Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên

chương 49-1: nam nhân khác không được chạm vào nàng! 1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cả người Phượng Thiên Tuyết như bị điện giật, môi kia, lại rơi xuống trên môi nàng, hắn bá đạo đến cực điểm cạy mở môi nàng, tà ác lại cười khẽ chế trụ cái ót của nàng.

“Nha đầu, nàng là của ta! Không được… để nam nhân khác chạm vào nàng!”

Hắn bá đạo điên cuồng, giống như muốn ở trên người nàng, để lại dấu vết thuộc về hắn!

Vậy mà Phượng Thiên Tuyết quên mất phản kháng, máu toàn thân sôi trào, hắn vậy mà thành công làm nàng xúc động!

Nhưng mà đúng lúc Hiên Viên Nguyệt Triệt buông tay ra, đem nàng phóng ở trên giường, “Nha đầu, ta đi đây, năm ngày sau gặp!”.

Bóng người chợt lóe, nam thần tuấn dật đã biến mất. Nhưng nơi hắn vừa ở, vậy mà có một tờ phiếu tím, Phượng Thiên Tuyết cầm lấy thần thức đảo qua, bên trong vậy mà có một trăm triệu kim tệ! Tấm thẻ này, hẳn là tấm thẻ cùng ngày Mị Thủy cầm đi đánh cuộc đi?

Phượng Thiên Tuyết ngơ ngẩn nằm đó, mặt đỏ tim đập, hô hấp hơi dồn dập, nàng ngượng ngùng duỗi tay sờ sờ môi bị hắn hôn qua, nhớ lại dáng vẻ của hắn.

Nàng, lại yêu một người.

Loại cảm giác yêu này thật tốt.

Nhưng mà… Nàng và hắn, có thể đi đến cuối thế giới, hắn, có thể từ đầu đến cuối đối đãi nàng trước sau như một, vĩnh viễn không phản bội nàng sao?

Hiên Viên Nguyệt Triệt chạy về Hiên Viên phủ, ngựa không dừng vó đi tới ngọn núi phía sau phủ.

Núi kia là Hiên Viên Nguyệt Triệt chuyên môn mở cho chính mình tu luyện. Bên trong sơn cốc bày ra đại trận tụ linh, linh khí nơi này, ước chừng nhiều gấp ba so với bên ngoài.

“Điện hạ, ngài đã trở lại?”. Mị Thủy nhìn Hiên Viên Nguyệt Triệt tới, không khỏi vô cùng kinh ngạc.

Ở ngoài sơn cốc, đám người Mị Thủy có thể tu luyện, linh khí tuy rằng không nồng đậm như bên trong sơn cốc, nhưng cũng nhiều gấp đôi bên ngoài.

“Ừm, đêm nay, ta muốn đánh sâu vào Huyền Thánh đại viên mãn, bốn ngày sau các ngươi ngăn chặn linh khí tràn ra ngoài cho ta, đừng cho người khác cảm ứng được ta thăng chức.”. Hiên Viên Nguyệt Triệt nhàn nhạt nói.

“Triệt, có phải ngươi điên rồi hay không? Hiện tại ngươi đã là huyền thánh trung cảnh, muốn đạt tới đại viên mãn, tự nhiên cần tiến hành theo tuần tự, không thể nóng vội!”. Một giọng nói nam tử lạnh lùng truyền đến.

Trong mắt Mị Thủy tản mát ra ánh sáng khác thường, nàng ôn nhu nhìn về phía trong sơn cốc, nam tử kia nện bước như sao băng, ngăn phía trước Hiên Viên Nguyệt Triệt.

Nam tử một đầu tóc trắng, dung mạo khuynh quốc khuynh thành, Mị Thủy nhìn thoáng qua, tim đập nhanh hơn.

“Đây là tự ta quyết định, Khuynh Thành, không được nói với sư mẫu!”. Hiên Viên Nguyệt Triệt nhẹ giọng nói.

Nam tử tóc trắng kia nhíu mày đẹp thành một đoàn, “Triệt, ngươi tội gì phải vậy?”.

Tội gì?

Hiên Viên Nguyệt Triệt chỉ biết là, chính mình phải bảo hộ nha đầu kia, cần thiết càng cường đại hơn, như vậy hắn sẽ không sợ những người đó theo dõi Phượng Thiên Tuyết.

“Ta đi vào!”. Hiên Viên Nguyệt Triệt không muốn nói gì nữa, vòng qua nam tử tóc trắng, bước nhanh vào.

Nam tử tóc trắng đang định cản hắn, Sở Lăng bên cạnh nhẹ giọng nói: “Hắn khăng khăng như thế, mặc kệ ngươi ngăn cản như thế nào, cũng không ngăn cản được hắn.”.

Nam tử tóc trắng lạnh lùng nhìn Sở Lăng, “Nếu không phải ngươi luyện chế Thiên Tuyết Ngọc Tuyền đan cho hắn, làm sao hắn lại nghĩ đến thăng cấp?”.

Sở Lăng nhếch khóe miệng, “Ngươi cho rằng ta muốn sao? Hắn bức ta! Hơn nữa…tuy rằng Thiên Tuyết Ngọc Tuyền đan có bốn thành dược hiệu, nhưng bản thân Triệt cũng không yếu, sẽ không có vấn đề gì!”.

“Hừ, mượn dược đan thăng chức, mỗi người đều biết có nguy hiểm nhất định, huống chi hắn còn có dấu hiệu thăng chức!”.

“Yên tâm đi, Triệt thiên tài như vậy, sẽ không có nguy hiểm gì!”.

Sở Lăng tràn đầy tự tin, ba người bọn họ kỳ thật là đồng môn sư huynh đệ, nhưng chỉ có Hiên Viên Nguyệt Triệt, là thiên tài ưu tú nhất của Bát Dương Tông!

Tuổi còn trẻ, Hiên Viên Nguyệt Triệt liền đến huyền thánh trung cảnh, các trưởng lão trong tông môn đều không có kinh tài tuyệt diễm như vậy!

Mị Thủy ôn nhu nhìn nam tử tóc trắng, “Khuynh thành đại ca, ngươi đã dùng bữa chưa? Chúng ta chuẩn bị xong…”.

“Không cần!”.

Nam tử cũng không thèm nhìn tới Mị Thủy một cái, cao ngạo lắc mình rời đi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio