Tần Tiêu nằm mơ đều không nghĩ đến chính mình la một đại nam nhân sẽ có ngày bị một nam tử không biết người hay quỷ cường thượng.
Nam tử đưa ra bộ mặt ghê người khiến hắn ngay cả dũng khí liếc mắt nhìn xem một cái cũng không có, hơi thở trêu chọc phun vào chỗ mẫn cảm khiến Tần Tiêu toàn thân nổi da gà, không khỏi rùng mình.
"Ngôn Hoa. . ."
Ta không phải Ngôn Hoa!
Nam tử một lần lại một lần thở nhẹ làm cho Tần Tiêun nhịn không được muốn la lên, nhưng thanh âm lại không thể phát ra, đây là chuyện mới vừa xảy ra, hắn không khỏi nghĩ đến nam tử có phải hay không đã làm gì mình.
Vừa nghĩ đến việc có thể mất mạng tại nơi này, thân thể vốn vẫn không nhúc nhích được đột nhiên có thể cử động, Tần Tiêu một trận kinh hỉ, lập tức đẩy nam tử ra xoay người xuống giường muốn thoát đi.
Nhưng là hắn mới đem nam nhân đẩy ra một chút, lại nhanh chóng bị áp trở lại trên giường, bởi vì khiếp sợ mà trợn to mắt, lại nhìn đến gương mặt đáng sợ, hắn sợ đến nhắm chặt hai mắt.
Hành vi của nam tử bởi vì hành động này của hắn mà tạm dừng một chút, nhưng rất nhanh, trên người dần dần toát ra một cỗ lãnh ý, hắn lấy tay bóp lấy cổ Tần Tiêu.
Tần Tiêu nhắm hai mắt tưởng hắn sẽ bóp chết mình, nhưng hắn lại thở dài nói ︰"Ngôn Hoa, ngươi rốt cuộc muốn thương hại ta đến khi nào?"
Một câu nói bi thương cực độ, khiến Tần Tiêu không hiểu sao lại căng thẳng, giống như có cái gì đó đi vào lòng hắn, rồi mới dần dần tràn ra, vừa khổ lại chát. . .
Nam tử buông tay ở cổ hắn, rồi mới dùng tay trượt dần trên thân thể hắn, cuối cùng đưa tay vào giữa háng hắn, một chưởng bao phủ nơi mẫn cảm yếu ớt.
(đoạn này cấm trẻ em dưới t)
Tần Tiêu lại là một trận rùng mình, hai bàn tay không khỏi nắm cổ tay hắn, nghĩ muốn đẩy ra cái tay đem lại cảm giác kì dị cho hắn.
Trừ bỏ hàn ý đã mất đi, cảm giác này giống như một dòng điện từng chút lưu chuyển khắp người hắn.
Nhưng là nam tử vẫn như cũ để tay ở chỗ đó của hắn, thân đè lên trên người Tần Tiêu khiến hắn không thể động đậy, bị Tần Tiêu đẩy ra vốn là không có ảnh hưởng gì đến hắn, động tác âu yếm như trước liên tục.
Hô hấp của Tần Tiêu dần dần loạn, tựa hồ nam tử một mực chú ý hắn hơi chút cúi đầu, một chút một chút nhẹ nhàng lau đi mồ hôi ở trên mặt Tần Tiêu.
Thời điểm dục vọng bị khiêu khích trên người không thể che giấu được nữa, từ đáy lòng Tần Tiêu kêu lên một tiếng.
Hắn cư nhiên bị một người nam nhân dùng tay làm cho sắp không nhịn được, hắn không phải vì tích lâu lắm mới đòi hỏi như vậy chứ!
Nghĩ đến đây, Tần Tiêu nắm chặt tay nam tử, kèm theo một trận thở dốc, hắn rốt cuộc kiềm chế không được bắn ở trên tay nam tử.
Phát tiết xong nhất thời vô lực và mệt mỏi, mắt không biết từ lúc nào đã mờ đi, không biết là mồ hôi hay là nước mắt, tại lúc mông lung hoa mắt, thân ảnh phiêu dật của nam tử khiến hắn nhìn ngây ngốc.
"Ngôn Hoa. . . . . ."
Bên tai truyền tới chính là thanh âm trầm thấp quen thuộc, đặc biệt có từ tính, không có tạp niệm gì, như thế tuyệt vời tuyệt hưởng.
Bởi vì phát tiết qua một lần, Tần Tiêu tinh thần không khỏi lơi lỏng, đến khi chỗ thông đạo ở thân dưới bị một ngoại vật xâm chiếm, hắn liền hoảng sợ mở to mắt.
Lại một lần nữa, thấy rõ gương mặt đáng sợ của nam tử, dạ dày lại không khỏi trừu khẩn.
Muốn lên tiếng nói chuyện, nhưng lại không phát ra âm thanh, ngón tay cường ngạnh tiếp nhập thì hai đùi Tần Tiêu khép chặt, cường liệt tỏ vẻ kháng cự.
Nhưng lần này cũng vậy, tất cả hành vi của hắn, đều bị nam tử chế trụ, kTần Tiêu không thể loạn động, chỉ có thể nín thở mà cảm giác ngón tay hắn từ từ từng chút tiến nhập thân mình, lại có cảm giác kì dị.
Tuy là không đau, nnhưng lại có một cảm giác gì đó rất cường liệt tiến nhập, hắn không biết nơi đó của hắn đang bao lấy chặt chẽ ngón tay của nam tử. Có cảm giác ngây ngốc, tựa như đang cảm thụ cái gì đó, nhưng khi ngón tay đã đi vào hết thì, cổ họng như có tiếng rên rỉ mãnh liệt nhưng lại không phun ra được.
Hắn muốn gọi nam tử rời khỏi mình, nhưng lại không nói được cho nên vẫn như cũ không có âm thanh nào, hắn chỉ có thể cắn răng chịu đựng ngón tay của nam tử ở dưới thân mình loạn động, khiến cho của hắn mở ra thêm chút không gian.
Một ngón tay rồi lại thêm một ngón tay, trong quá trình gian nan chịu đựng lâu dài, khiến cho dũng đạo của hắn biến thành nơi ẩm ướt mềm mại, nam tử cuối cùng cũng đem tay của hắn rút hết ra ngoài.
Nhưng Tần Tiêu còn chưa kịp thả lỏng, một cái to lớn cứng rắn khác so với nhiệt độ thân thể còn nóng hơn nhiều đang có ý đồ muốn tiến nhập thân thể hắn...
Cả người Tần Tiêu cứng ngắc, hắn gần như là trợn mắt há hốc mồm mà nhìn cái đã trướng (to) đến cực điểm, một cái chứa dịch thể của nam nhân khác đang để ở dưới thân mình.
Nam tử cường ngạnh khiêu mở tiến vào, hai bàn tay đem hai chân của Tần Tiêu mở lớn ra, tiếp theo liền tiến nhập, nhưng khi vừa vào một chút thì người Tần Tiêu truyền đến dị dàng khiến hắn không khỏi dừng lại, mặt cũng ngẩng lên.
Tần Tiêu đã lấy tay cánh tay che mặt lại, nhưng người của hắn không ngừng run rẩy, đợi cho nam tử cường ngạnh lấy ra tay của hắn thì mới nhìn thấy lệ ở khoé mắt hắn.
Lời cự tuyệt nói không ra, nhưng trong lòng cự tuyệt dù thế nào cũng khôgn biến mất được.
Hắn là một nam nhân bình thường, bị một nam nhân khác cường ngạnh xâm phạm, chính là chuyện sỉ nhục không thể chịu được.
Hắn không thể cũng không có thể nhận.
Nam nhi có lệ không khinh đạn (lệ của nam nhi không dễ rơi)
Nhưng từ khi đi tới cái quỷ thôn này đã phát sinh đủ loại sự việc, hơn nữa giờ phút này chuyện không thể chịu được lại đang phát sinh trên người hắn, hắn không thể ngăn lại bi phẫn, nước mắt tự nhiên từ hốc mắt chảy ra.
Nam tử một trận lặng yên, một lúc sau,hắn không tiếng động đứng dậy xuống giường, phất tay, áo khoác đang nằm trên mặt đất của hắn lại trở về trên thân hắn.
Hắn cứ như vậy không nói một lời mà rời khỏi phòng, bỏ lại Tần Tiêu yên lặng rơi lệ.
Sau khi nam tử đi, cửa phòng đang mở rộng như có sinh mệnh tự động đóng lại, che lại ánh sáng bên ngoài thì Tần Tiêu đem thân thể trần trụi của mình chui vào trong chăn.a
Rồi mới bất tri bất giác ngủ say.