Quỷ Đế Cuồng Thê: Đại Tiểu Thư Ăn Chơi Trác Táng

chương 1508: nàng còn sống (5)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Sahara

Mặt Quân lão gia tử lập tức biến sắc, lửa giận bốc lên ngút trời, nói: "Ông thì biết cái gì? Mấy năm qua, ông biết ta đã phải trải qua như thế nào không? Ta hy vọng nha đầu kia còn sống biết là bao nhiêu, nhưng mỗi tin tức ta nhận được điều khiến ta tuyệt vọng. Hiện tại, khó khăn lắm ta mới có lại hy vọng, lần này ta nhất định sẽ không từ bỏ dễ dàng."

Mục Động thở dài: "Ông dự tính sẽ về Linh Châu?"

"Không sai! Ta muốn đi chứng thực tin tức này!"

"Đúng là ông cũng cần về Linh Châu một chuyến. Trong khoảng thời gian này, Quân gia quả thật không được yên bình cho lắm. Những thế lực từng bị Quân gia chèn ép đang tìm cách lật đổ Quân gia."

Quân lão gia tử đứng dậy khỏi ghế ngồi, cười lạnh: "Ta đúng là cần về Quân gia một chuyến. Những kẻ đến gây sự với Quân gia kia, ngày sau, ta sẽ tới cửa "thăm viếng" từng nhà một! Mấy năm nay, ta chẳng qua là ân cư một chút thôi, vậy mà chúng lại xem như là ta chết rồi ấy. Cả đám đều được một tấc thì lấn một thước!"

Trên thực tế, Quân gia có thể có địa vị như hiện nay, hoàn toàn có quan hệ chặt chẽ với tòa Thái Sơn như Quân lão gia tử.

Nếu không phải xuất phát từ sự sợ hãi đối với Quân lão gia tử, thì có lẽ những thế lực giống như Huyền Thanh Môn đã sớm đến gây sự với Quân gia không ngừng rồi.

Vì vậy, nếu chẳng may Quân lão gia tử bỏ mình, thì e là Quân gia khó mà chống đỡ được một kích...

"Quân Lăng Thiên, nếu ông có cần gì thì cứ truyền tin cho ta, ta sẽ lập tức đến Linh Châu giúp ông..." Mục Động nhìn lão bằng hữu nhà mình, trịnh trọng nói.

"Đa tạ sự khoảng đãi trong mấy năm nay của ông!"

(*khoảng đãi: hiểu đại khái chính là tiếp đãi nồng hậu.)

Quân lão gia tử vỗ vỗ lên vai Mục Động: "Đợi ta tìm được cháu gái trở về, ông đừng quên đến Quân gia uống một chén!"

Khóe miệng Mục Động hơi giật giật, nhưng cuối cùng vẫn không có nhẫn tâm tạt thêm một chậu nước lạnh vào mặt Quân lão gia tử.

Nếu không phải sớm chiều ở chung với Quân lão gia tử, thì sẽ không ai hiểu được mấy năm qua ông ấy đã thống khổ như thế nào, hiện giờ có được chút hy vọng, đối với ông ấy mà nói, cũng là một chuyện tốt.

"Được! Đến lúc đó ta nhất định sẽ đến Quân gia uống một chén!"

……………

Tại một thị trấn nhỏ nào đó, mọi người qua lại trên đường đều nhịn không được mà liếc nhìn về phía nữ tử đang đi ở giữa đường lớn, trong mắt bọn họ đều là vẻ kinh diễm.

Đó là một vị cô nương mặc y phục màu vàng nhạt, tuổi không lớn, toàn thân đều là khí chất cao quý, suối tóc đen dài nhẹ bay trong gió, nhìn đẹp tựa như một tinh linh.

"Này, các người đã nghe nói gì chưa? Huyền Thanh Môn ở Linh Châu bị diệt rồi!"

Bên cạnh thỉnh thoảng truyền tới những tiếng bàn tán xôn xao, nhưng chỉ có một câu này là thành công thu hút sự chú ý của người đi đường, họ dời tầm mắt khỏi vị cô nương kia, nhìn về phía người vừa lên tiếng.

Một người khác ngồi bên cạnh lên tiếng hỏi: "Huyền Thanh Môn? Ta nghe nói, môn chủ của Huyền Thanh Môn là cường giả Thánh Quân, rốt cuộc người nào mà có bản lĩnh lớn đến như vậy? Có thể tiêu diệt Huyền Thanh Môn?"

Vốn dĩ cuộc đối thoại của những người này không hề liên quan gì đến vị cô nương mặc y phục màu vàng nhạt kia, nàng thậm chí còn chẳng thèm ngoảnh đầu lại.

Nhưng tích tắc sau đó, nàng bỗng nhiên khựng bước.

"Chuyện này cũng không phải là bí mật gì của đại lục, nhưng một số tin tức lại bị phong bế tại thị trấn của chúng ta, nên ta cũng chỉ mới nghe nói gần đây thôi. Bên ngoài đồn đại, người diệt Huyền Thanh Môn là một nữ tử tên Vân Lạc Phong!"

Lời của người kia vừa dứt, thì vị cô nương mặc y phục màu vàng nhạt, vốn đã đi xa về phía trước, không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở trước mặt hắn.

Thần sắc vị cô nương này kích động không thôi, nàng túm chặt cổ áo người nọ, nôn nóng hỏi: "Vân Lạc Phong? Ngươi vừa nói, người diệt Huyền Thanh Môn tên là Vân Lạc Phong?"

Vân Lạc Phong.... Nàng ấy vẫn còn sống?

Bờ môi Hoàng Oanh Oanh run rẩy, nàng cố áp chế những giọt nước mắt sắp sửa tuôn trào.

Người nọ ngẩn người: "Ta cũng chỉ là nghe nói mà thôi! Nghe nói tin tức này là do một đệ tử Huyền Thanh Môn may mắn sống sót truyền ra ngoài, tình hình cụ thể thì ta cũng không biết..."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio