Quỷ Môn Độc Thánh

chương 647 sau khi cuộc đấu giá viên đá này kết thúc.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“ôi chao, tôi đột nhiên lại không còn hứng thú với thứ này nữa, vậy nhường lại cho các ông đi!”

Nói là làm anh ta cũng không tăng giá thêm, điều này khiến Tà Ngọc và Hoa Đình Văn thở phào một hơi.

Nhưng mức độ oán hận của họ đối với anh ta lại tăng theo cấp số nhân.

Vốn dĩ họ không cần phái tiêu tốn nhiều tiền như vậy nhưng do sự phá rối từ tên khốn kiếp sở Vân Phi này mà tài sàn trong tay đã bị sụt giảm nghiêm trọng.

Nhưng nghĩ tới việc chỉ cần cắt mở được đá chalcedony, mọi công sức họ bỏ ra bây giờ đều có thể lấy lại được.

Nên nội tâm hai người họ ít nhiều cũng cần bằng lại.

“Nếu anh sở đây đã không tham gia đấu giá nữa thì viên đá này liền thuộc về ông Hoa và ông Tà!”

Theo tiếng tuyên bố của người chủ trì, viên đá với cái giá trên trời này cuối cùng cũng được chốt hạ.

Sau khi Tả Ngọc và Hoa Đình Văn có được viên đá mình hằng khao khát liền hào hứng bắt tay vào nghiên cứu nó.

Lúc này người chủ trì cũng thông báo màn đầu giá cho viên đá tiếp theo.

Diệp Viễn thì nhỏ giọng nói với sở Vân Phi, kêu anh ta mua lại viên đá này.

Sở Vân Phi vội vàng gật đầu, khi người chủ trì vừa thông báo hòn đá bắt đầu được bán đấu giá, liền phất tay trực tiếp hét giá một triệu.

Ban đầu một số người có mặt định nhặt đồ còn sót, mua viên đá ít được ưa chuông nhất này.

Nhưng thấy sở Vân Phi lại một lần nữa lên tiếng, họ đều rơi vào trầm mặc, bởi lo lắng sẽ lại bị anh dắt mũi.

Cuối cùng vẫn không có ai dám chen miệng nên Sở Vân Phi giành được viên đá này với cái giá hời là một triệu.

Sau khi cuộc đấu giá viên đá này kết thúc.

Diệp Viễn cũng không còn chút hứng khởi nào với những viên đá còn lại.

Trong khoảng thời gian này, Hoa Đình Văn cũng muốn mua một vài viên đá trong số đó nhưng kết quá đều bị Sở Vân Phi hết lần này tới lần khác phá rối.

Dẫn đến việc ông ta lại phái bỏ ra một số tiền không nhỏ.

Điều này khiến ông ta triệt để ghi thù với sở Vân Phi, ông ta thề sau khi cuộc đấu giá kết thúc nhất định phái giành được những viên đá linh đợt sau từ tay Diệp Viền.

Phải nghiền nát sở Vân Phi thành từng mành.

Cho dù thân phận của mấy người họ có cao quý tới đâu ông ta cũng không sợ hãi.

Chỉ cần lấy được những viên đá linh đó, ông ta liền có thể gia nhập vào nhà họ Tiêu của thủ đô.

Có nhà họ Tiêu chống lưng, ông ta sao phải kiêng dè Sở Vân Phi nữa.

Lúc này đám thuộc hạ được cử đi điều tra thân phận của nhóm người Diệp Viễn cũng đã trở lại.

Khi thuộc hạ nói đám người sở Vân Phi đến từ Giang Bắc, đồng thời báo cáo lại lai lịch của họ, sẳc mặt Hoa Đình Văn thoắt cái trở nên lạnh băng.

“Mẹ nó, thì ra là một đám hỗn tạp đến từ nơi vô danh”.

Hoa Đình Văn trước đó còn đang ngờ vực đám người sở Vân Phi có xuất thân từ gia tộc lớn của tỉnh thành lớn nào đó, thậm chí có khả năng đến từ thủ đô, do đó ông ta cũng không dám lỗ mãng đác tội với họ.

Nhưng bây giờ biết được những người này kỳ thực đến từ một tỉnh lẻ của Giang Bắc, sự sợ sệt trong lòng ông ta hoàn toàn bị quét sạch, có chăng chỉ còn lại lửa giận và hận thù sâu đậm.

Còn Tả Ngọc nghe xong mấy người Diệp Viễn đến từ Giang Bắc, hơn nữa sở Vân Phi còn là người của nhà họ Sở ở Sở Châu thì choáng váng cả người.

Đối với tình hình ở Giang Bắc, ông ta hiếu rõ hơn Hoa Đình Văn, một người không hỏi không quan tầm những chuyện bên ngoài nhiều.

Đặc biệt là gần đây ở Giang Bác xuất hiện một người tên Diệp Diệt Tiêu, ông ta tất nhiên cũng đã nghe qua.

Hơn nữa Tà Ngọc còn biết Diệp Diệt Tiêu khi ở sở Châu trước đó đã từng trợ giúp nhà họ sở thống nhất thế lực của toàn bộ sở Châu.

Giúp nhà họ sở một bước trở thành gia tộc đứng đầu của Sở Châu.

Ông ta cũng nắm rõ đủ loại sự tích sau đó về Diệp Diệt Tiêu.

Trong lúc nhất thời, ông ta thậm chí còn hoài nghi Diệp Viễn bên cạnh sở Vân Phi kia chính là Diệp Diệt Tiêu trong truyền thuyết đó.

Liên tưởng tới sự tâm phục khấu phục của bốn gia tộc lớn trước đó, sự cung kính của Ngụy Thành Bân dành cho Diệp Viễn, đủ các loại đầu mối đều khiến cho Tá Ngọc càng càm thấy phán đoán của bản thân có khả năng.

Diệp Viễn rất có thể chính là vị Diệp Diệt Tiêu đó của Giang Bắc.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio