Quay Về Quá Khứ

chương 57

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

—oo—

Lần này việc một phù thủy gặp tiếng sét ái tình nhưng theo đuổi thất bại dẫn đến sự kiện ẩu đả đánh nhau cuối cùng bị người lớn cho rằng chỉ là một đám nhóc cãi nhau ầm ĩ. Đương nhiên như Godric và Rowena chỉ e thiên hạ không loạn còn nhân dịp này chê cười việc nuôi dạy trẻ của Snape, nuôi được tên nhóc vô cùng thu hút. Điều này làm cho Snape vốn đang khó chịu vì di truyền mạnh mẽ nhà Potter khi nhìn thấy bóng dáng hai tên đáng ghét khác nhà Potter ngàn năm sau từ trên người Buck Potter lại càng thêm khó chịu. Mà Snape khó chịu cũng ảnh hưởng đến Salazar, thời điểm hai người đứng đầu nhà rắn nghiêm mặt kéo áo choàng thật dài lui tới trong tòa thành thường doạ một đám học trò nhỏ chết khiếp.

Mà đương sự trong sự kiện trên cũng vì vậy mà bắt đầu những hành động như quấy rối tình địch giả tưởng, trong khi tình địch thật sự thì mượn cơ hội này tiếp cận người đẹp mà trên thực tế là một người đẹp rắn rết có thù tất báo. Chúng ta trước hết không cần chú ý những vấn đề này.

Tuy rằng tâm trạng Snape đang rất khó chịu, nhưng anh cũng không nhúng tay vào chuyện tình của bọn nhỏ. Anh rất có lòng tin vào đứa trẻ nhà mình, tuyệt đối sẽ không thua đứa ngốc nhà Potter. Chỉ là thi thoảng anh lỡ miệng nói với Godric, anh lo lắng Carey quá bận rộn… thí nghiệm mà không chăm sóc sức khỏe tốt, Godric liền tích cực tự tiến cử huấn luyện thân thể và đấu vật cho Carey. Thật sự, anh chỉ lỡ lời thôi, những thứ khác, cái gì anh cũng không làm. (NN: liếc liếc buột miệng a~~~)

Bởi vì còn nhiều đứa nhỏ cần phải đón đến trường, trừ việc thay phiên canh giữ ở trường học những lúc khác Snape đều đi nơi khác đón bọn nhóc phù thủy đến trường học. Thời gian anh và Salazar ở cùng nhau cứ như vậy mà trôi qua, thậm chí kể từ khi hai người xác lập quan hệ tới nay ngay cả một nụ hôn cũng không có, lại càng không nói đến việc ở trên giường làm hành động thân mật nào đó. Hôm nay Snape theo thường lệ đón học trò trở về thành, anh mới vừa vào thành chuẩn bị ném đứa nhỏ đã bị khí thế của anh dọa sợ tới mức chân nhuyễn cho Helga đang đứng ở cửa, lại bị cô gọi lại.

“Severus, giới thiệu cho cậu một chút đây là người bạn của tớ và Rowena.”

Lúc này Snape mới chú ý tới bên cạnh Helga có một cô gái, khoảng hơn tuổi, tướng mạo bình thường, quần áo cũng rất giản dị, tạo cảm giác như cô không hề tồn tại, nếu đứng cùng một chỗ với Rowena và Helga, cô nhất định dễ dàng bị người khác xem nhẹ. Cô gái này có ánh mắt bình tĩnh phẳng lặng như có thể nhìn thấu mọi vật trên thế gian, đây là điểm duy nhất trên người cô khiến mọi người chú ý đến. Snape tránh nhìn thẳng cô gái này, anh cảm thấy ánh mắt cô như có thể nhìn thấu nội tâm của anh, thậm chí cảm thấy đứng trước mặt cô anh không thể che giấu bất kỳ bí mật nào.

“Đây là giáo sư dạy môn tiên tri trong tương lại của Hogwarts, giáo sư Tasandra Trelawney.”

Helga giới thiệu làm cho Snape chấn động, vị Trelawney này không giống hậu đại là một tiên đoán sư gà mờ thích giả dạng thần côn của cô, có tư liệu lịch sử chứng minh tiên đoán của cô được chứng thực hơn phân nửa, còn có một phần đến nay vẫn gửi tại Sở Bảo mật của Bộ pháp thuật chờ phá giải.

“Chào anh, hoàng tử tôn kính.” Tasandra một câu hai nghĩa nói ra thân phận của Snape.

“Chào cô Trelawney.” Snape khô cằn đáp lại sau đó xoay người nhanh chóng đi vào thành.

“Tại sao Severus lại đi nhanh như vậy?” Helga khó hiểu hỏi. “Chẳng lẽ cậu ấy sợ cậu tiên đoán gì đó không tốt cho mình?”

Tasandra không trả lời, đưa mắt nhìn về phía xa, nơi đó Salazar đang mang theo một đứa nhỏ vừa mới xuất hiện. “Lời tiên đoán sẽ không bởi vì sự trốn tránh mà không hiện ra, cái gọi là số phận chính là sợi tơ đã được bện trong tay nữ thần vận mệnh.”

Tasandra đã đến có nghĩa là các giáo viên của Hogwarts đã vào vị trí của mình, bởi vì thân phận, danh tiếng không rõ ràng và do quan hệ của thời cuộc bây giờ, bọn Godric không mời giáo sư tự nguyện đến giảng dạy, vì thế mọi người chỉ có thể kiêm nhiệm nhiều môn.

Vậy nên tại thời điểm Hogwarts chính thức bắt đầu vận hành, các giáo sư hiện có và chương trình học như sau:

Tasandra phụ trách tiên tri học cùng thiên văn học, giáo sư Binns – lịch sử thế giới pháp thuật và lịch sử Muggle (Snape vẫn cho rằng mấy khóa học của giáo sư Binns khi còn sống không thể nào khác đi được), giáo sư Godric – lớp học thực chiến, ngụy trang để sinh tồn tại thế giới Muggle và thuật biến hình, giáo sư Rowena – pháp thuật trắng và nhập môn thuật luyện kim, giáo sư Helga – nghiên cứu sinh vật pháp thuật và thực vật pháp thuật, giáo sư Salazar – pháp thuật hắc ám, Snape lại nghẹn khuất tiếp tục tại cương vị giáo sư lớp độc dược, ngoài ra còn phải kiêm nhiệm chức nam hộ sĩ của bệnh thất.

Snape vốn hy vọng được làm giáo sư môn phòng chống nghệ thuật hắc ám đã lâu, nhưng mà anh lại phát hiện bây giờ căn bản không cần thiết phải lập chương trình học này. Trong quá trình học tập pháp thuật hắc ám sẽ đề cập đến vấn đề phá giải như thế nào, mà pháp thuật trắng cũng sẽ có giới thiệu về phá giải pháp thuật hắc ám. Căn bản không ai muốn một mình mở một lớp phòng chống nghệ thuật hắc ám, bởi vì không có một chút tác dụng nào cả. Vậy nên liên tục mấy ngày Snape đen mặt với Salazar vì đã chiếm đoạt mất vị trí ngưỡng mộ từ lâu của mình, khiến đối phương chẳng hiểu tại sao.

Nhờ nhóm Godric khuân vác đám học trò liên tục mấy ngày, rốt cục tại một ngày hoàng đạo được tinh tế tuyển chọn, một sự kiện trọng đại ngang trời xuất thế chỉ sau Merlin trong lịch sử pháp thuật England diễn ra – trường Hogwarts được thành lập.

Vào ban đêm, tất cả thầy trò đều tập trung tại lễ đường cùng nhau dự buổi tiệc tối nhập học. Con rồng nào đó lại một lần nữa vì mê ngủ mà bỏ lỡ buổi tiệc thịnh soạn. Rồng đang ngủ chớ quấy rầy không phải sao?

Gia tinh Snape mang tới rất có hiệu suất trang trí lễ đường rực rỡ hẳn lên, trừ việc không có hồn ma lơ lửng trên không trung, cũng không có nhiều bức tranh trong lễ đường nhưng Snape có một loại cảm giác về lại thời đại mà anh đã trải qua, đặc biệt trong đám nhóc đang chờ đợi phân Nhà có đầu tổ quạ, còn có tóc đỏ, cùng với con công nhỏ, điều này làm cho anh hơi ngơ ngẩn.

Tuy nhiên tiếng ca không giống người của Mũ phân loại vẫn thành công gọi thần trí của anh trở về. Mũ phân loại trước khi chính thức gặp mặt bọn nhỏ đã bị Nana cẩn thận giáo dục một phen, nhưng mà cái bộ dạng cố ra vẻ của nó nhìn thật buồn cười, tiếng hát oang oang sai nhịp vẫn không có gì cải tiến.

Mũ phân loại đắc ý dào dạt đứng ở trên ghế cùng mọi người chào hỏi, sau đó bắt đầu hát lên bài ca sau này mỗi năm đều hát:

“Tại thật lâu trước kia, có một người trẻ tuổi gọi là Merlin

Anh rời đi rừng rậm, đi vào nhân gian phụ tá đức vua vĩ đại

Khi đức vua vĩnh viễn chìm vào giấc ngủ, Merlin ảm đạm rời đi

Thời đại pháp thuật đi vào yên lặng

Cho đến một ngày, những người trẻ tuổi bọn họ lại tới đây

Bọn họ muốn thành lập một trường học pháp thuật

Thời đại pháp thuật lần thứ hai trở lại, phù thủy nghênh đón phồn vinh

Các ngươi từ nơi này mang đi vinh quang vô hạn, thành tựu cùng sự nghiệp vĩ đại.”

Chưa từng nghe qua tiếng ca của Mũ phân loại bọn nhỏ một đám bị tiếng ca khủng bố đả kích sắc mặt tái nhợt, mà vài vị phù thủy ngồi ngay ngắn ở chỗ ngồi giáo sư thì… vô cùng bình thản tự mình thi triển bưng tai bịt mắt tại thời điểm Mũ phân loại bắt đầu ca hát.

“Nó thật sự phải hát một đoạn như vậy ư?” Rowena chịu không nổi Godric hỏi chủ nhân hiện tại của Mũ phân loại.

“Nó nói với tớ, nếu không cho nó ca hát nó sẽ không làm việc, không giúp bọn nhỏ phân Nhà.” Godric bất đắc dĩ nói, anh đã cùng ngài Mũ đây nói chuyện, đáng tiếc không thành công.

Snape ở một bên thật bình tĩnh không nói xen vào, nếu cho bọn họ biết cái Mũ đáng chết trước mặt hát một năm rồi lại một năm, cứ hát hơn một ngàn năm, bọn họ chắc điên mất.

Sau khi hưởng thụ tiếng ca “động lòng người” của Mũ phân loại, nghi thức phân Nhà chính thức bắt đầu. Hogwarts lần đầu tiên phân Nhà là do Helga hiền lành dịu dàng nhất chủ trì, tuy rằng Snape biết luôn giấu sau nụ cười dịu dàng của cô ấy là một tính cách khiến người ta đau đầu, nhưng anh cũng phải thừa nhận, trong trường hợp này, nụ cười của cô quả thật có thể an ủi sự nhát gan, sợ hãi của đám nhóc con này.

Trong mắt Snape, từng đứa từng đứa hiên ngang tiến lên tiếp nhận sự phân Nhà Mũ phân loại. Có đứa sắc mặt tái nhợt, có đứa hung dũng tiến lên, có đứa cố ý ngẩng đầu ưỡn ngực, nhưng đôi chân run rẩy đã bán đứng chúng.

Phân Nhà so với tưởng tượng của Snape không khác lắm, hai đứa nhóc nhà anh không có gì phải bàn cãi tiến vào Slytherin, Snape yên lặng hướng hai đứa nhỏ gật gật đầu. Hai tên nhóc nhà Black cũng tiến vào Slytherin. Mà tên nhóc Buck nhà Potter cũng không ngoài suy đoán của anh tiến vào Gryffindor. Duy nhất làm anh kinh ngạc chính là Donahue Weasley tiến vào nhà Slytherin. Thực không ngờ nhà Weasley nhiều thế hệ Gryffindor, tổ tiên của họ lại là một Slytherin. Snape hơi ác ý muốn cho người hầu tóc đỏ của Kẻ Được Chọn nhìn tình cảnh trước mắt, tổ tiên nó chính là một Slytherin âm hiểm trong miệng nó.

Phân Nhà chấm dứt, làm hiệu trưởng, Godric đứng dậy nói chuyện, anh nói chuyện rất có sức lôi cuốn, nói đến mức nhóm sư tử nhỏ đều nhiệt huyết sôi trào, chắp tay, mắt không dám chớp nhìn chăm chăm hiệu trưởng kiêm chủ nhiệm của mình. Khi Godric dùng một câu long ngữ để chấm dứt bài nói của mình, Snape không khỏi lại… (NN: mạn phép lồng tiếng cho trường hợp này, ý Sev là “hư cấu!!” =)))

Cái câu tưởng như lời nói linh tinh của Dumbledore thế nhưng không phải là thủ đoạn lấy lòng người của lão già điên, mà là một câu nói pháp thuật bằng long ngữ của Godric. Đây là câu mà mấy ngày hôm trước Valkin dạy cho Godric, chủ nhân của tòa thành này vốn là một con rồng, bởi vậy muốn cùng tòa thành ký kết khế ước bảo hộ phải dùng tới long ngữ. Kỳ thật từ khi Mũ phân loại bắt đầu phân Nhà đến lúc Godric chấm dứt bằng câu long ngữ có nghĩa một khế ước bảo hộ đã hoàn thành.

Thì ra phù thủy trắng nghiên cứu ra cách sử dụng máu rồng, thông hiểu ngôn ngữ nhân ngư cùng nhiều loại ngôn ngữ của sinh vật pháp thuật khác cũng không phải bác học như vậy, Snape âm thầm cười nhạo Dumbledore.

Sau khi kết thúc bài nói của hiệu trưởng, tiệc tối bắt đầu, nhưng không lâu sau lại bị gián đoạn bởi những vị khách ngoài ý muốn đến thăm.

Đang ở chỗ ngồi của giáo sư ăn cơm mấy phù thủy đồng thời nhận thấy có người tác động lên phòng ngự bên ngoài Hogwarts. Mọi người nhìn nhau, Helga, Tasandra, Binns ở lại lễ đường, những người khác thì tránh tầm mắt các học trò từ cửa hông lễ đường đi ra ngoài.

Ra đến bên ngoài Hogwarts, tình cảnh trước mắt làm cho bọn họ kinh ngạc. Trên cây treo đầy dơi, mà cách khá xa lũ dơi thì đứng đầy các loại Nhân Mã to nhỏ đầy màu sắc.

“Quý tộc bóng đêm và những học giả rừng rậm đường xa đến đây không biết có chuyện gì?” Godric đại diện hỏi.

Một con dơi thật lớn bay đến cạnh bọn họ, sau đó biến lớn lên, đó chính là thân vương Vampirrt mà trước kia bọn họ từng tiếp xúc, Reinhardt.

“Reinhardt thỉnh cầu những phù thủy mạnh mẽ che chở, giúp cho tộc của ta có một nơi sinh tồn.”

“Sao Hỏa sáng ngời chỉ dẫn bộ tộc chúng ta đi tới nơi phù thủy vĩ đại thỉnh cầu một nơi sinh sống.” Cũng đã cùng bọn họ gặp gỡ qua, tộc trưởng bộ tộc Nhân Mã lộp cộp đi đến.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio