Quay Về Quá Khứ

chương 40

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Người Sói, sau khi Bộ Pháp Thuật thành lập, được liệt vào thứ hạng XXXXX của các sinh vật pháp thuật, cũng chính là cấp bậc có thể sát hại phù thủy, hơn nữa còn không thể thuần dưỡng.

Mà trong một trang của quyển sách “Sinh vật thần kì ở nơi nào” có nói về Người Sói lai, họ chỉ biến thân một tháng một lần vào đêm trăng tròn, từ một người bình thường có lý trí biến thành dã thú không hung tàn. Người Sói thuần chủng có thể tùy ý biến thân, chúng hung ác khó thông hiểu ngôn ngữ. Người Sói gần như là động vật thần kỳ độc nhất vô nhị, nó thích lựa chọn con mồi là người hơn so với bất luận chủng loại con mồi khác.

Ở ngàn năm trước, thời đại này không có quyển sách “Sinh vật thần kì ở nơi nào”, nhưng phù thủy thời đại này hiểu biết về Người Sói không kém so với người đời sau, đây là bài học mà rất nhiều phù thủy đã dùng xương máu tổng kết ra.

Snape và Salazar bỏ qua lời nói vô tâm mang đến đủ loại cảm giác quái dị của Godric, mọi người cùng nhau nghĩ cách ứng phó với số lượng Người Sói vượt quá dự tính.

Bởi vì Người Sói thuần chủng rất khinh thường Người Sói lai, bởi vì Người Sói lai càng giống người, cho nên hơn phân nửa đều đã trà trộn giữa người thường hoặc là phù thủy. Mà Người Sói thuần chủng lại tụ tập thành những bộ tộc lớn nhỏ không đồng nhất.

Bộ tộc Người Sói dưới chân núi này tất nhiên đều là Người Sói thuần chủng tạo thành, chúng thiên tính hung tàn, là kẻ thù rất tàn bạo, bởi vì tốc độ tấn công của chúng rất nhanh, hơn nữa khứu giác bén nhạy, khiến chúng càng nguy hiểm. Có thể nói Người Sói là đồ tể và đao phủ trời sinh, đối mặt bọn chúng, Muggle và phù thủy chính là nai tơ đợi làm thịt.

Trải qua thảo luận, cuối cùng mọi người quyết định Godric sẽ biến hình đi thu hút Người Sói, tiếp theo Salazar và Snape nhân cơ hội cứu Vampire bị giam giữ, sau đó tập trung lại rồi cùng nhau thoát ra.

“Nhiệm vụ này chỉ có tớ có thể hoàn thành, ai bảo các cậu không có hình thái Animagus, ha ha.” Godric đắc ý cười to.

Salazar từ chối cho ý kiến, y hoàn toàn không có hứng thú với việc biến mình thành động vật không thể sử dụng pháp thuật, như vậy không có cảm giác an toàn. Mà Snape thì quyết tâm trở về sẽ lén luyện tập biến thành Animagus. Ở ngàn năm sau bởi vì bốn tên đạo tặc kia, Snape vẫn luôn do dự luyện tập pháp thuật này. Nhưng hiện tại, anh lại muốn học. Anh nhận ra trong bốn nhà sáng lập có ba người đã học pháp thuật này, mà động vật ba người bọn họ biến thân thành lại giống y như biểu tượng Nhà do họ sáng lập. Bởi vậy Snape tin sớm muộn gì sẽ có một ngày Salazar cũng dùng pháp thuật ấy.

Nguyên nhân chính thúc đẩy anh học tập pháp thuật này là có một lần Snape nhìn thấy hai đứa con trưởng thành sớm của mình lại biểu hiện ra vẻ ngây thơ hồn nhiên nên có khi chơi đùa cùng Godric biến thân sư tử. Không biết từ lúc nào, Snape đã dần hướng tới con đường trở thành một người cha tốt, mà vừa đi đã không thể quay đầu. Hôm nay lại thấy bộ dáng chân thối đắc ý của Godric càng kích thích nhiệt tình học tập của anh.

Tuy rằng sức chiến đấu của Vampire bị Người Sói bắt được khẳng định sẽ không quá mạnh, nhưng tốt xấu gì cũng miễn cưỡng được tính là có sức chiến đấu, cho nên bọn họ quyết định thời gian lẻn vào là buổi tối, thời điểm này Người Sói đều ở nhà ăn cơm, khi đó Người Sói ít tập trung hơn, mà ban đêm cũng có thể phát huy thực lực của Vampire.

Trước khi xuất phát, Snape ném cho Salazar và Godric mỗi người mấy lọ thuốc nhỏ. Nhìn Godric luống cuống cầm lọ độc dược, Snape đắc ý cong khóe miệng, “Một lọ là che dấu mùi trên người, dù sao thứ chúng ta phải đối mặt chính là họ hàng gần của chó đần. Một lọ khác là Dược tăng tốc, có thể giúp hành động nhanh nhẹn hơn, để tránh hai người không cẩn thận bị móng vuốt, răng nanh Người Sói quẹt trúng, tôi nghĩ Rowena và Helga sẽ không muốn thấy hai tên chó trông cửa tru lên vào đêm trăng tròn đâu. Còn lại chính là thuốc giải độc và Dược bổ máu còn có cả Dược bổ sung pháp lực, tôi nghĩ lấy đầu óc coi như đầy đủ của hai người thì nên biết khi nào cần dùng…”

“Độc dược xuất ra từ tay Severus, chính là độc dược ngay cả Rowena cũng phải khen ngợi.” Godric mở lọ độc dược dược che dấu mùi, để sát vào dưới mũi ngửi, vẻ mặt lập tức trở nên đau khổ. “Nếu cậu có thể thay đổi thành vị Whiskey, tớ sẽ càng thích.”

Lời Godric đưa tới ánh mắt giết người của xà vương, tuy nhiên Snape cũng cố ý làm như không thấy hành động ăn ngay một viên kẹo sau khi uống xong độc dược của Salazar.

“Merlin phù hộ mọi chuyện của chúng ta thuận lợi, hẹn gặp lại các bạn của tôi.” Godric nói xong liền biến thân thành sư tử oai phong, lao xuống núi. Ngay sau khi Godric xuất phát, Snape và Salazar cũng dùng thần chú ảo ảnh, lặng lẽ tiếp cận bộ tộc Người Sói.

Lúc này, trong bộ tộc Người Sói đã trở nên rất nhộn nhịp. Một con sư tử không biết từ đâu xông vào bộ tộc, gặp người là cắn, quậy phá tưng bừng.

Rất nhiều Người Sói đang ăn tối nghe thấy ồn ào thì lao tới, tham gia vào đội vây bắt chặn đường sư tử. Sư tử nhìn rất to lớn, nhưng động tác lại linh hoạt, nó nhanh chóng né tránh Người Sói chặn đường, ngược lại bởi vì động tác của nó, Người Sói bị đánh ngã hết đám này đến đám khác.

Salazar và Snape cẩn thận tránh đi khu vực Người Sói trong bộ tộc bị sư tử gây rối, bọn họ cẩn thận quan sát mỗi căn nhà rất giống nhau, rốt cục tại một nơi yên tĩnh bọn họ phát hiện nhà tù của Người Sói.

Có thể là bọn Người Sói rất tự tin với năng lực của mình, chúng tin rằng không người nào dám tới bộ lạc mình khiêu chiến, cho nên số Người Sói trông giữ tù phạm không nhiều.

Salazar và Snape thoải mái giải quyết đám trông coi, Avada Kedavra là lựa chọn tốt nhất. Người Sói thuần chủng rất tàn ác, mỗi Người Sói đều từng giết qua mấy mạng người, cho nên dù là Snape cũng không nương tay.

Hai người tiến vào nhà tù, cái gọi là nhà tù chính là một gian phòng lớn, bên trong giam giữ tù binh bên ngoài mà Người Sói bắt được. Nơi này hiện có không ít người, có thể thấy được bộ tộc Người Sói này là càn rỡ như thế nào.

Snape liếc nhìn xung quanh, hơi nhíu mày. Sau khi hấp thu máu yêu tinh vương Mackay, pháp lực của anh đã xảy ra biến hóa, cảm giác đối với pháp lực tăng lên rất nhiều. Anh có thể nhận thấy được rõ ràng nơi này ngoài Vampire, còn có một vài người thường. Đương nhiên không cần dùng pháp lực cảm nhận, chỉ cần nhìn vẻ mặt cũng có thể đoán được thân phận của bọn họ.

Cũng như nguyên tắc sinh tồn tự nhiên của sinh vật pháp thuật, thắng là vua thua là giặc, vẻ mặt bình tĩnh hơn phân nửa là Vampire. Mà mặt không còn chút máu, thân thể run rẩy này chính là nhóm Muggle mang tâm lý sợ hãi đối với những sự vật mình không biết.

Sự có mặt của Muggle nằm ngoài dự kiến của Snape, anh nhìn thoáng qua Salazar cũng đang nhíu mày. Nếu chỉ có Vampire thì rất dễ lo liệu, giúp bọn họ thoát ra khỏi đây, nếu không chạy nổi cũng có thể biến thành dơi trốn đi, nhưng với đám Muggle này, vừa không có pháp thuật, cũng không thể biến thân, căn bản không có khả năng trốn thoát.

Sự tình đến lúc này chỉ có thể cố gắng giúp đa số người chạy thoát. Hơn nữa ở ngàn năm trước, Snape tận mắt thấy rất nhiều Muggle hãm hại phù thủy, có thể nói hiện tại anh không hề thích đám Muggle một chút nào.

“Ai là Calitri Torre?” Snape thanh thanh cổ họng hỏi, đây là tên một Vampire do Thân vương Vampire từng nói qua, bọn họ có thể hợp tác cùng tên Calitri này, để gã ta dẫn dắt Vampire bị bắt khác phối hợp hành động với bọn họ.

“Là tôi.” Một người trẻ tuổi sắc mặt tái nhợt, nhưng vẻ mặt tự nhiên đi ra từ trong đám người kia. Thái độ của gã rất bình tĩnh, không hề hoảng sợ bởi vì bị thiên địch là Người Sói vây trong hang ổ. Tuy nhiên khi đón nhận ánh mắt đánh giá dược liệu của Snape thì gã cảm giác không được thoải mái.

Trong lúc Godric không có ở đây, Snape thay Salazar, người so với anh càng không thích giao tiếp cùng Vampire này nói chuyện với nhau, “Chúng ta là do Thân vương các ngươi mời đến cứu các ngươi.”

Lúc này Calitri tỏ vẻ sẽ phối hợp hành động với bọn họ, dẫn dắt các tộc nhân khác cùng đi theo hai phù thủy.

“Xin hãy cứu giúp chúng tôi!” Một giọng nói run rẩy vang lên làm cho nhóm Snape dừng bước.

Đó là một người trong đám Muggle kia, vẫn luôn dùng ánh mắt sợ hãi nhìn lúc bọn họ xuất hiện, “Các anh là người có bản lĩnh, nhất định là Thượng Đế phái các anh tới cứu chúng tôi, dù thế nào xin hãy mang chúng tôi rời khỏi nơi này với.”

Thượng Đế? Snape nực cười nhìn người này, chúng ta bị coi là phù thủy dị đoan lại có một ngày trở thành sứ giả thượng đế, thật là một trò cười. “Tự mình đuổi theo, nếu như có thể sống sót thì có nghĩa Thượng Đế của các ngươi cứu vớt.” Snape sải bước đi tuốt ở đàng trước, áo choàng của anh phất lên cuồn cuộn như sóng.

Một đám người cùng nhau chạy trốn, tất nhiên sẽ bị phát hiện, vì thế một cuộc chiến đấu bắt đầu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio