ suy yếu nên cần một nơi để hồi phục, nhưng không ngờ, dù nó rất cẩn thận đi chăng nữa, nó cũng bị vài loài sinh vật dòm ngó.

Phốc!

Một cây kim độc phóng đến từ một nơi nào đó đâm thủng phần đầu con cóc nhỏ. Cây kim kia được bắn ra từ một con nhện trên cao, nó đang ngụy trang thành một miếng lá xanh trên cành, giờ đây nó bị lộ vị trí, nó nhanh chóng phóng tơ đưa con mồi vào miệng nhưng không ngờ lại gặp phải nguy hiểm trí mạng.

Một con giun đất mồm đầy răng nanh ở dưới lòng đất nhô đầu lên, nó phun ra một dung dịch cực lạnh bắn thẳng tới vị trí của con nhện xanh, con nhện liền bị đóng băng rồi rơi xuống mặt đất, con giun nhanh chóng thưởng thức cả hai bữa ăn một cách ngon lành mà không ngờ đến bản thân cũng đã bị coi như con mồi bởi một con quái vật khác…

Lâu lâu, một số quái vật cường hoành bá đạo đi ngang, có quái vật chín đầu toàn thân mọc ra giáp sắt, một tiếng hống hủy diệt mọi vật trong bán kính mấy trăm mét, biến mọi vật thành bụi phấn.

Có quái vật quỷ mị, di chuyển như một bóng đen U Linh cực tốc không để lộ ra âm thanh nào, mỗi lần nó đi qua, rất nhiều quái vật lẫn côn trùng bị nó nuốt chửng mà không thể nào phát giác bản thân đã chết.

Có quái vật là hiện thân cùa cái chết, trên con đường của nó, chẳng một sinh vật nào có thể bảo toàn mạng sống, cái chết tĩnh lặng, quỷ dị và kinh hoàng.

Ở sâu thẳm trong kia, từng tiếng rống kinh hoàng vọng ra, mỗi lần như thế, cả Rừng Thiêng đều không thể bình tĩnh, ngay cả đám độc vật cũng phải tránh lui vào trong hang, không dám hoạt động, đó là các bá chủ của Rừng Thiêng, coi như Tiên Nhân đến đây cũng không đủ cho bọn chúng nhét kẽ răng.

Trong bóng tối, một số bóng người mở mắt, họ lạnh lùng nhìn cảnh tượng thường ngày đang diễn ra trong khu rừng, họ đang quan sát rồi thích nghi với môi trường và trở thành một phần tử của Rừng Thiêng nguy hiểm gần như tử địa.

Ngày đầu tiên, họ chết đến hai trăm lần, thậm chí, họ còn chưa đi vào khu rừng được một km!

Ngày thứ hai, họ chết năm trăm lần!

Ngày thứ bảy, họ chết hai ngàn lần!

Với tinh thần thép của sát thủ được đào tạo từ đỏ, bất nhiêu đó còn chưa đủ để đánh đổ họ, nhất là khi họ đã có một niềm tin vào tương lai, họ phải sống sót, họ sẽ cống hiến cho Giáo Đình, khi tội nghiệt không còn nữa, họ sẽ được tự do!

Để hoàn thành bài huấn luyện đầu tiên, họ phải vượt qua một trăm km trong Rừng Thiêng!

Hôm nay, nhiều ngày đã trôi qua, họ chỉ di chuyển được hơn năm km, nhưng số lần tử vong đã lên đến hàng chục ngàn lần.

Họ ngày càng thành thục, ngày càng mờ nhạt, và ngày càng nguy hiểm…!

Năm km trong Rừng Thiêng, một nơi ngay cả tu sĩ Lục Dương kỳ cũng không dám đặt chân!

Vô thanh vô tức, một nhóm sát thủ khiến cho chúng Tiên quần Ma khủng hoảng đã từ từ bộc lộ tài năng.

[Rừng Thiêng.

Khu vực cấp 10.

Trạng thái: Chưa bị chiếm đóng.]

“Pháp Thần Thánh Môn!”

Năm vầng Mặt Trời treo cao ở sau đầu Thanh Vũ, chúng cùng tỏa sáng như thể đang liên kết với nhau, ngay sau đó, không gian giữa năm vầng Mặt Trời kia rơi chuyển động giống như cánh cửa đang mở ra thế giới khác, một thế giới tràn ngập pháp tắc và ký hiệu huyền diệu, có đủ pháp tắc của năm hệ, chúng là những thứ mà Thanh Vũ đã lĩnh ngộ.

“Rất kỳ diệu, chỉ cần mình dùng ý nghĩ là có thể sử dụng pháp tắc!” Thanh Vũ bình tĩnh nói trong khi tập trung cảm nhận Pháp Thần Thánh Môn.

Thế giới nằm trong Pháp Thần Thánh Môn là thế giới được tạo ra bởi các pháp tắc, ký hiệu của người sử dụng, khi dùng ý nghĩ, chúng sẽ tự động kết hợp với nhau tạo ra pháp thuật tùy theo người sử dụng muốn, pháp tắc càng nhiều, càng huyền diệu thì pháp thuật càng mạnh, tùy vào khả năng của người sử dụng có thể tìm hiểu ra bao nhiêu pháp tắc.

“Pháp tắc à?” Thanh Vũ khẽ nói.

“Mình từng hấp thụ Thủy Tinh Thần Thạch, bên trong nó cũng có một ít pháp tắc.” Thanh Vũ chợt nhớ về Thủy Tinh Thần Thạch bị hắn hấp thụ, Thần Thạch giúp Thanh Vũ sử dụng các năng lượng bên ngoài một cách hiệu quả hơn nhưng bấy nhiêu đó làm sao thể hiện được hết sự thần kỳ của nó?

“Nếu như hòa tan Thủy Tinh Thần Thạch vào Pháp Thần Thánh Môn thì sao?”

Thanh Vũ vừa nghĩ ra ý tưởng này thì hắn liền bắt tay vào làm việc, Thủy Tinh Thần Thạch nằm trong cơ thể của Thanh Vũ, hắn dùng tinh thần tập trung vào nó và đưa nó vào Pháp Thần Thánh Môn, nào ngờ, ý nghĩa vừa nảy sinh thì Thủy Tinh Thần Thạch lập tức bị một trong các vầng Mặt Trời trong cơ thể hấp thụ, nó nhanh chóng hòa tan và biến Tam Dương của Thanh Vũ thành màu xanh lam nước biển.

Cùng lúc này, một vầng Mặt Trời đang tạo ra Pháp Thần Thánh Môn cũng biến thành màu xanh lam đó, chưa ngừng lại, cả cơ thể Thanh Vũ bị một làn nước ấm áp bao phủ, rõ ràng, đó là năng lượng của Thủy Tinh Thần Thạch, nó đang cường hóa cơ thể Thanh Vũ lẫn gia tăng số lượng dự trữ linh khí của Tam Dương lên gấp hai lần không thôi.

“Thánh Long Tỏa Thần!”

Sau khoảng mười phút, Thanh Vũ đứng lên, hắn dùng thử một pháp thuật, Pháp Thần Thánh Môn chuyển động, linh lực trong người Thanh Vũ bị giảm đi, một con Rồng nước phóng ra từ Pháp Thần Thánh Môn, nó đâm thẳng vào một khối đá lớn rồi khóa chặt khối đá kia.

“Thì ra là vậy!” Thanh Vũ cười khẽ.

Thủy Tinh Thần Thạch của Thanh Vũ không có nhiều pháp tắc nên tác dụng của nó không lớn lắm nhưng nếu như Thanh Vũ hấp thụ các loại bảo vật hệ thủy hay tìm hiểu thêm pháp tắc hệ thủy thì sao? Chắc chắn, nó sẽ mạnh hơn nữa và càng ngày càng cường hóa Thanh Vũ.

“Có thể gọi là Thủy Tinh Thần Thể?” Thanh Vũ mỉm cười nghĩ thầm.

“Nếu như mình hấp thụ tất cả Thần Thạch thì sao?”

Một Thủy Tinh Thần Thạch không có nhiều pháp tắc giúp Thanh Vũ mạnh hơn gấp hai lần so với khi trước, nếu như hấp thụ thêm Kim Tinh Thần Thạch, Mộc Tinh Thần Thạch, Hỏa Tinh Thần Thạch, Thổ Tinh Thần Thạch, Băng Tinh Thần Thạch, … Chẳng phải là Thanh Vũ sẽ vô địch cùng cấp?

“Quá khó khăn!” Thanh Vũ liền lắc đầu bác bỏ.

Có rất nhiều khó khăn, không đơn giản như suy nghĩ kia, đầu tiên cần Thần Thạch, thứ hai cần bảo vật cho Thần Thạch hấp thụ, thứ ba cần tìm hiểu pháp tắc trong Thần Thạch mới phát huy được tác dụng, nếu là một người bình thường làm sao có đủ điều kiện thực hiện việc đó?

Ngay cả Thanh Vũ, Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình cũng chưa có đủ tài nguyên để làm nữa. Nhưng ít nhất, đây là bước đầu, để một người bình thường nắm giữ sức mạnh đặc biệt giống như các loại thể chất, đúng vậy, một trăm ngàn điểm tín ngưỡng cố định trên một người, tính thêm đống bảo vật cho Thần Thạch hấp thụ, khoảng chừng mấy triệu điểm tín ngưỡng cố định… Thôi, để các Hồng Y Giáo Chủ tự tìm cách đi.

“Giáo Hoàng, mọi người đang trở về Thập Linh Hỏa Thành, khoảng chừng ít lâu nữa là có thể bắt đầu bữa tiệc.” Mặc Hàn bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng Thanh Vũ.

“Vậy à?” Thanh Vũ gật đầu nói.

“Giáo Hoàng tập trung mọi người trở lại không phải chỉ vì một bữa tiệc phải không?” Mặc Hàn nhẹ giọng hỏi.

“Sao Mặc lão lại nghĩ đến điều đó?” Thanh Vũ cười hỏi.

“Đầu tiên, Giáo Hoàng tham dự Vạn Thú Uyên làm bản thân bị trọng thương, lại còn định ra kỳ hạn một tháng sau sẽ công khai xử quyết Lương Phi Nguyên và Lý Thừa Ngân, việc đó chẳng khác nào cho kẻ địch chuẩn bị một tháng, ngay vào ngày xử quyết, tất cả kẻ địch muốn hủy diệt Giáo Đình sẽ xuất hiện!” Mặc Hàn bình tĩnh phân tích.

“Chính xác là vậy, ta cho bọn chúng một cơ hội tổng tấn công Giáo Đình, một tháng sau, không bàn mà hợp, tất cả kẻ địch sẽ xuất hiện.” Thanh Vũ thản nhiên gật đầu.

Thanh Vũ không rảnh rỗi tới mức đến Vạn Thú Uyên chỉ vì tìm kiếm Vạn Thú Hỏa, Vạn Thú Phong hay Phong Hỏa Linh Tủy, hắn đến đó để hoàn thành nhiệm vụ và đặt ra cho những kẻ địch một kỳ hạn là một tháng, cho phép bọn chúng chuẩn bị tất cả nguồn sức mạnh để tấn công Giáo Đình, và khi đó, Giáo Đình cũng không cần phải bỏ công sức ra tìm kiếm hang ổ của bọn chúng nữa, chỉ cần tiêu diệt bọn chúng, trời quang mây tạnh.

“Vậy ngài triệu tập mọi người là để chuẩn bị đối phó kẻ địch phải không?” Mặc Hàn khẽ hỏi.

“Không! Bọn chúng chỉ là một đám lâu la, không đáng gây sợ, một tháng sau, cũng là lúc Giáo Đình nên quét ngang tất cả! Tín ngưỡng truyền bá Thiên Quy Đảo!” Thanh Vũ chậm rãi cất tiếng nói.

“Thì ra là thế! Một tháng, thời gian để Giáo Đình phát triển!” Mặc Hàn giật mình tỉnh ngộ.

Một tháng, thời gian này không nhiều, nhưng khi ở trong Huyễn Linh Chiến Trường, Giáo Đình sẽ có đến năm mươi tháng, lúc đó tu sĩ Tứ Dương kỳ sẽ như nấm mọc sau mưa, còn có Ngũ Dương kỳ! Khi đấy, Giáo Đình sẽ có đủ nhân lực để quản lý các vùng đất tín ngưỡng mới.

Tại sao Giáo Đình không mở rộng vùng đất tín ngưỡng trong khoảng thời gian qua?

Đó là vì không đủ nhân lực!

Một thế lực một sao có đến mấy chục thành trì, một thành trì cần một Trưởng Thánh Sứ Thần cùng với mấy chục Tín Sứ để vận hành.

Vào lúc này, chỉ cần mười thế lực một sao thôi cũng đủ khiến Giáo Đình không có người rảnh rỗi rồi, không nhìn thấy thế lực do nhóm người Trần Liễu quản lý rất thiếu người giúp việc sao?

Một tháng, thời gian đủ để các thế hệ trẻ mới gia nhập Giáo Đình cũng trưởng thành, ít nhất là Tứ Dương sơ kỳ!

Hắc Tinh bất chợt đi tới từ đằng sau, cậu ta khẽ nói: “Giáo Hoàng, ngài cho gọi tôi phải không?”

Thanh Vũ thản nhiên quay đầu nhìn Hắc Tinh, giọng nói hời hợt: “Đúng vậy, là lúc nên để cậu nắm giữ toàn bộ dòng máu của Thánh Viên!”

“Cậu có đủ tự tin không?”

Hắc Tinh và Mặc Hàn vừa nghe Thanh Vũ nói xong, cả hai đều chấn động trong lòng, nhất là Hắc Tinh, máu trong người cậu ta nóng bỏng hẳn lên. Còn Mặc Hàn thì cảm thấy mừng cho Hắc Tinh, ông vui vì Giáo Đình lại có thêm một trụ cột, ông thừa sức biết rõ Thánh Viên tộc bá đạo cuồng mãnh cỡ nào, tựa như Băng Tinh Thánh Long, một ví dụ không thể tốt hơn nữa, ai có thể chiến thắng Băng Như Lan nếu như không dùng đến vật phẩm trợ giúp là Thánh Vật?

“Tôi có thể vượt qua kiểm tra của Thánh Viên tộc, tuyệt đối là vậy!’ Hắc Tinh nghiêm túc gật đầu.

Mỗi lần đề cao độ tinh khiết của huyết mạch, Hắc Tinh cần phải vượt qua bài kiểm tra của tổ tiên Thánh Viên tộc, nếu như không vượt qua thì chẳng có tư cách sở hữu dòng máu cao quý kia.

“Vậy thì bắt đầu thôi.” Thanh Vũ cười khẽ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio