Qủy Ba Ba

chương 52

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Gọi ta…” haehyuk

“Liệt… Ha ha…” Hàn Liệt đột nhiên thẳng tiến về phía trước, làm cả người Ngả Diệp đều bị kinh hách, không cẩn thận dùng lực, đá vào con ngựa.

Con ngựa bị đá trúng lập tức dựng thẳng cả thân mình, tiếp theo liền mất đi khống chế đâm thẳng về trước…

May mắn Hàn Liệt phản ứng cực nhanh, nhìn con ngựa phát điên chạy trối chết, hắn liền ôm lấy Ngả Diệp, dứt khoát nhảy về phía sườn trái. Dựa vào thân thủ nhạy bén, hắn ở trên không trung lộn một vòng, sau đó hai chân liền tiếp đất.

“Xin lỗi, ta không nên đột nhiên như thế…ta nên trước nghĩ đến an toàn của ngươi, không băn khoăn đến hậu quả, ta…ngô…”

Kỳ thật trong tích tắc vừa rồi, trái tim của Hàn Liệt đã chấn động mãnh liệt, may mắn Ngả Diệp không phát sinh chuyện ngoài ý muốn, nếu không hắn nhất định áy náy đến chết! Bất quá, mặc dù Ngả Diệp không có việc gì, hắn vẫn không cách nào tha thứ chính mình, ngay lúc hắn đùng đùng nói ra một đoạn xin lỗi thật dài với Ngả Diệp, một đôi mềm mỏng lại đột nhiên ngăn trở lời xin lỗi của hắn ——– không thể nghi ngờ đây chính là cặp môi thơm ngon của Ngả Diệp.

Hồi lâu, Ngả Diệp mới cam nguyện rời đi bờ môi của Hàn Liệt, ngược lại còn kéo lấy tay hắn, chỉ đến bờ sông nói: “Liệt, nơi này có sông, ta muốn vào trong đó tẩy một chút, được không?” Tuy nói vừa rồi mới phát sinh một hồi kinh hiểm ngoài ý muốn, bất quá Ngả Diệp vẫn như không có gì xảy ra, hơn nữa vẻ mặt của y thoạt nhìn còn giống như chưa đã thèm… căn bản không có đề cặp đến chuyện vừa nãy…

“Ân…” Ngả Diệp của hắn thật sự là thiện giải nhân ý (am hiểu ý người)…

Ngả Diệp tự mình cởi bỏ quần áo, giao cho Hàn Liệt xong liền kích động nhảy xuống giữa lòng nước trong suốt.

Da thịt trắng nõn nà, phía trên còn có vài bọt nước áp lên, điều động lòng người nhất chính là nụ cười trên mặt y, thản nhiên, tự tiếu phi tiếu, tựa như một tiên tử không nhiễm chút khói lửa nhân gian.

Thấy thế, Hàn Liệt rốt cục giống như đã bị mê muội, ném quần áo của Ngả Diệp sang một bên rồi lập tức hướng đến chổ của y, vừa đi vừa cỡi quần áo trên người mình. Bất quá Ngả Diệp tựa hồ chưa phát hiện ra, y còn đang khom lưng đem nước tưới lên người mình, thuận tiện còn tìm kiếm mấy con cá, xúc cảm khi chạm đến vẩy cá lạnh như băng làm cho y rất thoải mái.

“Tiểu Diệp!” haehyuk

“Liệt!? … Ngô ân… Ngô ngô…”

Hàn Liệt không nhịn được, từ phía sau ôm chặt lấy Ngả Diệp không hề phòng bị, lật qua khuôn mặt của y, nhắm ngay đôi môi đỏ mọng hôn lên.

Hai người ở ngay chính giữa sông không hề cố kỵ hôn môi nồng nhiệt, Hàn Liệt còn thuận thế đem đối phương áp đảo. Nước sông trong suốt thấy đáy, nhưng hắn lại không chút nào bận tâm đến mấy con cá chung quanh…

“Tiểu Diệp, có lạnh không?” Hàn Liệt đem y đặt ở dưới thân, dùng đôi tay to bự an ủi lần mò toàn thân y. Mặc dù nước sông vốn rất băng lạnh, bất quá toàn thân Ngả Diệp lại rất ấm áp, nhất là những nơi bị Hàn Liệt vuốt ve qua. Bởi vậy y liền lắc đầu, vươn tay đến vòng quanh cần cổ của Hàn Liệt, còn bướng bỉnh ở phía sau gáy hắn mút một cái.

“Liệt…” Ngả Diệp vuốt ve hôn ngân vừa mới được mình tạo ra trên người Hàn Liệt, tiếp theo lại có chút bốc đồng tuyên bố: “Ngươi là người của ta!” Vừa nói xong y lại càng ôm chặt đối phương vào trong lòng.

Hàn Liệt ha hả cười, ngón tay xẹt qua làn da tế của Ngả Diệp trong nước, tiếp theo đó lại sờ đến gương mặt, cổ, ngực… Rất nhanh đã tới bên ngoài lổ nhỏ, hai ngón tay cứ thế tiến quân thần tốc, ở trong nội bích căng chặt khuấy đảo trở mình, bất quá bởi vì lực cản dữ dội từ sức nước, cử động này của hắn cũng không dễ dàng.

“Tiểu Diệp…Ta ở chỗ này muốn ngươi, có được không?”

Hàn Liệt vừa mới hỏi xong, bàn tay của Ngả Diệp đã lặng lẽ dò xét đi xuống, cầm lấy phân thân cực đại của đối phương, trong chớp mắt y đã bị hù không nhẹ, đỏ mặt nói: “Ngươi… Ngươi đã…”

“Ha hả…” Hàn Liệt hớp lấy nước sông xoa xoa lên hai gò má khô nóng đỏ bừng của Ngả Diệp, vừa hỏi: “Cho ta làm được không?”

Ngả Diệp dừng một hồi, thấp giọng hỏi: “Nếu như ta nói không thì sao?”

“A… Tiểu Diệp à, thân là một người nam nhân, điều trọng yếu nhất chính là phải biết chịu trách nhiệm.” Hàn Liệt không có trả lời vấn đề của y, ngược lại còn đột nhiên nói ra một câu chẳng chút liên quan này.

“Hả?” Ngả Diệp nghiêng nghiêng đầu sang trái, sắc mặt tràn đầy nghi vấn: “Chịu trách nhiệm gì?”

“Còn hỏi?!” Hàn Liệt cười xấu xa, tròng mắt hướng xuống phần thân dưới của mình, chuyển qua dục vọng đang trào dâng hừng hực, sau đó lại nhìn sang Ngả Diệp, nháy nháy lông mi, rất hiển nhiên đây là một loại ám hiệu ngầm.

Bất quá Ngả Diệp vẫn trưng ra vẻ mặt rất khổ não, tay trái nắm chặt hòn đá nhỏ trên sông, khẩn trương hỏi: “Ta… Ta phải làm sao để giúp ngươi…?”

“Chính mình tự nghĩ cách, ngẫm lại xem trước đây ta đã làm thế nào!” Hàn Liệt không có trả lời, bởi vì hắn hy vọng y sẽ tự mình hành động. Nói không chừng Tiểu Diệp của hắn còn có thể đưa ra một ″sáng ý ″ thập phần kinh người à.

“Dạ…” Ngả Diệp đáp một tiếng, nhìn thứ kia đã cương trướng đến cực đại suy nghĩ một hồi, rồi lại vươn bàn tay vừa mới rụt về, cúi thấp đầu, hé miệng đem phân thân cực đại ngậm vào trong miệng, nhất cổ tác khí thâm nhập sâu vào cổ họng.

“Tiểu Diệp, đừng đâm sâu như vậy, sẽ bị thương!” Hàn Liệt hét lớn một tiếng, bàn tay to hướng đến hai khoảq thù du nổi bật trên ngực Ngả Diệp nghiêm nghịq trừng phạt.

“Đừng đừng!! Ân… Ha ha…” Ngả Diệp nhắm mắt lại, đầu hướng ra phía sau, tiếp theo y lại dùng đầu lưỡi chậm rãi liếm mút phân thân trong miệng, bất quá liếm một chút y lại lùi về, rồi lại dùng hàm răng thoáng ma sát trên phân thân nóng rực đang phồng càng ngày càng lớn hơn.

Hàn Liệt nhìn cái hành động dục cự còn nghênh(muốn nghênh còn cự tuyệt) này mà tâm tư ngứa ngáy muốn chết, thiếu chút nữa đã mất đi lý trí đè đầu Ngả Diệp ra, bắt y ngậm sâu vào cuống họng, đem phân thân của hắn hoàn toàn mút liếm.

“Uh uh… A…A…Hừ hừ…” Hành động này đã làm cho Ngả Diệp thiếu chút nữa đã thở không nổi, bất quá may là Hàn Liệt đã kịp thời phát hiện, buông lỏng tay ra, uy hiếp nói: “Còn nghịch thế nữa ta sẽ phạt ngươi!”

“Đừng đừng…” Sắc mặt Ngả Diệp đã hồng nhuận lên, cái mũi cố gắng hấp lấy không khí, chuyên chú nhấm nháp phân thân cực đại đang ngậm trong miệng, bộ dạng của y lúc này lại không hề đãng, ngược lại còn chọc người thêm mê say.

Nhìn Ngả Diệp đang dùng chiếc miệng nhỏ nhắn của mình cố gắng hầu hạ hắn, Hàn Liệt gầm nhẹ một tiếng, đem toàn bộ dịch thể bắn vào trong miệng Ngả Diệp.

“Nuốt không được thì đừng miễn cưỡng!” haehyuk

Mắt thấy bộ dạng Ngả Diệp đang xanh mặt cố đem đồ vật của hắn nuốt vào, Hàn Liệt cực kỳ đau lòng, vỗ về vỗ về khuôn mặt nhỏ nhắn của người yêu. Bất quá Ngả Diệp lại lắc đầu cự tuyệt, chậm rãi đem đống dịch thể, một giọt cũng không chừa nuốt hết vào trong cuống họng —– đó là của Hàn Liệt à, dù thế nào y cũng không muốn lãnh phí.

“Liệt… Đừng ân…” Hàn Liệt hăng hái bừng bừng vươn đầu lưỡi liếm liếm đôi môi đỏ mọng dính đầy dịch thể của hắn, một bên lại dùng bàn tay thô to khẽ chạm vào đỉnh dục vọng của Ngả Diệp ——– mà phần trên đỉnh chóp tựa như đang rỉ ra một dòng dịch thể màu trắng sữa…

“Hảo! Được rồi…đến lượt ta chịu trách nhiệm với ngươi…”

“Uh? Ha ha…”

Hàn Liệt cười cười dùng một tay nhẹ đâm vào mật huyệt đã ướt nhép dịch thủy của Ngả Diệp, “Hảo ẩm ướt… Muốn ta đi vào trong này không?”

Hắn hiển nhiên là đang hỏi lời vô ích, một mặt cũng là vì muốn hảo hảo thưởng thức biểu tình mâu thuẫn muốn đáp lại không nên lời của ai kia.

Cuối cùng, Ngả Diệp tất nhiên là không nhịn được nhìn về phía hắn, đỏ bừng mặt nói: “Liệt… Ta không nhịn được nữa…”

“Hử?” Hàn Liệt niết niết mông cánh hoa, mang theo vẻ mặt cười xấu xa nhìn y.

“Tiến vào…”

“Tiến vào… Nơi nào?” haehyuk

“Nơi này…” Ngả Diệp chỉ vào hậu đình của mình, nhưng Hàn Liệt lại không quá hài lòng với câu trả lời này.

“Nói! Nơi nào?”

“Ta…động khẩu… phía sau…” Ngả Diệp lấy tay che lấy khuôn mặt đã sắp đỏ hồng thành quả táo, vừa chậm chạp lại nhỏ giọng nói ra câu này.

“Hảo! Sớm nói ra một chút đã không phải chịu khổ rồi, đúng chứ?”

“Ta…A a… Ác…” Hàn Liệt mạnh mẽ thẳng tiến vào hậu đình, làm cho y không được báo động trước kêu lên thất thanh.

Ngay trong tích tắc này, dục vọng đã tích lũy thật lâu của Ngả Diệp cũng nhân tiện tiết ra một lượt, hòa vào dòng nước nhẹ trôi đi, càng ngày càng xa —- dù vậy dòng nước trước mặt vẫn trong suốt không thấy đáy.

“Như thế nào mà khoái đến nổi tiết ra luôn rồi?” Hàn Liệt nện nhẹ vào tảng đá, hắn có điểm hối hận lúc Ngả Diệp bắn ra không có kịp nắm lấy vật nhỏ của y…

Quyết định rồi! Lần sau nhất định phải ngưng thần chú ý! Nắm chặt thời cơ!

“Ân… Liệt… Thật thoải mái, ta… Ta còn muốn! Còn muốn nữa!”

Hàn Liệt không nói chuyện, chỉ ôm lấy sắc mặt ửng hồng của Ngả Diệp, dùng răng tế gặm cắn thân thể của Ngả Diệp, cũng đem dục vọng rút ra, rồi lại chậm rãi từ từ đỉnh vào. Cử động chậm chạp như vậy tự nhiên không có cách nào thỏa mãn Ngả Diệp, cuối cùng, y đã dứt khoát giãy dụa thắt lưng kháng nghị: “Liệt… Nhanh lên một chút… Ân ha… Tái sâu hơn nữa!!”

Nhìn bộ dáng Ngả Diệp chủ động tác cầu như vậy đã làm cho đầu óc Hàn Liệt lập tức trống rỗng, không thể không nghe theo lời y nói, đem dục vọng của mình đỉnh vào nơi sâu nhất, tốc độ cũng nhanh đến không thể bì kịp.

“Vù vù… Hả… Tiểu Diệp… Tiểu Diệp… Ngươi hảo chặt… Vù vù!”

“Liệt… Ta… Ha ha… Không được… ân…” haehyuk

Luật động kịch liệt của hai người đã làm cho mấy con cá chung quanh cùng bọt nước bắn tung tóe khắp nơi, bất quá hai người bọn họ vẫn chẳng mảy may để ý. Giờ đây, hai người họ đã hoàn toàn trầm luân vào thế giới của riêng mình, không có cách nào tự kềm chế, muốn nói có bao nhiêu tình cảm mãnh liệt thì nhiều bấy nhiêu. Cuối cùng vào lúc lửa nóng trong người song phương cùng đạt tới đỉnh điểm, cả hai đều không thể dằn nổi mà đồng loạt tiết ra.

Sau khi tình cảm mãnh liệt qua đi, Hàn Liệt trực tiếp dùng nước sông tắm rữa sạch sẽ cho Ngả Diệp đang thở hổn hển. Trong tích tắc, ngón tay của hắn tiến nhập vào hậu huyệt của Ngả Diệp, hắn cảm giác được thân thể mẫn cảm này lại run rẩy một chút, hắn lập tức đè lại sống lưng tràn ngập hôn ngân của đối phương, thấp giọng nói: “Không đem thứ bên trong rửa sạch, người sẽ bị đau bụng.”

Nghe vậy, khuôn mặt tươi cười của Ngả Diệp có chút mất mát, ngập ngừng nói: “Hả… Nhưng là…”

“Không được! Nhìn ngươi…mệt thành như vậy, hôm nay không thể làm nữa!” Bất quá y còn chưa nói ra yêu cầu, đã bị Hàn Liệt nhìn thấu rồi, còn bị cự tuyệt, cho nên y chỉ có thể hạ thấp nữa thân dưới, vươn tay trảo lấy hòn đá gật gật đầu. Sau khi nhấp lấy một hớp nước sông làm trơn họng, Ngả Diệp mới không cam lòng nói: “Ác… Được rồi… Ha ha… Nói không làm… mà sao còn sờ ta nữa… nơi đó…”

Y rõ ràng cảm giác được phân thân của mình đang bị cái gì đó đảo qua.

“Không có à…” Hàn Liệt đang chuyên tâm thay y rửa sạch hậu đình cũng cảm giác được kỳ quái, thế là hắn liền hướng về phía dưới quan sát… haehyuk

Một con cá nhỏ đang bơi qua bơi lại trước phân thân của y, đuôi cá còn đang không ngừng quét qua chổ kia…

Hàn Liệt nhếch miệng cười, đem con cá vớt lên ném đi thật xa…xa xa xa.

“Nghĩ muốn đoạt Ngả Diệp với ta à… Không có cửa đâu cưng!”

Qủy ba ba –

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio