Đứng ngoài cửa là một đạo bóng trắng đột nhiên xông vào tầm mắt của Tần Tiêu, hắn còn chưa thấy rõ là ai, thì đã bị một cỗ lực đạo từ ngoài cửa đẩy mạnh hắn vào trong phòng.
"A!"
Nghĩ đến chính mình sẽ rơi vào cái tô lớn nóng hổi khủng bố ,Tần Tiêu nhịn không được mà kêu một tiếng, nhưng mà, rất nhanh hắn phát hiện dưới chân là mảnh bằng phẳng, vừa rồi nhìn thấy một cái tô lớn giống như là ảo giác của hắn.
"Chẳng lẽ Qủy chủ không có nói khi ngươi tỉnh không cần tùy tiện rời phòng này hay sao?" bóng trắng ngòai nhẹ nhàng đi vào trong phòng, sau đó cánh cửa đang mở rộng “ Ping” một tiếng tự động đóng lại.
Nhìn đến Bích Nhan tuyệt mĩ đứng bên ngoài, Tần Tiêu không tự chủ được mà lui về phía sau vài bước.
"Ngươi sợ ta?"
Bích Nhan nhìn thấy ánh mắt Tần Tiêu đối với mình tràn ngập đề phòng, thong thả cười.
Tần Tiêu không nói lời nào, chính là nhìn chằm chằm nàng, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Bích Nhan không cho là đúng, mỉm cười đi tới một bên bắt tay máng quần áo trên cái quầy áo nhỏ.
"Quỷ chủ vừa mới phân phó ta lấy chút quần áo sạch sẽ đưa cho ngươi, tắm rửa xong rồi thay, ngươi vẫn đều mặc bộ quần áo này, sợ là ──" Bích Nhan mắt lé nhìn về phía hắn, ánh mắt tràn ngập đùa cợt, "Thối chết đi."
Tần Tiêu không phải là người không dễ tức giận, bị Bích Nhan có lòng tốt châm chọc như thế, hắn không hề nghĩ ngợi qua phải nén giận, lập tức trả lời lại một cách mỉa mai ︰"Ta có thể lý giải tâm tình thất bại của ngươi, mặc kệ làm cái gì đều không được sự chiếu cố của người yêu, lúc này nếu không làm cho mình phát tiết một chút coi chừng sẽ bị nghẹn ra nội thương a~."
Giọng Tần Tiêu nhỏ xuống, Bích Nhan nhìn hắn chòng chọc, trong ánh mắt hiện lên một tia ánh sáng lạnh làm cho người ta không rét mà run, nàng tới gần Tần Tiêu từng bước, đối với nàng lòng còn sợ hãi, Tần Tiêu lại lùi về phía sau.
Nhưng là mặc kệ Tần Tiêu lùi lại như thế nào, đều có thể tinh tường nhìn đến Bích Nhan! Khuôn mặt nõn nà dần dần trở nên biến hoá kỳ lạ
"Tiện nhân, nhất thời trổ tài lanh mồm lanh miệng ngươi không sợ bị nát đầu lưỡi sao?" Bích Nhan ngoài cười nhưng trong không cười, thanh âm lạnh đến làm người ta run lên, "Ngươi đừng quên ngươi giờ phút này bất quá là một huyết nhục chi khu, ngươi sắp tới mới thành thê của Quỷ chủ, trừ Quỷ chủ ra, ta lớn nhất!"
Bích Nhan vươn tay, dùng móng tay thật dài ước cm bóp chặt cái cổ không kịp trốn tránh của Tần Tiêu
"Tiện nhân, hảo hảo hưởng thụ cuộc sống hiện tại của ngươi đi.. Ta sợ ngươi về sau ngay cả biến thành quỷ cũng không vào được tầng điạ ngục !"
Ánh mắt màu đen phát ra sắc lạnh chứng tỏ Bích Nhan không phải nói giỡn, Tần Tiêu dù có ngốc thì cũng biết mình kém hơn , hắn không thèm nói lại, không cần nghĩ cũng biét không nên chọc giận nữ nhân trước mắt, càng bởi vì hắn biết Bích Nhan tuyệt đối nói được sẽ làm được…..
Đối mặt với một đối thủ không có phản kháng đúng là không thú vị, Bích Nhan rất nhanh liền buông ra Tần Tiêu đã học được cách im lặng mà chống đỡ, xoay người đi qua một bên, vung tay lên, một bồn tắm lớn tỏa nhiệt hiện ngay trong phòng.
"Ta là phụng mệnh tới hầu hạ ngươi tắm rửa, một số chuyện khác không liên quan thì để qua một bên đi. Tốt lắm, Tần công tử, thỉnh ngươi hãy cởi áo nhập dục (vô tắm) đi."
Bích Nhan đột nhiên trở nên khách khí, Tần Tiêu không quen thậm chí không ngừng cảm thấy đáng sợ, nhưng trừ việc này ra, vấn đề tối trọng yếu trước mắt là ︰"Ngươi chẳng lẽ muốn ta ở ngay trước mặt ngươi mà tắm rửa?"
Bích Nhan che môi cười khẽ ︰"Cùng Tần công tử lần đầu tiên gặp mặt thì, ngươi lúc đó chẳng phải ở trần sao? Ngày đó, cái gì đáng xem cái gì không đang xem Bích Nhan đều nhìn qua, lúc này, ngươi lại để ý cái gì?"
Nhớ lại chuyện tình ngày đó, hai gò má của Tần Tiêu không khỏi thẹn , bản thân không được tự nhiên đứng lên. ( Vậy là anh ấy ngồi dưới đất nãy giờ =.=)
"Ngày đó là ngày đó, hiện tại. . . . Ta không cần sữ trợ giúp của ngươi, ngươi tốt nhất là đi ra ngoài."
Bích Nhan hơi nghiêng đầu xuống, ý tứ hàm xúc đối với thái độ kiên quyết của Tần Tiêu nói︰"Tần công tử, ngươi xác nhất định muốn ta đi ra ngoài sao?"
Tần Tiêu bắt đầu nghe không hiểu ý tứ của nàng, nhưng nhớ lại không lâu những hình ảnh đáng sợ ở trong phòng này , trái tim hắn bỗng nhiên buộc chặc, sau đó nhìn về phía Bích Nhan oán giận nói ︰"Nguyên lai là ngươi giở trò quỷ! Lần này, ngươi lại cố ý cho ta xem chút ảo giác, là muốn dọa ta chạy sao?"
"Ha ha." Không nghĩ đến nghe hắn nói xong, Bích Nhan phá lên cười , "Tần công tử, ngươi như thế nào liền khẳng định là do ta làm đây?"
"Như thế nào có thể không nhất định? !" Tần Tiêu oán hận mà trừng nàng, "Lần trước lừa ta nói sẽ cho ta trở về, không nghĩ đến lại cho ta xem đến một ít ghê tờm gì đó. Mặc dù Xích Trụ đã nói là ta nằm thấy ác mộng, nhưng mà thấy cái gì đáng sợ, ngươi lại xuất hiện là chuyện gì xảy ra? Còn nữa, phía trước trên giường xuất hiện cái gì quái lạ không lâu, ngươi lại hiện ra . Thời gian hoàn toàn giống nhau, nếu không phải ngươi giở trò quỷ thì là ai làm."
Bích Nhan nghe xong vẫn cứ lơ đễnh, khóe miệng nàng gợi lên, không nùng (đậm) không nhạt mà mỉm cười︰"Tần công tử, theo ngươi nói như vậy, còn có một người là tình nghi không phải sao? Ngươi trước nằm mộng tỉnh dậy liền thấy ai? Ai trước ta ở phòng này khi ta bước vào? Ta không lâu mới vào phòng này, không có đụng đồ vật này nọ, chính là ai kia cũng vào qua a, hắn trong phòng làm gì không phải so với ta giiỏi hơn sao?"
Tần Tiêu nhìn chằm chằm Bích Nhan rơi vào im lặng. Hắn không có lý do lại tin tưởng Bích Nhan từng thương tổn hắn mà đi hoài nghi Xích Trụ vẫn ôn nhu lưu lại hắn, nhưng mà lời nói của Bích Nhan cũng không phải không có đạo lý, chứng cứ và tín nhiệm, hắn phải biết như thế nào mà lựa chọn?
Tần Tiêu vẫn không nói gì, mà Bích Nhan tựa hồ cũng không hứng thú cùng hắn chơi trò chơi im lặng, thế là Bích Nhan một quá nhiêu lâu liền hướng hắn thúc giục nói ︰"Ngươi muốn làm gì là chuyện của ngươi, nhiệm vụ của ta là giúp ngươi tắm rửa thay quần áo, nếu ngươi cứ kéo dài thời gian, thì đừng trách ra đem ngươi bỏ vào trong bồn tắm ." (đe dọa trẻ nhỏ kìa)
Nhìn thoáng qua khuôn mặt không kiên nhẫn của Bích Nhan, Tần Tiêu nói với nàng︰"Ngươi có thể không cần rời khỏi, nhưng ta cũng không cần của ngươi trợ giúp, ngươi có thể quay lưng lại đợi ta tắm xong mà?"
Bích Nhan có chút buồn cười vì hành động thừa thải của hắn, nhưng vẫn làm theo lời Tần Tiêu.
"Ta là nữ mà ta cũng không để ý, ngươi một đại nam nhân lại so đo từng tý, thế nào, sợ ta nhìn thì ít khối thịt của ngươi sao?"
Không để ý tới lời châm chọc của nàng, Tần Tiêu dùng tốc độ nhanh nhất khi nàng quay người ra phía sau mà cởi bộ đồ đã có mùi vị khác thường, nhảy vào bồn tắm vẫn còn nhiệt.
Tựa hồ chính là đang đợi giờ phút này, sau lưng Bích Nhan giống như có mắt biết được tần tiêu đang làm cái gì liền xoay người, Tần Tiêu sợ tới mức trần truồng đi vào trong bồn tắm tiến cũng không được mà ra cũng không phải.
Bích Nhan đi đến trước bồn tắm, áp chế thân thể không chịu an phận của Tần Tiêu, cũng ghé vào lỗ tai hắn thổi khí ──"Ta muốn xem, nhìn thân thể của ngươi, từ trên xuống dưới toàn bộ xem qua, ta muốn biết làm cho Quỷ chủ say mê là người như thế nào, rốt cuộc là làm sao mê hoặc hắn, mê hoặc hắn đến thần hồn điên đảo. . . . . ." (em cũng muốn nhìn đỏ mặt)
"Ngươi không nên quá đáng ──"
Tần Tiêu phẫn nộ mà mắng tới, bị thái độ bất đồng và dị thường của Bích Nhan làm nổi da gà, đang muốn từ trong bồn tắm đứng lên thì phát hiện thân thể không nhúc nhích được .
Bích Nhan cười, lộ ra một khuôn mặt quỷ quyệt ︰"Ta đã nói, hiện tại ở chỗ này, trừ bỏ Quỷ chủ ra, ta lớn nhất, chính là năng lực. . . . . . Ta muốn làm cái gì, một người phàm như ngươi có thể ngăn cản được sao?"
Bích Nhan nhìn tấm thân trần trụi của Tần Tiêu, màu sắc hai mắt nàng không thể tưởng được cứ biến đổi màu sắc kỳ dị, nàng vươn hai bàn tay của chính mình, theo đường cong cơ thể của Tần Tiêu mà mơn trớn, tựa như muốn đem hết thảy đều lưu ở trong đầu. . . . . .
"Cái tiện nhân kia sau khi rời đi, ta tưởng Quỷ Chủ sẽ lại chú ý ta. . . . . . Nhưng vô dụng, tiện nhân kia còn đem tâm của Quỷ chủ trộm theo, mặc kệ bao nhiêu năm, Quỷ chủ đều đối với hắn nhớ mãi không quên. . . Bao nhiêu năm đã qua, ngươi xuất hiện, nguyên bản ngay từ ta thật sự muốn giết ngươi. . . . . . Nhưng mà ngươi chết quỷ chủ vẫn sẽ không chú ý ta. . . . . . Sau này, ta nghĩ ra một biện pháp, truất (đoạt) linh hồn của ngươi ra khỏi thân thể, ta sẽ vào trong thân thể ngươi mà khống chế nó, như vậy, quỷ chủ cũng sẽ yêu ta . . . . . ."
Đáy mắt Bích Nhan gần như biến hoa điên cuồng làm cho Tần Tiêu rụt rè , hai bàn tay nàng vuốt ve thân thể Tần Tiêu mỗi một chỗ đều làm cho hắn lạnh đến toàn thân run rẩy.
"Ngươi đang sợ. . . . . ." ( bị vuốt như vậy ai chả sợ, sắc nữ a~)
Bích Nhan giương mắt nhìn hắn, rồi mới nhẹ nhàng nâng mặt hắn, nói ︰"Đúng vậy, ngươi hẳn là phải sợ. Bởi vì linh hồn sinh trưởng bị truất đi là thống khổ giống như đi một vòng trong tầng địa ngục. . . . . ." Thành công nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Tần Tiêu, Bích Nhan cười, nói vòng vo, "Mặc dù ta thật sự rất muốn làm như thế , nhưng đáng tiếc, ta không thể. . . . . . Bởi vì, trao đổi linh hồn cần trả giá thật lớn, hậu quả không phải ta có khả năng thừa nhận được, hơn nữa nếu thất bại, liền sẽ hồn phi phách tán. Cho nên, ta không thể mạo hiểm như vậy, không thể!"
Tần Tiêu nghe được nàng nói như thế, không khỏi thở dài một hơi, đã ở lúc này , Bích Nhan tựa hồ chơi chán, rất nhanh rời khỏi Tần Tiêu, khi nàng rời ra phía sau, Tần Tiêu phát hiện chính mình có thể chuyển động.
"Đừng cho là ta thật sự giúp ngươi tắm rửa." Bích Nhan cao ngạo mà lạnh lùng nhìn về phía hắn.
Ngươi không tẩy ta mới cao hứng a. Dù trong lòng nói thầm như thế nhưng Tần Tiêu không dám nói ra, nhưng lại xúc động, bởi vì Bích Nhan đang theo dõi hắn. "Ngươi tốt nhất tẩy nhanh lên, nếu không ta liền chiêu gọi quỷ quái bên ngoài vô giúp ngươi, bọn hắn làm như thế nào ta không thể cam đoan, bất quá xương cốt của ngươi có thể lưu lại.
Bị uy hiếp, Tần Tiêu mới không thể không cam nguyện ở trước ánh mắt nhìn chăm chú của Bích Nhan mà bắt đầu tắm rửa, nhưng chưa bắt đầu tẩy được bao lâu, Bích Nhan nói chuyện, làm cho động tác trên tay Tần Tiêu dừng lại.
"Nguyên bản ngươi không phải khóc la hét đòi phải rời khỏi Quỷ Cốc sao? Như thế nào qua không bao lâu liền quyết định trở thành bạn đời của Quỷ Chủ?”