Rốt cuộc là ai mà lại to gan như vậy, dám động vào người của nhà họ Sử?
Phải biết rằng trong những năm qua, chưa từng có ai dám động vào nhà họ Diệp ở tỉnh Tiềm Long.
Kể cả một số người của gia tộc siêu cấp ở thủ đô cũng không dám.
Bởi vì kẻ đứng sau lưng nhà họ Sử đủ để so sánh với những gia tộc lớn siêu cấp ở thủ đô kia.
Mà nhà họ Sử chính là người phát ngôn của những kẻ đó.
Vì sợ nhà họ Sử sẽ làm ra chuyện gì đó không thể cứu vãn, người của tỉnh phủ nha Tiềm Long cũng nhanh chóng dẫn người đi đến huyện Lam Xuân.
Hơn nữa họ còn thông báo với Lục Phiến Môn của tỉnh Tiềm Long trước một tiếng.
Hi vọng họ sẽ ra mặt ngăn cản người nhà họ Diệp đang nổi giận.
Dù không cản được thì cũng có thể kiểm soát tình hình xuống đến mức tối thiểu.
Sau khi nhận được tin, Lục Phiến Môn lập tức phái người đi.
Sau khoảng hơn một tiếng đồng hồ, Sử Hoành Đồ dẫn theo gần một nghìn người và vô số cao thủ đến thị trấn.
Vừa tới biệt thự, gần một nghìn người kia đã lập tức bao vây căn biệt thự kín không kẽ hở.
Còn Sử Hoành Đồ thì dẫn đám cao thủ bước vào trong sân biệt thự.
Ngay khi vừa vào trong sân, ông ta đã nhìn thấy Diệp Viễn đang ngồi một mình trên ghế nhắm mắt nghỉ ngơi.
Dưới chân anh có hai người bê bết máu.
Mặc dù bề ngoài của hai người này đã hoàn toàn thay đổi, nhưng Sử Hoành Đồ vẫn nhận ra một trong số đó chính là con trai mình.
Thấy con trai bị tra tấn một cách vô nhân tính, trong lòng Sử Hoành Đồ càng thêm phẫn nộ.
Nhưng ngoài mặt ông ta vẫn bình tĩnh đến đáng sợ.
Sử Hoành Đồ bước tới trước một bước, nhìn chằm chằm vào Diệp Viễn.
“Mày là ai?”
Lúc này, Diệp Viễn hé hờ mắt.
Anh thoáng nhìn Sử Hoành Đồ, sau đó thản nhiên đáp.
“Ông đến muộn rồi!” Nói xong, chân anh hất nhẹ lên, Sử Hạo Tường lập tức bay lên không trung. Một cao thủ sau lưng Sử Hoành Đồ liền bay lên, muốn bắt lấy Sử Hạo Tường. Nhưng khi tay gã vừa chạm vào người Sử Hạo Tường. Thân thể Sử Hạo Tường lập tức nổ tung.
Gã cao thủ kia không kịp né tránh nên cũng bị ảnh hưởng, cánh tay gã cũng nổ tung giống như thân thể của Sử Hạo Tường.