Diệp Viễn ngã xuống hố lại phun ra một ngụm máu đen thùi.
Nhưng Diệp Viễn không hề yếu ớt và mạng sống ngàn cân treo sợi tóc như họ tưởng.
Ngược lại, sau khi phun ra một ngụm máu đó, cả người Diệp Viễn như biến thành một con người khác.
Khí thế quanh thân anh càng thêm bễ nghễ, kiêu ngạo, như một thanh ma kiếm bị phong ấn từ thời thượng cổ được hóa giải.
“Tiêu rồi, anh Diệp sắp chết rồi!”
“Đáng tiếc, một đại sư khổ luyện tài năng tuyệt đỉnh như thế lại chết trong hôm nay!”, có người cảm thấy tiếc nuối cho Diệp Viễn.
Tất nhiên, cũng có người cảm thấy khinh thường.
“Hừ, chuyện này có thể trách được ai, cũng do cậu ta quá ngông cuồng, không biết cái gì gọi là vỏ quýt dày có móng tay nhọn!”
“Anh Diệp!”
Thẩm Tiểu Tiểu khẽ kêu một tiếng, muốn đi tới nhưng lại bị Tô Minh và Hứa Gia Di giữ lại.
“Haiz!”
Liễu Hạo Long khẽ thở dài, ông ta muốn cứu Diệp Viễn nhưng đáng tiếc bây giờ ông ta không thể giúp ích được gì.
Người bên ông ta cũng hoàn toàn không phải là đối thủ của đám người Cổ Thông Thiên.
Mà Sở Trung Nam thấy thế thì mặt xám ngoét như tro tàn.
Đám người Cổ Thông Thiên thấy thế thì sắc mặt đều vui vẻ.
Gần như là cùng lúc, ba người đều nhắm về phía Diệp Viễn.
Ai cũng muốn là người đầu tiên giết chết anh, có được cuộn da dê cuối cùng đó.
Thế nhưng, khi ba người vừa vọt tới bên cạnh hố thì lại thấy Diệp Viễn đang khoanh chân ngồi đó.
Khí thế quanh người không ngừng dâng lên, trên mặt nào có dáng vẻ bị thương.
“Chuyện gì thế này?”
Mấy người họ quay sang nhìn nhau, tất cả đều sửng sốt.
“Không ổn rồi, cậu ta đang đột phá!”
Cổ Thông Thiên kiến thức rộng rãi nhanh chóng phát hiện ra điểm khác biệt.
Đúng vậy, đúng là Diệp Viễn đang đột phá.
Chẳng qua không phải là đột phá cảnh giới, mà là đột phá sức mạnh của cơ thể.
Trong khoảng thời gian gần đây, cảnh giới của anh đột phá quá nhanh khiến sức mạnh của cơ thể vẫn không thể theo kịp.
Sau này chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến việc tu luyện của anh, mà hôm nay đúng lúc gặp được nhiều võ giả thế này, Diệp Viễn quyết định mượn những đòn tấn công của bọn họ để rèn luyện cho cơ thể mình. Giúp anh củng cố trụ cột, rèn luyện sức chịu đựng của cơ thể. Thế nên lúc nãy khi đối mặt với đòn tấn công của ba người Cổ Thông Thiên, anh không hề tránh né, thậm chí còn giảm sức phòng ngự của cơ thể này xuống thấp một tí. Thế nên mới bị ba người họ đánh lùi, thậm chí còn phun ra cả máu tươi.