Còn một sự tình nữa chưa được nhắc đến, là điểm chiến công, thực sự mà nói thì điểm này cũng khá quan trọng, đối với Hành Giả bình thường thì đây không khác gì báu vật, kỹ năng được tăng cấp đồng nghĩa với cơ hội giữ mạng cũng cao hơn, so với việc nâng chỉ số thuộc tính thì không cần phải nghĩ cũng biết nên chọn cái nào.
Thế nhưng Vương Ngụy Thần lại không cần, ở mỗi cấp độ tăng lên hắn nếu không phải học được kỹ năng mới thì cũng là nhận một điểm nâng cấp kỹ năng, hoàn toàn không cần đánh đổi mấy ngàn, mấy chục ngàn điểm chiến công để đổi lấy một điểm nâng cấp kỹ năng thừa thải đó.
Chính vì thế Vương Ngụy Thần dùng hết hơn mười ngàn điểm chiến công của mình để đổi lấy HP, điểm giảm sát thương vật lý và điểm giảm sát thương ma thuật cơ bản, vẫn là một mục đích nhắm tới phòng ngự tuyệt đối được đặt ra từ trước, giống như các vận động viên boxing, trước khi học cách đấm người khác thì họ phải trải qua một khóa huấn luyện chịu đòn, chỉ khi chịu đòn giỏi hơn mới đấm ra được nhiều phát hơn.
Thay vì cứ chăm chăm vào lượng sát thương khổng lồ thì Vương Ngụy Thần chú trọng vào việc sống sót nhiều hơn, hơn ai hết hắn biết rằng mạng của mình quan trọng nhường nào, Quân Đoàn Địa Ngục sẽ là thanh kiếm bất bại chỉ khi hắn còn sống, sở hữu một đội quân bất tử đáng sợ như vậy thì hắn cần gì phải lo lắng đến việc năng lực công kích của mình không đủ? Nói cách khác, tại Địa Ngục Giới chỉ cần một mình hắn phòng thủ, làm bức tường vững chắc không thể lay động là đủ rồi.
Thời điểm tối khuya, Vương Ngụy Thần triệu tập mọi người trong đội tới một khu vực cách xa nơi trú ẩn, trước khi đi hắn còn để lại một vài món đồ vật để bảo đảm an toàn cho những người bình thường sinh hoạt ở trong.
Trên sân thượng một tòa chung cư vẫn còn toàn vẹn, Sáu người Trầm Tuyết Ngưng, Tôn Du, Tạ Minh, Hạ Linh, Lâm Phong và Hà Nhuận Đông đang đứng nghiêm trang nhìn người đàn ông trước mặt, chuẩn bị tinh thần lắng nghe những lời hắn nói.
Vương Ngụy Thầm bình tĩnh nhìn lướt qua từng người rồi mở miệng nói, âm thanh không quá to nhưng lại rất rõ ràng truyền vào trong tai mọi người.
- Tin rằng trước khi tới đây các người đã nghe Tôn Du nói qua một lần, đêm nay sẽ là một đêm săn giết cực kỳ hoành tráng.... Đoạn thời gian mà ta mở ra Cổng Địa Ngục lần đầu tiên, ta đã nghĩ rằng mình cần phải xây dựng lại một Địa Ngục Giới huy hoàng trong thầm lặng, ít nhất trước khi bị phát hiện thì cũng phải là một cỗ thế lực khiến người khác kiêng kỵ sợ hãi, bởi vì kẻ địch của chúng ta quá nhiều, không chỉ mỗi hai phe tử địch kia, mà còn có rất nhiều chủng tộc và cường nhân khác căm ghét chúng ta, bọn chúng ghen tị Địa Ngục quá mạnh mẽ sẽ ảnh hưởng tới cân bằng và sự phát triển của chúng. Địa Ngục Giới bị phá hủy trong trận đại chiến hai mươi năm trước có lẽ không phải hoàn toàn là điều xấu, ít ra thì những kẻ địch cường đại kia đều nghĩ rằng chúng ta đã chết, bọn chúng sẽ không ngờ đến Địa Ngục Giới đã được tái sinh, đây sẽ là cơ hội để cho chúng ta nhanh chóng phát triển, nắm bắt thời cơ mà trở mình.
Dừng lại hít sâu một hơi, Vương Ngụy Thần mới nói tiếp, lần này giọng điệu vang dội và sát khí mười phần.
- Cho nên ta không thể không thay đổi cách nghĩ của mình, tuyệt đối không thể ẩn nhẫn chui rút như con rùa rút đầu được nữa, cứ như vậy thì không biết tới bao giờ mới dương cao lên được ngọn cờ của Địa Ngục Giới, thời gian không cho phép ta chờ đợi lâu như thế được... Chính vì vậy, đêm hôm nay chúng ta sẽ công khai với toàn thế giới về sự tồn tại của chúng ta, lấy nơi này làm bàn đạp để tiến thẳng đến trung tâm Ảo Thực Giới. Tuy nhiên để tránh ảnh hưởng không cần thiết, kể từ hôm nay ta sẽ thay đổi danh xưng Địa Ngục Giới thành Ma Vực, cho tới khi Địa Ngục Giới đủ cường đại đối kháng được với toàn bộ khiêu thích thì chúng ta sẽ không trở về với thân phận thật của mình. Các người có ý kiến gì không?
Câu hỏi vừa ra, không khí lập tức trầm mặc lại, Vương Ngụy Thần không gấp, hắn để mọi người nói lên suy nghĩ của mình là vì việc này cũng không đơn giản liền quyết định cho qua được, thay đổi tên chủng tộc của mình đối với một chủng tộc nhỏ yếu có thể là chuyện bình thường không đáng nhắc tới, nhưng với một chủng tộc đỉnh cấp như Địa Ngục thì lại khác, sinh vật Địa Ngục rất mạnh mẽ, mạnh đến thái quá, nhưng cũng chính vì sự mạnh mẽ đó nên họ mới cực kỳ cao ngạo, khinh thường làm những chuyện hao tổn danh dự của mình, mà việc thay đổi tên chủng tộc chính là bán đi toàn bộ danh dự và mặt mũi, thử hỏi liệu có mấy người trong tộc chịu được? Gần như là không có.
Tuy nhiên vượt ngoài dự đoán của Vương Ngụy Thần, tâm tình mọi người không hề trầm trọng hay khó chịu chút nào, Trầm Tuyết Ngưng là người đầu tiên lên tiếng.
- Em nghĩ việc này đâu có gì mà phải ý kiến, anh cứ tự quyết định là được rồi... Như anh đã nói đấy, Địa Ngục Giới thực sự đã bị phá hủy vào hai mươi năm trước, chúng ta hiện tại là đang xây dựng lại một Địa Ngục Giới hoàn toàn mới, không hề liên quan đến quá khứ nữa.
Tạ Minh bên cạnh cũng tiếp lời.
- Phải đấy Thần ca, Địa Ngục Giới hiện tại không còn là Địa Ngục giới trong quá khứ nữa rồi, chức nghiệp của bọn em không phải cũng là chức nghiệp mới được thêm vào sao? Cho nên thực sự mà nói, gọi Địa Ngục Giới cũng được mà gọi Ma Vực cũng không sao, anh cứ quyết hết đi, bọn em nghe lệnh của anh làm việc là được rồi...
Nhìn bộ dạng không quá để ý của mọi người, trong lòng Vương Ngụy Thần rốt cục cũng buông lỏng, bất quá hắn vẫn muốn hỏi qua người có cân lượng nhất trong đây.
- Tôn Du, cô nghĩ sao?
Bị ánh mắt sắc bén chiếu tới, Tôn Du nhún vai tùy ý nói.
- Tôi thấy quyết định của anh không tồi, hình dáng bên ngoài của chúng ta khi biến thân cũng rất khác biệt so với sinh vật Địa Ngục trước đây, rất phù hợp với kế hoạch này.
Vương Ngụy Thần nhẹ nở nụ cười, xem ra hắn đã quá lo xa rồi.
- Đã như vậy tôi cũng không nói nhiều nữa, Tôn Du, cô đổi tên hiển thị BOSS của mình đi, những người còn lại không cần đâu.
Nói xong Vương Ngụy Thần mở bảng thông tin lên, tiến hành chỉnh sửa và thay đổi hàng loạt, bất quá thời điểm hắn đổi tên Địa Ngục Giới thành Ma Vực thì toàn bộ các sinh vật ở trong Quân Đoàn Địa Ngục đều được thay tên đổi họ theo, đây là điều mà Vương Ngụy Thần không hề ngờ tới, đỡ tốn không ít công sức của hắn.
Tiếp theo hắn lại đổi thông tin hiển thị BOSS của mình, từ Quỷ Vương Lữ Bố chuyển thành Ma Thần, Ma trong Ma Vực, Thần trong Vương Ngụy Thần, hoàn toàn không có ý định giữ lại cái biệt danh kèm theo là Lữ Bố, bởi vì về sau hắn sẽ sử dụng nó để tung hoành trên Ảo Thực Giới với bộ dạng nhân loại, dù sao cái tên này ít nhiều cũng có chút danh tiếng nhất định rồi.
Duy mỗi chiến mã Xích Thố là hắn vẫn để nguyên tên, chỉ xóa đi nguồn gốc Hắc Kỳ Lân của nó thôi, căn bản cũng không một ai có thể nhìn ra được nó vốn là Hắc Kỳ Lân cả, hình dáng như thế kia tuyệt đối là sinh vật lần đầu tiên xuất hiện ở Ảo Thực Giới.
Hoàn thành xong việc đổi tên, Vương Ngụy Thần lại hướng mọi người nói.
- Tốt lắm, hiện tại các người đều mở hệ thống định vị ra đi, thông báo cho toàn khu E biết ở đây có BOSS xuất hiện... à trước lúc đó thì chúng ta nên tách ra, tránh tụ tập quá nhiều BOSS một chỗ thì lại không một ai dám tới thăm.
Vương Ngụy Thần vừa nói xong, mọi người lập tức hiểu ra kế hoạch của hắn là gì, thay vì phát triển theo lối thông thường thì hắn lại lựa chọn bộc lộ thân phận là BOSS Thế Giới của mình, thu hút toàn bộ Hành Giả khắp nơi tới đoạt BOSS, đương nhiên trong đó cũng không tránh khỏi các loài sinh vật tiến hóa khác cũng mò đến, nên nhớ trên người BOSS là vô số bảo vật, đối với người hay thú cũng đều có đại tác dụng.
Cứ như vậy thì tốc độ trưởng thành của tổ đội bọn họ sẽ thăng tiến rất nhanh, đồng thời Vương Ngụy Thần còn có thể sử dụng năng lực đặc thù của mình tạo nên một đội quân sinh vật bất tử, một thời gian ngắn sắp tới sẽ tạo thành một cái phó bản chờ người đến phá, đây là loại khả năng tạo phó bản của BOSS, chỉ cần tích đủ điểm thì muốn tạo loại phó bản gì cũng được.
Hiểu thấu dụng tâm lương khổ của Vương Ngụy Thần, mọi người càng muốn cố gắng phát triển bản thân nhiều hơn, họ không thể để cho chủ tử mà mình dùng tánh mạng bảo vệ làm hết tất cả được, này rõ ràng là một sự sỉ nhục không hề nhẹ đối với họ.