Quỷ Môn Độc Thánh

chương 805 tất cả là do anh làm phải không?”

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mấy người của đội chấp pháp cũng không ngờ, Diệp Viễn lại to gan như vậy, dám ra tay đánh thương người trước mặt họ. Đám người chị Thanh Cao Phi cũng tỏ vẻ mặt chấn kinh, vốn nghĩ người của đội chấp pháp đến. Diệp Viễn chắc sẽ bơn bớt một chút, nhưng không ngờ, Diệp Viễn lại dám đánh cả người của đội chấp pháp. Lúc này tất cả khách trong quán bar đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Đều cảm thấy Diệp Viễn quá cuồng ngạo, đầu tiên giết cao thủ của nhà họ Tô, bây giờ lại đánh người của đội chấp pháp. Đúng là sắp đắc tội chết hoàn toàn với cả mấy hào môn thủ đô rồi! Lúc này sắc mặt của người trung niên dẫn đầu cũng đanh lại. Bao nhiêu năm nay, ông ta cũng chưa từng gặp người nào hống hách như vậy. Lại dám đánh thương người của đội chấp pháp trước mặt ông ta. “Đồ khốn, mày muốn chết hả! Lên đi, bắt kẻ hành hung này cho tôi!” Người trung niên dẫn đầu quát lên một tiếng. Mấy người của đội chấp pháp phía sau ông ta xông về phía Diệp Viễn. Người nào cũng tung ra hết thủ đoạn, và còn đều dốc toàn lực, dường như muốn trực tiếp giết chết tên nhóc hống hách Diệp Viễn này. Đối diện với người của đội chấp pháp, Diệp Viễn lại cười khinh thường. Chỉ thấy Diệp Viễn vẫn bình tĩnh đứng ở đó, chỉ hơi dậm chân. “Cút hết cho tôi!” Lập tức mấy đường khí luyện cường mạnh vô song tấn công về phía người của đội chấp pháp đang lao đến với tốc độ không gì sánh được. “Phập phập phập…” Cùng với mấy tiếng bức bối vang lên, người của đội chấp pháp xông đến rất nhanh, nhưng lại bay đi càng nhanh. “Một đám rác rưởi, ngay cả tư cách cho tôi ra tay cũng không có” Diệp Viễn cười khinh thường, ánh mắt nhìn sang người đàn ông trung niên sắc mặt đã hoàn toàn xám xịt đó. Cảm nhận được ánh mắt sắc bén của Diệp Viễn, người đàn ông trung niên hoảng sợ. “Mày… mày… rốt cuộc mày là ai?” “Tôi là ai, ông chưa có tư cách để biết”. Nói xong, Diệp Viễn nghiêm đôi mắt, trên người lập tức tỏa ra môt luồng khí kình cường mạnh, tấn công về phía người đàn ông trung niên. người đàn ông trung niên còn muốn chống cự, chỉ là ông ta vẫn chưa kịp làm hành động gì, cả người đã trực tiếp bay ra khỏi cửa lớn quán bar. “Mạnh quá rồi đấy?” Tất cả mọi người nhìn Diệp Viễn bình tĩnh đứng tại chỗ, đều cảm thấy khó mà tin nổi. Ngay cả người của đội chấp pháp thủ đô cũng không phải là đối thủ của Diệp Viễn. Lúc này, ánh mắt của Diệp Viễn lại nhìn sang Tô An Vũ đã hoàn toàn ngẩn người tại chỗ. “Tôi đã nói, tôi không ngại giết vài người của nhà họ Tô, bây giờ anh có thể đi chết rồi!” Trong lúc Diệp Viễn đang định ra tay lần nữa. Ở cửa lại có giọng nói vang lên. “Ai mà hống hách như vậy, lại dám giết người của nhà họ Tô thủ đô!” Nhìn theo hướng giọng nói, Diệp Viễn thấy mười mấy thanh niên cùng mặc trang phục huấn luyện màu đen, toàn thân phát ra khí tức thiết huyết cường mạnh đi đến. Người dẫn đầu là một thanh niên trẻ khuôn mặt tuấn tú, rất cao, toàn thân cũng phát ra khí trường mạnh mẽ, khuôn mặt đầy vẻ cao ngạo. Khoảnh khắc người thanh niên này xuất hiện, người của đội chấp pháp dưới đất lập tức nở nụ cười kích động. Người nào cũng vội giãy dụa đứng lên. Vô cùng cung kính chào hỏi người thanh niên này. “Cậu Vũ!” Đúng thế, người này chính là Thượng Quan Phi Vũ, nhận được tin, lập tức từ chiến bộ đến đây. Sau khi Thượng Quan Phi Vũ lướt nhìn người của đội chấp pháp một lượt, cất bước chân đi vào cửa lớn quán bar. Lúc Thượng Quan Phi Vũ đi vào, vẻ mặt Hiên Viên Hiểu Nhã lập tức biến sắc, bất giác trốn phía sau Diệp Viễn. Đương nhiên Thượng Quan Phi Vũ cũng chú ý đến tay của Hiên Viên Hiểu Nhã đang ôm chặt cánh tay của Diệp Viễn/ Hắn ta cau mày, trong đôi mắt sâu hoắm lóe lên tia sát ý. Nhưng lập tức cũng biến mất sạch sẽ. Hắn ta hơi lướt nhìn tất cả mọi người có mặt một cái, cuối cùng nhìn sang Diệp Viễn. “Tất cả là do anh làm phải không?” Giọng nói vô cùng bình tĩnh, không hề có ý giận dữ. Nhưng người hiểu Thượng Quan Phi Vũ lại biết, Thượng Quan Phi Vũ càng như vậy thì có nghĩa là trong lòng hắn ta càng nổi giận.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio