Hai bản ghi chép kia của Yashin đại đế ban đầu còn chút khó khăn với Tôn Phi, nhưng sau khi nắm được điểm mấu chốt, không biết vì lý do gì mà giờ hắn chỉ cần liếc mắt nhìn một cái đã có thể lý giải thông thấu, thân thể lập tức có thể làm được, không có chút khó khăn.
Tôn Phi cũng từng thử đem lĩnh ngộ của mình về khố chế lực lượng cùng kỹ xảo phát lực theo đường oắn ốc truyền thụ cho Elena, nhưng mà Elena đối với những kỹ xảo này tựa hồ khồn thể nắm giữ.
Tôn Phi trong lòng nghi hoặc, lại cũng chỉ có thể tạm thời từ bỏ.
Sau khi hắn trở ra từ thế giới Diablo thì bê ngoài cũng đã là nửa đêm rồi.
Angela cùng tiểu la lỵ Ji Ma đã sớm ngủ say, tám thị nữ cũng đã sớm lui xuống đi nghỉ ngơi.
Tôn Phi vừa từ quốc vương đại trướng bước ra ngoài, một luồng gió lạnh đã ngay mặt thổi tới. Đế quốc vào đông đã càng ngày càng rét lạnh, đêm khuya càng không cần phải nói, doanh khu dặm rốt cuộc cũng vì thời tiết mà giải tán mọi cuộc vui, chỉ còn chút ít đèn đuốc vẫn cháy lập lòe chưa chịu tắt, chiếu mờ mờ mấy bóng người lui tới cô quạnh trên ngã tư đường.
Buổi tiệc trong đại doanh Hương Ba cũng sớm đã tàn.
Trong đại doanh giờ có thêm vài chiếc trướng bồng xanh vàng rực rỡ, chính là nơi ở tạm thời của các nữ tử quyến rũ nhảy múa ban nãy.
Những trướng bồng này tuy không phải là khí cụ ma pháp, nhưng lại hơn hẳn loại ma pháp trướng bồng của Hương Ba Thành về giá trị, tất cả đều được trang trí hoa văn đồ ăn bằng tơ vàng, từ trên xuống dưới ra một loại xa hoa phú quý, trong đó chiếc trướng bồng xa hoa nhất là của vị 'Tú bà' trẻ tuổi che mặt.
Mà lúc này, Hương Ba Thành cảnh giới cũng không có thả lỏng.
Hơn năm mươi thành quản thân mặc kín giáp trụ, tay cầm binh khí sắc nhọn đi qua lại tuần tra trong doanh địa, không hề bởi vì ban ngày thắng trận ăn mừng mà nới lỏng. Tôn Phi thậm chí chứng kiến Peter Cech cũng đứng gách đêm trên đỉnh đài kiểm soát, còn Hanh Cáp Nhị Tướng thì tuần tra bên bờ sông gió lạnh gào thét!
Một màn này, làm cho Tôn Phi cảm thấy vừa lòng.
Hắn khẽ gật đầu một cái, không làm kinh động mọi người, chuyển sang hình thức thích khách nhẹ nhàng xuyên qua doanh khu dặm, tiến vào Moro sơn mạch tối đen!
…
Chiến trường bên trong Moro sơn mạch.
Dưới bầu trời sao, cường giả thần bí đang một mình đứng trên một tảng đá lớn ngắm nhìn trời đất, đằng sau hắn là khu vực đấu khí loạn lưu từ trận chiến cũ, dưới ánh trăng mờ hình thành nên một bức tranh vừa kỳ ảo vừa đẹp đẽ.
Cường giả thần bí lẳng lặng không nhúc nhích nhìn Tôn Phi dùng một bộ pháp như khiêu vũ xuyên qua mấy tòa ma pháp trận tiến lại.
Tuy rằng đã nhìn quen với cách Tôn Phi xuyên qua trận pháp, nhưng trong lòng cường giả thần bí vẫn không nhịn được thầm sợ hãi than.
Tôn Phi không biết là, đêm trước sau khi hắn rời đi, cường giả thần bí đột nhiên quay trở lại, cố gắng bắt chước bộ pháp quỷ dị của hắn để tiến vào chiến trường, thế nhưng dù thực lực hắn cao hơn Tôn Phi gấp mấy lần lại vẫn không khống chế nổi thân thể của mình, chạm phải lộ tuyến ma pháp bên trong, kích phát ma pháp trận…
Cường giả thần bí có rất nhiều biện pháp tiến vào chiến trường, nhưng trong những biện pháp này lại không có cách Tôn Phi đang sử dụng.
Điểm này làm cho đánh giá của cường giả thần bí với Tôn Phi lại tăng lên một nấc mới.
Gió lạnh thổi qua.
Tôn Phi toàn thân mệt mỏi xuyên qua ma pháp trận, cố nén tinh thần lực thiếu hụt cùng thân thể ê ẩm tê dại, hoàn toàn không phòng bị cường giả thần bí ở trước mắt, khoanh chân cố định dựa theo kỹ xảo trong sách kỹ năng màu tím rèn luyện tinh thần lực. Một lúc sau, hắn phục hồi đứng trước mặt cường giả thần bí. Cường giả thần bí lần thứ hai rung động tâm thần, ánh mắt cố ra vẻ bình tĩnh, lại từ trên xuống dưới như là đánh giá Tôn Phi như đang đánh giá một con quái vật.
Bởi vì hắn phát hiện, thực lực Hương Ba Vương lại đã tăng lên một mức lớn.
Đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
Giống như là bình cảnh làm khốn khổ biết bao võ giả chưa từng phát sinh trên người quốc vương trẻ tuổi này, chỉ cần Hương Ba Vương nguyện ý, thực lực của hắn sẽ có thể điên cuồng mà tăng lên!
Loại tình huống không thể tưởng tượng nổi này, từ khi lọt lòng tới nơi cường giả thần bí chỉ mới gặp một lần, tình huống như kỳ tích như vậy từng phát sinh trên một người khác.
Mà bây giờ, Hương Ba Vương là người thứ hai.
Hắn hiện tại cũng bắt đầu hoài nghi, điều mình bây giờ đang làm liệu đối với đế quốc liệu có thật sự đúng đắn? Không lâu lúc sau, một Hương Ba Vương chân chính trưởng thành sẽ là cái dạng gì? Liệu lịch sử như Zenit đã từng có thể lập lại? Hay là bây giờ mình nên chọn lựa làm theo lời vị bằng hữu kia, thừa dịp hùng ưng còn chưa kịp giương cánh bay lượn thống trị không trung mà đem cánh của nó chém rụng trước?
Ở một khắc này, tâm của cường giả thần bí bất tri bất giác bắt đầu có một tia dao dộng cùng do dự.
Tốc độ phát triển của Hương Ba Vương để cho hắn cảm thấy đáng sợ.
Hiểu biết càng nhiều về vị vương giả trẻ tuổi trước mắt này, cường giả thần bí lại càng cảm nhận được tiềm lực kinh khủng giấu trong thân thể Tôn Phi. Khó có thể tưởng tượng, tới một ngày toàn bộ tiềm lực đó phát huy, người trẻ tuổi này sẽ mang tới cho đế quốc cùng toàn bộ đại lục dạng gì trùng kích!
- Tiền bối? Làm cho ngài đợi lâu, ta đã tới.
Ngay khi cường giả thần bí còn lâm trong suy nghĩ, giọng Tôn Phi vang lên mang theo kinh hỉ cùng thân thiết cắt ngang.
Nhẹ nhàng ngẩng đầu, tầm mắt cường giả thần bí nhìn thẳng vào đôi mắt Hương Ba Vương.
Hai con ngươi lấp lánh trong suốt như dòng nước suối, từ đó không nhìn thấy một chút dã tâm tranh bá thiên hạ, càng không có kính sợ cùng nịnh nọt khi đối mặt cường giả mạnh hơn mình, trong đó chỉ thấy được một loại thân thiết cùng tín nhiệm giữa đệ tử và sư phụ.
Loại ánh mắt này, chính mình đã qua thời gian rất dài không có thấy?
Cường giả thần bí khẽ tự hỏi lòng.
Ở một khắc này, không biết là bởi vì sao, một loại cảm xúc không bitết từ đâu tới, khiến tâm tình cường giả thần bí sớm đã rèn luyện tới 'Tâm như tảng băng, trời sập cũng không sợ hãi' lại xuất hiện chút do dự cùng hổ thẹn.
- Ngồi!
Sau phút thất thần, cường giả thần bí chỉ một khối đá bên người cao hơn một thước, rồi tự mình đầu tiên ngồi lên.
Cường giả thần bí đột nhiên cảm thấy cần phải cùng vương giả trẻ tuổi này nói một chút.
Tới nay hắn đã ba lần xuất hiện trước mặt Tôn Phi, và đây cũng là lần đầu làm ra động tác thứ hai ngoại trừ lẳng lặng bỏ đi.
Động tác này, khiến Tôn Phi ngẩn ngơ, lúc này mới hoan hoan hỉ hỉ ngồi đối diện cường giả thần bí.
Kỳ thật mấy ngày nay Tôn Phi luôn có rất nhiều nghi vấn cũng muốn hỏi rõ ràng, bất quá ở trong lòng Tôn Phi, đối với cường giả thần bí từ đề phòng cho tới kính sợ, tiếp tục đến bây giờ tôn kính, cảm quan đã biến hóa rất nhiều, bất tri bất giác bỏ quên tất cả cảnh giác, hoàn toàn đem vị cường giả thực lực khó lường này trở thành sư phụ mình, đặc biệt là theo cấp độ người man rợ tăng lên cấp , trực giác với nguy hiểm đã nói cho Tôn Phi, vị cường giả thần bí thần thông kinh khủng trước mắt này không có ác ý đối với mình.
- Tiền bối, đa tạ ngài ban cho hai bản chép tay này, để cho ta chạm đến một thế giới võ học mới…
Mắt thấy cường giả thần bí vẫn là tích chữ như vàng trầm mặc không nói, không mở miệng nói chuyện trước, Tôn Phi đành phải chủ động phá vỡ im lặng, nghĩ nghĩ, theo trong trữ vật giới chỉ đem hai bản chép tay lấy ra, cung cung kính kính đưa trả lại cho cường giả thần bí.
- Sao?
Cường giả thần bí mặt nhăn nhíu mày.
- Là như vậy, kỹ xảo võ đạo về ghi lại trong này, ta đã toàn bộ đều ghi xuống, cho nên...
- À, ngươi có thể tiếp tục lưu lại.
- Đa tạ tiền bối, bất quá, nếu hai bản chép tay này là sở hữu của Yashin đại đế bệ hạ thì nó chính là vô giá, hơn nữa tuy rằng ta không biết tiền bối là thế nào có được nó, nhưng ta lại biết rõ, nếu trả lại trễ, môt khi bị hoàng cung vũ khố (kho chứa những vật phẩm liên quan võ học của hoàng cung) phát hiện, đại đế phẫn nộ tất mang đến thiên đại phiền toái cho ngài. Dù sao những lý luận cùng kỹ xảo trong này ta đã nắm giữ không sai biệt lắm thì sao có thể còn có lòng tham đem chúng nó làm của riêng?
Cường giả thần bí trầm mặc một lát, không nói thêm lời, nhẹ nhàng vung tay lên, một đạo thanh quang hiện lên, đem hai bản chép tay trong tay Tôn Phi thu hồi.
- Khiêu khích kỵ sĩ điện, đập Christin hoàng tử, nhục nhã đại gia tộc đế đô, huyết tẩy Huyết Đao dong binh đoàn...
Cường giả thần bí trầm mặc một hồi, mới chậm rãi nói chuyện. Hắn tựa hồ phi thường rõ ràng đối với mọi cử động của Tôn Phi, bình lặng ngồi tại chỗ mà từng lời nói ra, nói xong lời cuối cùng mới có chút nghi ngờ nhìn Tôn Phi nhẹ nhàng mà hỏi: Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m
- Ngươi không là một kẻ cuồng vọng hiếu sát, vì cái gì không thử dùng một loại thủ đoạn thông minh hơn giải quyết những việc này?
- Rất phiền toái.
Tôn Phi nghĩ nghĩ, thành thật hồi đáp:
- Nếu ta đã đứng trên vị trí kẻ yếu, trừ bỏ cường ngạnh đáp lại thì dù có dùng thủ đoạn thông minh tới đâu cũng sẽ bị một số người coi là biểu hiện của lùi bước cùng hèn yếu, hơn nữa một khi ta lui về phía sau một bước, khẳng định bọn hắn sẽ tiến thêm mười bước.
- Uhm!
Cường giả thần bí cũng không bởi vì câu trả lời này của Tôn Phi mà hờn giận, hắn tựa hồ là đã sớm đoán được đáp án này, ừm một tiếng, cũng không nói gì thêm, đợi Tôn Phi nói tiếp…