Quỷ Môn Độc Thánh

chương 649 “sợ ông quá mà!”

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sở Vân Phi nhìn theo hướng ngón tay Diệp Viễn chi liền thấy được ba viên đá kia.

Chỉ thấy chúng có hình dáng xấu xí, bề mặt thì lởm chởm, trông giống như những viên đá bình thường khác.

Anh ta có chút mơ hồ, tại sao Diệp Viễn lại phấn khích như vậy chỉ vì những viên đá bình thường đó?

Nhưng Diệp Viễn kêu anh ta mua vậy sở Vân Phi cũng chỉ có thể làm theo.

Rất nhanh người chủ trì đã bắt đầu tuyên bố cuộc đấu giá bắt đầu.

Đúng như dự đoán chì có lác đác vài người tham gia, hơn nữa giá cả cũng chí từ mười đến hai mươi ngàn tệ.

Thẳng cho tới lượt mấy viên đá mà Diệp Viễn nhìn trúng thì mọi người có mặt đều đã không còn dậy nổi chút hào hứng nào.

Cuối cùng sở Vân Phi dùng ba mươi ngàn tệ đế mua lại toàn bộ ba viên đá đó.

Nếu không phái giá khởi điểm không dưới mười ngàn thì e rằng ba viên đá này đã được bán đấu giá ở mức thấp nhất rồi.

Nếu những nhân vật toàn năng trong thế giới tu tiên biết được thứ họ coi là báu vật vậy mà bị bán đấu giá với cái giá thấp nhất này, có lẽ đều sẽ giận run người.

Thời gian trôi qua, chẳng mấy chốc toàn bộ số đá đều đã được bán sạch.

Và hôm nay không còn nghi ngờ gì đã trở thành cuộc đấu giá thành công nhất trong lịch sử, đương nhiên cũng là cuộc đấu giá có giá trị cao nhất.

Sau khi cuộc đấu giá kết thúc cũng không ai rời đi bởi họ muốn chờ xem cuộc cá CƯỢC giữa Diệp Viễn và Hoa Đình Văn.

Tất nhiên cũng muốn nhìn xem viên đó mà Hoa Đình Văn và Tà Ngọc hùn vốn mua chung kia rốt cuộc có thể mở ra đá chalcedony hay không.

Lúc này Hoa Đình Văn cũng đi tới với vẻ mặt ngập tràn phẫn nộ.

“Nhãi con, bây giờ là lúc màn trình diễn của chúng ta lên sàn rồi!”

“Sợ ông quá mà!”

Diệp Viễn còn chưa kịp đáp lời thì sở Vân Phi đã đứng ra nói.

“Hừ, lát nữa phải để các người đẹp mặt!”

Hoa Đình Văn hừ lạnh một tiếng rồi quay người đi về phía máy cắt đá.

Cá đám người cũng nhao nhao đi theo, muốn xem ai sẽ người thắng cuộc trong vụ cá cược này.

Tất nhiên càng muốn nhìn xem bên trong viên đá mà Tả Ngọc và Hoa Đình Văn bỏ ra một tỷ đế đấu giá có đá chalcedony thật hay không.

“Nhãi con, cậu trước hay tôi trước!”, Hoa Đình Văn hỏi.

“Tùy ông!”

Diệp Viễn lạnh nhạt nói, dù sao hôm nay anh cũng sẽ không thua.

“Vậy tôi cắt trước!”

Hoa Đình Văn cũng không dè dặt, trực tiếp đặt viên đá đầu tiên của mình lên máy cắt đá.

Ông ta vốn dĩ chỉ cần dùng giá thấp mua lại viên đá này nhưng vì sự can thiệp của sở Vần Phi mà phái ném thêm rất nhiều tiền.

Nghĩ đến đây, ánh mắt Hoa Đình Văn nhìn sở Vân Phi lại càng thêm cay độc.

“Đừng cắt ra rồi cái gì cũng không có nhé!”, sở Vân Phi chế nhạo.

Hoa Đình Văn lại hung hăng trừng anh ta rồi khởi động máy.

Chẳng mấy chốc, viên đá đã được cắt xè, để lộ ra một chút màu xanh ngọc lục bào bên trong.

“Tăng rồi, tăng rồi…”

Nhìn thấy màu xanh ngọc lục bào đó mọi người có mặt đều trở nên phấn khích.

Trên gương mặt Hoa Đình Văn cũng lộ ra ý cười đắc ý.

Chí cần nhìn mặt cắt ngang màu xanh ngọc lục báo này thì giá tiền đã đột phá mức một triệu.

Ngay sau đó, ông ta một lần nữa vận hành máy, cẩn thận từng ly cắt bỏ toàn bộ lớp bọc bên ngoài.

Bên trong chậm rãi lộ ra một khối ngọc hoàn chỉnh, tuy rằng có chút tì vết nhưng giá cả cũng không hề rẻ.

“Ông Hoa, tôi trả năm triệu mua khối ngọc này!”

Một người buôn ngọc lập tức lên tiếng tỏ ý muốn mua lại.

Bản thân miếng ngọc này giá chỉ khoáng ba đến bốn triệu, sở dĩ người buôn ngọc này trả giá cao như vậy hoàn toàn là đế lấy lòng Hoa Đình Văn.

Cách làm của người này cũng thu hút nhiều người xung quanh bắt chước.

“Tôi trá sáu triệu!”

“Sáu triệu rưỡi!”

Nhiều người cũng bât đầu đấu giá.

Cuối cùng, Hoa Đình Văn bán khối ngọc đó cho một người buôn ngọc với giá cao tám triệu.

Vốn dĩ với giá trị con người của ông ta không cần phải bán những viên đá quý này nhưng hôm nay vì sở

Vắn Phi, tài sản của ông ta hiện tại đã giám sút trầm trọng.

Vì vậy cũng chỉ có thế bấm bụng bán đi để bù chút tổn thất.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio