Qủy Ba Ba

chương 62

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit – HaeHyuk

Giai đại vui mừng

Mấy năm sau…

Lý phủ từ năm năm trước đã đem tất cả hạ nhân trong nhà cho nghỉ việc, nhưng quỷ dị chính là, mỗi ngày ở nơi này đều nháo động đến ầm ĩ, nhưng rõ ràng là chỉ có hai người sống thôi mà…

Mà nguyên nhân vì sao thì chỉ có ″bọn họ″ mới biết được.

“Hả?! Đồ ăn sáng làm cho Ứng Duyệt lại biến mất nữa?!” haehyuk

Lý Đức Tân vừa mới hỏi ra những lời này, lập tức có một đôi chân nho nhỏ đạp lên bả vai của hắn.

Đó là một nam hài chừng năm sáu tuổi, một hài tử rất đáng yêu, xem ra là một quỷ hồn quái, nửa người dưới là người, bất quá nửa người trên của nhóc lại có chút trong suốt.

Nhóc quay về hướng của hắn làm cái mặt quỷ, nghịch cười nói: “Ha ha… Lý thúc thúc không bắt được ta!”

Bất quá nam hài cũng không đắc ý được bao lâu, rất nhanh đã có một người nam tử cực kỳ cao lớn tuấn mỹ vươn một tay lôi nhóc xuống.

Chỉ nghe mỹ nam kia vừa xoa bóp viền mông của nam hài vừa cười xấu xa nói: “Hắc! Nghĩ muốn khi dễ Đức Tân của ta à, thật là lớn mật! Có tin hay không ta gọi là Hàn Liệt đánh đánh cái mông của ngươi?!”

Uy hiếp của mỹ nam thật sự rất có hiệu quả, nam hài nhất thời mặt trắng bệch, tiếp theo bắt đầu khóc hô cầu tình: “Ô ô… Duyệt ca ca không nên như vậy! Không nên… Đừng cho cha lớn đánh đánh cái mông của Đằng Nhi…” haehyuk

Lần trước, Hàn Đằng bởi vì không nhịn được bày ra trò đùa quái đản với nhị cha, làm hại nhị cha đến sáng sớm cũng chưa xuống giường được, đại cha cực kì sinh khí, hung hăng đánh đánh cái mông của nhóc thật nhiều thật nhiều cái, kết quả tới tận năm ngày sau nhóc mới dám dùng cái mông của mình ngồi xuống à…

“Vậy sau này ngươi có còn dám khi dễ Lý thúc thúc nữa không hả?”

“Không dám nữa! Thật sự… Ô ô… Đừng cho đại cha đánh cái mông của ta…”

Nhìn một bãi nước mắt nước mũi trên mặt của Hàn Đằng, Lý Đức Tân khuyên nhủ: “Duyệt… Đằng Nhi đã nhận sai rồi, coi như bỏ qua đi.”

“Ai… Hài tử không ngoan thì phải dạy bảo… Ngươi đó… Đừng có bắt chước Ngả Diệp tối ngày sủng nịch đứa nhỏ này…”

Trải qua mấy năm, Ứng Duyệt được năm tháng trui luyện, thiếu niên mảnh khảnh ngày nào nay đã trưởng thành một nam nhân cực kỳ cao lớn tuấn tú, tuy nói so với Hàn Liệt y có lùn hơn chút, bất quá vóc người của y so với Lý Đức Tân còn muốn khôi ngô hơn mấy phần.

Mà Đức Tân của y lại vẫn giống như cũ, vẫn đôn hậu thành thật như ngày nào, bởi vậy mới có thể bị tên tiểu quỷ này khi dễ!

“Đức Tân! Tiểu Duyệt nói rất đúng! Hài tử không ngoan thì phải dạy dỗ, làm hư rồi thì rất khó lường à!” haehyuk

Hàn Liệt đột nhiên tiến vào từ đại môn, rất không khách khí xông lên bắt giữ Hàn Đằng đang định bỏ trốn.

“Hả!? Đại cha… Thật sự không nên như vậy! Đằng Nhi thật sự biết sai rồi! Ôi u…” Hàn Đằng còn muốn nói chuyện, bất quá bàn tay to lớn của Hàn Liệt đã sớm không chút khách khí hướng đến cái mông tròn lẳng xinh xắn của nhóc vỗ lên.

“Liệt! Đừng có đánh Đằng Nhi nữa!” Ngả Diệp đột nhiên nhảy ra từ phía sau Hàn Liệt, đem Hàn Đằng ôm lấy, cởi quần cuả nhóc ra, ôn nhu an ủi cái mông tròn đã bị đánh đến xanh xanh đỏ đỏ, nhẹ giọng nói: “Đằng Nhi! Ngươi nếu sau này còn nghịch như vậy nữa, nhị cha cũng sẽ không giống như lần này dung túng ngươi đâu!”

“Đằng nhi bết rồi! Nhị cha là tốt nhất ~ ha ha…” Hàn Đằng hôn lên mặt Ngả Diệp một cái, bất quá lại làm cho Hàn Liệt nổi lên tức giận, lập tức đem Ngả Diệp cùng Hàn Đằng tách ra, đem Hàn Đằng ném cho Ứng Duyệt, chính mình thì vác thân hình vẫn mảnh mai như ngày nào của Ngả Diệp lên trên vai.

“Này! Liệt… Ngươi… Ngươi…” Đây cũng không phải lần đầu tiên Ngả Diệp bị Hàn Liệt khiêng vác trước mắt nhiều người như vậy, nhưng dù vậy y vẫn không nhịn được có chút kinh ngạc. Cái mông bị nhéo một cái, cũng giống như đãi ngộ mà Hàn Đằng phải chịu vừa rồi —- còn bị vỗ lên một phát, bất quá chỉ là vỗ lên một cái thôi nhé, tiếp theo đó song trảo của ai kia liền đổi thành những cái vuốt ve nhẹ nhàng.

“Tốt lắm! Ta phải cùng Tiểu Diệp hưởng khoái hoạt đây, ai cũng không chuẩn đi quấy rầy bọn ta! … Ngươi tốt nhất là nên vì cái mông nhỏ của mình mà suy nghĩ đi…” Những lời này của Hàn Liệt rất rõ ràng là nhằm vào Hàn Đằng, trong ánh mắt của hắn cũng tràn ngập sự cảnh cáo.

Hàn Đằng không phải là hài tử hư hỏng, chỉ là có chút hơi nghịch, đối với bất kì chuyện gì cũng có lòng hiếu kỳ thật lớn, càng hỏng bét chính là rất thích tham gia náo nhiệt. Làm hại đôi tình nhân nào đó vì phải làm gương tốt cho tiểu hài tử, mà cơ hồ mỗi đêm đều không thể hảo hảo thân thiết với nhau một hồi.

Lý Đức Tân cùng Ứng Duyệt rất có năng lực nhẫn nhịn ham muốn, kỳ thật song phương hai người đều cho rằng, có thể vĩnh viễn đồng giường cộng chẩm cả đời như vậy cũng rất là hạnh phúc. Mấy chuyện tình sự này nọ vốn chỉ là một bộ phận nhỏ trong cuộc sống, huống chi hai người bọn họ vào ban ngày đã phải bề bộn việc lớn chuyện nhỏ ở trong phủ, Ứng Duyệt sợ thân thể của Lý Đức Tân chống giữ không được, cho nên mới không chủ động tác cầu.

Nhưng mà Hàn Liệt sẽ không nghĩ như vậy, mặc dù nói điều hắn yêu chính là toàn bộ của Ngả Diệp chứ không phải chỉ có thân thể, bất quá hắn nếu mỗi ngày không thể muốn Ngả Diệp một lần, hắn chung quy vẫn cảm giác cả người trên dưới đều rất khó chịu… Chẳng lẽ hắn đã thật sự trở thành tên cầm thú tối ngày chỉ biết dùng nửa người dưới để suy nghĩ?!

“Liệt? Liệt?” haehyuk

Trước mắt hiện rõ khuôn mặt trắng nõn của Ngả Diệp, làm cho Hàn Liệt ngây ngốc một chút: “Hả!?”

“Liệt… Có thể bắt đầu được chưa?” Ngả Diệp quỳ gối trên giường, cả người đã sớm trần như nhộng, bởi vì không khí lạnh lẽo đến thấu xương, nên y phải cầm lấy tấm chăn mỏng che lại toàn bộ da thịt không chút tỳ vết của chính mình, bất quá y không biết được bản thân mình lúc này lại càng làm cho dục vọng trong đũng quần của Hàn Liệt càng thêm cứng rắn.

“Uh…” Hàn Liệt vỗ vỗ gương mặt hồng nhuận của y vài cái, tiếp theo hắn liền như đã biến thành hổ đói nhào vào dê con, đẩy Ngả Diệp ấn ngã lên trên giường, nhắm ngay đôi môi mềm mỏng hôn lên. Không nghĩ tới vào lúc này, bên ngoài đột nhiên lại vang lên một tiếng động thật lớn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio