Cả đám quay sang nhìn nhau, ban đầu họ rất lo lắng và phân vân, bởi vì "cơ hội" mà Bạch Dạ đề cập đến hẳn không tầm thường nhưng chắc chắn cũng sẽ phải trả một cái giá không nhỏ.
Nhưng nghĩ lại, bọn họ nhận được sự bảo hộ của học viện, nên lần này phải vì học viện mà đem đến vinh quang.
Tất cả đều âm thầm quyết định và lặng lẽ gật đầu nói "Có!"
Bạch Dạ hẹp dài con mắt đẹp ánh lên sự tà mị, khẽ câu môi cười "Vậy thì, như mọi người mong muốn."
/kết thúc hồi tưởng/
Quả thật bọn họ đã phải trải qua những khổ luyện gian truân mà Bạch Dạ đưa ra, vì thời gian không có nhiều, nên sự cố gắng càng phải tăng gấp đôi, thậm chí là gấp lần.
Cũng may dưới sự chỉ dẫn của Bạch Dạ, cùng rất nhiều đan dược, dược liệu quý giá dung nạp vào người họ, đã tấn chức Linh Sư trung cấp.
Điều đó giống như một kì tích không thể xảy ra, hoặc nó chỉ xuất hiện nếu như có Bạch Dạ giúp sức.
Giờ lúc này đây, cả đám người đã không thể đối mặt với nàng một cách bình thường được nữa, ngay cả nhìn cũng trở nên khó khăn, mà bất kì lời nói nào nàng đưa ra, sẽ không ai dám trái ý.
Chẳng mấy chốc mà lần rút thăm của vòng bán kết lại diễn ra, đại diện của các học viện cũng lại lần lượt tiến đến trung tâm võ đài.
Một tiếng "tùng" vang lên.
"Kết quả của cuộc rút thăm đã có.
Vòng : học viện Nhất Tinh vs học viện Tam Tinh, học viện Nhị Tinh vs học viện Lục Tinh.
Vòng : học viện Nhất Tinh vs học viện Nhị Tinh, học viện Tam Tinh vs học viện Lục Tinh."
Tất cả các học viện đều trở nên xôn xao.
Tử Nhạc Huân trở nên lo lắng nói "Xui thật! Mới trận đầu đã gặp phải đối thủ mạnh rồi!"
Tuyết Linh Linh cũng chỉ biết bất đắc dĩ thở dài "Chúng ta đang đấu với top của năm ngoái, học viện nào cũng mạnh, sớm hay muộn cũng đều phải đối đầu.
Chẳng thể tránh được."
"Không biết Nhị Tinh thực lực ra sao nhỉ? Tò mò quá!" lúc này trông Ngưng Vũ có vẻ khá mong chờ "Nghe nói họ cũng không hề thua kém Nhất Tinh là bao."
"Lần này chúng ta nên bàn lại chiến lược thì hơn.
Nhị Tinh, nên kiêng dè!" Ngọc Trần quan sát được từ các học viện.
So với Nhất Tinh và Tam Tinh khá nổi tiếng thì Nhị Tinh có phần bí ẩn hơn, cũng chẳng ai rõ thực lực thế nào, chỉ biết là rất mạnh.
Trong sân viện của Lục Tinh học viện, tất cả mọi người đều cùng nhau bàn bạc.
Sau trận chiến với Tứ Tinh, đám Huyền Diệp đều có tiếng nói hơn.
Nhưng họ không giống Tạ Vô Song, chẳng mấy tính toán đến tranh cãi lẫn trước.
Giờ đây trong mắt họ, chỉ có cuộc tỷ võ.
Tuyết Linh Linh nói "Hiện tại học viện chúng ta đang có lợi thế hơn so với Tam Tinh là có tận Linh Sư trung cấp.
Chúng ta phải đối đầu với Nhị Tinh nên cố gắng dốc toàn lực."
Huyền Diệp lại phản đối nói "Nhưng chúng ta không thể ngay trận đầu đã đưa át chủ bài ra được.
Như thế Tam Tinh sẽ nắm được thóp ngay lập tức."
Tuyết Linh Linh suy nghĩ một hồi, cũng cảm thấy đúng.
"Nghe nói Nhị Tinh kết hợp rất ăn ý, không biết có phải không."
"Có phải hay không thì cứ lên sàn đấu là biết thôi mà" Thanh Nhã Như rất tùy tiện nói làm ai nấy cũng đều bất đắc dĩ nhưng cũng chẳng ai dám lên tiếng trách móc.
Vì sao ư?
Đương nhiên là dựa vào sự thân thiết của cô đối với "vị kia" rồi.
Cả quá trình, Bạch Dạ ngồi lặng yên không nói câu nào, còn nhắm lại con ngươi như thể đang nghỉ ngơi.
Bọn họ cũng không phải đồ ngốc mà không nhận ra, Bạch sư đệ này không hề tầm thường.
Vốn là một người không rõ xuất thân, lại đăng kí vào Đan viện, nơi chẳng có ai thèm ngó ngàng đến.
Nhưng lại trở thành người đứng đầu kì sát hạch, nháy mắt hạ gục các học sinh trong lần chạm trán.
Hơn nữa, thái độ của các lão sư đối với cậu ta cũng rất kì quái, thậm chí có phần nể trọng.
Chẳng biết cậu ta tới học viện là vì lí do gì nhưng tốt nhất là vẫn không nên chọc vào.
Nhưng mà nói thật thì, Bạch sư đệ này...đẹp thật đấy!
Dù chỉ cách có chiếc mặt nạ bạc thôi nhưng từ đường nét cũng nhìn ra vẻ đẹp tựa thiên tiên.
Có vẻ như là bị nhìn chằm chằm như vậy khiến Bạch Dạ có chút không tự nhiên nên đã chậm rãi hé mở con ngươi.
Nàng hít vào một hơi thật sâu, nói "Nhã Như, lát tỷ võ lên sân đi!"
Mọi người đột nhiên trở nên hoang mang.
Cậu ấy đang nhắc đến ai vậy? Ai là Nhã Như?
Thanh Nhã Như giật mình bị điểm tên, nhưng cũng rất vui vẻ gật đầu "Được thôi!"
Huyền Diệp ngồi cạnh ghé vào tai Thanh Nhã Như hỏi "Tại sao Bạch sư đệ lại gọi muội là Nhã Như?"
"Đó là tên ở nhà của muội! Muội cũng gọi huynh ấy là Tiểu Dạ mà!"
Tất cả liếc ngang liếc dọc nhìn nhau, không nghĩ rằng hai người này đã thân thiết đến mức gọi bằng tên thân mật luôn rồi.
Có vẻ như về sau không thể đụng vào cô gái nhỏ này được rồi..