Sau khi tiến nhập cảnh nội đế quốc Zenit, bất luận là quân viễn chinh Hương Ba hay thương đội Soros đều cảm thấy nhẹ nhõm hẳn.
Bởi vì ở trong này, tuyệt đối không có bất kỳ nước phụ thuộc dám ở cảnh nội đế quốc nhằm vào nhân mã Hương Ba quốc phát động công kích, nếu không mặc kệ là thân phận gì, cho dù là nước phụ thuộc cấp một hiển hách, cũng lập tức bị tài quyết kỵ sĩ thuộc kỵ sĩ điện bắt đi, sau đó lấy tội phản quốc cùng âm mưu lật đổ Hoàng đế trực tiếp xử tử, không cho phép bài bác, cũng sẽ không có có bất kỳ ngoại lệ.
Đây là quyền uy nước quân chủ.
Lần đầu tiên tiến vào cảnh nội nước quân chủ, Tôn Phi rất tò mò.
Hắn có thể cảm nhận được rất rõ, không khí cảnh nội đế quốc hoàn toàn khác với tại các nước phụ thuộc, càng thêm sâm nghiêm cùng cường thế, vừa vào biên cảnh, là có thể chứng kiến tại biên giới vô số trạm gác, ngoài ra còn có đại lượng kỵ binh võ trang đầu đủ tuần tra qua lại, lộ tuyến cùng thời gian cực kỳ nghiêm khắc, thêm nữa là lớp lớp đài quan sát mỗi cái cách nhau ba dặm, đảm bảo không có bất kỳ thế lực nào có khả năng tiến vào địa vực đế quốc mà không bị phát giác.
Quân viễn chinh cùng thương đội Soros tiến vào cảnh nội chưa đến mười mấy cây số, đã liên tiếp gặp vài chục lần binh lính tuần tra gặng hỏi, phi thường nghiêm khắc, như lâm đại địch.
Điều này làm cho Tôn Phi âm thầm tặc lưỡi, lại thoáng có chút điểm kỳ quái.
- Không khí có điểm gì đấy là lạ, quái thật, cho dù quốc quốc có cường hãn hơn nữa, cũng không cần canh gác sâm nghiêm thế chứ, tình hình này, làm cho người ta cảm giác giống như sắp có chiến tranh a.
Tôn Phi âm thầm quan sát nghiền ngẫm.
- Có lẽ do đại hội diễn võ tác chiến sắp tới, hai trăm năm mươi quốc gia đều phái binh lính tinh nhuệ tham gia thi đấu, cho nên canh phòng mới nghiêm cẩn một chút.
Cuối cùng hắn chỉ có thể đưa ra giải thích như vậy để thuyết phục chính mình.
Lúc này đã qua một ngày kể từ khi cuộc chiến tại đỉnh núi kia kết thúc.
Trong một ngày này, Tôn Phi cũng không có nhàn rỗi, hắn bảo trì thói quen tốt vốn có, luôn luôn giành giật từng phút từng giây cố gắng tổng kết lợi hại một trận giữa mình và thái dương Hoàng Kim Kỵ Sĩ Christopher Sutton. Một trận chiến này cấp cho Tôn Phi kích thích không nhỏ, làm cho Tôn Phi cảm nhận được áp lực, hắn có một loại dự cảm, đến đế đô lần này sẽ gặp càng nhiều cao thủ, càng lắm khiêu chiến, nhất định sẽ mau chóng đề cao thực lực của chính mình để có thể nghênh đón trận bão táp này.
Mà một ngày tổng kết này, Tôn Phi thu hoạch cũng không nhỏ.
Đối với Tôn Phi mà nói, một trận chiến này đã đề cao kỹ xảo chiến đấu cho người man rợ.
Từ xửa từ xưa, trong truyền thuyết ngay cả thần linh cũng không thể đi hết đại lục Azeroth, còn điều có thể khẳng định, chính là vô luận võ sĩ hay ma pháp sư, đều có được bí kỹ chiến đấu của riêng mình, những bí kỹ này trải qua vô số tuyệt đại thiên tư tiền bối tu sửa cách tân rồi lưu truyền tới nay, mỗi một loại đều có được nguyên lý huyền bí cùng lực sát thương không gì sánh được, trong đó đấu khí kỹ năng cùng ma pháp ngâm xướng mật chú là đại biểu cho bí kỹ chiến đấu xuất sắc nhất.
Ma pháp sư bởi vì đặc thù chức nghiệp là việc đề cao thực lực gắn với cần vô hạn tiền tài, cho nên số lượng pháp sư so với võ giả tương đối thưa thớt, cho nên từ lúc xuyên qua đến giờ Tôn Phi cũng không thấy nhiều ma pháp sư, hơn nữa phần lớn đều cấp thấp không đáng giá, trong đó lợi hại nhất cũng chỉ là phản đồ truyền lệnh quan Barzel của Hương Ba Thành, mà Barzel bất quá là ma pháp sư cấp tứ tinh, hơn nữa, bởi vì Barze không được có ma pháp sư cao quý truyền thừa, tự mình mày mò, cho nên một thân thực lực hơn phân nửa là dựa vào chính mình đánh bậy đánh bạ tấn thăng đến tứ tinh tiêu chuẩn, chưa từng nắm giữ ma pháp ngâm xướng mật chú chân chính của cấp tứ tinh, chẳng khác nào binh lính ra trận mà không có vũ khí, thực lực giảm mạnh, cho nên Barzel cũng không thể hiện thực lực chân chính mà một tứ tinh ma pháp sư phải có, năng lực chiến đấu vô cùng tầm thường, trực tiếp bị Tôn Phi đánh ngã xuống vực sâu vạn trượng.
Trừ ma pháp sư ở ngoài, tại phương diện võ sĩ tu luyện đấu khí, Tôn Phi đã chứng kiến không ít cao thủ, mà tối cường nhân trong đó không thể nghi ngờ là bạch phát lão giả cùng Zenit quân thần Andrew Arshavin tại một trận trên đỉnh Đông Sơn, nhưng để lại cho Tôn Phi ấn tượng mạnh nhất, cũng chỉ có thái dương Hoàng Kim Kỵ Sĩ Christopher Sutton.
Kỹ năng "Cự lang trảm" của vị tài quyết kỵ sĩ này khiến cho Tôn Phi chấn động mạnh.
Tôn Phi lần đầu tiên ý thức rõ ràng, có một loại đấu khí kỹ năng, có thể làm cho một gã võ sĩ cấp ngũ tinh đỉnh phát ra được thực lực của lục tinh sơ giai, thậm chí là trung giai. Loại đấu khí kỹ năng cao cấp này, quả thực phá vỡ tri thức từ trước đến nay của Tôn Phi, lúc trước hắn sáng tạo ra đấu khí bí tịch "thiểm điện quang tốc quyền", "Tích thi khí chấn đãng ba" đã có chút đắc chí, nhưng ở phương diện đề cao sức chiến đấu, hiển nhiên không có bí tịch nào đạt tới mức khủng bố như "Cự lang trảm", phát hiện ngoài ý này, càng khiến Tôn Phi kiên định thêm trong việc có được đấu khí bí tịch cấp cao, bởi vì chỉ có kết hợp tham khảo cao cấp đấu khí bí tịch mới có thể khiến hắn lợi dụng hình thức thích khách khai sáng ra càng nhiều đấu khí thông đạo, tạo ra đấu khí kỹ năng cấp cao tương tự "Cự lang trảm".
Trừ việc đó ra, Tôn Phi còng vận dụng thêm được càng nhiều cách chiến đấu cho người man rợ.
Bất kể là đấu khí hay "nội lực" của người man rợ, đều là biểu hiện của "lực", bản chất không quá khác biệt, đáng tiếc trước đó, Tôn Phi sử dụng hình thức người man rợ chỉ là một ít kỹ năng da lông theo cấp để chiến đấu, theo hướng này, tuy rằng quỷ dị khó lường, nhưng trước khi Tôn Phi có thể thăng đến max level đạt được số kỹ năng phong phú cường đại thì những kỹ năng cấp thấp này có vẻ chỉ là công kích đơn điệu, không thể tăng lên lực công kích, hơn nữa thủ đoạn công kích của người man rợ ở phương diện đánh từ xa thật sự thiếu nhiều lắm.
Mà lần giao thủ này, rốt cục làm cho Tôn Phi kinh hỉ phát hiện một cách sử dụng hình thức người man rợ khác...
Hình thức quyền ấn oanh kích cự ly xa.
Cùng thái dương Hoàng Kim Kỵ Sĩ chiến một trận, Tôn Phi bị kích thích toàn thân chiến ý sôi trào, lại có thể tiến nhập một loại trạng thái huyền diệu khó giải thích, một khắc này, mỗi một tế bào trên người hắn đều điên cuồng mà dao động, dưới ma xui quỷ khiến, man lực của người man rợ sinh ra biến hóa ngoài dự liệu, khi toàn lực bạo phát, Tôn Phi có thể lấy man lực khủng bố đánh ra một quyền ấn mờ mờ trong không trung, quyền ấn này giống như thủy ngân tràn ngập các loại màu sắc, năm đốt ngón tay có thể thấy được rõ ràng, nhìn trên không rất sống động.
Mà làm cho Tôn Phi kinh ngạc chính là bên trong mỗi quyền ấn đều ẩn chưa lực sát thương gần như mà một kích toàn lực bạo phát, mà lực lượng này có thể ngưng tụ trong thời gian ngắn không biến mất, trạng thái kỳ dị như vậy khiến cho Tôn Phi có thể đem quyền ấn nháy mắt chồng lên nhau, ba bốn mươi quyền lực lượng chồng chất cùng một chỗ, tương đương ba bốn mươi Tôn Phi đồng thời cùng đánh, nháy mắt sinh ra lực cộng hưởng, có thể làm cho lực lượng của Tôn Phi nháy mắt vượt xa ngũ tinh đỉnh mà đạt tới cảnh giới lục tinh, chính là hiệu quả của cao cấp đấu khí kỹ năng.
Đây cũng là nguyên nhân thực sự để phút cuối Tôn Phi nhận lấy vô số đạo duệ kim đấu khí cắt qua mà vẫn chuyển bại thành thắng, đánh bại cao cấp đấu khí kỹ năng "Cự lang trảm", chiến thắng thái dương Hoàng Kim Kỵ Sĩ Christopher Sutton.
Cũng làm cho Tôn Phi hiểu được, giao chiến với đối thủ cùng cảnh giới nhất định phải có được đấu khí kỹ năng của riêng mình, nếu không muốn chiến thắng, khó càng thêm khó.
Đây là thể ngộ mới của Tôn Phi đối với hình thức người man rợ.
Một ngày sau trận chiến với Hoàng Kim Kỵ Sĩ Sutton, Tôn Phi thử vài lần mường tượng muốn kích thích lại trạng thái lúc đó, đánh ra quyền ấn trong suốt, cuối cùng cũng nắm giữ được kỹ năng này, đồng thời hắn cũng phát hiện lấy cấp độ của người man rợ hiện tại cộng thêm cường độ thân thể và bản năng chiến đáu, có thể chồng chất liên tục bốn mươi sáu quyền là cực hạn, vượt qua bốn mươi sáu quyền sẽ không thể tiếp tục chồng chất là tự phân tán.
Mà một kích toàn lực bốn mươi sáu quyền chồng chất, lực sát thương đại khái ở lục tinh sơ giai, hiệu quả quá kinh khủng.
- Bộ quyền ấn chồng chất này có uy lực không thua cao cấp đấu khí kỹ năng, lại là lão tử sáng tạo, phải đặt một cái tên phong cách một chút... Uhm, gọi là... Gọi là Thiên Sương Quyền đi! Ha ha ha!
Tôn Phi nhớ tới bộ phim điện ảnh Phong Vân ở kiếp trước, trong đó Nhiếp Phong có một chiêu là Tần Sương tuyệt kỹ, cảm thấy tên này đủ phong cách, không chút do dự đạo văn, nghĩ tới đây không khỏi đắc ý mà cười ha hả.
Thông qua một trận chiến này, Tôn Phi cảm giác mình giống như là đẩy ra một cửa sổ mới, khung cảnh trước mắt thênh thang, nguyên lai phương thức chiến đấu của các đại chức nghiệp trong thế giới Diablo không chỉ giới hạn trong các kỹ năng của chức nghiệp, còn có thể vận dụng linh hoạt, tạo thành càng nhiều chiêu mới, đối với đầu óc quái quái của Tôn Phi quả thực là thú vị vô cùng.
- Giờ có cách tấn công rồi, còn phòng thủ thì thế nào nhỉ?
Tôn Phi trong lòng vừa động, lại bắt đầu cân nhắc. xem tại
Kỹ xảo chiến đấu của người man rợ hữu công vô thủ, chưa từng có từ trước đến nay, dựa vào khôi giáp cùng thực lực bản thân mà lao tới cận chiến, chỉ là làm một quốc vương, cũng không thể mỗi lần chiến đấu đều bị người ta đánh cho như chó chết cả người máu chảy đầm đìa đi?
Bất quá trong khoảng thời gian này hắn không cách nào tập trung trăm phần trăm tinh thần để suy nghĩ.
Bởi vì sau lưng hắn, ở phương hướng Hương Ba Thành xa xôi kia, không biết vì cái gì, luôn như có lời kêu gọi vội vàng lúc ẩn lúc hiện, làm cho Tôn Phi thỉnh thoảng thấy hoảng hốt, giống như có gì đó đang triệu hoán chính mình.