Sau khi giết con quái vật đầu tiên, Tôn Phi liền ngã xuống đất nôn mửa. Bị máu tươi cùng đống cơ quan nội tạng nát bét không ra hình thù dính đầy người, hắn cảm giác chính mình đang tiếp nhận khảo nghiệm đầy máu lửa ở địa ngục. Mới mấy giờ trôi qua, thần kinh của Tôn phi đã nổi lên từng đường thô và to lớn, hắn như trở thành một cỗ máy máu lạnh, chỉ biết chém giết và chém giết.
Trò chơi này quả thực vì chém giết mà tồn tại. Con mẹ nó, quả thật là giống mà, ngay cả đau đớn cũng giống thật vô cùng.
Tôn Phi không rõ, nếu như trong trò chơi này mà chết thật, thì có thể tử vong vĩnh viễn, không thể hồi sinh hay không? Hắn cũng không dám đi thử vì hậu quả căn bản hắn không thể thừa nhận được.
Trong ba giờ chém giết, Tôn Phi phát hiện những kiến thức trong trò chơi ở thế trước kia so với trò chơi giống y như thật này cũng có khac biệt, hắn bắt đầu từ từ lục lọi quy luật của thế giới này.
Trong thế giới đầy máu tanh và tàn khốc này, điểm "Sức mạnh" cùng "Thể lực" của "Barbarian" cao hay thấp đều quan trọng vô cùng. Sức mạnh đầy đủ đảm bảo lực công kích cường đại, mà thể lực sung mãn chẳng những có thể cho ngươi chém giết vô tận mà không thấy mệt nhọc. Hơn nữa khi chạy trốn cũng có thể bỏ rơi lũ quái vật.
Về phần điểm kĩ năng, hắn thêm vào "Kỹ năng phủ" cũng "Cuồng hào", là bởi trong tay hắn chỉ có một thanh cự phủ, hắn phải đảm bảo thanh cự phủ nà phát huy ra đầy đủ uy lực, còn "Cuồng hào" thì để những lúc bị quái vật bao vây, lợi dụng kỹ năng này làm cho chúng sợ hãi phân tán mà chạy trốn.
Gặp phải thời khắc uy hiếp sinh mạng, Tôn Phi không thể để tâm cho sự phát triển của nhân vật sau này nữa, mà nhiệm vụ thiết yếu là phải giữ được cái mạng nhỏ này.
Thêm toàn bộ điểm mà hắn đang sở hữu, Tôn Phi mở ra bảng nhân vật thuộc tính
Người chơi: Tôn Phi
Nhân vật: Barbarian (Người man rợ)
Cấp bậc:
Kinh nghiệm: /
Lực lượng: Truyện được copy tại TruyệnFULL.vn
Nhanh nhẹn:
Thể lực:
Tinh lực:
Lực công kích: --
Công kích chuẩn xác:
Phòng ngự:
Thể lực (Stamina):
Sinh mệnh lực (Life):
Pháp lực (Mana):
Kháng ma pháp hỏa hệ:
Kháng ma pháp băng hệ:
Kháng ma pháp điện hệ:
Kháng ma pháp độc hệ:
Số liệu năng lực như vậy so với lúc bắt đầu đã khá là trâu bò, mọi chỉ số đều tăng rất nhanh rồi, đó đơn giản là sự đề cao về "chất". Đương nhiên một ít thuộc tính có tăng lên, nhưng cũng không phải đều do thăng cấp mang lại.
Còn có một chút trang bị có hiệu quả đặc thù. Trong quá trình chém giết đầy máu tanh lúc trước, Tôn Phi đã đánh rớt ra không ít trang bị, hắn đều lấy mặc trên người, trong có có cái "Mũ năng lượng" màu hồng cam, tinh lực + cùng +% thuộc tính kháng điện, cho nên pháp lực cùng ma pháp điện hệ có tăng lên đôi chút.
Kiểm tra xong nhân vật thuộc tính, Tôn Phi mở túi đeo lưng ra. Ở thế giới này, túi đeo lưng tương tự như không gian giới chỉ, loại vật thần kì có không gian để chứa đồ. Tổng cộng có bốn mươi ô có thể chứa bốn mươi món đồ như mấy bình "trị liệu dược thủy" loại nhỏ. Đương nhiên những trang bị lớn hơn như "khôi đầu" (mũ giáp), lợi kiếm,… chiếm chỗ nhiều hơn một chút.
Trước mắt trong túi của hắn đã hoàn toàn đầy đồ vật.
Suy tư chốc lát, hắn sử dụng "Hồi thành quyển trục", vật phẩm được trò chơi thưởng lúc tạo nhân vật. "Ông ông ông", một tiếng nhẹ vang, một đoàn ánh sáng màu xanh da trời cao ba thước xuất hiện quanh người, hắn do dự chút rồi nhấc chân tiến vào.
Một giây sau, Tôn Phi xuất hiện ở Rogue doanh địa. Hắn có cảm giác rất kì lạ khi sử dụng "Hồi thành quyển trục", như thể đang đi vào đường hầm xuyên việt vậy. Tôn Phi nhắm mắt cảm nhận dư vị một chút, sau khi xác định rõ phương hướng , hắn bắt đầu đi tìm nữ tu sĩ Ankara.
Nữ tu sĩ Ankara, ngoài việc là người ban bố nhiệm vụ, còn là một con buôn trang bị vũ khí chi li. Tôn Phi quyết định chính thức đi Tà Ác huyệt động hoàn thành nhiệm vụ thứ nhất của trò chơi, thay đổi trạng trang bị tốt hơn thì mới có chút nắm chắc, không đến nỗi ở trong huyệt động bị quái vật đuổi giết, xé toang, đơn giản vì ở đó có một tiểu BOSS trông giữ.
Việc luyện cấp dã ngoại (bãi luyện cấp đơn giản, không có boss, nhằm tăng cấp cho người chơi) lên cấp cũng vì lý do đó.
Chân tướng quan trọng, giữ mạng để biết được chân tướng càng thêm trọng yếu. Trong thơi gian vừa rồi, Tôn Phi đã thu thập được một ít "bình nổ", tiểu thương, pháp trượng bị tàn phá, da giầy, bao tay đều từ mấy con quái rớt ra, mà những thứ này hắn đều không cần, đem bán đi lấy được kim tệ cộng thêm một ít bộ phận của quái thú, tổng cộng mai kim tệ.
Hắn tính dùng những kim tệ này tới Ankara để mua một chút trang bị. Một cái cự phủ bản rộng (cầm bằng hai tay) có lực công kích – , một món áo giáp phòng ngự , hắn trang bị toàn bộ trên người của mình. Sau đó lại mua mấy bình trị liệu loại nhỏ, bốn cái "Hồi thành quyển trục" cùng ba tờ "Công nhận quyển trục", đem trang bị toàn thân hoàn toàn thay mới, nhìn rực rỡ hẳn lên.
Cảm giác đổi súng hơi bắn chim thành pháo làm hắn rất thoải mái."Hồi thành quyển trục" nhả ra một đoàn ánh sáng màu xanh lam cực lớn bắt đầu truyền tống hắn trở lại nơi lúc trước.
Ông ông ông!
Một tiếng vang nhẹ, Tôn Phi trở lại nơi đầy quái vật lúc trước. Tìm tòi phương hướng Tà Ác huyệt động trên bàn đồ, hắn cầm thanh cự phủ trong tay kiên định bước tới.
Sự thật chứng minh, sự cẩn thận của Tôn Phi lúc trước đã có tác dụng.
Ở trong thế giới này, quái vật ở trong huyệt động so với hoang dã bên ngoài càng thêm hung hãn, trừ quái vật thường thấy như "Ngạnh mao lão thử", "Cương thi", "Trầm luân ma quỷ" và "Trầm luân ma vu sư" có thể sử dụng phép cầu lửa.
Trong Tà Ác huyệt động còn có một loài vóc dáng cực lớn như đại tinh tinh là quái vật "Cự đại quái thú", những con này da dày thịt thô, lực công kích cũng rất cường hãn.
Tôn Phi ở trong huyệt động bắt đầu công việc chém giết. Vì bản thân đã tới cấp , lực công kích cùng phòng ngự bản thân đã tăng nhiều, nên quét ngang một đường mà tiến lên, chém quái như chém dưa, thái rau. Căn bản trên đường không gặp trắc trở gì.
Máu tươi bay loạn, quái thú gào rú, chém giết liên tục tiếp diễn.
Tôn Phi cả người đẫm máu, hai tay quơ thanh cự phủ trông như một sát thần. Những nơi đi qua, quái vật đều mất mạng, coi như đụng phải tình huống bị vây bởi cả đống quái vật, Tôn Phi sẽ tiến vào giữa, sau đó sử dụng kĩ năng "Cuồng hào", đợi tiếng thét làm đống quái vật sợ hãi tản ra, hắn mới đuổi theo từng con một mà giết.
Ở trong huyệt động, Tôn Phi thấy không ít thi thể bị chết theo đủ kiểu.
Có kẻ ngã dưới đất, có kẻ bị trói trên cột, ruột rơi ra ngoài, con mắt bị móc rơi, thậm chí có cả nữ nhân bị những thứ quái thú này cưỡng hiếp, còn có những đám ruồi vây quanh thi thể rữa nát kêu ông ông loạn lên, thê thảm cực kỳ.
Nhìn thấy cảnh như vậy khiến cho Tôn Phi tràn đầy phẫn nộ lũ quái vật. Dù biết đây chỉ là trò chơi nhưng hắn không thể tự chủ đem mình hòa vào trò chơi, nội tâm nóng bừng, hắn giống như người điên mà điên cuồng chém giết lũ quái vật.
Cuối cùng không biết đã trôi đi bao lâu.
Khi con quái vật trước mắt gào lên thê thảm, vùng vẫy rồi ngã vào trong vũng máu màu bạc, từng đạo ánh sáng vàng kim đột nhiên từ trên đỉnh đầu phủ xuống, chiếu rọi từng cái góc nhỏ trong huyệt động, đem cả huyệt động vốn đầy bóng tối chiếu sáng vô cùng
Sau đó, một thanh âm quen thuộc xuất hiện trong đầu Tôn Phi.
- Chúc mừng người, người chơi Tôn Phi, ngươi đã xuất sắc thông qua khảo nghiệm thứ nhất, hoàn thành nhiệm vụ do nữ tu Ankara ban bố. Bây giờ ngươi có thể trở về Rogue doanh địa tìm Ankara nhận lấy phần thưởng của mình.
Âm thanh này làm Tôn Phi thanh tỉnh trong nháy mắt.
Hắn thở hổn hển nhìn phía, kinh ngạc phát hiện ra, không biết từ lúc nào quái vật đã bị hắn dệt sạch, ngay cả tiểu BOSS "Cương thi nổi giận" trong Tà Ác huyệt động cũng đã sớm trở thành vong hồn dưới thanh cự phủ của hắn, kim tệ sáng lấp lánh cùng các loại trang bị rơi đầy đất.
- Ta vừa phát điên sao?
Tôn Phi suy nghĩ một chút, cảm giác thật không thể nói được, mình lại bị cái thế giới trò chơi này chọc giận đến phát điên? Điều này cũng không thể trách hắn, thật sự thế giới này quá giống thật, những người chết thảm kia khơi dậy lửa giận sâu trong nội tâm hắn.
Sửng sốt một hồi, Tôn Phi bắt đầu thu dọn chiến trường. Vì kim tệ không chiếm không gian trong túi nên Tôn Phi thu nhặt toàn bộ kim tệ trên đất, sau đó mới la chọn những trang bị đáng tiền vứt vào trong túi. Khiến Tôn Phi hớn hở là trên đất xuất hiện hai món trang bị màu lam, lóe lên từng đạo lam quang, đoán chừng do lúc chém giết BOSS "Cương thi nổi giận" rớt ra ngoài.
Tôn Phi chảy nước miếng tiến lên nhặt. Nhưng là…
- Bà mẹ nó! Pháp trượng, quyền kiếm? Có nhầm hay không a? Thế nào cũng không phải trang bị của Dã nhân?
Nhìn rõ dáng vẻ của trang bị, Tôn Phi thất vọng. Thật vất vả mới văng ra chút trang bị cao cấp xanh biếc, nhưng đều không thể sử dụng, đây quả thực giống sắc lang ăn phải xuân dược, đang lúc dục vọng mãnh ôm ấp mỹ nữ, lúc chuẩn bị lên ngựa lại phát hiện mỹ nữ này là "Thái Lan yêu nhân", rõ ràng là đem người ta buồn bực tới hộc máu.
"Thật là không may, thật là không may!"
Tôn phi bất đắc dĩ tạm thời đem hai món trang bị xanh biếc đặt vào trong túi đồ, nếu không thể dùng vậy đem bán cho Ankara lấy tiền vậy.
Thu thập xong hết, Tôn Phi sử dụng "Hồi thành quyển trục".
Hắn chuẩn bị trở về Rogue doanh địa tìm nữ tu sĩ Ankara kết thúc nhiệm vụ nhận lấy phần thưởng, thuận tiện hỏi nàng cho rõ ràng, mình rốt cuộc làm sao đi tới cái thế giới này. Cái vấn đề này đã quấy nhiễu hắn rất lâu.
Vậy mà lúc nào dị biến phát sinh.
- Người chơi Tôn Phi xin chú ý, ngươi đã đạt giới hạn thời gian trong trò chơi, cũng tính giờ chuẩn bị rời khỏi thế giới trò chơi … … …, trò trơi tắt…
Âm thanh thần bí lạnh như băng ấy đột nhiên xuất hiện trong đầu Tôn Phi.