Qủy vướng chân
Toàn thân trên dưới của Ngả Diệp lúc này đều đang rất mệt mỏi, nhìn thấy bộ dáng bất tỉnh nhân sự vô cùng đáng yêu này của y, Hàn Liệt suy nghĩ một chút, sau đó liền quyết định ôm y trở về phòng, để cho y hảo hảo nghỉ ngơi cả ngày. Phòng ngủ của y tại Lý phủ nằm ở tầng thứ tư, cho nên Hàn Liệt phải leo đến bốn tầng lầu…
Do lo lắng cho tình trạng thân thể của Ngả Diệp, tâm cảnh giới lúc bình thường của Hàn Liệt lúc này đã hoàn toàn biến mất. Bởi vì còn đang ôm theo Ngả Diệp nên hắn không có cách nào trực tiếp xuyên tường, cho nên hắn liền nhanh chóng dùng phương thức chạy bộ lên lầu.
Một tầng. haehyuk
Hai tầng
Ba tầng.
Rất dễ dàng chạy đến tầng thứ tư, ngay lúc còn thừa lại ba bậc cầu thang, chân trước của Hàn Liệt vừa bước ra, thì chân sau lại bị một thứ nào đó không biết danh tính ngáng đường, tiếp theo cả thắt lưng của hắn đều bị bắt lấy, thứ kia chẳng chút nương tay tàn nhẫn kéo hắn xuống dưới.
Nhất thời không thể phản kháng, Hàn Liệt cứ như vậy mất đi thăng bằng, lăn xuống cầu thang…
Cho dù chính mình bị cầu thang đụng đau, nhưng Hàn Liệt vẫn là một lòng âm thầm che chở cho bảo bối trong lòng. Cánh tay của hắn vẫn chưa hề buông ra, một tay bảo vệ phần ót của Ngả Diệp, một tay gắt gao nắm giữ thắt lưng y, cứ như vậy tiếp xúc thân mật với sàn nhà.
“A…” Ngả Diệp được bảo vệ rất kín kẽ, qua trong chốc lát mới giương mở đôi mắt. Thấy chính mình vẫn an an ổn ổn nằm ở trong lòng Hàn Liệt, nhưng y cảm giác được tình huống chung quanh có vẻ không đúng! Mà hai người bọn họ còn đang nằm trên mặt đất này…”Liệt?! Ngươi đã xảy ra chuyện gì?”
Ngả Diệp vội vã đứng lên, đem Hàn Liệt nằm thẳng trên mặt đất nâng dậy, chỉ thấy Hàn Liệt cười đến rất thoải mái…
Căn cứ vào tình cảnh của bọn họ bây giờ, nhất định là mới từ cầu thang té xuống đây…
Liệt… Hắn sẽ không bị té đến hỏng đầu rồi chứ?! haehyuk
Trong nháy mắt ý niệm đáng sợ này vừa nãy ra trong đầu đã làm Ngả Diệp cảm thấy hít thở không thông, y lại càng dùng sức lay động hắn, “Liệt! Ngươi mau đáp lại ta một câu!”
Nghe vậy, Hàn Liệt vừa cười, vừa hưng phấn bắt lấy hai tay của Ngả Diệp, nói: “Ha ha… Tiểu Diệp! Ngươi biết chuyện này là đại biểu cho điều gì không!?”
“Người cũng chảy máu rồi mà còn cao hứng đến vậy? Ngươi nhất định là điên rồi… Đều là tại ta…” Phần gáy của Hàn Liệt chảy máu rồi, đầu óc của Hàn Liệt quả nhiên là bị đụng đến hỏng rồi, cũng đều là vì bảo vệ y… Đều là lỗi của y hết!
“Không phải cái này! Tiểu Diệp…” Hàn Liệt sờ sờ phần gáy của mình, ngón tay dính đầy máu tươi cứ như vậy hiện ra ở trước mắt Ngả Diệp, “Ngươi nhìn! Ta chảy máu rồi! Ta đã biết đau đớn rồi!”
Bất quá, Ngả Diệp không có cách nào hiểu rõ ý nghĩ điên cuồng này của hắn, y vội cúi xuống lật thân thể của hắn qua, thẳng thừng hỏi: “Còn có chổ nào đau nữa?! Để ta xoa cho ngươi…” Chợt, y đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, quỳ xuống thân thể, vỗ về hai gò má của Hàn Liệt, “Ngươi… Ngươi…đau đớn?!”
Hàn Liệt gật đầu, trên khuôn mặt anh tuấn tràn trề ý cười vô hạng.
Máu của hắn còn có màu đỏ nữa…
“Liệt… Ngươi chảy máu rồi! Cho nên… Ngươi đã là người, có đúng hay không?!”
“Vốn cũng không phải… nói chung làm một lần là biết liền ngay!” haehyuk
“Hả?!” Còn ngụy biện cái gì? Bọn họ không phải đã sớm làm qua rất nhiều lần rồi sao…
Đang lúc Hàn Liệt muốn ôm Ngả Diệp, Ngả Diệp lại đột nhiên cảm giác được cái gì đó, tiếp theo sắc mặt liền xoát một cái biến trắng, cuống quít nói: “Liệt! Ta cảm giác được khí tức của Vương Doãn Kiệt!”
“Hắn lại muốn hại người rồi, chúng ta đi ngăn cản mau!”
Hừ! Hắn lần này không thể buông tha tên Vương Doãn Kiệt kia nữa! Nhất là lần này tên kia lại phạm vào một tội lớn ngất trời—— hại hắn mất đi cơ hội ″hảo hảo″ ôm Ngả Diệp.
“Ừ.” haehyuk
Hai người ồn ào vài tiếng liền không còn bóng dáng nữa, điều này đã khiến cho quỷ hồn đang đứng ở trên lầu sửng sốt sửng sốt —— quỷ hồn kia có một đôi chân cực kì dài.
Xem ra trò đùa của mình lại thất bại rồi…