Cứ như vậy hai tháng sau hắn vẫn dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cùng Lục sư nương, tập luyện cùng sư phụ rãnh rỗi thì cùng với các sư nương vào trấn nhỏ gần đó dạo chơi,tối về lại vào huyễn mộng tìm hiểu y thuật. Hiện giờ hắn tu vi đã là luyện cốt sơ kì chuẩn bị đột phá. Sáng nay giống như mọi ngày hắn đang cùng sư phụ tập luyện luyện thể quyền. Lúc này ngoại hình hắn có nhiều biến đổi. Làn da trắng mịn hồng hào trước kia đã chuyển sang màu ngăm ngăm rắn trắc, các khối cơ bắt đầu hình thành. Thân thể hắn đã cao lên ko ít. Lúc này hắn vừa tập xong luyện thể quyền thì hệ thống vang lên âm thanh
Binh chúc mừng kí chủ hoàn thành nhiệm vụ cấp F tập lần luyện thể quyền nhận được exp TDB.
Binh chúc mừng kí chủ tăng cấp thưởng exp, TDB
Tên: Trần Ngọc Quang
Chức nghiệp: đầu bếp lv( /k)
Tu vi: luyện cốt trung kì (/k)
Công pháp: luyện thể quyền lv ( /)
Thấy hắn đột phá sư phụ hắn tuy bất ngờ nhưng chỉ thoáng qua thôi chứ không có há hốc biểu tình như trước đây vì theo hắn đột phá tốc độ đã là chuyện thường ngày ở huyện rồi. Sau khi hắn bình ổn lại sư phụ hắn ném cho hắn một cây kiếm tre và nói:
-Quang nhi con có thắc mắc tại sao từ trước tới giờ ta ko dạy con kiếm thuật ko?
Nghe sư phụ hỏi hắn cũng khá hiếu kì nhưng cũng ko có hỏi vì hắn biết sư phụ đối với hắn dạy hắn là có lý do và cũng ko hướng hắn có gì ko tốt. Nay sư phụ hỏi hắn cũng chỉ hiếu kì một chút chứ cũng ko có gì bất mãn:
-Tại sao ạ
Nghe thấy hắn trả lời khá bình tĩnh Sở Chính Long rất hài lòng với thái độ của hắn.Vừa vuốt ve mấy sợi râu mới mọc hắn tiếp tục:
-Quang nhi ta để con rèn luyện thể lực trước vì tu kiếm cũng cần có cường đại thân thể vì vậy ta trước để con tiến vào luyện cốt trung kì có căn cơ ổn định sẽ dậy con dụng kiếm. Tu kiếm trước tiên cần học là cánh dùng kiếm. Các kĩ năng cơ bản như xuất kiếm, đâm,chém, bổ,lướt, đỡ kiếm cần phải luyện cho thật nhanh chuẩn mạnh vì chúng chính là nền móng cho kiếm đạo. Mà một ngôi nhà có móng càng vững chắc thì càng có thể xây cao. Bởi vậy từ hôm nay ngoài rèn luyện thể lực con sẽ phải tập thêm cách sử dụng kiếm. Trước tiên là xuất kiếm.
Vừa nói sư phụ hắn lấy từ trong không gian giới chỉ ra một cặp cương kiếm rồi ném cho hắn một thanh. Cấm kiếm trong tay sư phụ hắn xuất một kiếm nhanh rứt khoát và ko một tiếng ngân. Sau khi nhìn sư phụ xuất kiếm hắn thấy mình như cảm ngộ được điều gì đó nhưng rất mờ nhạt. Nhìn thấy biểu tình của hắn sư phụ hắn mỉm cười hài lòng rồi vỗ vai hắn nói:
- cứ từ từ cảm nhận ko cần bức ép bản thân điều gì tới nó sẽ tới ko cần vội vã. Nào con cũng thử một lần xem sao.
Nghe sư phụ nhắc nhở hắn cũng bình tĩnh hơn. Tay nắm chắc chuôi kiếm hắn dùng lực kéo thanh kiếm ra khỏi vỏ. Xoẹt một tiếng lưỡi kiếm rời khỏi vỏ nhưng nếu so với sư phụ hắn thì tốc độ xuất kiếm của hắn chậm hơn nhiều với lại khi rút được một nửa thì hắn phải điều chỉnh lại một chút rồi mới có thể rút thanh kiếm ra khỏi vỏ vì tay hắn quá ngắn mà trong tay hắn lại là một thanh trường kiếm. Nhìn thấy cảnh ấy sư phụ hắn mới vỗ lên chán và nói:
- Ôi trời ta quên mất con vẫn nhỏ làm sao có thể sử dụng trường kiếm chứ. Nào đổi đổi một thanh khác. Mau đưa ta ta đổi cho con thanh đoản kiếm rồi làm lại.
Nói rồi hắn được sư phụ đổi cho một thanh đoản kiếm phù hợp với cơ thể nhỏ bé của mình. Cầm thanh kiếm trong tay hắn súc thế và Xoẹt một tiếng lần thứ hai hắn xuất kiếm. Lần này hắn xuất kiếm khá thuận lợi, tốc độ đã tốt hơn rất nhiều. Sau khi thử xuất kiếm sư phụ hắn cũng chỉ hắn các kĩ thuật khác như đâm, chém,bổ, đỡ, lướt rồi cho hắn tự tập luyện. Theo sư phụ hắn bảo thì sư phụ hắn chỉ là người gợi mở còn việc khác thì hắn phải tự mình cảm nhận vì kiếm tu phải dựa vào lĩnh ngộ của chính bản thân mình với kiếm.