Quang Minh Giáo Đình tại Tu Chân Thế Giới (Quang Minh Thánh Thổ)

chương 858: thiên văn thần quan

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chính phủ thế giới, Vùng đất tín ngưỡng, Không Vũ Vương Triều.

Quang Minh Thánh Điện, tổng bộ Quang Minh Giáo Đình, nơi được xem là thánh địa không thể xâm phạm, không thể khinh nhờn của những người tin vào ánh sáng của Vị Thần Quang Minh.

Bên trên dòng sông trải dài qua Không Vũ Quốc và nối liền với biển cả vĩ đại Loạn Giới Thâm Hải, một dãy kiến trúc khổng lồ đang trôi nổi giữa bầu trời, ánh sáng màu sáng vàng rực rỡ tô điểm thêm cho các đám mây trắng thêm một màu sắc huy hoàng tuyệt đẹp, khung cảnh giống như chốn thần tiên, vừa thần bí vừa cuốn hút một cách lạ kỳ, lại có thêm sắc thái trang nghiêm khiến con người không dám nghĩ đến điều xấu.

Xung quanh kiến trúc đang bay giữa bầu trời kia là những ngôi nhà đẹp đẽ được xây dựng dựa trên một bản thiết kế huy hoạch rõ ràng, đây là nơi ở của người thân các thành viên trực thuộc Giáo Đình, nơi này có nồng độ năng lượng sơ cấp rất đậm đặc, hiệu quả tu luyện tại đây hơn hẳn nơi khác, không có gì quá bất ngờ về điều đó khi Thác Bản Nguyên Huyết Mạch vẫn đang đổ dòng nước màu tím xuống dòng sông bên dưới và các mạch linh khí vẫn luôn làm tốt nhiệm vụ của chúng.

Hôm nay, một ngày đặc biệt, công trình vĩ đại được khởi công xây dựng bởi Giáo Đình nằm bên cạnh khu dân cư sắp hoàn thành, quy mô của công trình này không lớn cũng không nhỏ, nó là một cái quảng trường bằng đá trắng, bên trên quảng trường có mười hai cây cột đá lớn cao mấy chục mét, vật liệu xây dựng rất đặc biệt, tên gọi của nó là Đá Tự Nhiên Vũ Trụ, tổng lượng vật liệu có giá trị hơn 10 triệu điểm tín ngưỡng cố định và hàng tỷ điểm tín ngưỡng bình thường.

Đá Tự Nhiên Vũ Trụ có một chức năng chính và duy nhất, đó là khuyếch đại và thể hiện đặc tính của những thứ khác được đặt bên trên đó như là các loại Thần Thạch, các loại bảo vật của thế giới tu sĩ hay thậm chí là tinh thể tiến hóa chứa dị năng hoặc tinh thể hắc ám, bất kỳ thứ gì nằm trong tự nhiên, nằm trong vũ trụ đều có quyền thể hiện bản thân chúng khi chúng nằm ở trên Đá Tự Nhiên Vũ Trụ.

Cũng vì thế, tên gọi chính thức của công trình Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch này là “Mười hai sắc thái của vũ trụ”!

Hiển nhiên rằng, thứ được đặt bên trên mười hai cây cột đá cực kỳ quý giá kia chính là các loại Thần Thạch, thứ nằm bên dưới quảng trường không gì khác ngoài các mạch linh khí.

Vào sáng sớm tinh mơ, khi mà các công nhân công trình vẫn còn đang thu dọn thiết bị, Giáo Hoàng của Quang Minh Giáo Đình, Trần Thanh Vũ và Điện Chủ của Trận Pháp Thánh Điện, Mặc Hàn đã có mặt ở đây, hai người đang đứng giữa trời cao, họ đưa mắt nhìn lướt xuống công trình vĩ đại sẽ khắc sâu dấu ấn của nó vào lịch sử.

“Giáo Hoàng, chỉ còn thiếu một bước nữa là công trình này hoàn thành.” Mặc Hàn thản nhiên nói ra, ông đang trong Bộ Tổng tham mưu chỉ huy chiến dịch của Chính phủ thế giới nên người đang ở đây chỉ là một phân thân tạo ra từ Hắc Ảnh Phân Thân Thuật, ông là người quản lý xây dựng công trình nên muốn tận mắt nhìn nó hoàn thành một cách mỹ mãn.

“Chúng ta bỏ ra rất nhiều tài nguyên để xây dựng nó, hi vọng rằng nó sẽ không khiến chúng ta thất vọng!” Mặc Hàn nói bằng nét mặt cảm khái.

Thanh Vũ chậm rãi cất tiếng nói: “Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch này hoạt động theo tình trạng thực tế, Thần Thạch chứa càng nhiều quy luật vũ trụ mà tu sĩ gọi là pháp tắc thì hiệu quả của nó càng lớn, việc chúng ta cần làm để nâng cấp nó là tìm kiếm các loại bảo vật tự nhiên để cho Thần Thạch phân giải lấy quy tắc tự nhiên bên trong, nhưng bảo vật thuộc hàng vật phẩm quý giá bậc nhất trong bất kỳ thế giới nào, vì vậy số tài nguyên chúng ta bỏ ra để xây nên nó chẳng đáng giá là bao.”

Bảo vật được sinh ra và nuôi dưỡng bởi một hoàn cảnh tự nhiên nào đó, nó chứa đựng nhiều quy luật của vũ trụ, Thần Thạch sẽ phân giải bảo vật để lấy quy luật kia rồi thể hiện nó ra như một vật phẩm bày trí để cho tu sĩ có thể tìm hiểu quy luật, pháp tắc một cách dễ dàng nhất.

Người ta có thể tìm kiếm một điều kiện, hoàn cảnh tự nhiên tốt nào đó để tiến hành bồi dưỡng bảo vật hay thậm chí là nhân giống ra thêm nhiều bảo vật nữa, nơi càng tốt thì tốc độ phát triển của bảo vật càng nhanh.

Giống như các loại lửa mạnh mẽ, khi đặt chúng vào nơi phù hợp thì đến một thời điểm nào đó người ta có thể tiến hành phân tách nó ra lấy các hạt giống lửa yếu hơn rồi tiếp tục bồi dưỡng, đây là cách các thế lực lớn thường làm để tích trữ tài nguyên, nếu không thì họ lấy đâu ra nhiều bảo vật làm phần thưởng cho những người tài giỏi, người có cống hiến lớn chứ?

Trong thời gian qua, Giáo Đình thu mua một số loại bảo vật cấp thấp, sau đó đưa chúng cho Thần Thạch phân giải, mỗi một loại bảo vật có thể phân giải nhiều lần vì chúng có thể sống trong hoàn cảnh gần giống nhau nhưng lại khác về pháp tắc.

Bên cạnh việc tích lũy số lượng quy luật vũ trụ cho Thần Thạch thì Giáo Đình còn đang tìm kiếm khai thác các mạch linh khí hoang dại nhờ vào Đội Tầm Bảo do Nguyệt Bảo dẫn đầu, thành viên chủ chốt là các Tầm Linh Thử được cứu về bởi Giáo Đình hoặc Nguyệt Bảo tự mình đi thuyết phục các Tầm Linh Thử đơn độc bên trong các khu rừng.

Bọn họ khá nhút nhát vì rất thường hay bị các chủng tộc khác săn lùng gắt gao, tài năng bẩm sinh là tìm kiếm mỏ linh thạch, mạch linh khí của Tầm Linh Thử vừa là niềm tự hào nhưng cũng vừa là thảm họa đối với cả chủng tộc. Tầm Linh Thử càng mạnh thì có thể tìm kiếm ở khoảng cách càng xa và càng chính xác, linh khí có mặt khắp mọi nơi, việc tìm kiếm một mỏ linh thạch, mạch linh khí giữa thiên nhiên rộng lớn là một công việc cực khó ngay cả đối với Tầm Linh Thử.

Thanh Vũ đang có mười một trên mười hai loại Thần Thạch tự nhiên cụ thể là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Băng, Lôi, Phong, Quang, Ám và Không Gian, thiếu Thời Gian Thần Thạch.

Ngoài các loại tự nhiên đó, còn có ba loại Thần Thạch nữa là Hồn Tinh Thần Thạch, Thể Tinh Thần Thạch, cuối cùng là Tâm Tinh Thần Thạch, ba loại Thần Thạch đại diện cho linh hồn, thân thể và ý chí của một sinh vật sống, tác dụng của chúng không thể hiện ra ngoài giống như mười hai loại tự nhiên kia mà có tác dụng trực tiếp đối với người dung hợp với Thần Thạch, tạm thời Thanh Vũ chưa có loại nào trong ba loại trên nên hắn cũng không biết rõ hiệu quả này cho lắm.

Thần Thạch cùng loại có thể chia sẻ quy luật vũ trụ cho nhau nên bất kỳ Thần Thạch nào trong Giáo Đình đều có tác dụng giống như nhau, có cùng số lượng pháp tắc.

Thanh Vũ lấy ra mười một loại Thần Thạch, chúng phát ra ánh sáng tuyệt đẹp trong lúc di chuyển xung quanh Thanh Vũ, trong đó Thủy Tinh Thần Thạch và Hỏa Tinh Thần Thạch có số lượng pháp tắc nhiều nhất, hơn một ngàn pháp tắc, số Thần Thạch còn lại chỉ có vài trăm là nhiều.

Mặc Hàn nhìn thấy các loại Thần Thạch thì ông cũng không khỏi xao xuyến dù cho ông nhìn thấy chúng rất nhiều lần vào mỗi khi ông đi tìm hiểu thêm pháp tắc trong Huyễn Linh Chiến Trường. Không một người tu luyện nào đủ sức kháng lại cám dỗ tìm hiểu chân lý vũ trụ, càng tìm hiểu nhiều thì họ càng mạnh mẽ hơn.

Nhất là khi hấp thụ một Thần Thạch vào cơ thể thì hiệu quả rõ rệt hơn hẳn, 10 pháp tắc giúp người tu luyện gia tăng khả năng chiến đấu lên gấp hai lần, 100 pháp tắc là ba lần, 1.000 pháp tắc là bốn lần, 10.000 pháp tắc là năm lần, giá trị một Thần Thạch không đổi, 100.000 điểm tín ngưỡng cố định hoặc có thể nhận lấy ở đấu trường Chiến Thần Vinh Quang, hay khai thác ở một nơi nào đó trong vũ trụ nhờ vào vận may.

Thanh Vũ bình tĩnh khoát tay điều khiển mười một Thần Thạch bay về phía đỉnh của các cột đá cao hơn 50 mét, ngay khi chúng vừa vào đúng vị trí thì chúng liền kết nối thành một thể với Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch và phóng ra những cột sáng to lớn lên bầu trời, những người dân xung quanh liền bị thu hút bởi hiện tượng kỳ lạ này, họ ngẩng cao đầu nhìn lên vùng trời với vẻ mặt ngạc nhiên.

Một giọng nói máy móc chợt vang lên bên tai Thanh Vũ: “Chúc mừng ký chủ xây dựng thành công công trình Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch.”

“Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch có các quyền năng bao gồm:

Một, điều khiển tự nhiên, thời tiết, thiên tượng, nồng độ linh khí của các vùng trong Quang Minh Thánh Thổ, có khả năng dự báo trước thảm họa thiên nhiên.

Hai, tăng tốc độ tu luyện cho toàn bộ sinh linh có trí khôn.

Ba, tăng tốc độ tu luyện cho sinh không có trí khôn như hung thú, thực vật.

Bốn, cho phép tạo ra, cải tạo địa hình, điều kiện tự nhiên ở bất kỳ nơi nào trong Quang Minh Thánh Thổ, gia tăng tỷ lệ xuất hiện các mạch linh khí, mỏ khoáng thạch, mỏ linh thạch, các loại bảo vật.

Năm, tăng tỷ lệ xuất hiện các loại sức mạnh đặc biệt cho toàn bộ sinh linh bao gồm hung thú, thực vật.

Sáu, tăng cao tỷ lệ xuất hiện Linh Hồn Của Tự Nhiên.

Bảy, tăng khả năng chiến đấu cho toàn bộ người tu luyện Quang Minh Thánh Điển, Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ trong phạm vi Quang Minh Thánh Thổ lên 10%.

Tám, giảm khả năng chiến đấu của toàn bộ sinh vật tà ác trong phạm vi Quang Minh Thánh Thổ xuống 10%.

Chín, tăng cao tốc độ học tập các loại nghề nghiệp cho toàn bộ sinh linh lên 10%.”

“Nhắc nhở: Toàn bộ hiệu quả nhiều hay ít tùy thuộc vào số lượng pháp tắc, nồng độ năng lượng được tích trữ trong Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch.”

“Nhắc nhở nhỏ: Cần có người giám sát và điều khiển Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch để sử dụng quyền năng sao cho hiệu quả nhất.”

“Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ Chế tạo Thần Thổ, nhiệm vụ chi nhánh, Xây dựng công trình Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch.”

“Phần thưởng: 5 tỷ điểm tín ngưỡng, 50 pháp tắc cho mười hai loại Thần Thạch, 10 Địa Mạch cao cấp, 1 Thiên Mạch sơ cấp.”

Thanh Vũ vừa kiểm tra quyền năng của công trình mới này cũng như phần thưởng từ nhiệm vụ của Hệ Thống xong thì hắn cảm nhận được một vài người đang đến gần đây, một người là Ngọc Trang.

“Ngọc Trang Thánh Giả, cô cũng hứng thú với công trình này ư?” Mặc Hàn cười hỏi.

“Tôi nghe nói đây là một công trình lớn do chính Mặc Hàn Giáo Chủ phụ trách, nó liên quan mật thiết với các loại Thần Thạch nên tôi muốn nhìn xem nó trông như thế nào.” Ngọc Trang mỉm cười trả lời, cô đang mặc một bộ váy dài theo kiểu cổ điển phương tây, một món quà mà Công Chúa Fiona dành tặng cho Ngọc Trang vì những đóng góp to lớn của Ngọc Trang đối với Liên Bang Gaia hay cả tây châu của Hành Tinh Gaia.

Tiêu Mị, Dương Khả đang đi cùng Ngọc Trang, và hiển nhiên rồi, làm sao thiếu một con rùa tím đang ngáp dài ở trên vai của Tiêu Mị chứ?

“Mặc Hàn Giáo Chủ, Giáo Hoàng.” Tiêu Mị, Dương Khả nhẹ giọng chào hỏi.

Thiên Hoàng Quy chớp chớp đôi mắt rùa nhỏ tập trung vào công trình to lớn phía dưới, nó sửng sốt khi nhìn thấy các Thần Thạch đang tỏa sáng hơn bao giờ hết, Thiên Hoàng Quy cũng từng nhìn trực tiếp Thần Thạch rồi, nhưng lần này, nhờ vào hiệu quả của công trình bên dưới mà các Thần Thạch đang thể hiện ra pháp tắc một cách cụ thể nhất, ai cũng có thể nhìn thấy một cách đơn giản.

“Thật kỳ lạ!” Thiên Hoàng Quy lẩm bẩm vài tiếng rồi nhắm mắt, một tồn tại từng đứng sừng sững trên đỉnh cao của thế giới như nó chẳng có một chút ham muốn nhìn các loại pháp tắc này, nó chỉ có một chút hứng thú với công trình và bản thân các loại Thần Thạch mà thôi.

“Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch có một số quyền năng như…”

Thanh Vũ vừa giải thích về công trình vừa lấy toàn bộ mạch linh khí của Giáo Đình từ trước đến giờ ra rồi chuyển chúng vào bên dưới quảng trường, kích cỡ của mỗi một loại mạch linh khí rất khác nhau, Linh Mạch nhỏ nhất như một con rắn dài vài mét, Địa Mạch thì như một con quái vật dài mấy chục mét, Thiên Mạch trông như một con rồng lớn với cơ thể dài hơn cả ngàn mét.

Tổng cộng hơn hai mươi Địa Mạch cao cấp, một Thiên Mạch sơ cấp cùng vài chục Linh Mạch nhỏ khác, tất cả chúng nằm yên bên dưới, chúng liên kết làm một với Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch, người điều khiển có thể phân chia nồng độ linh khí trong thánh thổ nhưng không thể vượt qua tổng lượng linh khí phun trào ra bởi các mạch linh khí nằm dưới này.

Sau khi làm xong, Thanh Vũ thản nhiên nói ra: “Tác dụng của công trình này rất quan trọng, cần có một người thích hợp để quản lý hoạt động của nó, Ngọc Trang, có đề nghị gì không?”

Ngọc Trang vừa suy nghĩ vừa đưa tay ra phía trước, cô đang tập trung vào Quang Tinh Thần Thạch, bỗng nhiên Ngọc Trang tỏa ra ánh sáng hoàng kim rực rỡ phủ lên cả một vùng trời lớn, Quang Tinh Thần Thạch nhận thêm rất nhiều pháp tắc hệ quang từ Ngọc Trang.

Ngọc Trang nói khẽ: “Một công trình như vậy thích hợp với một người nào có khả năng liên quan tới tự nhiên.”

“Tiêu Mị là nhân tuyển thích hợp nhất.” Thiên Hoàng Quy bỗng dưng nói ra.

Tiêu Mị nghe vậy thì cô liền ngạc nhiên, Dương Khả đứng cạnh bên nói: “Thiên Sinh Mị Thể cho phép Tiêu Mị có thể điều khiển vận luật trời đất, vì thế tôi cũng nghĩ rằng Tiêu Mị là người hợp với vị trí quản lý công trình này.”

“Tiêu Mị đúng là người tốt nhất trong Giáo Đình.” Mặc Hàn từ tốn gật đầu trong khi nói.

“Tiêu Mị, cô nghĩ sao về vị trí này?” Thanh Vũ cười hỏi.

“Thưa Giáo Hoàng, tôi cảm thấy bản thân không đủ khả năng để nhận vị trí quan trọng này…” Tiêu Mị rụt rè nói, ánh mắt của cô lướt xuống Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch rồi thu lại vì không đủ tự tin, đây là công trình có tầm ảnh hưởng đến cả vùng đất tín ngưỡng, hậu quả sẽ rất nặng nề nếu như Tiêu Mị làm sai.

Ngọc Trang lên tiếng khuyên bảo: “Ngay cả ông rùa tím cũng nghĩ rằng em là người tốt nhất trong cả Giáo Đình, vậy tại sao em còn nghi ngờ bản thân mình chứ?”

Tiêu Mị ấp úng nói: “Nhưng mà…”

Thanh Vũ nhanh chóng nói ra: “Vậy quyết định như thế, Tiêu Mị sẽ là người quản lý công trình này.”

“Nhưng một Tiêu Mị thì sẽ không thể lo xuể nên Giáo Đình sẽ tuyển chọn một nhóm người đến giúp đỡ.”

“Em sẽ cố gắng hết mình…!” Tiêu Mị đành phải đồng ý, mọi người đều tin tưởng vào cô, cho nên cô không muốn làm họ thất vọng, đây là cơ hội để Tiêu Mị thử thách bản thân, góp phần đóng góp xây dựng Giáo Đình, cô không muốn làm một cô bé chỉ biết đi theo sau Ngọc Trang và Dương Khả nữa.

Mặc Hàn tiếp tục đưa ra ý kiến: “Giáo Hoàng, tính cách Tiêu Mị ôn hòa, không thích tranh đấu, tôi nghĩ rằng chúng ta nên có thêm một người nữa để dùng Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch để tấn công hay phòng thủ trước kẻ địch xâm phạm, người thích hợp thứ hai là Đỗ Kiến Huy.”

“Đỗ Kiến Huy à? Thiên Sát Cô Tinh giúp cậu ta sử dụng chú thuật mạnh mẽ hơn Chú Sư bình thường, nếu như kết hợp với khả năng điều khiển thiên tượng của Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch thì chuyện gì sẽ xảy ra? Đó là một điều rất đáng để mong đợi!” Thanh Vũ điềm tĩnh nói ra, sau đó hắn phất tay một cái tạo ra một cổng không gian nhỏ màu đen, một người thanh niên trẻ mơ màng đi ra từ cánh cổng đó.

Mặc Hàn nhận ra ngay, ông ta thầm nghĩ: “Giáo Hoàng vừa dùng đến pháp tắc không gian từ Không Gian Thần Thạch.”

“Đỗ Kiến Huy, cậu nghĩ sao về việc hỗ trợ Tiêu Mị điều khiển Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch?” Thanh Vũ chậm rãi hỏi.

Đỗ Kiến Huy ngây người trong giây lát vì nhìn thấy những nhân vật lớn của Giáo Đình, vài giây trước thôi, cậu ta đang ngồi nghiên cứu quyển sách chú thuật lấy từ kho chứa của Lê Trường Tôn thì một cánh cổng đen ngòm bỗng nhiên hiện ra rồi hút lấy cậu ta bay vào bên trong, sau đó cậu ta đứng ở đây.

“Tôi có thể từ chối sao?” Đỗ Kiến Huy thấp thỏm hỏi.

“Không thể từ chối.” Thanh Vũ cười đáp.

“Vậy thì ngài còn hỏi tôi làm gì?” Đỗ Kiến Huy muốn khóc rống lên.

“Ta thông báo cho cậu một tiếng, thôi được rồi, trở về đi.” Thanh Vũ nhàn nhạt nói rồi phất tay, một cánh cổng không gian đen bay tới nuốt chửng Đỗ Kiến Huy, cậu ta té ngã ở chỗ cũ trong Quang Minh Thánh Điện, gương mặt tỏ ra bất lực.

Thanh Vũ điều khiển Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch, mười một Thần Thạch liền tỏa sáng mạnh mẽ hơn nữa, sau đó toàn bộ ánh sáng ngưng tụ tại một điểm rồi tạo ra một chiếc nhẫn nhiều màu sắc, đây là vật phẩm giống như chìa khóa của công trình này.

Tiêu Mị nhận lấy chiếc nhẫn nhiều màu, một lần nữa, cô chân thành nói như thể một lời thề trịnh trọng, cũng là một lời tự nhủ gia tăng dũng khí cho bản thân cô: “Tôi sẽ cố gắng hết mình!”

“Rất tốt!” Thanh Vũ cười khẽ.

“Chúc mừng Tiêu Mị!!” Dương Khả vui vẻ nói.

“Đừng cố gắng quá sức.” Ngọc Trang nhẹ nhàng nói.

“Cứ làm tốt trong bổn phận của mình là được.” Mặc Hàn cười nói.

“Chúng ta nên đặt một cái tên cho chức vị này nhỉ?” Dương Khả hào hứng nói.

“Nên gọi nó là Đài Thiên Văn, người làm việc gọi là Nhà thiên văn của Giáo Đình, còn người quản lý nên được gọi là Thiên Văn Thần Quan.” Ngọc Trang nhẹ nhàng nói.

“Đó là một cái tên tốt.” Mặc Hàn cười gật đầu.

“Vậy thì quyết định như thế đi.” Thanh Vũ dõng dạc nói.

“Công việc đầu tiên của Tiêu Mị là hãy làm quen với công trình này.”

Tiêu Mị liền mang chiếc nhẫn nhiều màu, cô đến gần Pháp Đồ Liên Kết Thần Thạch để tự mình cảm nhận sợi dây liên kết giữa cô và công trình.

Trong lúc đó, Thanh Vũ, Ngọc Trang và Mặc Hàn có một cuộc trò chuyện nhỏ.

“Mặc lão, vấn đề tu sĩ cảnh giới Thất Dương kỳ có thể di chuyển xuyên qua bán không gian rất đáng lo ngại, ông hãy tìm hiểu về pháp tắc hệ không gian và nhanh chóng xây dựng một trận pháp bảo vệ củng cố không gian.”

“Vâng thưa Giáo Hoàng!” Mặc Hàn khẽ đáp.

Tu sĩ Thất Dương kỳ có thể dùng cách đi xuyên qua bán không gian để tập kích Giáo Đình, gây ra nhiều thiệt hại rồi bỏ chạy mất bóng, nhưng việc di chuyển giữa bán không gian cũng rất nguy hiểm, tu sĩ cần có tọa độ nhất định, nó giống như một ngọn đèn hải đăng chỉ dẫn tàu thuyền trên biển đến đất liền vậy, dù sao đi chăng nữa, Giáo Đình cần có một biện pháp phòng thủ trước.

“Ngọc Trang, vấn đề Nô Lệ Điện sao rồi?” Thanh Vũ bình tĩnh hỏi.

“Nhờ vào nội gián của chúng ta trong Nô Lệ Điện, toàn bộ Thái Dương Thần Vệ đều đã chuẩn bị sẵn sàng, chúng ta có thể tiến hành thực hiện kế hoạch đó vào bất cứ lúc nào.” Ngọc Trang thản nhiên trả lời.

Thanh Vũ khẽ nói: “Hai ngày nữa Công Chúa Fiona sẽ lên đường đến gặp gỡ Đại Đế Phương Bắc, sau khi giải quyết xong chuyện đó thì chúng ta sẽ bắt đầu kế hoạch, hãy thông báo cho mọi người biết để chuẩn bị cho thật tốt.”

“Chúng ta bắt buộc phải giải quyết Nô Lệ Điện!”

“Lần này, Thái Dương Thần Vệ sẽ điều động những người mạnh nhất!” Ngọc Trang điềm tĩnh nói ra.

Thanh Vũ, Mặc Hàn không hề nghi ngờ Thái Dương Thần Vệ có hoàn thành kế hoạch này hay không, kết quả đã được định ra kể từ khi Ngọc Trang quyết định gọi những Thái Dương Thần Vệ mạnh nhất tham gia thực hiện kế hoạch.

Thập Bát Thánh Dương, Cửu Đại Thần Nhật!

Những người đó được xem là tượng đài không thể bị đánh đổ bởi bất kỳ kẻ thù tàn ác nào!

“Hửm?” Thanh Vũ bất ngờ nhận một tin nhắn từ Diêu Hạo.

“Tạm thời cứ như thế đi, tạm biệt!”

Thanh Vũ vẫy tay chào sau khi đọc xong tin nhắn, hắn bước vào một cánh cổng không gian trở về tổng bộ.

Mặc Hàn, Ngọc Trang cũng biết lý do tại sao Thanh Vũ lại đi vội, có một vị khách không mời vừa đến tổng bộ muốn gặp gỡ Giáo Hoàng.

“Nếu có chuyện gì cần tôi giúp đỡ cứ việc liên hệ với tôi, còn bây giờ thì tạm biệt Ngọc Trang Thánh Giả.” Mặc Hàn thản nhiên nói.

“Tạm biệt Mặc Hàn Giáo Chủ.” Ngọc Trang nhẹ giọng nói ra.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio