“Ha ha ha, anh Diệp không hổ là người đứng đầu bảng xếp hạng võ đạo của Hoa Hạ, quả nhiên oai phong khí phách!” Lúc này, một tiếng cười sang sảng vang lên từ đằng sau lưng Diệp Viễn, cùng với đó là một cái bóng đen xuất hiện sau lưng anh. Người này không phải ai khác mà chính là Ám Thập của dark web. “Người đứng đầu bảng xếp hạng võ đạo Hoa Hạ? Có lẽ phải là bảng xếp hạng trò cười ở trong mắt một số người mới đúng!” Diệp Viễn chậm rãi quay lưng lại, nở nụ cười rạng rỡ trên môi. Anh không quan tâm đến bảng xếp hạng này cho lắm, với tư cách là người nhà họ Tiêu, cộng thêm những kinh nghiệm từng trải mấy năm qua và sự hiểu biết trong khoảng thời gian này. Anh hiểu rõ về thế giới này hơn bất kỳ ai khác, đây không phải thế giới mà người thường biết. “Ha ha, anh Diệp nói đùa rồi, dark web chúng tôi liệt kê ra bảng xếp hạng này dựa vào thực lực của tất cacr mọi người, sao có thể là trò cười được chứ!”, Ám Thập cười khẽ đáp. Diệp Viễn cũng mỉm cười, không tiếp tục tranh luận về vấn đề này nữa. “Nói đi, tìm tôi có chuyện gì?” “Vì chuyện anh Diệp vinh dự giành vị trí đầu bảng xếp hạng ấy mà, tôi đến chúc mừng thôi!” “Được rồi, đừng lôi chuyện này ra làm tôi ghê tởm nữa!”, Diệp Viễn không được vui lắm. Ám Thập xấu hổ cười xoà, sau đó mới nói tới chính sự. “Tôi vừa nhận được tin tức, Tiêu Thiên Minh sẽ xuất quan vào năm ngày sau, với lại người nhà họ Tiêu định tổ chức đám cưới cho Tiêu Thiên Minh tại thủ đô vào mười ngày sau, còn mời các gia tộc giàu có và cao thủ trong thiên hạ đến tham dự!” “Mà hình như đối tượng kết hôn đó đã đăng ký kết hôn với anh Tiêu từ trước rồi, vậy nên tôi đến báo với anh một tiếng!” “Ha ha, nhà họ Tiêu muốn lợi dụng tôi để lót đường cho Tiêu Thiên Minh đây mà!”, Diệp Viễn cười khẩy. “Chắc là vậy!”, Ám Thập gật đầu. “Ha ha, vậy cứ chờ đi, mười ngày sau, tôi cũng muốn xem xem rốt cuộc nhà họ Tiêu sẽ tổ chức đám cưới hay là đám tang!” “Tôi sẽ đợi anh Diệp thể hiện sức mạnh của mình vào lúc đó. À đúng rồi, trước đó anh có nhờ tôi tìm hiểu tin tức về bố mẹ của cô Lâm Vãn Tình”. “Gần đây dark web chúng tôi nghe được tin tức về bố mẹ của cô Lâm!” “Họ đang ở đâu?”, Diệp Viễn mừng rỡ. Từ trước anh đã muốn tìm bố mẹ giúp Lâm Vãn Tình nhưng mãi chẳng có tin tức gì, không ngờ dark web lại tìm được tin tức của bố mẹ Lâm Vãn Tình nhanh đến vậy. Ám Thập vội đáp: “Hình như họ xuất hiện ở Tây Bắc!” “Tây Bắc?” Ám Thập gật đầu: “Đúng thế! Theo tin tức mà chúng tôi nhận được, hình như lúc trước bố mẹ của cô Lâm được người nhà họ Trần ở Tây Bắc đưa đi từ trong tay Chu Đằng”. “Có vẻ như mấy năm nay họ vẫn luôn sống tại nhà họ Trần ở Tây Bắc!” “Nhà họ Trần ở Tây Bắc? Xem ra trước khi đi thủ đô, tôi phải đến nhà họ Trần ở Tây Bắc trước một chuyến rồi!” Ban đầu Diệp Viễn định mười ngày sau sẽ đi thẳng tới thủ đô, nhưng bây giờ nhận được tin tức của bố mẹ Lâm Vãn Tình, anh quyết định đi cứu bố mẹ cô ta trước. Sau đó hẵng tới thủ đô, dù sao cũng tiện đường. “Cảm ơn tin tức của ông”. “Anh Diệp khách sáo rồi. Ầ này, anh Diệp, thật ra lần này tôi đến tìm anh vì còn có một chuyện cần nhờ anh giúp đỡ”. “Ông cần nhờ gì, cứ nói thẳng ra đi!”, Diệp Viễn đang có tâm trạng tốt nên cũng không từ chối. Diệp Viễn không từ chối, điều này làm Ám Thập vô cùng kích động, ông ta vội vàng trả lời. “Là thế này, một người bạn của tôi ở tỉnh Tiềm Long có một món đồ vô cùng quý giá cần đưa đến Tây Bắc”. “Ngặt nỗi có rất nhiều người để ý món đồ này, mà đúng dịp anh Diệp tiện đường đi Tây Bắc, tôi muốn nhờ anh áp tải món đồ đó giúp bạn tôi!” “Anh cứ yên tâm, chỉ cần anh đưa giúp món đồ đó tới Tây Bắc an toàn, bạn tôi sẽ gửi anh thù lao vô cùng hậu hĩnh!” “Nể tình ông giúp tôi tìm được tin tức của bố mẹ bạn gái tôi, tôi sẽ giúp ông việc này!” “Cảm ơn anh Diệp, cảm ơn anh Diệp, tôi sẽ báo tin này cho bạn tôi!” Một lát sau, Ám Thập đã gọi điện thoại xong, ông ta báo với Diệp Viễn. Bạn ông ta sẽ xuất phát từ tỉnh Tiềm Long tới Tây Bắc vào lúc mười giờ trưa mai. Diệp Viễn cũng không có ý kiến gì.